“Ha ha!” Ngụy Hàn mỉm cười tiếp tục xem kịch.
Trận khảo hạch chọn đồ đệ bắt đầu, hàng ngàn thiếu niên thiếu nữ dưới sự thúc giục của người nhà trực tiếp bò lên dây xích sắt, di chuyển về bờ bên kia.
Những dây xích sắt này đều được rèn bởi sắt đặc, toàn thân lạnh như băng, mùa đông lại đặc biệt giá lạnh. Vừa chạm vào đã khiến đôi tay đông cứng, ôm trong ngực sẽ nhanh chóng khiến cơ thể hạ nhiệt độ.
Phần lớn đám trẻ đều có thực lực yếu kém, bọn chúng cắn răng dùng hai tay hai chân liên tục treo ngược bò về phía trước. Đối với nhiều người mà nói, mỗi một mét tiến lên đều là một loại tra tấn.
Rất nhiều đứa thể lực chống đỡ hết nổi hoặc là không gánh nổi giá lạnh, kêu thảm thiết ngã vào sông Kính Dương. May mắn này nước sông cũng không chảy xiết, trên mặt sông còn có rất nhiều thuyền đang chờ.
Thấy người ngã xuống sông, người chèo thuyền sẽ cứu người lên. Nếu là không kịp cứu lên liền chết đuối, cũng chỉ có thể trách mạng mình không tốt.
Thời buổi này những kẻ dưới tầng áp chót muốn một bước lên mây là chuyện không thể. Phải cắn răng rèn luyện, tiến từng bước một. Chẳng may mất mạng thì cũng là điều đương nhiên.
Dần dần, có một ít thiếu niên, thiếu nữ nổi bật. Bọn họ là con cháu của một số phú thương hoặc là tiểu gia tộc. Dựa vào gia thế của họ không đến mức có bản lĩnh đi cửa sau nhưng nhờ rèn luyện từ nhỏ nên có ưu thế hơn con nhà nghèo rất nhiều, tốc độ leo rất nhanh.
Chỉ thời gian một nén nhang, đã có vài thiếu niên mặc hoa phục trèo đến bờ bên kia. Bọn họ lập tức được các tông môn ưu ái, thậm chí mấy đại môn phái đứng đầu, đều muốn thu nhận họ.
“Thật không công bằng!” Trong đám người có không ít kẻ tức giận đến mức mặt mũi đỏ bừng.
Ngụy Hàn lại cười nhạo, không công bằng ở đâu chứ? Bối cảnh gia thế đạo võ giả cũng là trợ lực, hiện tại vì khảo hạch đơn giản mới có cơ hội cho người bình thường. Nếu là võ đạo tông môn tu hành, sẽ càng gia tăng khoảng cách.
“Thế gian nào có cái gọi là công bằng chân chính.” Dần dần, bọn nhỏ Bách thiện đường cũng bắt đầu leo lên.
Bọn họ dưới sự dẫn dắt của Vương giáo đầu phân tán ra, không để bất kỳ ai chú ý. Chỉ có nn mắt tốt mới có thể nhận ra chúng dù cách xa trăm trượng.
“Chu Nghị? Vương Bằng Phi? Lê Lương Cát?”
“Phó Thúy Vân, Lưu Hi Chiếu, Liễu Vi Vi!” Ngụy Hàn đều nhận ra bọn họ.
Những thiếu niên thiếu nữ này mỗi một người đều được hắn tự mình dạy dỗ nên vô cùng quen thuộc, liếc mắt một cái đã nhận ra. Bọn họ không chịu thua kém, mỗi một người đều cắn răng bò về phía trước.
Cho dù xích sắt lớn làm tay chân họ rét lạnh, đông cứng, bọn họ cũng chưa từng buông tay ra. Những đứa trẻ mồ côi này lợi hại hơn hắn tưởng, bọn chúng đều trải qua cực khổ chốn nhân gian.
Tự biết hạnh phúc không đến dễ dàng, hiện tại bọn chúng có cơ hội vươn lên, dù là núi đao biển lửa cũng không ngăn được chúng. So với những con cháu nhà giàu thuở nhỏ rèn luyện thân thể, tuy rằng bọn chúng không quá xuất chúng, nhưng lại mạnh hơn con cháu nhà nghèo bình thường rất nhiều.
Sau một phen cố gắng biểu hiện, không ít người trong bọn họ đều lọt vào mắt các chấp sự đại tông môn.
Hứa Du Nhiên kinh hỉ nói: "Tài nguyên, thiên phú, phẩm hạnh, nghị lực, căn cơ đều là những điều kiện quan trọng để các đại tông môn tuyển người. Trong đó căn cơ và nghị lực là hai điều kiện tiên quyết, tuy rằng không đến mức bị tranh giành nhưng cũng vẫn có được cơ hội vào được tông môn.”
Hứa Du Nhiên nhãn lực rất chuẩn, quả nhiên tình thế phát triển như phán đoán của nàng. Hơn tám mươi thiếu niên, thiếu nữ trong Bách thiện đường giống như trân châu phủ bụi, phát ra hào quang chói mắt trong buổi tuyển chọn này.
Mười mấy người biểu hiện tốt nhất trong bọn họ, vừa mới bò qua bờ bên kia liền được sáu đại tông môn đứng đầu như Thần Hỏa tông, Bách Dược cốc, Vạn Thú sơn trang, Thần Binh minh, Huyết Ma thần giáo, Thiên Phật thiền tông mời.
Thậm chí ngay cả Tứ Hải bang, Trấn Sơn hội hai đại bang phái cũng phái người ra mời.
“Bản tông là đại tông đầu tiên tồn tại đã hơn ba trăm năm ở phủ Bình Châu, gia nhập thì có thân phận đệ tử ngoại môn, ngàn vạn lần không nên bỏ qua cơ hội!" Một chấp sự áo đen Thần Hỏa tông chắp tay tiến lên, đề nghị với Chu Nghị.
Những chấp sự tông môn khác thấy thế cũng liền tiến lên tranh giành.
"Ha ha, Vạn Thú sơn trang ta mới là số một, đây chính là tông môn có thể ngự sử yêu thú cường đại. Nếu các ngươi có hứng thú với thuần thú, có thể cân nhắc một chút!"
"Mấy vị tiểu cô nương, nếu các ngươi ai có hứng thú với y đạo, có thể gia nhập Bách Dược Cốc của ta. Bổn cốc có thần y khắp nơi, là chỗ truyền thừa chân chính của Tiên Môn.”
Các chấp sự nóng lòng mời chào.
Các thiếu niên thiếu nữ đều đã được huấn luyện đặc biệt trong Bách thiện đường. Tuy bọn họ có vẻ ngây thơ vô tri, kỳ thật đã sớm có lựa chọn.
Vương giáo đầu sớm đã âm thầm dạy bọn họ, hai đại bang phái khẳng định không thể chọn. Vào bang phái phải đánh đánh giết giết, tỷ lệ thương tàn quá cao. Đây đều là con đường mà người tầng dưới chót không còn cách nào khác mới phải đi.