“Vẫn là đại pháp kim nguyên bảo là mạnh nhất.”
“Chỉ mười ngày, nửa tháng đã luyện max cấp toàn bộ công pháp rồi.”
“Hiện tại một tay của ta chắc đã vượt qua hai ngàn cân rồi nhỉ?”
Ngụy Hàn vui vẻ cảm thán, đáng tiếc cũng không có công cụ đo lường thích hợp. Nếu không hắn nhất định phải đo lường lực lượng của mình rốt cuộc khủng bố bao nhiêu mới được.
Người khác cánh tay nâng được một ngàn cân đã đột phá Luyện Bì cảnh. Hắn một vạn hai ngàn cân mới đột phá, căn cơ vững vàng như vậy ai dám so sánh với hắn?
Mười hai công pháp luyện đến cực hạn mới đặt được nền móng cho rèn luyện thể pháp cấp Luyện Lực cảnh, có thể nói là vô tiền khoáng hậu.
Nửa đêm, Thiết lão vác bọc mới xuất hiện. Sau khi phát hiện ra Ngụy Hàn đầu tiên là sửng sốt, sau đó cau mày nói: "Lại là tiểu tử ngươi? Sao ngươi lại ở đây? Không phải là muốn đột phá Luyện Bì cảnh chứ?"
“Đi ngang qua, sẵn mang chút quà cho lão nhân ngài.” Ngụy Hàn cười giơ lễ vật trong tay lên: "Còn có gà nướng ở phố Tây.”
“Ai ôi, thật là quý hoá.” Thiết lão cười như không cười liếc hắn một cái, lúc này mới mở cửa để hắn vào.
Hai người lần nữa đi tới thư phòng giao dịch lần trước. Lão đầu tử tùy ý ngồi trên ghế, vắt chéo chân, xé đùi gà nướng, ăn uống rất ngon lành.
Ngụy Hàn đứng bên cạnh không nói một lời.
Đợi đến khi lão đầu ăn no uống đủ, mới mở miệng: "Tại hạ đây có hai chuyện, một là muốn hỏi thăm tiền bối phiền phức gần đây của Trần gia trong huyện, hai là muốn mua một quyển công pháp Luyện Bì thượng thừa, kính xin tiền bối thành toàn.”
“Ha ha!” Thiết lão không chút kinh ngạc, không có chuyện sẽ chẳng cầu thần phật lão rất hiểu, không cần suy nghĩ đã giơ một ngón tay lên nói: "Một ngàn lượng!”
Ngụy Hàn không chê đắt cũng không mặc cả, trực tiếp đem một ngàn lượng ngân phiếu đặt ở trên bàn.
Lão đầu cười tủm tỉm đếm ngân phiếu, hồi lâu mới cảm thấy mỹ mãn gật đầu nói: "Tiểu tử ngươi thật đúng là người đặc biệt, một ngàn lượng cũng không trả giá. Nhiều năm rồi không gặp được người thông minh như ngươi.”
“Nói thật chút tiền này ngươi tiêu tuyệt đối không oan uổng, tuy ta không biết ngươi có thân phận gì. Nhưng nếu ngươi đến chợ đen mua tình báo Trần gia, đảm bảo ngươi nghe không được tin thật.”
"Gần đây ngoài thành có một đám cướp tên Hắc Sơn mới nổi, không biết vì sao lại để mắt đến Trần gia. Dây dưa không rõ với bọn họ, nếu ngươi là người Trần gia thì tốt nhất không nên nhận nhiệm vụ ra ngoài.”
Ngụy Hàn nghe vậy thì híp mắt lại, Trần gia và thổ phỉ kết thù sao? Đây cũng không phải là chuyện nhỏ, khó trách Hứa Du Nhiên sẽ nhắc nhở hắn cẩn thận.
Những sơn phỉ này mỗi người đều là kẻ liều mạng, một khi bị bọn họ theo dõi chính là kết cục không chết không thôi. Trước kia huyện Thanh Sơn đã phát sinh sự kiện có sơn phỉ lẻn vào huyện thành, tàn sát một đại tộc.
Trần gia không chỉ có sản nghiệp trong huyện thành, ngoài huyện thành còn có rất nhiều dược viên. Một khi bị sơn phỉ quấn lấy, đúng là không chết cũng phải lột da.
Ngụy Hàn không truy vấn nguyên nhân kết thù cụ thể nữa, mà là ánh mắt sáng quắc nhìn về phía Thiết lão. m thầm thúc giục lão lấy sách trên giá xuống.
"Công pháp Luyện Bì trên thị trường chỉ là hàng tạp nham, sau khi luyện cũng chẳng khác biệt bao nhiêu. Cùng lắm là da cứng rắn một chút khiến đao khí không thể xuyên qua, đây cũng chính là lý do đa số võ giả bình thường lựa chọn loại công pháp này.”
"Phương pháp Luyện Bì thượng thừa chân chính lại bất đồng, lấy quyển "Kim Cương Hoành Luyện Pháp" này làm ví dụ, nó là pháp môn luyện bì đứng đầu Phật môn. Sau khi tu luyện tới cảnh giới đại thành thân như kim cương, đao chém không hỏng, vạn pháp khó thương. Đảm bảo là công pháp đệ nhất, nếu là người bình thường lão già ta không nỡ bán cho hắn.”
“Tin tức Trần gia thu ngươi ba trăm lượng, quyển công pháp này thu ngươi bảy trăm lượng, một ngàn lượng của ngươi tiêu đúng chỗ, tuyệt đối không lừa gạt một đồng nào.” Thiết lão phân tích giới thiệu.
Ngụy Hàn tiếp nhận quyển sách cổ này, phía trên vẽ đầy các loại hình thể công pháp, còn có khẩu quyết. Đồng thời còn có rất nhiều công thức thuốc bổ, nhất định là hàng tốt chất lượng cao.
“Đa tạ Thiết lão!” Ngụy Hàn hài lòng cất đi.
Có môn công pháp này hắn liền có thể đột phá đến Luyện Bì cảnh. Từ nay về sau không còn là tầng dưới cùng của võ đạo nữa.
"Nhắc nhở ngươi!" Thiết lão cười như không cười nói: "Biết vì sao trước khi luyện bì phải luyện lực không? Bởi vì chỉ có khí huyết cường đại mới có thể củng cố ngươi hoàn thành luyện bì, không có thân thể cường tráng ngàn vạn lần không thể luyện lung tung. Hằng ngày luyện bì còn phải phối hợp với thuốc bổ và thuốc chữa thương, nếu không sẽ đả thương thân thể.”
“Quyển “Kim Cương Hoành Luyện Pháp" này người bình thường không thể luyện, chỉ có những con cháu đại tộc thân thể nâng được ba ngàn cân, tài nguyên dồi dào mới xứng để luyện tập, ngươi tốt nhất nên thong thả một chút."
“Hiểu rồi!” Ngụy Hàn không kinh ngạc.
Hắn đã cũng hỏi thăm xung quanh về việc tu luyện Luyện Bì cảnh.
Bình thường võ quán và tiêu cục đều truyền thụ phương pháp luyện bì, dùng cát đá, thiết sa xào nóng sau đó điên cuồng bôi lên da thịt, rồi dùng thuốc mỡ chữa thương.
Da liên tục bị thương và chữa lành ở nhiệt độ cao dữ dội, cuối cùng sẽ trở nên cứng cỏi như da trâu, cứng rắn đến mức đao kiếm khó thương.
Nếu là không có một bộ thân thể đủ cường tráng, cùng với dược liệu chữa lành tốc độ cao thì tuyệt đối không thể luyện được cảnh giới Luyện Bì. Nhẹ thì hủy dung, nặng thì da cả người mưng mủ mà chết.
Đáng tiếc Ngụy Hàn cũng không phải là một người sợ bị thương, với đặc tính bất tử của hắn, sợ là khi luyện công còn tiết kiệm được khối dược cao chữa thương.
Hơn nữa thân thể hắn đâu chỉ có ba ngàn cân? Trên đời này sợ cũng tìm không ra người có luyện lực cảnh cường tráng hơn hắn.
“Đa tạ tiền bối chỉ điểm, tại hạ cáo lui!” Ngụy Hàn cảm thấy mãn nguyện chuẩn bị rời đi.
Thiết lão khoát tay nói: "Đi đi, lần sau mang cho ta vịt quay đường Nam, phải dùng than nóng mà nướng, nhớ chưa?”
“Được.” Ngụy Hàn lập tức đáp ứng.