Chương 62: [Dịch] Thiên Cơ Lâu: Bắt Đầu Chế Tạo Âm Hiểm Bảng

Đại Mạc không có cao thủ? Nói ra sợ hù chết các ngươi thôi

Phiên bản dịch 5615 chữ

Chương 62: Đại Mạc không có cao thủ? Nói ra sợ hù chết các ngươi thôi

"Nói về người khác đi lâu chủ, nơi như Đại Mạc làm gì có cao thủ gì mà kể!"

"Đúng vậy, ta nghe nói ở Đại Mạc thì thậm chí cao thủ Tiên Thiên đã là hiếm thấy rồi."

"Nơi khỉ ho cò gáy như Đại Mạc thì có được bao nhiêu cao thủ cơ chứ."

"Ta từng có một người bạn đi sang Đại Mạc, hắn tuy chỉ là cao thủ Tiên Thiên nhưng khi đến Đại Mạc thì đã trở thành hào hùng một phương!"

...

Lưu Tiêu không ngờ những người này lại không có bất kỳ hứng thú gì với Đại Mạc cả.

Mà nguyên nhân chính dẫn đến việc này là do bọn hắn không biết gì về nó thôi, lại còn cho rằng Đại Mạc không có cao thủ nữa.

Nhưng sau khi nghĩ lại thì hắn cảm thấy đúng thật.

Nếu như những người này đều có hứng thú với Đại Mạc thì sợ rằng phần lớn đã lên Hiệp Khách Đảo rồi, đâu còn ở đây nữa.

Nếu muốn so cao thủ thì không nơi nào có cao thủ nhiều như Đại Mạc cả.

Phải biết rằng khi Tông Sư Bạch Tự Tại lên Hiệp Khách Đảo thì bắt gặp một tiểu tử nhóm lửa, hắn phát hiện nội lực của tên tiểu tử này không thua gì mình cả.

Ngươi như thế ở Hiệp Khách Đảo cũng không ít.

Một đám Tông Sư trên Hiệp Khách Đảo, nói ra sợ rằng sẽ hù chết một đống người.

Người ta không phải là không có cao thủ, mà là cao thủ của họ đều trốn trên một đảo nhỏ để nghiên cứu Tuyệt Thế Thần Thông hết rồi.

Thế nên hắn cất cao giọng: "Sao các ngươi biết Đại Mạc không có cao thủ?"

"Các ngươi biết Bạch Tự Tại, các ngươi biết Tạ Yên Khách sao?"

Xem ra bản thân phải phổ cập khoa học về cao thủ Đại Mạc cho đám người này một tý rồi.

Bạch Tự Tại?

Tạ Yên Khách?

Mọi người đều không biết đây là ai cả.

Nhưng thấy biểu tình hài hước của Lưu Tiêu thì mọi người cũng nhận ra rằng có vẻ bản thân mới là ếch ngồi đáy giếng.

Lưu Tiêu từ tốn nhấp một ngụm trà, sau đó nói: "Tạ Yên Khách, biệt hiệu là Ma Thiên Cư Sĩ!"

"Người này lúc chính lúc tà, nhưng rất coi trọng lời hứa."

"Hắn ẩn cư trên Ma Thiên Nhai!"

"Mỗi ngày hắn đều sử dụng khinh công để bay lên Ma Thiên Nhai cao gần trăm trượng."

"Hắn tự sáng tạo ra một chưởng pháp, đặt tên là Bích Châm Thanh Chưởng!"

"Một chưởng bắn ra, nội lực hoá thành kim châm đầy trời, có thể thủng sắt, đâm nứt đá."

"Dù võ công của ngươi cao đến đâu cũng không thể tránh được."

Tạ Yên Khách!

Trước khi kịch bản của Hiệp Khách Hành diễn ra thì Tạ Yên Khách chính là cao thủ đứng đầu Đại Mạc.

Ngay cả Bạch Tự Tại, người biết chém gió nhất cũng không thể nào đánh với hắn được.

Ma Thiên Nhai cao mấy trăm trượng, vậy mà tên này mang theo Thạch Phá Thiên bay lên bay xuống mấy lần liền.

Khinh công như thế đã đủ xưng bá thiên hạ rồi.

Nghe miêu tả của Lưu Tiêu thì tất cả mọi người trong Thiên Cơ Lâu đều sôi trào lên.

"Lợi hại, chúng ta đã khinh thường thiên hạ quá rồi."

"Không ngờ Đại Mạc lại có người tài ba như thế, ta thu hồi lại lời khi nãy."

"Thì ra tất cả chỉ là tin vịt, Đại Mạc không yếu đuối như trong miêu tả."

Tiêu Phong cũng dừng việc thu dọn chén dĩa lại, mở miệng hô: "Bội phục!"

"Cao một trăm trượng, ngay cả bản thân Tiêu mỗ muốn leo lên cũng phải tốn khá nhiều công sức."

"Mỗi ngày đều lên xuống, ta không dám mạo hiểm như thế."

Thiên Cơ Lão Nhân nói một cách ngưng trọng: "Khinh công của tên này sợ rằng đã đạt tới cảnh giới Hoá Cảnh rồi, dù so với Tông Sư khác hắn cũng không phải loại yếu ớt."

Thượng Quan Kim Hồng cũng thấp giọng rồi nói: "Nội lực có thể hoá thành những hình dạng khác nhau, đây là một tiêu chí của Tông Sư."

"Xem ra khi trở về phải thông báo cho phụ vương coi trọng Đại Mạc hơn một tý!" Triệu Mẫn thầm nghĩ.

Lưu Tiêu tiếp tục: "Giờ sang Bạch Tự Tại một tý."

"Hắn chính là chưởng môn của Phái Đại Tuyết Sơn."

"Phái Tuyết Sơn vốn là một phái nhỏ vô cùng tầm thường tại Đại Mạc, nhưng dưới sự chỉ đạo của Bạch Tự Tại, qua việc sửa chữa lại kiếm pháp nội công mà tổ sư truyền lại thì chỉ trong vòng ba mươi năm, nó đã trở thành đại phái lớn nhất Đại Mạc."

"Phàm có đệ tử nào của Phái Tuyết Sơn đi xông xáo giang hồ thì không có ai dám trêu vào."

"Hắn từng ăn mật rắn của dị xà, thế nên công lực tăng mạnh."

"Vì muốn danh hiệu đứng đầu Đại Mạc nên hắn đưa lời mời quyết đấu một trận với Ma Thiên Cư Sĩ - Tạ Yên Khách."

"Nhưng không biết vì sao Tạ Yên Khách vẫn không chấp nhận lời khiêu chiến đó."

Trong Thiên Cơ Lâu lại có lời bàn tán vang lên.

Dám tuyên bố khiêu chiến với Tông Sư thì tên này cũng có thực lực nhất định.

Huống hồ hắn còn là chưởng môn của Đại Phái đệ nhất Đại Mạc.

Không ngờ Đại Mạc mà bọn hắn khinh thường lại sở hữu hai Tông Sư mạnh như thế.

Lưu Tiêu nghĩ thầm, các ngươi nghĩ thế là hết rồi ư?

Còn có một nơi gọi là Hiệp Khách Đảo, nói ra sợ hù chết các ngươi.

Hắn nói tiếp: "Việc các ngươi coi thường, cho rằng Đại Mạc không có cao thủ thì cũng không thể trách các ngươi được."

"Bởi vì Đại Mạc này có một tổ chức thần bí, tên là Hiệp Khách Đảo."

"Không ai biết Hiệp Khách Đảo này nằm ở nơi nào."

"Chỉ biết rằng mỗi mười năm Hiệp Khách Đảo sẽ phái ra Thưởng Thiện Phạt Ác nhị sứ hành tẩu tại Đại Mạc, để Thưởng Thiện Phạt Ác."

"Hai vị sứ giả Thưởng Thiện Phạt Ác này có võ công tuyệt đỉnh, mười năm sẽ quét ngang khắp võ lâm Đại Mạc."

"Kẻ ác! Bị Thưởng Thiện Phạt Ác nhị sứ đánh chết tại chỗ!"

"Người tốt! Bị Thưởng Thiện Phạt Ác mang đi, bắt lên Hiệp Khách Đảo để ăn cháo mồng 8 tháng chạp."

"Vài chục năm qua chưa có bất kỳ cao thủ, chưởng môn đại phái nào lên Hiệp Khách Đảo để ăn cháo mồng 8 tháng chạp mà trở về cả."

"Thế nên mới khiến cho các ngươi tưởng rằng Đại Mạc không có cao thủ."

"Mà việc ta muốn nói hôm nay chính là một âm mưu được thiết kế bởi tên Bối Hải Thạch, vào gần thời điểm Thưởng Thiện Phạt Ác nhị sứ xuất hành, để bảo vệ cho hắn không bị bắt."

Bạn đang đọc [Dịch] Thiên Cơ Lâu: Bắt Đầu Chế Tạo Âm Hiểm Bảng của Hồng Hoang Long Đế

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    479

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!