Hạ Tiểu Bạch liếc một cái liền nhận ra đối phương chính là Mã Tư Trạch.
Lúc này, Sử Đan cũng nhận ra Diệp Trường Ca, gã ta lập tức quỳ xuống đất xin tha.
"Thì ra là bạn của chị Diệp, em đúng là có mắt như mù, chính tên Tư Mã Trạch đó bảo em tới bắt chuyện với em gái tóc ngắn này."
"Cậu ta là con trai, là bạn trai của một kim chủ của tôi."
"Cậu đúng là lợi hại thật."
Cô phất tay để cho mấy tên đàn em đi xử lý chuyện này.
Tư Mã Trạch bị dọa tới mức tè ra quần, gã ta chưa từng nhìn thấy cảnh tượng nào khủng bố như thế này, bị mười mấy tên tráng hán mặc đồ đen vây quanh.
Nhưng mà lúc này, Chu Thanh đột nhiên la lên:
"Hai chân Tiểu Bạch chảy rất nhiều máu!"
Hạ Tiểu Bạch???
Sao anh bị thương mà anh không biết, anh cúi đầu xuống nhìn, đúng là quần và đôi chân trắng như tuyết của anh toàn là máu. Bụng của anh đau quặn lên, gương mặt xinh đẹp lập tức trắng bệch.
Anh thầm nghĩ không ổn, anh có lẽ biết bản thân mình bị cái gì rồi, có lẽ anh...đúng là xui xẻo.
Anh muốn tỉnh táo lại, nhưng thiếu máu làm cho anh đầu váng mắt hoa, trước mắt tối sầm lại, hôn mê bất tỉnh.
Mọi người thấy Hạ Tiểu Bạch hôn mê bất tỉnh, Chu Thanh liền ôm công chúa anh lên.
"Chị Diệp, chị có xe đúng không, chúng ta mau đi tới bệnh viện đi!!!"
Diệp Trường Ca cũng luống cuống, gật đầu, bước nhanh tới chiếc Porsche, mở cửa xe ra.
Chu Thanh cẩn thận đặt Hạ Tiểu Bạch lên ghế sau.
"Gần đây có một bệnh viện công Tam Giáp."
Chu Thanh ngồi ghế phụ lái nói.
Triệu trình và Lý Lương cũng ngồi lên một chiếc Land Rover đi theo bọn họ
Rất nhanh chiếc Porsche đã đi tới bệnh viện.
Diệp Trường Ca không ngừng gọi điện thoại cho Sở Thu Hi, lại phát hiện cô nhóc đó tắt máy...
Có lẽ là do điện thoại hết pin...
Hạ Tiểu Bạch đã được đưa vào trong phòng cấp cứu để kiểm tra cơ thể.
Chu Thanh chỉ bị thương nhẹ, xử lý đơn giản xong liền đứng đợi bên ngoài phòng cấp cứu.
Triệu Trình và Lý Lương bị thương tương đối nặng, vẫn đang xử lý vết thương ở bên ngoài.
Chu Thanh nhớ tới dáng vẻ hai chân chảy đầy máy của Hạ Tiểu Bạch liền cảm thấy sợ hãi.
Tên đó không phải là bị đánh vào trứng đó chứ? Suy nghĩ này không ngừng nhảy lên trong đầu anh ta...Sau đó anh ta liền rùng mình một cái, vậy thì sau này tên Tiểu Bạch phải làm như thế nào bây giờ!
Diệp Trường Ca dựa vào tường, nhìn dáng vẻ như người chết của anh ta.
"Tiểu Bạch cũng đâu có chết, cậu bày ra sắc mặt khó coi như thế làm cái gì, tôi nhìn thôi cũng thấy phiền!"
Chu Thanh mím môi:
"Vừa nãy cô có thấy không, Tiểu Bạch chảy rất nhiều máu, quần cũng bị nhuộm đỏ, tôi sợ cậu ta..."
Anh ta không nói tiếp được nữa.
Ngay lúc này, một nữ bác sĩ bước ra, cô nhìn Chu Thanh và Diệp Trường Ca, hỏi:
"Hai người ai là người nhà của cô ấy."
Chu Thanh nói:
"Tôi là bạn cùng phòng của cậu ấy."
Diệp Trường Ca:
"Tôi là bạn của cậu ấy."
Nữ bác sĩ nhìn Chu Thanh với ánh mắt nghiêm khắc:
"Cùng phòng? Vậy có nghĩa cậu là bạn trai của cô ấy."
"Cậu là bạn trai của cô ấy, vậy mà lại không quan tâm tới tình trạng sức khỏe của cô ấy."
"Mất cân bằng nội tiết tố, kinh nguyệt cũng không đều."
"Ngoài những chuyện này ra thì không sao cả, cánh tay chỉ bị trầy da chút thôt."
Chu Thanh???
Diệp Trường Ca!!!
Chu Thanh há to miệng:
"Bác sĩ, bác sĩ có nhầm lẫn gì không."
"Bệnh viện của mấy người quá độc ác rồi, bạn của tôi là một người đàn ông, sao có thể có chuyện kinh nguyệt không đều được cơ chứ."
"Còn có cái gì mà mất cân bằng nội tiết tố? Một người đàn ông làm gì có nội tiết tố của con gái!"
Diệp Trường Ca cũng gật đầu, nói:
"Bác sĩ, bác sĩ chắc chắn là mình không lấy nhầm kết quả chứ?"
"Người mà chúng tôi đưa tới là một cậu con trai xinh đẹp, hơn nữa cậu ta còn là bạn trai của bạn thân tôi."
Nữ bác sĩ mở to mắt nhìn hai người, suy nghĩ của cô cũng bị hai người làm cho rối loạn.
Nhưng mà, cô vẫn rất tự tin vào sự chuyên nghiệp của mình.
Lúc nãy, người mà y tá đẩy vào là một cô gái nhỏ xinh đẹp, lúc thay quần áo cô rõ ràng nhìn thấy người đó có cơ thể của một người con gái.
Cô lắc lắc bàn tay trắng nõn:
"Tôi chắc chắn không có bất kỳ nhầm lẫn nào cả, mong hai người đừng nghi ngờ kỹ thuật của tôi, tôi vô cùng chuyên nghiệp!"
Cô nhịn không được mà chửi bậy một câu.
"Người trẻ tuổi bây giờ đúng thật là chẳng ra gì, hai người đi vào thăm cô ấy đi, đợi một lát nữa là có thể đi ký tên làm giấy xuất viện."
"Đây là đơn thuốc, một chút nữa hai người đi trả tiền rồi lấy thuốc, tất cả đều là thuốc điều chỉnh nội tiết tố cho con gái."
Chu Thanh và Diệp Trường Ca ngơ ngác nhìn nhau.
Chu Thanh còn cố kêu gào:
"Nếu như xảy ra nhầm lẫn, tôi sẽ kiện mấy người!"
------
Dịch: MBMH Translate