Tiểu Báo Tử lợi dụng đúng điểm này, cho nên hắn muốn chế tạo ra cơ hội mặt đối mặt với Huyết Vô Nhai.
Trước khi đối mặt chính diện, lại hạ dược ám toán, làm ra đủ chuyện chứng tỏ mình là một thái điều, do đó vào lúc cuối cùng hắn bị chế trụ vẫn cố gắng làm cho Huyết Vô Nhai buông lỏng cảnh giác, chế tạo ra cơ hội mặt đối mặt với Huyết Vô Nhai.
Ăn miếng trả miếng, chính là ăn miếng trả miếng. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Huyết Vô Nhai không có khả năng nghĩ đến Tiểu Báo Tử lại có đôi mắt cổ quái như thế, cũng tuyệt đối không thể tin tưởng, Tiểu Báo Tử bị hắn chế trụ, lại cho Thực Âm Châm vào cơ thể của hắn, cho nên cho rằng Tiểu Báo Tử không còn lực phản kích.
Không chỉ hắn không tin, vào vài ngày trước Tiểu Báo Tử cũng không tin.
Hắn tuyệt đối không nghĩ tới, Tiểu Báo Tử lại có công kích cổ quái như thế, dùng con mắt công kích!
Hơn nữa lực công kích còn cường đại như thế, trí mạng như thế.
Huyết Vô Nhai là cường giả không sai, có được lực lượng cường đại cũng không giả, nhưng hắn chỉ là một người bình thường, đột nhiên con mắt bị trọng thương, bị lửa cháy đốt cháy bừng bừng, lập tức mất đi ánh sáng, đả kích như vậy, dù là ai cũng không thể thừa nhận, cho dù tâm lý thừa nhận của ngươi có cường đại đi chăng nữa, cũng phải mất một thời gian dài mới có khả năng thừa nhận thống khổ như vậy, cường giả cũng không ngoại lệ.
Huyết Vô Nhai bất ngờ không đề phòng bị Tiểu Báo Tử ám toán, hai mắt bị đốt cháy, còn bị lực lượng Thực Âm Châm chính hắn đánh vào cơ thể Tiểu Báo Tử, dùng nó phản kích lại, nhưng mà, đôi mắt đột nhiên bị công kích, thật sự là quá đột ngột, quá thống khổ, đến nỗi hắn toàn toàn xem nhẹ uy lực của Thực Âm Châm, vào thời điểm hắn bị phản kích, lực lượng Thực Âm Châm mình vừa đánh ra ngoài lại xâm nhập vào kinh mạch của mình, cắm rễ xuống.
- Aaaaa...
Huyết Vô Nhai ngửa mặt lên trời rú lên lồng lộng, hắn giống hệt như con yêu thiềm vừa bị Huyết Diễm Chân Cương thiêu đốt lăn lộn trên mặt đất, nói:
- Tiểu tử, ta muốn ngươi chết!
Âm thanh vô cùng oán độc nương theo một tiếng nổ cực lớn, đem toàn bộ đất bằng trong tuyệt cốc nổ tung.
- Mẹ của ta a, vụ nổ này còn mạnh hơn cả chất nổ TNT nữa!
Tiểu Báo Tử sớm đã trốn ra ngoài cốc nhịn không được co đầu lại, lui về phía sau vài bước, trốn sau một tảng đá, nhìn một đống bừa bộn trong tuyệt cốc, âm thầm líu lưỡi, sau đó là vui mừng.
Điều này chứng tỏ sau khi hai mắt bị tổn thương, hai mắt bị phế đi, Huyết Vô Nhai đã không còn nhìn thấy gì.
Cái gì là linh giác của cường giả chứ, trực giác nhạy cảm a, tất cả những lời này, đều là nói nhảm.
Với thực lực của Huyết Vô Nhai, linh giác của hắn vô cùng cường đại, nhưng mà, đột nhiên bị thụ trọng thương, nhìn không thấy, hắn sẽ không quen, cho dù hắn có quen thuộc ngay lập tức cũng không có vấn đề gì, trong cơ thể của hắn hiện giờ vẫn còn mê thần tán, cộng thêm một con yêu thiềm ở bên cạnh nhìn chằm chằm, một kích vừa rồi thật lợi hại, có thể là muốn giết chết đầu thiềm thừ kia, nhưng vẫn không đủ, vào lúc nổ tung, đầu thiềm thừ kia đã chui vào trong bùn đất, tránh thoát một kích này, mà sao khi nổ tung qua đi, nó lại từ bùn đất chui lên, dù linh trí đầu thiềm thừ này không cao, nhưng dù gì nó cũng là một đầu yêu thú, đương nhiên có thể nhìn, Huyết Vô Nhai xảy ra đại sự, thừa dịp ngươi bệnh, muốn mạng của ngươi, đây chính là bản năng của yêu thú mà thôi.
Sau khi Huyết Diễm Chân Cương bạo phát, thiềm thừ toàn thân mang đầy thương tích vọt tới, đánh về phía Huyết Vô Nhai.
Huyết Vô Nhai không hổ là cường giả Bát phẩm, cảm giác không đúng, liền thu Huyết Diễm Chân Cương lại, bảo vệ toàn thân.
- Oa!
Sau khi gầm lên giận dữ, thân thể to lớn của thiềm thừ và Huyết Diễm Chân Cương chạm nhau, cả hai sau đó đều lui về sau, điểm khác nhau chính là, hiện tại Huyết Diễm Chân Cương bao bọc toàn thân của Huyết Vô Nhai đã nhạt hơn trước rất nhiều, hai tay cũng đã không còn che đôi mắt nữa, máu màu tím đen từ trong hai hốc mắt chảy ra, huyết dịch đã không còn huyết khí ngăn lại, lộ ra vẻ dữ tợn khủng bố.
Mà trong miệng hắn, liền phun ra từng ngụm từng ngụm máu tươi, thân thể loạng choạng, thân thể và linh hồn của hắn phát ra sự thống khổ, nương theo thống khổ này, vết thương vừa mới khởi sắc đã trở lại nguyên hình, tinh thần bắt đầu hoảng hốt.
- Phải chết sao? Không có khả năng, ta làm sao chết chứ, Huyết Vô Nhai ta làm sao mà chết chứ, ta là Thất ma tướng của Ma Môn, ta là cao thủ thứ hai của Huyết Hà Tông, ta làm sao mà chết chứ, chết ở nơi này, chết trong tay một hài đồng tám tuổi chứ? Không có khả năng, ta không có khả năng chết, sẽ không chết ở nơi này, cũng không chết với bộ dạng khó coi như vậy.
Đáy lòng Huyết Vô Nhai hò hét, cưỡng ép thu hồi nội khí vào trong cơ thể, hồn nhiên không để ý tới kinh mạch của mình hiện giờ sẽ bị Huyết Diễm Chân Cương thiêu hủy, hắn muốn khu trừ dược lực trong cơ thể mình ra ngoài.
Hắn dần tỉnh táo lại, đã hiểu được, uy hiếp lớn nhất bây giờ của hắn không phải là thiềm thừ, cũng không phải Tiểu Báo Tử, mà là dược lực trong cơ thể của mình, nếu như chậm trễ khu trục dược lực ra ngoài, hắn sẽ bị dược lực làm hôn mê, mà toàn thân của hắn bị tổn thương, toàn thân là máu, một khi hôn mê, hắn sẽ không còn đường sống, về phần thiềm thừ, về phần Tiểu Báo Tử, về phần thân tổn thương, chỉ cần hắn không chết, hắn sẽ có cơ hội giết hết tất cả.
Trong nháy mắt, hắn đã làm ra quyết định chính xác nhất, bóng ma tử vong đã kích phát toàn bộ tiềm lực của hắn, vào lúc hắn toàn lực phát động nội khí, vào lúc này, nút thắt cổ chai đã lâu không đột phát đã có dấu hiệu muốn đột phá.
Nhưng mà, lúc này Huyết Vô Nhai đã bấp chấp tất cả.
- Đi ra cho ta!
Huyết Vô Nhai điên cuồng hét lên một tiếng, thân thể cơ bắp làn da đều vô cùng đau đớn, vẻ mặt dữ tợn, không chỉ hai lỗ máu trong hốc mắt, ngay cả lỗ tai, lỗ mũi cũng bắt đầu có máu đen chảy ra ngoài, dược lực của mê thần tán cũng bị hắn khu trừ ra khỏi thân thể.
Tiểu Báo Tửu ở bên ngoài tuyệt cốc nhìn thấy những chuyện này, sắc mặt tái nhợt, nói:
- Mẹ kiếp, như vậy mà cũng không chết?
Huyết Vô Nhai đã ổn, không hề nghi ngờ, đây không phải là tin tức tốt với hắn.
- Không được, không thể để cho hắn tiếp tục nữa, nếu như lúc này không giết được hắn, đoạn thời gian sau này ta sẽ không sống khá giả.
Trong nội tâm Tiểu Báo Tử hiểu ra, nếu làm cho Huyết Vô Nhai tránh được một kiếp này, người chết chính là mình.