Chương 88: [Dịch] Thiên Cơ Lâu: Bắt Đầu Chế Tạo Âm Hiểm Bảng

Kể chuyện Độc Cô Cầu Bại

Phiên bản dịch 5370 chữ

Chương 88: Kể chuyện Độc Cô Cầu Bại

Lưu Tiêu chỉ chần chờ một tý thôi mà cả Thiên Cơ Lâu không ai có thể ngồi yên được nữa, ai nấy đều nhìn hắn với ánh mắt khẩn cầu.

Rụt rè, hay nghiêm túc âm trầm, dù là bất kỳ loại người nào cũng đều trơ mắt nhìn hắn.

Trong mắt Lưu Tiêu cũng hiện lên một vẻ tiếc hận, tiếc rằng không thể gặp mặt Kiếm Ma - Độc Cô Cầu Bại.

Hắn đã dùng công năng của Thiên Cơ Lâu để suy tính thử, nhưng lại phát hiện quyền hạn của mình vẫn không đủ, cần tiếp tục mở khoá nhiều công năng của Thiên Cơ Lâu hơn mới được.

"Vị tiền bối này tên là Kiếm Ma - Độc Cô Cầu Bại, cả đời của hắn chỉ có duy nhất một tiếc nuối mà thôi, đó chính là cầu một lần thua nhưng không được."

"Trường kiếm không sáng, sao có thể tung hoành khắp nơi nữa, nên hắn lui về sau ẩn cư vào thâm sơn!"

Lưu Tiêu rung đùi, như tiếc hận dùm cho Độc Cô Cầu Bại.

Kiếm Đạo đăng phong tạo cực, ngồi lên ngôi vị đỉnh cao của võ lâm, thiên hạ này không còn ai có thể trở thành đối thủ, hay thậm chí là địch nhân của hắn nữa rồi.

Cảm giác cô độc khi đứng ở đỉnh cao này khó mà diễn tả ra được.

"Nực cười!"

"Cả đời này truy cầu lớn nhất của ta là trở thành Khoái Kiếm Nhanh Nhất Thiên Hạ, nhưng cảnh giới của tiền bối Độc Cô Cầu Bại đã cao đến mức cầu một lần bại rồi."

"Không đúng!"

"Thậm chí ta còn không dám nghĩ tới cảnh giới này nữa!"

Khoái Kiếm - Kinh Vô Mệnh xấu hổ vô cùng, cảm giác khi so sánh mình cùng Kiếm Ma - Độc Cô Cầu Bại thì thấy bản thân mình như trẻ con đang chơi bùn vậy.

"Tê!"

Ai nấy đều hít sâu vào, chỉ bốn chữ "Độc Cô Cầu Bại" thôi mà đã có một khí thế vô địch đập vào mặt rồi, như vừa có một đạo kiếm khí quét ngang hư không vậy.

Giờ phút này trong lòng của tất cả những người dùng kiếm đều xuất hiện một suy nghĩ rằng: "Thà không cần thanh kiếm này cũng được, chứ đừng làm nhục hai chữ Kiếm Đạo nữa."

Chắc rằng trước mặt Độc Cô Cầu Bại thì không ai xứng đáng sử dụng kiếm cả.

"Trong thiên hạ này sợ rằng không có ai có gan rút kiếm trước mặt Độc Cô Cầu Bại tiền bối cả, vì thế nên mới trở thành tiếc nuối cả đời của hắn."

Ai nấy đều có cảm xúc dâng trào, tiếc nuối không ngớt.

Nhưng còn một màn kinh khủng hơn diễn ra nữa, lúc này tất cả kiếm trong Thiên Cơ Lâu đều reo lên.

Vô số bảo kiếm lúc này lại tự chấn động không ngừng, như là có một tồn tại có Kiếm Đạo khủng bố đang đứng trước mặt vậy, nhưng một màn này không chỉ diễn ra ở Thiên Cơ Lâu.

Toàn bộ Cửu Châu lúc này cũng thế, những thanh Thần Kiếm kia đều đang reo hò hết cả lên.

Lăng Vân Quật tại Nguyên Châu, thanh Hoả Lân Kiếm phủ đầy bụi lúc này cũng đang run nhẹ.

"Chuyện gì xảy ra, sao Anh Hùng Kiếm lại tự nhiên chấn động."

"Sao Ỷ Thiên Kiếm lại tự ngân vang cơ chứ?"

Trương Vô Kỵ giật mình, cầm vào Ỷ Thiên Kiếm, chỉ cảm thấy rằng thanh Ỷ Thiên Kiếm này như muốn tự đi nơi nào đó.

Chỉ bốn chữ "Độc Cô Cầu Bại" thôi mà có thể khiến cho vạn kiếm cất tiếng.

Lúc này toàn bộ Thiên Cơ Lâu đều sôi trào, khắp nơi đều là thanh âm ngân vang của các danh kiếm.

Ai nấy đều đứng lên.

Ngay cả Lưu Tiêu thì lúc này cũng hơi sợ hãi, mí mắt nháy không ngừng.

Độc Cô Cầu Bại đại lão trâu bò thế sao, chỉ nhắc đến tên của hắn thôi mà đã khiến cho vạn kiếm cất tiếng, tự mình quỳ lạy.

"Má ơi! Độc Cô Tiền Bối khủng bố như thế sao!"

"Kiếm Đạo như thế quả thật khó lòng tưởng tượng."

"Trời! Đến cùng Độc Cô Cầu Bại tiền bối có Kiếm Đạo cao thâm tới tình trạng nào thế."

Vương Ngữ Yên, Triệu Mẫn, Chu Chỉ Nhược cùng các nữ tử khác đều giật mình che miệng, quên mất hình tượng thục nữ của bản thân.

Đợi đến khi mọi người dần dần bình tĩnh lại thì trong Thiên Cơ Lâu không ai dám ngồi xuống cả.

Lưu Tiêu cũng đứng pên.

"Lâu chủ, ngươi muốn nói tiếp sao? Ta cảm thấy chúng ta hẳn là phải quỳ xuống để nghe câu chuyện của Độc Cô Cầu Bại tiền bối."

"Kiếm của ta nói cho ta biết, nếu ta không quỳ xuống nó sẽ giết ta."

"Quỳ đi, quỳ trước mặt vị đại lão thế này không mất mặt."

"Lâu chủ, ta đã quỳ rồi, mau nói đi!"

...

Ai nấy đều phóng đại sự việc lên, thậm chí còn có vài tên quỳ xuống thật.

Lưu Tiêu nói tiếp: "Chuyện liên quan tới Độc Cô Tiền Bối à."

"Bây giờ ta sẽ kể một vài chuyện nhỏ mà hắn đã làm, để các ngươi chiêm ngưỡng phong thái tuyệt đỉnh của hắn."

Mọi người ai cũng đều gật đầu như gà mổ thóc vậy.

Bọn họ thậm chí còn chưa từng nghe qua tên của Độc Cô Cầu Bại, nên có thể biết được vài chuyện mà hắn đã làm cũng là một loại vinh quang rồi, sao dám mơ tưởng biết được toàn bộ.

"Sau khi Độc Cô Cầu Bại tiền bối vô địch thiên hạ thì hắn liền ẩn sư tại một sơn cốc, làm bạn với muôn loài."

"Hắn ở trong sơn cốc, chế tạo một căn nhà, làm ra năm thanh kiếm rồi để lại đó, tượng trưng cho năm cấp bậc trong Kiếm Đạo của hắn."

"Kiếm đầu tiên, Lợi Kiếm, cương mãnh lợi hại, cứng mấy cũng xuyên, thời còn trẻ dùng để tranh đấu với quần hùng."

"Kiếm thứ hai, Tử Vi Nhuyễn Kiếm, dùng trước ba mươi tuổi, lỡ tay đả thương nghĩa sĩ, bèn vứt xuống vực sâu."

"Kiếm thứ ba, Huyền Thiết Trọng Kiếm, trọng kiếm không lưỡi, chưa qua gia công, trước bốn mươi tuổi tung hoành thiên hạ."

"Kiếm thứ tư, Mộc Kiếm, mộc kiếm này thì không cho chú thích, nhưng trên đuôi kiếm thì có vài chữ, sau bốn mươi tuổi không mang binh khí, cỏ cây hoa lá đều có thể dùng làm kiếm."

"Cứ thế tinh tu, tiến dần đến cảnh giới vô kiếm thắng hữu kiếm."

"Kiếm thứ năm: Vô Kiếm!"

"Lúc này cảnh giới Kiếm Đạo của Độc Cô Cầu Bại tiền bối đã đạt tới mức Vô Chiêu Thắng Hữu Chiêu, Vô Kiếm Thắng Hữu Kiếm rồi."

Bạn đang đọc [Dịch] Thiên Cơ Lâu: Bắt Đầu Chế Tạo Âm Hiểm Bảng của Hồng Hoang Long Đế

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    492

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!