Chương 69: Tiệm Cơm Chiên Hạnh Phúc

Phiên bản convert 11806 chữ

Editor: Thienyetkomanhme

Gạo nếp vốn dễ no bụng, hơn nữa là dùng dầu chiên, ăn xong một đĩa này hắn liền no rồi, cảm thấy mỹ mãn mà lau miệng, lúc này mới vội vàng đi đưa cơm hộp.

Theo mấy anh trai giao cơm một người tiếp một người tới trong tiệm, rất nhiều khách hàng đã lấy được cơm của mình.

Công ty Trung Thiên.

Mỗi lần tiệm cơm chiên Hạnh Phúc ra món mới, người ở Trung Thiên tuyệt đối là người ủng hộ mạnh nhất, nhưng mà hôm nay lại là tình huống khác, bởi vì...... Ông chủ cùng một nhân viên không dám ăn tràng heo.Đối với việc này, mấy nhân viên khác biết được quả thực rất vui, như vậy liền không cần lo lắng ông chủ vô lương ỷ vào thân phận mà chiếm mất đồ ăn của mình.

Gạo nếp rót tràng heo cũng không phải là món chính, có bốn nhân viên dám ăn cũng chỉ đặt hai phần, hai người ăn một phần.

"Oa! Không hổ là chủ tiệm này, nhìn cũng khá đẹp, trước kia tôi ăn ở quê, hoàn toàn không thể so cùng."

"Vô nghĩa, nhà mình làm chỉ cần có thể ăn là được, ai chú ý đẹp hay không."

Khi hai người nhân viên đang nói chuyện, hai đồng nghiệp còn lại đã vươn chiếc đũa gắp lên một miếng, một ngụm đi xuống, nháy mắt đã bị hương vị này chinh phục.

"Ăn quá ngon! Không riêng bên trong ngon, ngay cả tràng heo bên ngoài cũng đặc biệt thơm, chủ tiệm cũng quá biết cách làm!"

Hai người kia thấy vậy, cũng vội gắp ăn, ngay sau đó liên tục gật đầu.

Gạo nếp rót tràng heo càng nhai càng thơm, càng ăn càng nghiện, bọn họ ăn vài miếng liền, lúc này mới bưng lên cơm chiên, một ngụm cơm chiên một ngụm tràng.

"Ngô, tôi cảm thấy ăn cơm chiên ốc đồng cùng gạo nếp rót tràng heo chiên, càng ngon hơn!"

"Đúng vậy, tôi cũng cảm thấy như vậy." Nói, vị nhân viên này trực tiếp gắp lên một miếng tràng vào trong chén, sau đó kẹp cùng một ít cơm chiên, ốc đồng, măng, cuối cùng cẩn thận đưa một thìa khổng lồ đầy cơm tràng vào trong miệng.

Quả thực ăn ngon muốn khóc!

Hắn phồng lên quai hàm nhai nuốt, bỗng nhiên có loại cảm giác khi còn sống có thể ăn đến nhiều món ngon như vậy, quả thực quá hạnh phúc.Công việc mệt thì sao? Nghĩ nội dung nghĩ đến trọc đầu thì sao? Giờ khắc này, hắn cảm thấy, chỉ cần có thể mỗi ngày đều được ăn ngon như vậy, những cái mệt nhọc đó cũng không tính là cái gì.Ăn ngon như vậy sao?

Ông chủ Trung Thiên cùng một nhân viên khác ở bên cạnh nhìn bọn họ ăn ngon lành, khoa trương như vậy, trong lòng có chút hoài nghi.

Bất quá, hương vị này ngửi cũng có chút thơm......

Anh nhân viên kia nghĩ, nhịn không được đứng dậy thò lại gần.Hắn ngay từ đầu vẫn là ôm tâm lý "Chỉ nhìn xem, không ăn", nhưng mà chờ tới gần nhìn đến trong hộp lót rau xà lách, thoạt nhìn gạo nếp rót tràng heo chiên càng thêm mê người, chiếc đũa lại có chút ngo ngoe rục rịch.

Thoạt nhìn cũng rất bình thường, hơn nữa cũng không có mùi lạ, không bằng nếm thử xem?Cuối cùng, hắn vẫn là không nhịn được dụ hoặc, từ hộp gắp một miếng, thử thăm dò đưa vào trong miệng.Một ngụm đi xuống, ngoài giòn trong mềm, tiên hương ngon miệng, hoàn toàn không như trong tưởng tượng của hắn có mùi kỳ lạ của tràng heo, nháy mắt hắn liền thích cái vị này.

"Ăn ngon!"

Hắn nói xong, đang chuẩn bị gắp tiếp một miếng, lại bị đồng nghiệp ngăn cản: "Lúc trước ai nói đánh chết hắn cũng không ăn? Anh hiện tại là muốn làm gì?"

"Tôi đây hiện tại không phải là chưa bị đánh chết sao?" Vị nhân viên kia da mặt dày đáp trả một câu, nhanh chóng đoạt hộp cơm đổ một nửa tràng heo đến trong chén mình.

"Má nó! Tên cầm thú này, ăn liền ăn, ai bảo mà lấy nhiều như vậy!"

Xem bọn họ tranh nhau, ông chủ rốt cuộc có chút nhịn không được: "Thực sự ăn ngon như vậy?"

Nhóm nhân viên nghe vậy, lập tức ăn ý nói: "Không thể ăn, quá dầu mỡ."

"Đúng, đúng, đúng, một chút cũng không thể ăn, nhai đến đau cả miệng."

"Gạo nếp tốt nhất nên ăn ít, ăn nhiều nóng ruột."

"Không thể ăn, đặc biệt là tràng heo bên ngoài, có chút ngấy."

Lúc nói chuyện nếu bọn họ không tiếp tục tranh hộp tràng heo, nói không chừng ông chủ còn tin.Còn gạt tôi, hắn ở trong lòng thầm hừ một tiếng, ngay sau đó trực tiếp đi qua lấy luôn hộp tràng heo chỉ còn khoảng một phần ba.Nhóm nhân viên bất đắc dĩ, lại cũng không có biện pháp ngăn cản, chỉ có thể nghĩ chờ bữa tối mua thêm hai hộp.

"Ông chủ đừng phí phạm của trời!" Một nhân viên nghĩ ông chủ đoạt đi cũng chưa chắc dám ăn, một mặt tiếp tục ăn cơm, một mặt nhìn chằm chằm về phía ông chủ của mình, chờ phát hiện hắn định tách lớp tràng heo bên ngoài ra, ăn mỗi gạo nếp bên trong, nhịn không được nói.

"Tôi thích tách ra ăn không được sao?" Ông chủ phản bác một câu, đem miếng gạo nếp riêng đưa vào trong miệng, phát hiện thật sự ăn rất ngon.

"Ông chủ, ăn như vậy liền mất đi phong vị của món này, ăn cả miếng mới là mỹ vị nhất!"Nghe được lời nhắc nhở của nhân viên, ông chủ do dự hai giây, thử gắp lên một miếng hoàn chỉnh.

Đúng, chính là như vậy, há mồm trực tiếp cắn xuống!Nhóm nhân viên một bên gật đầu, một bên dùng ánh mắt ý bảo.

Răng rắc ——Ông chủ ngừng thở, nhẹ nhàng cắn xuống, phát hiện cũng không khó tiếp thu như trong tưởng tượng của hắn.

Hắn tinh tế nhấm nuốt ăn xong một miếng, liếm khóe môi tán đồng nói: "Xác thật ăn như vậy càng ngon hơn.

Công ty nọ.

Một nhân viên bưng hộp cơm đi tới trước mặt đồng nghiệp mới: "Tiểu Vương, có món ngon cho anh nếm thử."

Tiểu Vương rất cao hứng, cảm thấy đồng nghiệp công ty này ở chung khá tốt.Đi ra ngoài làm việc hai năm, hắn tự nhiên rõ ràng, muốn dung nhập một hoàn cảnh mới, đối với ý tốt chia sẻ của đồng nghiệp, tự nhiên là có thể không cự tuyệt liền không cự tuyệt.Đương nhiên, quan trọng nhất vẫn là, hộp cơm không chỉ xinh đẹp, ngửi cũng thơm, tiểu Vương thật đúng là muốn nếm thử.

"Cảm ơn anh Lưu!" Hắn nói cảm ơn, tiếp nhận đôi đũa, gắp lên một miếng đưa vào trong miệng, nhấm nuốt, nếm ra bên trong có gạo nếp, nấm hương, thịt khô, tôm, dùng dầu chiên qua, vừa hương vừa ngon.

"Ăn quá ngon! Anh Lưu đây là cái gì? Mua ở đâu?" Nuốt xuống, tiểu Vương nhìn chằm chằm hộp cơm, hận không thể lại ăn hai miếng.

Anh Lưu hỏi: "Thật sự ăn rất ngon sao?"

"Thật sự ăn quá ngon, tôi trước nay không ăn qua món ngon như vậy." Tiểu Vương gật đầu lại lần nữa khẳng định, "Món này đến tột cùng tên gọi là gì?"

Anh Lưu "Khụ" một tiếng hạ giọng nói: "Gạo nếp rót tràng heo."

Tiểu Vương sửng sốt.Anh Lưu thấy vậy, đang nghĩ có nên nói xin lỗi hay không, liền nghe hắn nói: "Tôi nói còn có nguyên liệu gì mà nấu ra càng nhai càng ngon, nguyên lai là tràng heo, đây là mua ở cửa hàng nào? Tôi cũng muón mua chút nếm thử."

Thấy hắn cũng không bài xích tràng heo, anh Lưu nói cho hắn tên "Tiệm cơm chiên Hạnh Phúc", ở bên cạnh hắn ngồi xuống: "Chúng ta cùng nhau ăn đi."

"Tôi đây không khách khí, cảm ơn anh Lưu." Tiểu Vương thích ăn thật, liền không khách sáo nữa.Anh Lưu thấy hắn bình tĩnh như vậy, bỗng nhiên cảm thấy chính mình rất không thú vị, "tràng heo" bất quá là một loại nguyên liệu nấu ăn bình thường mà thôi, hắn một người đàn ông làm gì đến nỗi không dám nếm thử.Như vậy nghĩ, hắn rốt cuộc vươn chiếc đũa ra.

12 giờ hơn, tổng công ty tập đoàn Bách Xuyên.

Tư Cảnh Lâm kết thúc công việc buổi sáng, để trợ lý Tôn đặt cơm hộp.

Trợ lý Tôn nghe được ông chủ nói muốn một phần canh tam tiên cùng món mới trong tiệm, mở ra di động, ngữ khí lộ ra vài phần không xác định: "Ngài xác định đặt món mới?"

Tư Cảnh Lâm ngẩng đầu nhìn về phía hắn.

"Trong tiệm hôm nay món mới là gạo nếp rót tràng heo." Món này trợ lý Tôn chưa ăn qua, bất quá nhìn cái tên liền cảm thấy món này cùng "Tư tổng" nhà mình không hợp.

Tư Cảnh Lâm vốn dĩ nói món mới là chỉ "cơm chiên ốc đồng", không nghĩ tới cô nhanh như vậy lại ra món mới khác.

Nghe tên này, anh do dự một giây, cuối cùng vẫn là lắc đầu nói: "Tôi tự mình đặt."

Tôi đã nói sao......Trợ lý Tôn lúc này mới yên lòng, xác định ông chủ muốn tự đặt, đóng lại di động.

Tư Cảnh Lâm đặt một phần canh tam tiên, một phần cơm chiên ốc đồng, một phần đậu phộng rang, đặt xong liền đứng dậy đi qua sofa nghỉ ngơi.

Anh dựa vào trên sofa, không biết như thế nào bỗng nhiên nhớ tới sự việc ngày hôm qua, nghĩ đến ông nội hiểu lầm, trong đầu anh bỗng nhiên hiện lên cảnh tượng cô bé từ trong phòng bếp đi ra.Hồi ức ở trong đầu tua chậm một lần, vốn đang nhắm mắt dưỡng thần, bỗng nhiên mở mắt ra, trong mắt lộ ra vài phần không xác định.Cô sẽ không......

Tư Cảnh Lâm xác định cô bé là từ phòng bếp đi ra nhìn đến chính mình mới mặt đỏ, không tránh được sẽ nghĩ nhiều.Anh trước kia vẫn chưa suy xét qua việc yêu đương, kết hôn, thậm chí khi có phụ nữ bày tỏ ái mộ với mình, cũng hoàn toàn không cảm thấy cao hứng, ngược lại cảm thấy phiền chán.Nhưng cô cùng những người phụ nữ khác rốt cuộc bất đồng, nghĩ đến nếu cô bé thích mình, Tư Cảnh Lâm nhưng thật ra khá do dự.

Cũng may, chờ cơm hộp đến, anh liền không cần rối rắm, bởi vì trong túi cơm hộp trừ cơm anh đặt, còn nhiều ra một hộp.

Tôn trợ lý mở cái nắp ra, Tư Cảnh Lâm theo bản năng hỏi: "Đây là cái gì?"

"Gạo nếp rót tràng heo chiên, không phải Tư tổng đặt sao?" Trợ lý Tôn nghi hoặc nói.

Tư Cảnh Lâm: "......"

Tư Cảnh Lâm tức khắc cảm thấy vừa rồi hẳn là mình suy nghĩ nhiều, rốt cuộc anh không yêu đương cũng biết, đại khái có cô gái nào sẽ tặng cho người mình thích loại đồ ăn này...... Đi?

Hai giờ rưỡi, tiệm cơm chiên Hạnh Phúc đóng cửa, Nguyễn Miên Man để Chu Linh tiện đường đưa cho bà Lâm một phần gạo nếp rót tràng heo, lại mang một phần khác về nhà ăn.

Chu Linh rời đi, Nguyễn Miên Man đóng cửa lại, đi trên lầu nằm trên giường tre nghỉ ngơi một hồi, lúc này mới nửa ngồi dậy bắt đầu xem di động.

Giường tre là dùng cho mùa hè hóng mát, nhà họ Nguyễn đã làm được mấy năm, bất quá thoạt nhìn còn rất vững chắc, Nguyễn Miên Man cả người nằm ở phía trên cũng không bị lung lay.

Hôm nay tiền lời tự không cần phải nói, so với ngày hôm qua còn muốn tốt hơn một chút, trong đó có một bộ phận nhỏ khách hàng, xem bình luận, hóa ra là thảo luận nội dung "hoạt động Viện phúc lợi " lúc trước có tổ chức một lần.

Không nghĩ tới hoạt động tự phát của nhóm khách hàng còn có hiệu quả như vậy, Nguyễn Miên Man có điểm kinh ngạc.

Kinh ngạc qua đi, cô tiếp tục đi xuống xem, không thể không nói, hôm nay khu bình luận có chút khôi hài.

【36: Đối với gạo nếp rót tràng heo, ngay từ đầu tôi đã cự tuyệt, bởi vì "tràng heo"...... Ừm, mấy người đều biết đấy. Bất quá nhân viên nhà tôi một hai phải đặt nhiều như vậy, ăn không hết cũng không thể lãng phí, rốt cuộc tôi là một người yêu quý lương thực, cho nên, cuối cùng tôi đành phải ăn, hương vị cũng không tồi. 】

【 thiên 3: Đúng! Ông chủ nói đúng! Tuyệt đối không phải là chúng tôi đặt hai phần vốn dĩ không đủ ăn ông chủ còn còn cứng rắn đoạt đi một phần ba hộp. 】

【 thiên 5: Đúng vậy, hai phần nhiều như vậy, chúng ta bốn người, không đúng, năm người nào ăn hết được, chỉ có thể khó xử ông chủ hỗ trợ cùng nhau ăn, ai, sớm biết vậy liền không đặt nhiều như vậy. 】

【 là sơn: Ha ha ha ha, tôi hiểu, tôi đều hiểu, quả nhiên ông chủ của mấy anh vẫn là ông chủ của mấy anh! 】

【nx: Tôi mẹ nó cười chết, vị ông chủ kia, anh nhịn không được ăn liền ăn, làm gì diễn nhiều như vậy, ăn ngay nói thật chúng tôi cũng sẽ không chê cười anh ha ha ha ha......】

【o6: Gạo nếp rót tràng heo chiên, da giòn dai, bên trong tươi mới, quả thực ăn quá ngon, nếu không phải gạo nếp ăn nhiều bị đầy bụng, tôi cảm giác có thể một hơi ăn hai hộp. [ hình ảnh ] 】

【 thanh l: Không đúng đi "o6", tôi nhớ rõ lần trước anh là nói như vậy —— Chủ tiệm như vậy tôi cùng anh nói, tôi ngày mai dù đói chết, chết bên ngoài, từ nơi này nhảy xuống, cũng sẽ không ăn cái gì gạo nếp rót tràng heo! 】

【o6: Đúng là tôi nói như vậy, nhưng lúc đó nói chính là 'ngày mai', hôm nay cùng đã qua một ngay rồi, tôi ăn nó có vấn đề sao? Lại nói, vốn dĩ câu tiếp theo chính là "Thật thơm", tôi bất quá là nói theo kịch bản mà thôi. 】

【hq: Các ngươi thật quá đáng, đã nói cùng nhau cự tuyệt gạo nếp rót tràng heo? Mấy người thế nhưng trộm đi ăn, còn nói thật thơm? 】【36: Khụ...... Tuy rằng như vậy, nhưng thật sự thơm, không tin anh cũng nếm thử đi. 】

Bạn đang đọc Tiệm Cơm Chiên Hạnh Phúc của Tô Hương Lan Sắc

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    convert

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    3

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!