Tháp ma pháp
Valhein nhận ra “các biện pháp trừng phạt” bản thân có tác dụng thật. Thực tế hôm qua cậu nghe giáo viên nói những nội dung chính cần chuẩn bị thì cậu đã học được một lần, khi viết nội dung trên bảng đen thì cậu lại được học thêm lần nữa, nó tương đương với chuẩn bị bài hai lần trong thời gian ngắn, cho dù không tiếp tục chuẩn bị bài thì cậu vẫn có thể hiểu những gì giáo viên đang giảng.
Hơn nữa, Valhein cảm thấy dường như tinh lực cùng trí nhớ của mình tăng cao hơn hôm qua một chút, cậu cũng học tập hăng hái hơn.
Bởi vì cậu chăm chú nghe giảng nên thời gian trôi qua rất nhanh.
Valhein đang học tập vui sướng, đến cả tiếng chuông tan học cũng không thể đánh tan niềm vui này của cậu, nhưng thầy Niedern thì làm được.
“Valhein, đi ra đây với thầy.”
Valhein lại thành tiêu điểm của cả lớp, đám người Hutton lại phát ra tiếng cười xấu xa.
Valhein nhìn Hutton, phát hiện vậy mà cậu ta vẫn cười hì hì như cũ chứ không có chút sợ hãi nào.
‘Thái độ của cậu ta có vấn đề…” Valhein vừa suy tư vừa đi theo Niedern ra ngoài.
Niedern liên tục tiến về phía trước, thậm chí còn tiến vào trong rừng cây nhỏ, Valhein không biết ông ta muốn làm gì nên chỉ có thể đi theo.
Qua một lúc lâu, Niedern mới xoay người.
‘Biết rõ vì sao thầy gọi em đến không?” Thái độ của Niedern vô cùng nghiêm túc.
“Thưa thầy, thầy yên tâm, chắc chắn ngày mai em sẽ không đến trễ! Lần này em không lười biếng, tại em lo học nên mới đi trễ.” Valhein cũng vô cùng nghiêm túc.
Sự nghiêm nghị trên mặt Niedern chầm chậm tan ra, ông ta nói: “Em không biết thật sao?”
Valhein có một dự cảm không bình thường, nghĩa đen lẫn nghĩa bóng trong lời của ông ta đều có gì đó sai sai.
“Em đã là ma pháp tập sự.” Niedern nói với giọng điệu tức giận, ông ta nhìn biểu cảm của Valhein thì đoán được cậu đã hiểu nhầm.
“Hả? Chắc thầy lầm rồi.” Valhein không tin.
Trong sách có viết là lần đầu tiên tiến vào ánh sáng của Thần giới thì chỉ hấp thu một phần lực lượng, cơ thể chỉ tăng cường một phần nhỏ.
Chỉ khi trải qua một thời gian dài tu luyện, thì mới có thể thăng cấp thành ma pháp hoặc chiến sĩ tập sự, sinh ra ma lực hoặc thần lực.
Mặc dù người khác chế giễu Hoth đần, tu luyện năm năm cũng không trở thành tập sự, nhưng thật ra, cho dù toàn bộ người Hy Lạp tu luyện mỗi ngày, cùng lắm thì chỉ có một phần trăm người trở thành ma pháp hoặc chiến sĩ tập sự trong vòng năm năm.
Đa số đều tu luyện hơn mươi năm, thậm chí rất lâu mới thăng cấp.
Cũng có người thăng cấp thành ma pháp tập sự chỉ sau lần tiếp xúc đầu tiên với ánh sáng từ Thần giới, nhưng những người này một là có thiên phú cường đại, hoặc là học tập cùng tích lũy thời gian dài.
Valhein biết bản thân như thế nào, cậu cảm thấy mình rất bình thường, cậu chỉ học ma pháp một ngày, à không, chỉ học một tiết thiền định thì sao có thể trở thành ma pháp tập sự? Cậu cũng đâu có phải thiên tài.
Valhein nghĩ kỹ, cậu cảm thấy không thể nào nên lắc đầu nói: “Thưa thầy, chắc chắn thầy nhìn lầm rồi. Nếu như đến cả em mà cũng có thể thăng cấp thành ma pháp tập sự chỉ trong lần thiền định đầu tiên, vậy những người khác đều ngốc sao?”
Niedern nghẹn đến nỗi không thể nói nên lời, mãi đến một lúc lâu sau thì ông ta mới nói: “Em không đọc chương hai của sách thiền định đúng không?”
“Em chỉ xem trước chương một thôi.” Valhein nói.
Niedern nói: “Mấy tiếng sau khi chúng ta thăng cấp thì đều tỏa ra một chút khí tức, chỉ có người có cấp bậc cao hơn mới có thể cảm nhận được. Vì vậy, thầy có thể xác định em đã trở thành ma pháp tập sự. Chương hai viết rất rõ, đó là sau khi tiến vào ánh sáng từ lần đầu tiên thì phải nhanh chóng tiến vào lần thiền định thứ hai. Nếu như không thăng cấp thành ma pháp tập sự thì em sẽ trực tiếp tiến vào bên trong ánh sáng từ Thần giới. Nếu như đã thăng cấp, thì em có thể phát hiện bản thân bị đưa vào trong kiến trúc không có thật, mông lung, tựa như giấc mơ, giống như cách một màn hơi nước mờ ảo.”
“Nơi đó chính là tháp Ma Pháp của ma pháp sư Hy Lạp chúng ta. Đương nhiên, tháp Ma Pháp không phải hư ảo, mà là cấp bậc của mình quá thấp. Cho dù là thầy thì cũng không thể thấy rõ tháp Ma Pháp. Nghe nói chỉ có ma pháp sư đạt đến cảnh giới thiền định cao nhất mới có thể thấy rõ. Loại cảnh giới này là nhìn ở bên trong, cũng chính là có thể quan sát được bên trong tháp Ma Pháp.
Valhein nghĩ thầm ‘Xem ở bên trong? Cái này khác với sự hiểu của mình, xem bên trong có thể hiểu thành quan sát bản thân, quan sát rõ bản thân, vậy bên trong thế gipowis ma pháp thì có thể quan sát được tháp Ma Pháp từ bên trong?
Niedern tiếp tục nói: “Tiếp theo, em tiến hành lần thiền định thứ hai. Nhưng mà thực lực của em quá yếu, không thể đặt tinh thần và thể lực vào trong tháp Ma Pháp, bởi vì em có cố gắng đến mấy cũng không thể thấy rõ tháp Ma Pháp. Em chỉ cần biết bản thân có tháp Ma Pháp, đã trở thành ma pháp tập sự thì có thể đi ra ngoài.”
“Ở đây sao thầy?” Valhein nhìn xung quanh.
“Ở đây.” Niedern giơ tay phải ra, một tấm chăn lông từ từ hiện ra giữa không trung, bay ở nơi cách mặt đất nửa mét.
Chăn lông dày bằng ngón tay, được che kín bởi hoa văn đẹp đẽ, rõ ràng màu sắc rất tầm thường nhưng phối hợp với hình vẽ duyên dáng cùng trục đối xứng thì lại đẹp lạ thường.