Đêm mùa thu, ánh trăng thực sáng ngời, nhẹ nhàng xuyên qua cửa sổ rơi vung vãi trên mặt đất, tràn ngập sự an bình yên tĩnh.
Nhìn cẩm y dát vàng đỏ thẫm treo trên giá, Thập Nhất Nương hoàn toàn không buồn ngủ.
Ngày mai liền phải gả đến Từ gia, mình thật sự đã chuẩn bị tốt rồi sao?
Nàng không khỏi nghiêng người.
Ngô Hiếu Toàn từ Dư Hàng đến Yến Kinh, trừ bỏ vì hôn sự La Chấn Thanh, hơn nữa còn vì nàng– bởi vì của hồi môn có hai cái thôn trang, hai cái viện, cho nên đại thái thái cho Ngô Hiếu Toàn từ dưới quê Dư Hàng mang theo bốn phòng thị tì đến. Trong đó một cái kêu Giang Bỉnh Chính, nghe nói là em chồng của Giang mama, năm nay hơn ba mươi tuổi; một cái kêu Lưu Nguyên Thụy, bằng tuổi với Giang Bỉnh Chính; một cái kêu Vạn Nghĩa Tông, ba mươi tám tuổi; một cái kêu Thường Cửu Hà, ba mươi hai tuổi.
Ngô Hiếu Toàn gia từng không phải không có đắc ý nói cho nàng biết, nói bốn người này đều là nàng giúp đỡ tuyển chọn. Vạn Nghĩa Tông cùng Thường Cửu Hà kia đều là tay giỏi làm ruộng, Giang Bỉnh Chính vốn là làm chưởng quầy cửa hàng La gia ở Hàng Châu, bởi vì đắc tội với Đào tổng quản phụ trách việc kinh doanh của La gia ở thành Hàng Châu, cho nên bị đuổi tới thôn trang, Đào tổng quản chính là chú em chồng thứ ba của Đào mama bên người Nguyên Nương, là người thập phần âm hiểm giảo hoạt, ngay cả Đào mama, cũng phải phòng bị vài phần vân vân??? Về phần Lưu Nguyên Thụy, người thành thật mười phần, trồng hoa mầu cũng làm thật tốt, tuyển hắn nguyên nhân chủ yếu bởi vì lão bà của hắn là một tay làm đồ ăn ngon, trong thôn trang hễ là những ngày trọng đại như lập xuân, thu hoạch vụ thu, toàn là do nhà Lưu Nguyên Thụy làm bếp chính, có năng lực thập phần. Đến lúc đó có thể cho một nhà Lưu Nguyên Thụy đi quản sân. Lúc nhàn rỗi đi vào viện ở chơi, cũng có người chiếu cố ăn uống.
Thập Nhất Nương cười nói cám ơn Ngô Hiếu Toàn gia, nhưng không có đi tiếp xúc với bốn nhà kia, ngược lại hỏi Hổ Phách:” Mấy người đó ngươi có biết không?”
Hổ Phách trầm ngâm nói:” Chỉ biết Lưu Nguyên Thụy. Người này vốn là đứng đầu thông trang, thái độ làm người thập phần thành thật, sau lại bị…” Nói tới đây, nàng dừng một chút,” Bị chất nhi của Hứa mama chiếm chỗ, nếu không phải lão bà hắn có năng lực, dựa vào Ngô Hiếu Toàn gia, chỉ sợ không có cách nào ở thôn trang sống yên. Bất quá, nàng là một tay làm đồ ăn ngon, thường được người ta mời đi nấu đồ ăn trong những dịp hiếu hỉ. Giang Bỉnh Chính ta tuy không biết, nhưng có nghe nói qua. Nói hắn linh hoạt mười phần, năm đó còn muốn cùng Đào tổng quản tranh vị trí tổng quản Hàng Châu phủ, sau bởi vì nuốt tiền riêng bị Đào tổng quản phát hiện, đuổi lên thôn trang. Nếu không có Ngô tổng quản bảo vệ, đại thái thái đã sớm đem hắn đuổi ra ngoài.” Nói xong, nàng do dự một lát,” Người này sẽ không biết làm ruộng, ở trên thôn trang cũng là ba ngày đánh cá hai ngày phơi nắng đánh võng, mà lại có quan hệ với Ngô tổng quản này, mọi người không có biện pháp đối với hắn…”
Thập Nhất Nương tò mò:” Ngô Hiếu Toàn vì cái gì phải bảo vệ hắn?”
Hổ Phách cười nói:” Hắn cưới chất nữ của Ngô tổng quản.”
Một bên là Giang mama, một bên là Ngô Hiếu Toàn, còn cùng Đào tổng quản tranh vị trí, đây là cái hồ lớn bối cảnh lại rất phức tạp. Bất quá, có thể được như vậy, hẳn là có chút tài năng mới đúng. Ví dụ như cái lão bà của nhà Lưu Nguyên Thụy kia, trượng phu kém cỏi bị chất nhi Hứa mama đạp xuống dưới, nàng còn có thể cùng Ngô Hiếu Toàn gia quan hệ đi lại, cuối cùng còn bị đưa đến Yến Kinh làm thị tì…..
Thập Nhất Nương không khỏi hơi nắm chặt tay.
“Vạn Nghĩa Tông cùng Thường Cửu Hà ta cho tới bây giờ không có nghe nói qua!” Hổ Phách nói,” Muốn ta đi hỏi thăm hay không. Trong nhà Lưu Nguyên Thụy hẳn là biết.”
Đều là những người kinh doanh nhiều năm không còn nhỏ, cũng tùy tâm thôi, gặp mặt rồi mới biết tính cách như thế nào!
Thập Nhất Nương cười nói:” Quên đi, việc này chỉ là lời nói một bên của Ngô Hiếu Toàn gia. Ai biết mẫu thân an bài như thế nào.”
Thập Nhất Nương lại nghĩ đến một việc khác.
Ngày hôm qua Hứa mama nói với nàng, đại thái thái sẽ cho nàng mang bốn nha hoàn đi qua.
Nàng suy nghĩ, khiến cho Hổ Phách đi kêu Đông Thanh lại đây, sau đó nàng cho Hổ Phách ra ngoài, một mình hỏi Đông Thanh:”Đến lúc đó sợ chỉ có thể mang theo bốn người đi qua, ngươi xem làm sao cho tốt bây giờ?”
Đông Thanh nghe ngẩn ra, cúi đầu, nửa ngày mới nói: “Tiểu thư, xem như ta hầu hạ ngài một đoạn thời gian, ngài, ngài đem ta gả cho người tử tế đi!” Nói xong, nước mắt không tiếng động rơi xuống, ở dưới quần hình thành một vạt nước nhỏ.
Thập Nhất Nương không khỏi nhẹ nhàng thở dài.
Đông Thanh nhất định là nghĩ mình khó xử, cố ý lén chỉ điểm cho nàng, cho nàng ấy có cái chuẩn bị trong lòng.
” Ngươi yên tâm, người đầu tiên ta mang đi sẽ là ngươi.” Nàng cười an ủi Đông Thanh thất thố,” Sẽ không cho ngươi rơi xuống trong tay Diêu mama ”
Đông Thanh rưng rưng gật đầu:” Tiểu thư, kiếp sau ta làm trâu làm ngựa báo đáp ân tình ngài”
” Ta cần ngươi làm trâu làm ngựa làm gì” Thập Nhất Nương không khỏi cười rộ lên.
Nàng lại kêu Tân Cúc tới hỏi.
Tân Cúc thực sang sủa:” Tự nhiên muốn tìm biện pháp đem Hổ Phách lưu lại.” Còn ra chủ ý,” Tiểu thư, nếu không, chúng ta cũng giống trước kia vậy, cho Hổ Phách ăn chút thuốc xổ……”
Thập Nhất Nương không khỏi cười rộ lên:” Vậy không thể được!”
” Vậy làm sao bây giờ?” Nàng cau mày,” Ta nhìn thấy nàng trong lòng liền sợ hãi.” Suy nghĩ, đem việc Hổ Phách từng đi chỗ Thập Nương nơi đó khoe khoang nói cho Thập Nhất Nương,”…… Ngài thường bảo chúng ta nhẫn nại nhiều hơn chút. Nàng thật giỏi, vì vài món xiêm y liền đắc ý. Ta sợ nàng gây chuyện cho ngài.”
” Ân.” Thập Nhất Nương gật đầu cười,” Ta biết. Việc này ta sẽ chú ý!”
Tân Cúc liền nhẹ nhàng thở ra.
Thập Nhất Nương hỏi Thu Cúc.
Thu Cúc suy nghĩ, còn thật sự nhìn nàng:” Tiểu thư, ta lưu lại đi!”
Thập Nhất Nương rất là ngoài ý muốn.
Thu Cúc cười nói:” Ta muốn trở lại Dư Hàng. Nương ta, cha còn có ca ca đệ đệ đều ở Dư Hàng.”
Biết khi nào thì nói cái gì, biết chính mình phải làm cái gì…… Thập Nhất Nương đột nhiên không buông được nàng ấy.
Không khỏi nắm tay của nàng: “Ngươi muốn cái đặc biệt gì không?”
Thu Cúc âm thầm nhẹ nhàng thở ra.
Tuy nhiên nàng biết chủ tử mình hầu hạ không phải là cái loại lòng dạ hẹp hòi, nhưng cứ như vậy phóng nàng đi, thì cũng thực ngoài ý muốn của nàng.
Nàng cười nói:” Ta nghĩ học song diện tú của tiểu thư.”
Mặc kệ là tình huống lúc trước vẫn là tình huống hiện tại đến đều là không có khả năng.
Thập Nhất Nương lo lắng một lát, nói:” Ta sẽ dặn dò ngô tổng quản, nhờ hắn đem ngươi đưa đến trong nhà ở Hàng Châu đi làm sai vặt. Viết cho Giản sư phó phong thư, ngươi lấy thư của ta đi tìm Giản sư phó. Về phần học được hay không học được thành công, liền nhìn vận may của ngươi.”
Thu Cúc vội quỳ xuống khấu đầu ba cái cấp Thập Nhất Nương: “Đại ân đại đức tiểu thư, ta cả đời đều nhớ rõ.”
Là chỉ mình thả nàng về Dư Hàng cùng cha nương đoàn tụ đi!
Đến thời khắc quan trọng, Thập Nhất Nương mới phát hiện hóa ra Thu Cúc là viên trân châu, đáng tiếc, mình không có phát hiện.
Mang theo chút tiếc nuối, nàng hỏi Trúc Hương:”…… Ngươi nói, ta tuyển bốn người nào thì tốt?”
Trúc Hương vẻ mặt khiếp sợ.
Nàng là tiểu nha hoàn, luôn luôn đi theo phía sau Thu Cúc hoặc là Tân Cúc, mình cứ như vậy hỏi nàng, nàng cảm thấy ngoài ý muốn cũng là tự nhiên.
Thập Nhất Nương liền cười nói:” Ngươi là ngũ di nương giới thiệu đến, ta không thể đem ngươi để tại trong nhà. Nhưng đi Từ phủ, chúng ta không quen cách sống, lại là người ngoài, ta chỉ sợ gặp nhiều chuyện. Đến lúc đó, mấy người các ngươi nếu không thể kết thành một sợi dây thừng, ta chỉ sợ khó duy trì. Hỏi nhóm các ngươi, lòng ta cũng có tính toán!”
Trúc Hương cúi đầu, vặn đầu ngón tay nửa ngày không nói chuyện.
Thập Nhất Nương cũng không thúc giục nàng, lẳng lặng uống trà.
Quá một hồi lâu, nàng mới tinh tế nói:” Đem, đem Thu Cúc tỷ lưu lại đi! Nàng còn có nương, cha ở Dư Hàng.”
Trong lòng Thập Nhất Nương chấn động, lại cười nói:” Thu Cúc vào phủ liền hầu hạ ta, ta có chút bỏ không được. Đến sau là Hổ Phách……”
Lời của nàng còn chưa dứt, Trúc Hương đã ngẩng đầu lên.
Ánh mắt thật to đầy kích động:” Ngài ngàn vạn lần đừng…… Đại thái thái sẽ không đồng ý …… Ngũ di nương còn tại Dư Hàng đó? Nếu không, đem ta đuổi về Dư Hàng đi? Bên người Ngũ di nương cũng cần có người hầu hạ!”
Thập Nhất Nương nhìn nàng hơi cười rộ lên:” Ta biết.”
Trúc Hương lại nói:” Tiểu thư yên tâm, việc này ta sẽ không nói với những người khác.”
Thập Nhất Nương tươi cười càng sâu.
Quá vài ngày, đại thái thái giới thiệu nàng nhận thức bốn thị tì.
Giang Bỉnh Chính kia quả như lời Hổ Phách nói, là người cơ mẫn, một đôi ánh mắt thập phần linh hoạt. Hắn cùng Lưu Nguyên Thụy, Vạn Nghĩa Tông, Thường Cửu Hà đứng ở cửa, ba cái khác cúi đầu cúi người, đầu cũng không dám nâng một chút, Giang Bỉnh Chính thế nhưng lấy ánh mắt thăm dò nhìn Thập Nhất Nương vài cái.
Thập Nhất Nương cẩn thận quan sát tay bốn người.
Giang Bỉnh Chính trắng nõn chỉnh tề, không giống tay của người làm ruộng.
Lưu Nguyên Thụy, Vạn Nghĩa Tông cùng Thường Cửu Hà ngón tay đều tho to làn da thô ráp. Nhưng Vạn Nghĩa Tông lại không giống với Lưu Nguyên Thụy, Thường Cửu Hà. Tay Vạn Nghĩa Tông rửa thật sạch sẽ, Lưu Nguyên Thụy, Thường Cửu Hà trong móng tay còn lưu lại bùn đất.
Nghĩ vậy đó, nàng lại trở mình.
Sột soạt tiếng quần áo ma xát ở ban đêm yên tĩnh này có vẻ thực vang dội.
” Tiểu thư, ngài ngủ chưa?”
Là ngủ ở ghế dài trực đêm Hổ Phách hỏi nàng.
” Chưa ngủ!” Thập Nhất Nương nhẹ giọng nói.
Bình thường lúc này, Hổ Phách đều có chuyện muối nói với nàng.
Đợi một lúc lâu sau, Hổ Phách quả nhiên mở miệng:” Hầu Gia như vậy, cho dù là đến trời đi!” Thanh âm của nàng nhẹ đến nỗi không thể nghe thấy, tựa như muốn dung nhập vào trong ánh trăng mờ ảo,” Ta thường nghe người ta nói, tiệc vui nào rồi cũng sẽ tàn……” Giọng điệu cũng có nồng đậm thăm dò,” Còn nói, trèo cao tất té đau…… Hầu Gia, không phải người như vậy đi?”
Từ Lệnh Nghi chiến thắng trở về, Hoàng Thượng lại đề nghị phong tước cho hắn, Từ Lệnh Nghi viết một bức thư thật dài cảm tạ, nhưng lại uyển chuyển cự tuyệt. Hoàng Thượng liền thưởng Từ Lệnh Nghi một vạn lượng, ruộng tốt mười khuynh.
Đại thái thái nghe xong chính là cười lạnh.
Đại lão gia cũng thở dài, nói câu “Đáng tiếc”.
Không nghĩ tới, Hổ Phách lại có kiến thức như vậy?
Có thứ cứ một mực xoay quanh trong lòng nàng, ý niệm đó lại một lần nữa hiện lên trong đầu của nàng.
Thập Nhất Nương nghiêng ngươi, đầu gối cánh tay nhìn Hổ Phách trên giường:” Ngươi có biết mẫu thân vì cái gì đem ngươi cho ta không?”
” Không biết.” Trong lòng Hổ Phách chấn động,” Ta cũng suy nghĩ, các tỉ muội đều thông minh như vậy. Chắc là cảm thấy ta đầu gỗ, cho nên tặng đi ra.” Nàng nghiêng nhìn Thập Nhất Nương, ánh mắt trong bóng đêm lóe ra không rõ.
” Ta cũng không biết.” Thập Nhất Nương cười nói,”Bất quá, nàng nếu tuyển ngươi, khẳng định có dụng ý của nàng. Ta hiện tại muốn hỏi ngươi một tiếng, ngươi nguyện ý đi theo ta không?”
Không phải hỏi nàng có nguyện ý hay không nguyện ý đi theo nàng đến Từ phủ, mà là hỏi nàng có nguyện ý hay không nguyện ý đi theo chính mình…… Trong đó, bản chất có khác nhau.
“Ngươi không cần trả lời ta bây giờ!” Thập Nhất Nương một lần nữa nằm xuống,” Suy nghĩ cho kỹ về sau lại trả lời ta!”
Chẳng lẽ còn trở về chỗ đại thái thái sao?
Nàng cho tới bây giờ chưa từng có lựa chọn.
Vào phủ là nha hoàn, là ý tứ cha nương; đến bên người đại thái thái, là ý tứ Hứa mama; điều đến trong phòng thập nhất tiểu thư, là ý tứ đại thái thái…… Nhưng nàng biết, mình cho tới bây giờ đều chỉ có thể toàn tâm toàn ý…… Gái lấy hai chồng là có kết quả không tốt, thân ở tào doanh tâm tại hán thất thì đều giống nhau không có kết quả tốt.
Hổ Phách cười:” Ta tự nhiên là muốn đi theo tiểu thư.” Thanh âm không vội không chậm, mang theo hương vị trịnh trọng.
Trong bóng đêm, Thập Nhất khóe miệng cong lên, xoay người đi ngủ:” Ngươi phải nhớ lời ngươi nói.”