Diệp Trường Ca đã làm xong bữa sáng, tuy rằng hương vị không ngon bằng Sở Thu Hi làm.
Nhưng mà cũng coi như là trôi qua êm đềm.
Quả nhiên không phải tất cả bạch phú mỹ đều biết làm đồ ăn ngon.
Tối hôm qua Hạ Tiểu Bạch chảy rất nhiều máu, anh quyết định bù lại tất cả, chăm chú ăn cơm từng ngụm từng ngụm.
Diệp Trường Ca nhìn dáng vẻ ăn như hổ đói của anh, thật đúng là dáng vẻ của con trai, khóe miệng còn dính mấy mẩu bánh mì.
“Tiểu Bạch, trước kia em đều sống như con trai sao?”
Cô lấy khăn giấy ra muốn lau giúp Hạ Tiểu Bạch, lại bị Hạ Tiểu Bạch né tránh, trực tiếp vươn đầu lưỡi nhỏ cuốn vào cái miệng nhỏ nhắn.
Trong lòng Hạ Tiểu Bạch cười ha hả một trận, trước kia anh chính là con trai có được không.
Anh chớp chớp lông mi thật dài nhìn về phía Diệp Trường Ca đang để mặt mộc.
Phát hiện ngũ quan của cô cực kỳ dịu dàng, hoàn toàn không có cảm giác mỹ nhân lạnh lùng diễm lệ như trước, càng giống như là chị gái nhà bên.
Diệp Trường Ca bị con ngươi màu hổ phách của anh nhìn chằm chằm, cũng có chút ngượng ngùng cúi đầu.
Đôi má trên dung nhan xinh đẹp đỏ bừng: "Chị rất đẹp sao?”
Hạ Tiểu Bạch không chút keo kiệt khen: "Đẹp, đẹp hơn nhiều so với lúc trang điểm."
"Tôi cảm thấy dáng vẻ khi trang điểm của chị Diệp làm cho người ta cảm thấy như một người phụ nữ mạnh mẽ quyến rũ, lạnh lùng diễm lệ, lúc nào cũng cách xa người khác ngàn dặm."
Diệp Trường Ca thở dài, vuốt mái tóc rũ xuống bên hông:
"Chị mở vũ trường đấy, không giả bộ mạnh mẽ một chút, làm sao trấn được đám đầu trâu mặt ngựa kia."
“Em mau ăn đi, chị đi trang điểm trước, đợi lát nữa tiện đường chở em đến trường học.”
Hạ Tiểu Bạch cũng khẩn trương ăn, sau khi ăn xong còn lướt Douyin().
(
)Giống như TikTok ở VN nhưng phiên bản TQ.
Nửa giờ sau, Hạ Tiểu Bạch nhìn Diệp Trường Ca, cả người ngây ngẩn.
Cô mặc một chiếc áo khoác da màu đen bó sát, tôn lên toàn bộ thân hình nóng bỏng của cô, trước ngực còn treo một cặp kính râm, trong tay cầm hai chiếc mũ bảo hiểm xe máy.
Kết hợp với đôi mắt được trang điểm màu khói cực ngầu, cô trông như là một nữ hoàng bước ra từ trong hắc ám.
Diệp Trường Ca ném mũ bảo hiểm cho Hạ Tiểu Bạch, Hạ Tiểu Bạch khẩn trương nhận lấy.
“Đi đến gara của chị, xem xe chị đây mới mua.”
Hạ Tiểu Bạch đi theo Diệp Trường Ca đến gara của cô, bên trong quả nhiên có ba chiếc xe.
Một chiếc là SUV của Land Rover, một chiếc là Porsche 911 mà cô lái tối qua.
Còn có một chiếc khiến Hạ Tiểu Bạch cũng nhịn không được wow.
Là một chiếc xe máy mới tinh cực ngầu.
Diệp Trường Ca ngồi lên bật máy khởi động, tiếng động cơ bắt đầu gầm rú: “Honda Gold Wing, xi-lanh 1.8, cấu hình sang trọng.”
“Cô nhóc đi lên đi, vốn dĩ chị còn tưởng rằng người đầu tiên ngồi phía sau chị chính là cô nhóc họ Sở, không thể ngờ được lại là thằng nhóc giả.”
Hạ Tiểu Bạch cũng khoác đôi chân dài trắng như tuyết của anh ngồi lên, theo bản năng ôm vòng eo mảnh khảnh của Diệp Trường Ca, dán đầu vào sau lưng cô.
Diệp Trường Ca đội mũ bảo hiểm quay đầu nhìn Hạ Tiểu Bạch: "Mỹ nữ ôm chặt một chút, chị cũng không sợ chịu thiệt.”
“Ầm ầm ầm!”
Không thể không nói kỹ thuật lái xe của Diệp Trường Ca thật sự là hạng nhất, đặc biệt là kỹ thuật khi vào khúc cua.
Hạ Tiểu Bạch sợ tới mức tim nhỏ cũng nhảy ra ngoài. ~'o'
Rất nhanh hai người đã xuất hiện ở trước cổng trường, Diệp Trường Ca cứ như vậy ném Hạ Tiểu Bạch xuống rồi rời đi.
Hạ Tiểu Bạch duỗi hai tay trắng như tuyết ra phía trước duỗi lưng, sau đó mới đi vào trường, nhưng trong quá trình đi vào Hạ Tiểu Bạch phát hiện có chút là lạ, hình như là tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm mình.
Thậm chí còn có một người vì mải nhìn mình mà đụng phải đèn đường.
“Oa, em gái tóc ngắn thật xinh đẹp!”
"Tôi vẫn thích đôi chân dài của em ấy hơn, vừa trắng vừa dài, trước kia sao mà tôi lại không chú ý tới trong trường học của chúng ta có một em gái chân dài tóc ngắn như vậy."
Cho đến khi một trận gió thổi qua, Hạ Tiểu Bạch cảm thấy phía dưới lạnh lẽo, anh cúi đầu nhìn.
Mới kịp phản ứng mình vẫn còn mặc cái váy hoa nhỏ Diệp Trường Ca đưa cho tối hôm qua.
Bây giờ anh không trang điểm, nếu bị người trong lớp phát hiện.
Liếc mắt một cái là có thể nhận ra anh chính là Hạ Tiểu Bạch mặc trang phục nữ.
Hạ Tiểu Bạch sợ tới mức chỉ có thể ôm mặt vội vàng chạy trốn.
“Đệt, đều tại cậu nhìn lắm khiến em gái xinh đẹp của người ta thẹn thùng chạy trốn.”
“Tại cậu chứ, còn chảy nước miếng, nhất định là dáng vẻ hèn mọn của cậu dọa mỹ nữ xinh đẹp chạy mất.”
"Tôi cảm thấy cậu muốn đánh nhau."
“Đánh thì đánh tôi còn sợ cậu sao!”
<( ̄^ ̄)(θ(θ(θ(θ(☆(>口<-)
Cứ như vậy vốn là hai nam sinh đi xem náo nhiệt, trở thành trung tâm của sự náo nhiệt.
“Vãi thật, bên này có người đánh nhau, mọi người đặt ai thắng!”
------
Dịch: MBMH Translate