Chương 64: Thị Trấn Dầu Mỏ Bị Bỏ Hoang Của Ta Trở Thành Đô Thị Tuyến Một (Bản Dịch)

Chú à, con người chú tốt thật đấy! (1)

Phiên bản dịch 5086 chữ

"Cho nên anh nhất định phải để mắt đến chuyện này cho chúng tôi!”

Giọng nói trong điện thoại vang lên.

"Ừ! Tôi sẽ thông báo cho anh ngay khi có tin tức.”

"Tốt!"

Sau khi cúp điện thoại, Tôn Thành im lặng một lúc, sau đó lại cầm lên một văn bản có tiêu đề "Ý kiến chỉ đạo về công tác bình chọn nông thôn đặc sắc lần thứ năm của thành phố Tửu Cách" trên bàn làm việc.

Lật ra xem vài trang, Tôn Thành ném văn bản lên bàn làm việc.

"Mỗi huyện phải đăng ký ít nhất ba mươi thôn! Nhưng toàn bộ huyện A Tắc mới có hai mươi lăm thôn, đúng thật là! À, năm nay còn thêm được một thôn có hai nhân khẩu!”

Tôn Thành tự lẩm bẩm, sau đó lập tức cầm điện thoại bàn trên bàn làm việc, bấm một dãy số ngắn.

Sau khi cuộc gọi được kết nối, Tôn Thành nói: "Chủ nhiệm Triệu, ông tiến hành công tác bình chọn nông thôn đặc sắc năm nay đi, mau chóng làm đơn đăng ký tất cả các thôn xóm trong huyện chúng ta.”

"Lãnh đạo, đăng ký tất cả sao?" Giọng nói trong điện thoại có chút do dự.

“Ừm! Báo cáo tất cả! Bao gồm thôn Băng Hồ! Dù sao thì hoạt động thường niên này cũng chẳng liên quan gì đến huyện A Tắc! Chúng ta chỉ cần làm theo quy trình là được." Tôn Thành lại nói.

Ông ta nhớ đến một năm nào đó, tổ đánh giá đi đến huyện A Tắc, mà còn chưa xem xét từng thôn, chỉ nhìn thoáng qua cảnh quan đô thị ở đây rồi cứ thế bỏ đi. Từ đó về sau, cái gì mà nông thôn đẹp nhất, cái gì mà nông thôn đặc sắc, tất cả những danh hiệu đó đều không đến lượt huyện A Tắc.

Tất nhiên, người dân huyện A Tắc cũng biết trình độ của chính mình, vậy nên chưa bao giờ để ý đến những điều này.

"Vâng, lãnh đạo!"

“Vậy trước tiên cứ như thế!”

“Ông làm việc đi.”

“Lãnh đạo bận rộn rồi.”

Thời gian trôi qua, đảo mắt đã đến một giờ chiều.

Trời vẫn tiếp tục mưa lất phất, quốc lộ 215 đi qua thôn Băng Hồ đã có thêm không ít vũng nước, mái hiên của ngôi nhà mái bằng không ngừng nhỏ giọt nước mưa, cuốn theo không ít bùn đất.

May mắn thay, trước đó Từ Hành đã trải một lớp vải bạt chống thấm lên trên mái bằng, nếu không thì ngôi nhà chắc chắn đã trở thành động Thủy Liêm.

Nhưng lúc này, hắn căn bản không có thời gian để ý đến những điều này, mà vẫn đang bận rộn trong bếp.

"Tiểu Từ, bếp hình như không hoạt động?"

Lưu Minh đứng bên cạnh, nhìn Từ Hành lấm tấm mồ hôi, ông ta vừa đau lòng vừa bất đắc dĩ nói.

Nếu như việc tiếp đón bố vợ Vương Long đã được chuẩn bị kĩ lưỡng, thì sự xuất hiện của nhóm khách thứ hai hoàn toàn là ngoài ý muốn! Càng chết người hơn là, nhóm khách thứ hai này dường như có thể gây ra nhiều rắc rối hơn cả nhóm thứ nhất.

Mặc dù nhóm khách này chỉ bao gồm năm cô gái đi một chiếc xe, nhưng khi gọi món, thì bọn họ lại gọi ào ào mười mấy dĩa thức ăn, hơn nữa còn gọi thêm một thùng bia, giống như đã thực sự coi nơi này là một khu cắm trại thực thụ vậy.

Mười thùng bia đó vốn dĩ được dành cho ông và Từ Hành, nhưng bây giờ bọn họ chỉ có thể nhịn đau cắt thịt.

“Đúng là có hơi bất tiện!” Từ Hành đứng thẳng người.

Trước đây, khi nấu ăn trên Trái đất, hắn dễ dàng yêu cầu phụ bếp cắt rau, bê thớt, quan trọng nhất là có thể sử dụng bếp lò với công suất cực mạnh. Còn bây giờ, hắn chỉ có bếp lò bằng đất này…

Nếu như nấu một bữa cơm cho chính mình thì vẫn ổn, nhưng nếu như phải nấu ăn liên tục thì thực sự không ổn chút nào.

"Sau này, nếu không được thì đổi sang bếp than." Lưu Minh liếc nhìn ra ngoài cửa.

Lúc này, bọn họ vẫn có thể nghe thấy tiếng các cô gái bên ngoài ríu rít trò chuyện.

"Chờ đến khi nhóm người bố vợ Vương Long rời đi rồi chúng ta hẳn bàn đến chuyện đó. Đúng rồi, chú Lưu, nhóm người thứ hai làm nghề gì? Tôi thấy một người trong số họ còn mang theo máy quay."

Xoẹt!

Từ Hành đổ thịt bò xào cay vào đĩa thức ăn, thuận miệng hỏi.

Bố vợ Vương Long ở đây, cho nên bọn họ không thể không tiếp khách, nhưng một khi bố vợ Vương Long đi, bọn họ hoàn toàn có thể thẳng thừng từ chối.

Nói thật, hắn tuy muốn tiếp tục sống ở đây, nhưng chắc chắn sẽ không mở khu cắm trại, xào nấu dọn dẹp suốt ngày, không có chút thời gian dành cho bản thân.

Nhịp độ này thực sự quá nhanh!

“Các cô gái kia à? Khi đưa nước cho bọn họ, tôi đã thuận miệng hỏi thăm, liền biết được cô gái xuất hiện vào buổi sáng chính là blogger du lịch và ẩm thực!

Ban đầu, nhóm người bọn họ định đến tỉnh Tân Cương! Kết quả là không thể đi đường vì trời mưa, cho nên quyết định dừng lại ở đây một đêm." Lưu Minh nghĩ ngợi rồi nói.

"Cái gì? Blogger ẩm thực du lịch?" Từ Hành giật mình.

"Ừm!"

“Vậy có khi nào...”

"Chắc là không đâu! Những người như vậy chỉ chú ý đến ẩm thực và địa điểm check-in của những thành phố du lịch trọng điểm thôi! Nơi này chúng ta có cái gì đâu chứ! Tôi nghĩ rằng bọn họ chỉ là đi ngang qua, chụp vài tấm ảnh để cắt ghép những cảnh quay trên đường mà thôi!”

Lưu Minh biết Từ Hành đang lo lắng điều gì, lập tức xua tay.

"Vậy thì tốt! Nếu không thì chuyện này thực sự sẽ không có hồi kết mất! Chú Lưu, chú mang đồ ăn lên cho bọn họ đi, cháu còn phải xào ba món nữa! Đúng rồi, lát nữa mang thêm cơm cho họ." Từ Hành thở phào nhẹ nhõm, lúc này mới đưa đĩa thức ăn cho Lưu Minh.

"Được!"

Bạn đang đọc Thị Trấn Dầu Mỏ Bị Bỏ Hoang Của Ta Trở Thành Đô Thị Tuyến Một (Bản Dịch) của Bát Nguyệt Hoàng

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1mth ago

  • Lượt đọc

    0

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!