Tưởng Lệ và Tống Thế Minh đều bình thường trở lại.
Nhưng mà nghỉ hoặc trong lòng Tống Thanh Ca cũng không có giảm xuống, ngược lại càng nhiều hơn
Chẳng lẽ, đúng như lời hắn nói, hắn là Thương Long Chiến Thần danh chấn Đại Hạ?
Tống Thanh Ca nhìn Tô Trường Phong một cái, lập tức phủ định ý nghĩ không thực tế này.
Nhìn xem Tô Trường Phong trước mắt, bình thường không thể bình thường hơn, sao có thể là vị chiến thần kia được.......
Tô Trường Phong đút cơm cho Tô Tô xong, nhìn về phía Tống Thanh Ca: "Thanh Ca, thời gian không còn sớm, chúng †a đến trung tâm quốc tế Thịnh Hải đi”
Tống Thanh Ca gật đầu: "Được”
Sau đó, bọn họ liền rời khỏi nhà cũ.
Trung tâm Quốc tế Thịnh Hải.
Toàn bộ khu trung tâm, có ba tòa nhà.
Tòa A là trung tâm mua sắm Thịnh Hải, tòa B là khách sạn quốc tế Thịnh Hải, tòa € là tòa nhà văn phòng.
Mười mấy phút sau, Tô Trường Phong và Tống Thanh Ca đi xuống xe taxi.
Ngước lên nhìn trung tâm quốc tế Thịnh Hải, thần sắc Tống Thanh Ca có chút phức tạp, còn mơ hồ lộ ra lo lắng.
“Thanh Ca, chúng ta vào thôi." Tô Trường Phong nói.
Tống Thanh Ca gật đầu, "Hy vọng không đụng phải người của Tống gia ở đây”
Tô Trường Phong nói: "Công ty Tống gia cũng làm việc ở đây?
“Đúng. Một năm trước bọn họ chuyển công ty đến đây, nhưng vì thực lực bình thường, Tống thị chỉ thuê tầng hai rẻ nhất." Tống Thanh Ca nói.
Tô Trường Phong cười cười: "Gặp bọn họ cũng không sao. Nếu bọn họ dám không nghe lời, anh sẽ đuổi bọn họ ra khỏi tòa nhà này”
Tống Thanh Ca lườm anh một cái: "Anh coi anh là lão. đại thành phố Hàng Thành à, ai cũng sợ anh.”
Tô Trường Phong cười hắc hắc mà không giải thích gì thêm.
Lão đại Hàng thành mà thấy hẳn còn sợ đứng không nổi ấy chứ.
Tâng cao nhất là tầng 22, là tầng có tầm nhìn tốt nhất. Tập đoàn bất động sản Quách thị ở tầng này.
Tô Trường Phong và Tống Thanh Ca đi tới quầy lễ tân, "Xin chào, tôi muốn gặp Quách tổng một chút”
Cô gái lễ tân thấy hai người ăn mặc bình thường, liền gượng gạo nói: "Các người có hẹn trước không?”
Tô Trường Phong nói: "Không có. Nhưng chúng tôi có việc tìm hän.”
Mặt cô gái lễ tân lập tức lạnh đi.
"Vị tiên sinh này, không có hẹn trước, chủ tịch không sẽ không gặp anh hơn nữa, anh cho rằng chủ tịch là người nào cũng có thể gặp sao?"
Tô Trường Phong nhìn cô, nhíu mày: "Ý của cô là, chúng tôi không có tư cách gặp Quách Giai Hoài?”
Lễ tân cao ngạo lườm anh một cái, không nói gì.
Đang nói chuyện, một nữ nhân trẻ tuổi dáng người yểu điệu, ăn mặc thời thượng đi tới.
“Giai Giai, sao vậy?”
€ô gái lễ tân nhìn thấy cô, lập tức nói: "Chị Tiểu Ảnh, hai người này không biết từ đâu xuất hiện, không hẹn trước đã muốn gặp Quách tổng. Hơn nữa người này còn dám gọi thẳng tên chủ tịch.”