Chương 26: Thế Thân Của Bạch Nguyệt Quang Càng Ngày Càng Đẹp

Phiên bản 15643 chữ

Tống Hi giữ tay lái, khóe môi mang theo ý cười nhàn nhạt: “Chiếc xe này là chị kiếm trong nửa tháng nay đó. Đây chỉ là bắt đầu thôi, đợi đến tương lai chị còn muốn kiếm nhiều hơn nữa. Từng bước, từng bước mua lại công ty trong tay mụ yêu già Trần Lệ.”

Cô ấy cho rằng Khanh Hoan sẽ hỏi mình làm sao mà kiếm được nhiều tiền như vậy trong nửa tháng nhưng Khanh Hoan không hỏi, cô đang tính xem tiền Tống Hi mua con linh thú này có thể mua được bao nhiêu cật heo.

“Chị muốn đưa em đi gặp bố mẹ em, và cả anh của em nữa.” Tống Hi đổi hướng: “Trần Lệ sắp xếp bọn họ trong một viện điều dưỡng mà bà ta mua được, dùng tính mạng của họ để uy hiếp những người lâu năm nguyện trung thành vì bố mẹ em, sau đó dùng tiền để thu mua những ông già xảo quyệt hai lòng. Có hai đám người này trợ giúp, bà ta mới có thể khống chế công ty tập đoàn quy mô lớn của bố mẹ em trong thời gian ngắn như vậy.”

Tống Hi bớt thời gian quay đầu nhìn vào mắt Khanh Hoan, phát hiện vẻ mặt của cô ngây thơ, hoàn toàn không hiểu ý trong lời cô ấy nói là gì thì thở dài: “Em chỉ cần thi đấu tốt như bây giờ là được rồi, ở phương diện này, chị sẽ thay em đấu tranh với mụ yêu già Trần Lệ.”

Phân công cực kỳ chính xác.

Khanh Hoan phụ trách nghiền ép Chu Noãn Noãn ở giới giải trí.

Người đại diện là cô ấy đây sẽ phụ trách kiếm tiền bên ngoài, các loại mua mua bán bán, mẹ nó, Chu Noãn Noãn trong hình tượng công chúa nhỏ nhà giàu có cái gì thì Hoan Hoan nhà cô ấy cũng sẽ có, hơn nữa còn tốt, còn nhiều hơn cả Chu Noãn Noãn. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Nam Lăng. Nếu có gì thắc mắc có thể nhắn tin qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva lan nhé.

Nữ phụ giúp nữ phụ mới có thể làm nữ chính thoái vị.

“Bây giờ Trần Lệ ngày càng đắc ý nên viện điều dưỡng kia tương đối lơi lỏng. Chị nhờ một bạn học lâu năm, để anh ấy mở cửa sau cho chúng ta, có thể vào gặp nhưng nếu muốn đưa bọn họ ra thì cần bàn bạc kỹ hơn.” Lúc Tống Hi nói chuyện này thì vẻ mặt hơi nghiêm túc, bởi vì đây quả thật không phải là chuyện đơn giản.

Xe chạy một hồi rồi dừng ở một cái sân nhỏ trước vùng núi rừng hẻo lánh.

Để làm người ngoài giới không chê trách, Trần Lệ cố tình sắp xếp bệnh viện điều dưỡng cao cấp nhất thru đo cho gia đình giàu có nhất.

Sau khi Tống Hi và Khanh Hoan xuống xe, bạn học của Tống Hi lập tức bước ra đón tiếp họ. Bạn học của Tống Hi trắng trẻo, mập mạp như Baymax trong phim hoạt hình. Anh ta vừa nhìn thấy Khanh Hoan, cơ thể cao lớn đều co lại thành một cục, kích động xoa xoa đôi tay gấu: “Hoan Hoan, anh là fan bố của em đó, nghe nói hôm nay có thể gặp em, anh kích động đến mức cả đêm không ngủ được.”

Tống Hi vô cảm nhìn bạn học của mình đã bự như vậy rồi mà đứng một đống ở đó phấn khích giậm chân.

Cô ấy còn tưởng rằng người bạn học lâu năm này giúp đỡ vì mặt mũi của cô ấy.

Vừa thấy thế này, rất có thể là ngay từ đầu anh ta đã nhắm đến việc Khanh Hoan đến rồi.

Khanh Hoan là người có qua có lại, nhìn thấy người này thích mình thì cô cũng nở nụ cười trên gương mặt mềm mại: “Dáng người của anh cũng rất đẹp ạ.”

“Quào!” Baymax đứng thẳng người, hưng phấn chụp Tống Hi, suýt nữa làm Tống Hi ngã xuống đất rồi, “Con gái của tôi khen dáng người tôi đẹp kìa!”

“Mau đưa bọn tôi vào đi.” Tống Hi nghiêm mặt, thúc giục Baymax đang hận không thể nhảy cho Khanh Hoan xem một đoạn.

“Ok!” Baymax sung sướng quay người, đột nhiên nghĩ đến gì đó, lập tức quay lại: “Hoan Hoan à, để như thế này không vào được.”

“Sao vậy?” Tống Hi nhíu mày, sao lại đổi ý rồi?

“Hoan Hoan của chúng ta bắt mắt thế này.” Baymax nhăn mặt, dường như đang trách cứ sao Tống Hi lại hỏi vấn đề ngờ nghệch này: “Lúc đi vào người thực vật sẽ đều nhận ra em ấy, không phiền toái sao?”

Lúc Tống Hi trợn trắng mắt thì Baymax lại cho cô ấy một chưởng, khiến Tống Hi tức giận đến mức suýt nữa đá chân qua.

Cuối cùng Khanh Hoan đội mũ tai bèo và đeo khẩu trang, đi theo Tống Hi và Baymax vào bệnh viện.

Diễn trò là phải diễn đến cùng, Trần Lệ sắp xếp gia đình giàu số một trên tầng cao và xa hoa nhất, ở cửa còn có một đội vệ sĩ cao lớn đứng nhìn. Baymax dẫn Tống Hi và Khanh Hoan lặng lẽ đi từ đường chữa bệnh và chăm sóc vào. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Nam Lăng. Nếu có gì thắc mắc có thể nhắn tin qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva lan nhé.

“Hai người có một tiếng, qua thời gian này sẽ có nhóm người khác thay ca, tôi không có biện pháp yểm trợ cho hai người nữa đâu.” Baymax nghiêm túc dặn dò Tống Hi.

“Cảm ơn nhé!” Tống Hi gật đầu với Baymax, mở cửa phòng bệnh ra, còn Baymax thì giống như một con gấu cảnh giác, đứng ở cửa trông chừng cho bọn họ.

Khanh Hoan đi vào, hơi tò mò đánh giá căn phòng, cuối cùng ánh mắt dừng trên người chàng trai trẻ tuổi nằm trên giường.

“Đây là anh trai em, Chu Thừa.” Tống Hi biết bây giờ Khanh Hoan không nhớ gì cả, nên cô ấy giới thiệu lại.

Trước khi anh trai Khanh Hoan xảy ra chuyện thì rất có danh tiếng trong giới nhà giàu, vừa đẹp trai vừa có gia thế tốt, hơn nữa không có tật xấu và tính khí tệ của mấy công tử, đối đãi với mọi người rất dịu dàng, xử lý việc công ty thì như sấm rền gió cuốn.

Chỉ tiếc...Tống Hi thở dài trong lòng, nhìn người đàn ông nằm trên giường, cho dù có được chăm sóc tỉ mỉ vẫn không chịu nổi hôn mê trong thời gian dài, trông quá sức gầy gò và tái nhợt.

Phòng bệnh này là theo phong cách căn hộ, Chu Thừa ở bên ngoài, vợ chồng nhà giàu số một ở bên trong. Bước chân Khanh Hoan vừa đặt vào trong đã thấy hai chiếc giường lớn song song nhau, bên trên đều có một người đang nằm. Cũng giống như Chu Thừa, bên mép giường cũng thả rất nhiều pháp khí không biết để làm gì, còn có một cái ống vươn đến trên người họ. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Nam Lăng. Nếu có gì thắc mắc có thể nhắn tin qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva lan nhé.

Nếu cô đã chiếm thân thể của nguyên chủ thì sẽ giúp nguyên chủ cứu người thân của cô ấy về.

Khanh Hoan nghĩ thế, lập tức đi đến giữa hai chiếc giường.

Tống Hi vẫn chưa phản ứng xem Khanh Hoan muốn làm gì đã thấy Khanh Hoan đột nhiên nở một nụ cười to, sau đó tràn đầy sức sống hát vang về bốn phía: “Hãy theo tôi nào, tay trái, tay phải, một động tác chậm; Tay phải, tay trái, lặp lại động tác lần nữa ~”

Tống Hi chậm chạp đánh một dấu chấm hỏi.

Khanh Hoan không giải thích với Tống Hi mà giống như bà cô dẫn đầu điệu múa ở quảng trường, mạnh mẽ duỗi tứ chi, tận tình ca hát, nhảy múa trong phòng bệnh.

Tống Hi mím môi nhìn Khanh Hoan đột nhiên phát bệnh, ngón tay vô cớ ngứa ngáy, thần kinh run rẩy.

“Khanh Hoan, em đang làm gì vậy?” Tống Hi vừa nghiến răng nghiến lợi hỏi Khanh Hoan, vừa cầm lòng không đậu mà tay trái, tay phải theo Khanh Hoan làm một động tác chậm.

Khanh Hoan nhớ đến bên ngoài còn một người bèn dẫn Tống Hi nhảy ra ngoài, nhảy quanh mép giường của Chu Thừa một lần.

Kết thúc một bài hát, Khanh Hoan dừng lại xem hiệu quả.

Không hổ là người thực vật, bài hát và điệu nhảy của cô sống động như thế, có sức hút như vậy mà vẫn không thể làm họ tỉnh lại.

Tống Hi thở hổn hển: “Khanh Hoan, em… em…”

“Vậy đổi một cái hiệu quả mạnh hơn đi ha!” Khanh Hoan gỡ kính râm của Tống Hi xuống, đeo lên mặt mình rồi cất bước nhảy với tốc độ không còn là người mà nhảy lần nữa.

“Nào, cùng tôi vẽ một con rồng bên trái, bên phải của bạn vẽ một cây cầu rồng!”

Tống Hi trợn trừng mắt, vừa muốn bảo Khanh Hoan dừng lại, tứ chi của cô ấy đã chuyển động theo Khanh Hoan trước rồi. Dùng dáng vẻ thanh niên rất có tinh thần cùng Khanh Hoan múa quạt trước ba người thực vật đang nằm, trong căn phòng bệnh tràn ngập ánh mặt trời.

“Em, không, rốt cuộc là chúng ta đang làm gì vậy?” Tống Hi vừa múa quạt vừa không thể kìm được mà gầm nhẹ.

“Đánh thức bọn họ đang ngủ say ạ.” Khanh Hoan trả lời Tống Hi trong khoảng trống giữa lời bài hát.

“Như vậy có thể đánh thức được người thực vật sao?” Tống Hi sắp bị Khanh Hoan làm cho tức chết rồi, còn đang nghĩ làm sao để mình dừng lại thì cô ấy đột nhiên thoáng nhìn thấy ngón tay trái của Chu Thừa trên giường bệnh giật giật, trên ra giường để lại một đường cong uốn lượn.

Giống như là đang… vẽ rồng.

Tròng mắt của Tống Hi mém nữa rớt ra.

Thật sự được à?

Không, đây nhất định là trùng hợp, hẳn là phản xạ thần kinh của Chu Thừa, không có ý thức.

Tống Hi mưu đồ làm bản thân mất cảm giác nhưng Khanh Hoan lại phát hiện hình như bài hát này có tác dụng với Chu Thừa, vì vậy cô tập chung “tấn công” anh ấy, đứng ngay bên mép giường bệnh của anh ấy múa may. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Nam Lăng. Nếu có gì thắc mắc có thể nhắn tin qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva lan nhé.

“Khanh Hoan, em đừng làm loạn nữa!” Tống Hi thấy Chu Thừa không động đậy gì, chắc chắn Khanh Hoan chỉ đang náo loạn thôi: “Mau dừng lại đi, thời gian sắp hết rồi!”

Cô ấy vừa dứt lời thì Chu Thừa đột nhiên ngồi dậy, cúi đầu, tay như vô thức mà một tay vẽ rồng một tay vẽ cầu rồng.

“Đù đù đù!” Tống Hi sững sờ đến mức chỉ biết nói chữ này.

Người thực vật múa quạt.

Khanh Hoan hát chừng bảy tám lần thì dừng lại, tiếng ca vừa ngắt, Chu Thừa cũng nằm xuống ngay.

Khanh Hoan gật gật đầu: “Xem ra anh ấy chỉ vì cơ thể bị thương tổn quá mức nghiêm trọng nên vẫn chưa tỉnh lại được, linh hồn vẫn còn tốt. Hát thêm vài lần nữa thì anh ấy có thể tỉnh lại!”

Cô nhìn vào phòng bên trong, khẽ nhíu mày: “Bọn họ thì nặng hơn một chút, không có cách nào cộng hưởng cùng hai bài hát này. Có thể thấy thần hồn cũng bị tổn thương, phải xem coi cái gì có thể kích thích phần “thần” của họ, nếu không sẽ vĩnh viễn không tỉnh lại được.”

Lúc này đến lượt Tống Hi không hiểu Khanh Hoan đang nói gì.

Đã đến giờ, Baymax gọi bọn Khanh Hoan ra ngoài, tủm tỉm cười bảo: “Hai người ở bên trong làm gì vui thể, tôi ở ngoài nghe bên trong vừa múa vừa hát.”

Còn không phải sao?! Tống Hi đau khổ nhìn Baymax, đến khi vào trong xe lập tức đè Khanh Hoan lại.

“Sau khi em dị ứng rồi tỉnh lại, có phải được bàn tay vàng gì không?!” Tống Hi nghĩ tới nghĩ lui chỉ thấy bàn tay vàng là có thể năng, nếu không còn có cái gì có thể khiến người thực vật ngồi dậy múa quạt chứ?!

Kết hợp lại, lúc cô ấy xem livestream của Thiếu nữ Vinh Diệu, nhìn thấy Khanh Hoan hát cho bọn Chu Noãn Noãn là có gì đó bất thường.

Cô ấy hoài nghi bàn tay vàng của Khanh Hoan có liên quan đến ca hát.

“Giấy vệ sinh vàng* hả?” Khanh Hoan ù ù cạc cạc: “Không dễ để lau mông nhỉ?”

Tống Hi: …

(*) Từ bàn tay vàng (金手指) phát âm là  jīn shǒuzhǐ, đồng âm với giấy vệ sinh vàng nên Khanh Hoan nghe nhầm.

Tuy Tống Hi vẫn không hiểu rõ nguyên lý mà Khanh Hoan hát cho người thực vật sống lại nhưng cô ấy vẫn dặn dò cẩn thận, bảo sau này Khanh Hoan đừng tùy tiện hát bài hát “có ma pháp” trước nhiều người, nếu không sẽ bị đưa đi cắt lát.

Khanh Hoan nhìn thấy động tác chặt hung hăng của Tống Hi trong không khí thì sợ đến mức nuốt một ngụm nước bọt, ngoan ngoãn gật đầu tỏ vẻ mình đã hiểu.

Tống Hi đưa Khanh Hoan về căn hộ của cô ấy rồi vội vàng nỗ lực hướng về Long Ngạo Thiên*. Khanh Hoan vừa mới dùng một chuỗi con số mà Tống Hi dạy cô để vượt qua bài kiểm tra của linh thú trông cửa, vẫn chưa kịp đi vào trong thì đã thấy trên cửa phản chiếu mấy gương mặt quen thuộc, chủ nhân của gương mặt đứng giữa còn giơ tay, giống như muốn lén đánh ngất cô từ phía sau. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Nam Lăng. Nếu có gì thắc mắc có thể nhắn tin qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva lan nhé.

(*) Chỉ những nhân vật vô địch, có thể nhẹ nhàng chiến thắng đối thủ.

Nếu Khanh Hoan không nhận ra bọn họ là nhóm tiểu quan tốt bụng đã đưa cô đi gặp nam thần thì Khanh Hoan thật sự sẽ cho là như vậy, nhưng cô nhận ra được.

Cô cực kỳ vui vẻ mà quay đầu: “Các anh…” Đến rồi, còn chưa kịp nói hết câu.

Đại ca bang Thanh Long đang chuẩn bị đánh lén Khanh Hoan đột nhiên nhìn thấy Khanh Hoan tủm tỉm quay qua, sợ đến mức nhảy dựng lên: “A!”

Kết quả là anh ta dọa Khanh Hoan sợ, còn hét lớn hơn cả anh ta: “A! Ai! Ai muốn làm gì?!”

Thậm chí cô còn muốn trốn ngay sau lưng anh ta.

Đây là trốn chính bản thân mình trong truyền thuyết sao?

Đại ca bang Thanh Long đè trái tim đang đập thình thịch trong lồng ngực, thể xác và tinh thần đều lười nói chuyện, phất tay một cái, ý bảo các đàn em trói Khanh Hoan theo quy tắc rồi mang đi.

“Các anh đưa tôi đi gặp nam thần sao?” Khanh Hoan vui vẻ bị bọn họ trói lại: “Cảm ơn các anh, lần nào cũng khách sáo như vậy, đúng thật là người đẹp người đẹp cả tâm hồn mà!”

Người đứng đầu bang Thanh Long tốt gỗ tốt nước sơn nhìn Khanh Hoan, nhất thời không phân biệt được là cô đang nói ngược để châm chọc bọn họ hay đang thật sự cảm thấy họ rất đẹp.

Khanh Hoan lại bị ném vào cùng một phòng, cùng một giường.

Lúc này cô đã học được ngoan ngoãn, không làm đứt dây thừng ra mà thật cẩn thận tháo từ cổ tay xuống. Sau đó nhảy đến kính trang điểm như con thỏ, lấy đồ trang điểm mà bọn Quan Quán Quán cho cô mượn ra, tự mình trang điểm thật là đẹp, sau đó lại nhảy trở về, quấn dây lại, bày ra dáng vẻ đáng thương, yếu ớt, cần nam thần bảo vệ. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Nam Lăng. Nếu có gì thắc mắc có thể nhắn tin qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva lan nhé.

Bên kia, bang chủ bang Thanh Long cuối cùng cũng hoàn thành nhiệm vụ, gọi điện thoại cho Trần Lệ: “Bọn tôi đưa người qua đó rồi.” Ngừng một chút rồi tiếp lời: “Lần sau nếu có việc liên quan đến cô ta thì đừng tìm bọn tôi nữa.”

Cặp mày lá liễu của Trần Lệ hơi nhăn lại: “Cô ta phản kháng dữ dội lắm sao?”

“...Không phải.” Bang chủ ngượng ngùng một lúc: “Cô ta cứ quái quái mà khen chúng tôi, khen chúng tôi đẹp.”

Trần Lệ: …

“Ánh mắt còn rất chân thành, tha thiết, khiến bọn tôi chột dạ lắm.” Bang chủ lắc đầu: “Tinh thần của bọn tôi không thừa nhận nổi!”

Trần Lệ tốn rất nhiều tâm tư mới dỗ được đại ca bang Thanh Long hơi động lòng, đặt điện thoại xuống rồi nhìn về phía Chu Noãn Noãn đỏ hồng mắt: “Noãn Noãn, con đừng sợ, nhà bọn Quan Quán Quán tuy lợi hại nhưng vẫn có làm ăn qua lại với mẹ. Chỉ cần sau này con không nhắm vào bọn họ nữa thì họ sẽ không phá hỏng hợp tác giữa chúng ta vì Khanh Hoan đâu.”

Chu Noãn Noãn thút tha thút thít: “Hôm nay bọn họ phái người đến, làm Noãn Noãn sợ hãi.”

“Không sao cả.” Trần Lệ ôm Chu Noãn Noãn: “Bây giờ mụ là nhà giàu số một ở thủ đô, ai dám bắt nạt con chứ? Cho dù là Khanh Hoan cũng không phải đối thủ của chúng ta. Con xem nó nào dám chạy khỏi lòng bàn tay của mẹ, chẳng phải đầu bị người của mẹ ngoan ngoãn bắt lấy rồi đưa đến nhà họ Yến sao?”

Chu Noãn Noãn lại nhớ đến gương mặt đáng sợ của Yến Hoài, rùng mình một cái. Có thể tưởng tượng đến việc Khanh Hoan không thể không ở bên Yến Hoài như vậy và vẻ mặt đau khổ của cô thì trong lòng lại có chút khoái cảm biến thái.

“Cũng đúng ạ.” Chu Noãn Noãn yên tâm rúc vào lòng Trần Lệ, nhỏ giọng nói: “Độ nổi tiếng Khanh Hoan bây giờ dường như còn cao hơn cả Noãn Noãn.” Cô ta ngồi dậy nhìn Trần Lệ: “Nếu Khanh Hoan phải gả cho Yến Hoài vậy cứ tuồn tin tức bọn họ ở bên nhau ra đi, tránh cho những fan đều cho rằng Khanh Hoan là độc thân, rồi một mực hâm mộ cô ta.”

Chu Noãn Noãn cảm thấy cô ta như vậy là đang suy nghĩ cho fan của Khanh Hoan.

Thần tượng kết hôn bí mật hay là tình yêu thầm kín đối với fan mà nói thì đều là một loại lừa dối vừa tổn thương fan. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Nam Lăng. Nếu có gì thắc mắc có thể nhắn tin qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva lan nhé.

“Chuyện này không cần gấp.” Trần Lệ không đồng ý với Chu Noãn Noãn ngay: “Dù sao nhược điểm của Khanh Hoan vẫn đang trong tay chúng ta, chúng ta muốn phơi bày ra ánh sáng lúc nào cũng được. Công ty mẹ sắp phải xác định đời chủ tịch chính thức kế tiếp, trong thời khắc mấu chốt này, tốt nhất là bên Khanh Hoan cũng phải yên tĩnh.”

Chu Noãn Noãn thấy mình sắp  trở thành thiên kim chân chính ở thủ đô thì trong lòng cực kỳ vui vẻ, lập tức ngoan ngoãn đáp: “Vâng, đều nghe mẹ ạ.”

Bạn đang đọc Thế Thân Của Bạch Nguyệt Quang Càng Ngày Càng Đẹp

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

  • Thời gian

    2y ago

  • Lượt đọc

    0

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!