Chương 34: Tiểu Binh Truyền Kỳ

Q.5 - Chương 2

Phiên bản convert 30041 chữ

Nhìn thấy trên khuôn mặt lạnh như băng của Đường Long, đôi mắt toát ra tia nóng, Cổ Áo bât giác khó chịu, sau khi vẫy tay bảo Đường Long ngồi xuống, sau khi bình tĩnh nói: “Mặc dù quân hàm bây giờ của cậu là thượng úy, nhưng là sỹ quan chỉ huy chiếm hạm thì vẫn không được, tàu vận chuyển còn có thể thương lượng được.

Kỳ thực quân hàm trung úy Liên Bang có thể đảm nhận sỹ quan chỉ huy một chiến hạm tuần tra cấp B, hơn nữa còn có thể chỉ huy không bao gồm tiểu đội 10 chiến tàu tuần tra của kỳ hạm, đây là sỹ quan chỉ huy tiểu đội chiến hạm thấp nhất.

Ở đây phải nói rõ một tý trong tình trạng bình thường, quân hàm và số lượng quân hạm chỉ huy tương ứng theo đẳng cấp chiến hạm của Liên Bang:

Các loại chiến hạm Liên Bang lấy cái này để sỹ quan chỉ huy kỳ hạm có thể chỉ huy số lượng (bao gồm kỳ hạm )

Cấp A quân hàm trung úy tàu tuần tra 1 chiếc (chiến hạm cấp thấp nhất), 100 thành viên, chủ pháo 4 khẩu, phó pháo 14 khẩu, súng bắn ngư lôi 4 khẩu, độ phòng ngự là cấp 20;

Cấp B thượng úy tàu tuần tra 1 chiếc tàu tuần tra cấp B(chiến hạm cấp thấp), 10 chiếc tàu tuần tra cấp A, thành viên 120, chủ pháo 6 khẩu, phó pháo 18 khẩu, súng bắn ngư lôi 6 khẩu, độ phòng ngự là 25; tàu tuần tra tổng cộng 11 chiếc.

Cấp C Thái úy tàu tuần tra , 1 chiếc tàu tuần tra cấp C (chiến hạm trung cấp) 5 chiếc tàu tuần tra cấp B, thành viên 140, chủ pháo 50 chiếc tàu tuần tra cấp A 8 khẩu, phó pháo 22 , sung bắn ngư lôi 8 khẩu, độ phòng ngự 30, tổng cộng 56 chiếc;

cấp D thiếu tá tàu khu trục 1 chiếc tàu khu trục cấp D (chiến hạm trung cấp) 2 chiếc tàu tuân tra cấp C thuyền viên 300, chủ pháo 10 chiếc tàu tuần tra cấp B 21 khẩu, phó pháo 22100 chiếc tàu tuần tra cấp A khẩu, sung bắn cũng là tàu vận chuyển cấp K( cấp thấp nhất) 10 chiếc có 12 cái, độ phòng ngự chiếc độ 40, tổng cộng 123;

Cấp E trung tá tàu khu trục 1 chiếc tàu khu trục cấp E (từ cấp này trở lên 2 chiếc tàu khu trục cấp D là tàu cao cấp 3 chiếc tàu tuần tra cấp C) 40 chiếc tàu tuần ra cấp B thanh viên 400, chủ pháo 400 chiếc tàu tuần tra cấp A 17 khẩu, phó pháo 32 cấp L tàu vận chuyển 10 chiếc khẩu, súng phóng cũng là tàu vận chuyển cấp K 50 chiếc có 17 cái, phòng ngự chiếc 50 độ, tổng cộng 507;

cấp F thượng tá hoặc đại tá tàu khu trục, 1 chiếc tàu khu trục cấp F, thành viên 500, chủ pháo 2 chiếc tàu khu trục cấp E 22, phó pháo 42, 4 chiếc tàu khu trục cấp D, sung phóng 22 cái, 8 chiếc tàu tuần tra cấp C, độ phòng ngự 6080 chiếc tàu tuần tra cấp B 800 chiếc tàu tuần tra cấp A, tàu vận chuyển cấp M 5 chiếc, tàu vận chuyển cấp L 20 chiếc, tàu vận chuyển cấp K 100 chiếc tổng công 1020 chiếc;

Cấp G chuẩn tướng tàu tuần dương, 1 chiếc tàu tuần dương cấp G 31 thanh viên 5000, sỹ quan mới có thể chọn 2 tàu khu trục cấp F chủ pháo năng lượng hạt nhân 100 chiến hạm này là cờ 4 chiếc tàu khu trục cấp E khẩu, phó pháo 200 chiếc) 8 khẩu tàu khu trục cấp D, súng phóng 100 (thiếu tướng có thể có 16 cái tàu tuần tra cấp C, độ phòng ngự chỉ huy bộ đội 100 độ tàu tuần tra cấp B, 10 tàu chiến đấu, 1600 chiếc tàu tuần tra cấp A, 2 đại đội chiến đấu, 5 tàu vận chuyển cấp N chính là 4093 tàu vận chuyển cấp M 10 chiếc) tàu vận chuyển cấp N 40 chiếc tàu vận chuyển cấp K 200 chiếc tàu chiến đấu cấp H; sỹ quan cấp tá đảm nhận 200 chiếc tàu chiến đấu, tổng cộng 2046 chiếc;

cấp H tàu chủ lực (đặc biệt chiến hạm, pháo bao trùm) thuyền viên 2000, đảm nhiệm, chủ pháo năng lương hạt nhân 300 khẩu, phó pháo 500, độ phòng ngự 200

Cấp I tàu ngầm (chiến hạm đặc biệt, khoảng cách chém giết bí mật) thuyền viên 1500, súng phóng 600, độ thấu thị 10, độ phòng ngự 100 do sỹ quan cấp tá chỉ huy (do sỹ quan chỉ huy tư lệnh hạm đội tự do bổ nhiệm) tàu chủ lực cấp H lấy 200 cái là 1 đơn vị, tàu ngầm cấp I lấy 50 là 1 đơn vị, là một nhánh lực lượng thiết yếu trực thuộc quyền quản lý của sỹ quan chỉ huy cao nhất trung tướng.

Cấp J, thuyền viên 20000 sỹ quan, phó pháo 200 khẩu, súng phóng 500 cái, độ phòng ngự 300, chiến đấu cơ 3000 chiếc, 30 đội lính chiến đấu (chiến đội phi hành và các chiến hạm công trình, xem tình hình phân phối cho các hạm đội. Bình thường 1 chiến đội phi hành 100 chiếc chiến cơ). Sỹ quan chỉ huy trung tướng trở lên mới có thể lựa chọn chiến hạm nào thành kỳ hạm, một hạm đội bỏ đi những nhân viên hậu cần, lính chiến đấu trong khoang có khoảng 1500 ngàn người, 1 hầng không mẫu hạm cáp J, 5 chiếc tàu tuần tra cấp G, 10 chiếc tàu khu trục cấp F, 20 chiếc tàu khu trục cấp E, 40 chiếc tàu khu trục cấp D,80 chiếc tàu tuần tra cấp C 800 tàu tuần tra cấp B, 8000 chiếc tàu tuần tra cấp A, tàu chiến đấu cấp H 200, tàu ngầm cấp I 50 chiếc , cấp O tàu vận chuyển 10 chiếc, 20 chiếc tàu vận chuyển cấp N. Tàu tuần tra cấp M 40 chiếc, cấp L tàu vận chuyển 160 chiếc, cấp K tàu vận chuyển 800 chiếc tổng cộng 10236 chiếc

Thượng tướng có thể chỉ huy 4 phân hạm, đại tướng 4 sao có thể chỉ huy tất cả các hạm đội trong quân khu chỉ huy, Nguyên Soái thống lĩnh tất cả quân đội Liên Bang.

Tên nhóc này chỉ có mỗi chiến hạm tự đi thôi mà đã có thể lập công lớn như thế, cho hắn chỉ huy một tiểu đội chiến hạm chính quy, vậy thì có thể lập công to hơn nữa? Mặc dù đây chỉ là đoán, nhưng Cổ Áo rất không thích những người có ánh mắt nhiệt tình, tên nhóc này tương lai nhất định sẽ là kẻ địch lớn của mình, quyết không thể bồi dưỡng hắn thành kẻ địch tương lai của mình! Cổ Áo thầm nghĩ. Bởi vì hắn biết chiến hạm là bảo chứng của công lao, ông ta không muốn cho Đường Long có cơ hội lập công.

“Nhưng hạ quan có thể tiếp tục chỉ huy chiến hạm tự đi hay không?” Đường Long không muốn đi chỉ huy tàu vận chuyển, mình nếu muốn dạy dỗ những quan chức cấp cao này, thì nhất định phải lập đại công, mà chỉ có chỉ huy chiến hạm mới có thể lập đại công.

Cổ Áo nghe thấy lời này, có chút kinh ngạc nói: “Chiến hạm tự đi? Lẽ nào anh không nghe tin tức … Ơ, quên mất là anh mới ra khỏi. Nói cho anh biết, qua cuộc xung đột biên giới lần trước, quân đội phát hiện chiến hạm tự đi chất lượng không tốt. Tin rằng anh cũng biết, những kẻ phản nghịch lái chiến hạm tự đi này truy sát anh, không phải là đột nhiên nổ tung sao? Đó là do là động lực của chiến hạm quá nóng tạo thành, hơn nữa nguyên tổng thống Nạp Mẫu Cáp ra lệnh quân bộ mua chiến hạm tự đi đã bị bắt thẩm tra. Bây giờ chiếc chiến hạm tự đi của anh đã trở thành đồ trưng bày, trong toàn quân đội đã không có chiến hạm tự đi loại này rồi. Nếu như anh thật sự muốn chỉ huy chiến hạm, vậy chỉ có là đảm nhận sỹ quan chỉ huy tàu vận chuyển mà thôi.”

Nhìn thấy dáng vẻ chau mày của Đường Long, Cổ Áo tiếp tục nói: “Nếu như anh thật sự không muốn đảm nhận sỹ quan chỉ huy tàu vận chuyển, có thể đảm nhận sỹ quan chỉ huy lính chiến đấu, anh xuất thân là lính chiến đấu, cái này rất hợp với anh đó.” Nói rồi không đợi Đường Long đồng ý, liền đứng dậy đi đến bàn làm việc lấy một cái card điện tử đưa cho Đường Long.

Sau khi Đường Long đứng lên cung kính nhận, dưới sự ra hiệu của Cổ Áo, ấn cái nút trên tấm card, những dữ liệu trong tấm card hiện ra những hình ảnh trên không.

Cổ Áo đốt một điều thuốc, sau khi hít một hơi rồi nói: “Sao, không tồi chứ? Đó là đội chiến đấu vừa đủ 20 ngàn người, ít nhất một trung tá mới có thể đảm nhận sỹ quan chỉ huy. Nhưng nếu như yêu cầu của anh là đảm nhận sỹ quan chỉ huy đội chiến đấu, tôi nhất định cho anh toại nguyện.”

Đường Long mặc dù vẻ mặt rất chăm chú lắng nghe Cổ Áo nói, nhưng sơm đã xem xong dữ liệu, nên trong lòng hắn thầm chửi: “Mẹ nó, một thượng úy đi đảm nhận sỹ quan chỉ huy quân hàm trung ta mới có thể đảm nhân? Làm gì mà có chuyện tốt như vây đợi ta cơ chứ! Đây không phải là muốn hại ta hay sao! Mẹ nó, không phải là nơi đó cách hành tinh Hài Khả, chiến tuyến đầu tiên gần 10 năm ánh sáng, ở đó còn xây dựng căn cứ cảnh giới không người trên hành tinh đó. Đi đến nơi đó đừng nói là đánh nhau với Đế Quốc, ngay cả cướp cũng không thấy bóng dáng nữa là, ở đó muốn lập công phải đợi cả đời! Hơn nữa mặc dù ta xuất thân là lính chiến đấu, nhưng bây giờ dù gì cũng là thượng úy chiến hạm, muốn ta đi làm sỹ quan chỉ huy chiến đấu, không phải là tương đương với việc giáng chức sao?”

Chiến tranh bây giờ chủ yếu là chiến hạm, cho nên sỹ quan chỉ huy chiến hạm cao cấp hơn nhiều so với sỹ quan chỉ huy lính chiến đấu kia. Quân hàm giống nhau, một thượng tá chỉ huy 1000 chiếc chiến hạm các loại , thuộc hạ cấp dưới bao gồm nhân viên hậu cần cũng đã có hơn 100 ngàn người.

Còn một sỹ quan chỉ huy lính chiến đấu, nhiều nhất có thể chỉ huy được 5o ngàn người mà thôi.

Trong lòng Đường Long mắng đến đây, mặc dù không biết vị cấp trên này tại sao không muốn mình lập công, nhưng cũng biết vị cấp trên này không tốt như vậy. Mặc dù đã quyết định rõ ràng là từ chối, nhưng vẫn phải ra vẻ buồn bã hỏi: “Cám ơn sự yêu mến của sếp, nhưng hạ quan từ trước đến nay chưa bao giờ chỉ huy nhiều người đến thế, lo lắng năng lực của mình không đủ, lại làm liên lụy đến sếp.”

Cổ Áo xua tay cười nói: “Không có vấn đề gì, tôi tin vào năng lực của anh, hơn nữa ở đó … khà, khà dù gì tôi tin anh, cho dù có chuyện gì, tôi cũng sẽ giúp anh.”

Nghe Cổ Áo nói một nửa đột nhiên đổi đề tài, Đường Long càng không muốn đi, hắn vội nói: “Thưa sếp, không phải là hạ quan không phục tùng mệnh lệnh, mà là …Lúc chiến tranh lệnh trước, bởi vì hạ quan vô năng xuýt chút nữa khiến mình và thuộc hạ mất mạng, cho nên bây giờ hạ quan vẫn lo lắng không thể đảm nhận trọng trách như thế này, không biết hạ quan có thể đảm nhận người lái chiến cơ hay không?”

Cổ Áo nghe thấy khúc đầu của câu nói đó, xen vào nói: “Điều này không là vấn đề, không có vị cấp trên nào có thể bảo đảm thuộc hạ mình không thể hi sinh, hãy nhìn thoáng, coi như tất cả chưa từng xảy ra …”Cổ Áo không biết câu nói này khiến Đường Long triệt để coi ông ta là người đầu tiên muốn hãm hại, ông ta nghe thấy câu nói cuối cùng của Đường Long mới ờ một tiếng nói: “Ờ, anh muốn làm người lái sao?”

“Vâng ạ, hạ quan đồng ý đi làm người lái chiến cơ.” Đường Long quyết định như vậy, nguyên nhân thứ nhất là không muốn làm lính chiến đấu theo đề nghị của Cổ Áo, nhưng nguyên nhân quan trọng nhất là làm người lái chiến cơ thăng quan dễ hơn lính chiến đấu!

Tính cách của Đường Long rất kỳ lạ, dám chắc đến ngay cả Đường Long cũng không biết. Trong thời gian xung đột biên giới, đối diện với hàng ngàn người chết ngay trước mắt nhưng hắn không hề gì, nhưng sau khi xung đột lúc bỏ chạy, đột nhiên lại cam chịu, bắt đầu cảm thấy buồn bã vì những người đã chết kia. Đồng thời sau này cũng vì lý do này mà quyết định không làm lính nữa.

Nhưng sau khi hắn biết mình bị người ta hãm hại, liền thay đổi quyết định của mình, bắt đầu vì những kẻ quan chức cấp cao kia ra sức muốn thăng quan. Hắn bây giờ hoàn toàn không nghi ngờ mình có năng lực chịu trách nhiệm cuộc đời của người khác hay không, nhưng lời nói hồi nãy lo lắng năng lực của mình chỉ dùng để thuyết phục Cổ Áo thay đổi ý kiến mà thôi.

Nói tóm lại, tính cách bây giờ của Đường Long là: đã quyết định đi theo đường nào, liền không suy nghĩ xông về phía trước, cho đến sau khi đụng tường thì mới tự kiểm điểm quyết định cũ của mình. Nhưng sự kiểm điểm này sẽ ngay lập tức bị thu hút bởi con đường mà hắn mới phát hiện, từ đó khiến hắn quên đi sự kiểm điểm lần trước. Không biết cái tính cách này của hắn khiến hắn chịu khổ đi vòng vòng? Hay khiến hắn thuận buồm xuôi gió?

Cổ Áo nhả một ngụm khói, nheo mắt xem xét Đường Long đang ngồi ngay ngắn trước mặt mình, trong lòng ông ta đang đưa ra quyết định: Người lái chiến cơ không gian? Đây là một binh chủng người trong chiến tranh thương vong nhiều nhất. Cái này thằng nhóc xuất thân lính chiến đấu nhất định ra trận là biết … he he, nhưng đây thú vị hơn nhiều với việc cho hắn làm sỹ quan chỉ huy căn cứ lính đồn trú … A, đợi đã! Xuất thân lính chiến đấu!

Cổ Áo mở to mắt nhìn chằm chằm Đường Long nói: “Anh có giấy phép lái chiến cơ không gian sao?”

“Giấy phép lái chiến cơ không gian?” Đường Long ngớ người lập lại lời này, hắn không có, bởi vì không ai nói cho hắn biết lái chiến cơ không gian cũng cần phải có giấy phép.

Nghe thấy lời này, cộng thêm vẻ mặt đờ người của Đường Long, Cổ Áo biết mình đã hỏi một câu hỏi ngớ ngẩn, người xuất thân là lính chiến đấu làm sao có được giấy phép lái chiến cơ không gian cơ chứ. Vốn có ý định mở miệng từ chối, Cổ Áo đột nhiên nghĩ đến: “Như vậy không phải càng tốt hay sao? Người không có giấy phép đi lái chiến cơ chiến đấu, he he, thật mong đợi chiến đấu lập thành tích của thàng nhóc này.”

Mặc dù Cổ Áo đã có quyết định, nhưng nếu như Đường Long cái gì cũng không biết, vậy thì thật là phiền phức, cho nên Cổ Áo lần nữa hỏi: “Vậy anh có chơi trò chơi chiến đấu bao giờ chưa?”

“Ơ, lúc còn đi học thường chơi, nhưng không giỏi lắm.” Đường Long khiêm tốn gật đầu nói.

Cổ Áo nghe đến đây cười thầm: “Tin rằng anh cũng không giỏi lắm, nhưng chơi qua là được rồi, nếu không tôi không biết làm sao để anh đi thi lấy bằng.” Nghĩ đến đây ông ta đứng dậy nói: “Yêu cầu của anh chính là điều này?”

Đường Long vội đứng dậy, cung kính gật đầu.

Cổ Áo vỗ vai Đường Long nói: “Được, vốn anh không có giấy phép thì không thể làm trở thành thành viên đội bay được, nhưng nếu như đây là yêu cầu của anh thì tôi sẽ phá lệ một lần, sẽ tổ chức thi lấy bằng thành viên đội bay dàng riêng cho anh, chỉ cần anh vượt qua, tôi lập tức điều anh đến chiến đội phi hành.”

“Cám ơn sếp!” ánh mắt của Đường Long lộ ra hai tia sáng nhiệt tình đứng nghiêm chào.

Đang vui vẻ chuẩn bị kêu phó quan vào, Cổ Áo nhìn thấy ánh mắt của Đường Long, trong lòng lần nữa lại dấy lên một cảm giác kỳ lạ. Ông ta thầm nghĩ quyết không để cho tên tiểu tử này ngóc đầu lên được.

Một trung tá phó quan khoảng 30 tuổi không có gì đặc biệt bước vào. Sau khi hành lễ chào, Cổ Áo chỉ vào Đường Long nói với phó quan: “Dẫn anh ta đến Bộ hậu cần, thay quân hàm thượng úy cho anh ta, sau đó dẫn anh ta đến thao trường huấn luyện, hãy chuẩn bị kỳ thi kiểm tra tư cách thành viên đội bay cho anh ta.” Nói xong không đợi Đường Long chào, liền vẫy tay ra hiệu Đường Long đi cùng phó quan.

Sau khi của đóng, Cổ Áo thở phào lạnh lùng mắng: “Mẹ nó, Quân bộ làm cái quái gì, lại để ột thượng tướng như ta ăn nói nhỏ nhẹ với một tên lính nhỏ nhoi này!” Nói xong trừng mắt nhìn cánh của đóng tiếp tục mắng: “Mẹ nó! Một tên thượng úy nhỏ nhoi mà lại có nhiều yêu cầu! Cho người làm tư lệnh căn cứ là coi trọng ngươi rồi. Hừ, nể mặt mà không chịu, ta xem ngươi làm được thành viên đội bay sống được bao lâu !”

Cổ Áo mắng đến đây, hít thở, đi đến cái ghế ngồi xuống, đốt một điếu thuốc. Nhưng ông ta vừa mới hít một hơi, vội đứng lên nói: “Không được! Ta ngay đến một chút cơ hội cũng không thể cho hắn được!” Nói rồi ấn mấy cái nút trên bàn, một bóng người hiên ra trên bàn. Cổ Áo lạnh lùng nói với người đó: “ Đợi lát nữa phó quan của ta sẽ dẫn một người thượng úy tên là Đường Long đến để thi kiểm tra tư cách thành viên đội bay, bất luận dùng phương pháp nào, ngươi nhất định không được để cho hắn vượt qua. Còn nữa, hắn thi xong thì báo cho ta biết, hắn bị điều đến đại đội phi hành SK23, đông thời yêu cầu hắn lập tức xuất phát.” Nói xong, Cổ Áo không đợi người kia biểu thị vâng lệnh, liền tắt trước máy liên lạc.

Cổ Áo nhìn những hình ảnh bên ngoài cửa sổ tự nói: “Mẹ nó, ông mày đến ngay cả cơ hội lập công cuối cùng cũng không ày, nhưng để ày đi đến đại đội SK23, cũng cho là có lỗi với vị anh hùng này như mày, ít nhất nơi đó là diễm phúc vô biên!” Nói đến đây trên khuôn mặt Cổ Áo lộ ra vẻ cười đểu giả.

Nhưng Cổ Áo cười không được bao lâu, ông ta rất phiền não ngồi trên ghế, sắc mặt khó coi nhìn cảnh sắc bên ngoài của sổ, lầm bầm: “Mẹ nó, nghi đến ánh mắt nhiệt tình đầy khát vọng lập công hơn ta của thằng nhóc đó là cảm thấy đáng ghét! … Thật là, những người có khát vọng lập công ở Liên Bang nhiều vô kể, tai sao lại để ta gặp một người như thế này? Mẹ nó! Ngọn lửa nhỏ này mà không dập tắt đi, ta thật sự toàn thân không yên!” Nói xong ấn một cái nút.

Ấn cái nút không được bao lâu, mộ nữ hậu cần xinh đẹp trên khuôn mặt cười tươi bưng trà rót nước kia, vừa liếc nhìn quyến rũ vừa đi lắc mông, đồng thời cởi cái nút áo ra, từ từ tiến đến bên Cổ Áo hơi thở đã bắt đầu gấp rút.

Cổ Áo trở lại vẻ bình thường, vẻ mặt đã nghiền hút thuốc. Máy liên lạc trên bàn kêu lên bíp bíp, Cổ Áo tùy tiện ấn một cái, sau khi cái hình ảnh người trung niên xuất hiện, Cổ Áo liền biết được là đến để báo cáo chuyện thi cử của Đường Long.

Sau khi người trung niên đó kính chào rồi nói: “Báo cáo sếp, thượng úy Đường Long thuân lợi thông qua cuộc thi, bây giờ đã đi cùng với phó quan của ngài đi đến cảng vũ trụ.”

“Ừ, anh cho anh ta thi cấp gì?” Cổ Áo tùy ý hỏi, nếu như không có giấy phép lái thì không thể khởi động máy tính chiến cơ được, mình sẽ không phiền phức như vậy, sớm đã để Đường Long trực tiếp đi đến chiến đội phi hành.”

“Thưa sếp, thượng úy Đường Long là siêu cấp tinh anh, là một thiên tài không có nhiều! Qua sự đánh giá của máy tính, năng lưc điều khiển của anh ta là cấp S!” Người quân nhân này có chút kích động, không còn cách nào khác, ai bảo toàn Liên Bang người lái chiến cơ cấp S trở lên không quá 100 người cơ chứ. Hơn nữa cả tinh hệ Cổ Long Vân cũng chỉ có 1 người, bây giờ thêm một người nữa, sao không khiến sỹ quan phụ trách đánh giá tư cách điều khiển của thành viên đội bay này kích động cơ chứ.

“Ừ, biết rồi.” Cổ Áo gật đầu liền tắt máy, sau khi ông ta đốt mộ điều thuốc nhìn những làn khói kia thầm nói: “Khà khà, ông ta chắc chắn cho rằng Đường Long là người của mình, không những nịnh hót mà còn cho hắn cấp S. Ừ, như thế càng tốt, nhân viên phi hành cấp S, chắc chắn sẽ được sắp xếp đi thực hiện nhiệm vụ nguy hiểm.”

Đường Long ngồi trên tàu vận chuyển, đắc ý tung cái thẻ quân nhân, bây giờ mình đã có tư cách thành viên phi hành cấp S, chỉ cần trong chiến tranh bắn hạ 5 chiến cơ của địch, mình sẽ có thể thăng lên một cấp!

Nghĩ đến cấp S, Đường Long bất giác nghĩ đến lúc mình mới rời khỏi căn cứ huấn luyện, những chuyện xảy ra sau khi bị chị gái máy tính làm cho đẳng cấp mật mã cấp SS. Nghĩ đến đây, Đường Long bất giác nhìn những ngôi sao bên ngoài than: “Không biết chị gái máy tính đi đâu rồi, chuyện đầu tiên khi ra khỏi tù là lén lên mạng gọi chị, nhưng không thấy hồi âm. Chị ấy không phải thật sự ghét mình rồi sao?”

Khoảng thời gian mà chị gái máy tính rời khỏi, Đường Long phát hiện mình coi chị gái máy tính như người thân của mình, quan trọng giống như cha mẹ của mình vậy. Bây giờ hắn hi vọng có thể gặp mặt chị gái máy tính lần nữa, muốn đích thân nói tiếng xin lỗi chị, xin chị tha thứ.

Nghĩ đến chuyện mình không thể gặp lại chị gái máy tính nữa, trong lòng dấy lên một cảm giác buồn bã. Hắn lắc đầu xua tan những ý nghĩ không vui vẻ. Hắn bắt đầu nghĩ đến trước khi lên thuyền cùng nói chuyện với người nhà: “Tiếp điện thoại là mẹ, nhìn dáng vẻ của mẹ là biết mẹ gầy đi, mình tiên trảm hậu tấu tham gia quân đội hơn 1 năm trời, từ trước tới nay chưa có liên lạc với người nhà. Nghĩ đến dáng vẻ của mẹ nhìn thấy mình mừng rơi nước mắt, Đường Long cảm thấy khóe mắt mình cay cay.

Hình dáng của mình so với ngày trước đã thay đổi nhiều, mẹ vừa nhìn là nhận ra ngay, thật không hổ là mẹ. Nhưng cũng rất lạ, vốn tưởng sẽ bị mẹ mắng vì chuyện tham gia quân đội, mẹ một lời cũng không nhắc đến, chỉ nói: “Mẹ xem TV biết rồi, yêm tâm, mẹ hiểu mà.”

Mình hoàn toàn không hiểu mẹ tại sao lại nói những lời đó, hiểu? Mẹ hiểu gì? Hiểu chuyện mình bị người ta mạo danh lãnh công bị nhốt lại? Mình còn muốn hỏi rõ, phó quan kia đã đốc thúc mình nói nhanh lên.

Mình đành ngắn gọn báo cáo với mẹ những chuyện mình đã trải qua, đương nhiên những chuyện như sỹ quan huấn luyện người máy, chị gái máy tính, người máy.. là không nói đến. Lúc nói đến chuyện mình được thăng chức thượng úy ẹ, nhìn thấy dáng vẻ của mẹ trước tiên là kinh ngạc, sau là vui vẻ, trong lòng minh vui biết nhường nào. Có người vì sự vui vẻ của mình mà vui vẻ, đó là một chuyện rất hạnh phúc. Xem ra câu nói này thật đúng.

Điều đáng tiếc duy nhất là không gặp được ba, thật không hiểu nổi, công ty của ba là một công ty chế tạo máy móc nhỏ không có nghị vụ gì, tại sao cả ngày lại bận rộn đến thế cơ chứ. Hơn nữa giống như ký ức của mình, mỗi lần mình nhắc đến nghi ngờ này, sắc mặt của mẹ liền rất lạ, ậm ừ nói tránh sang chuyện khác.

Lúc mình kể chuyện bỉ ổi của mấy ông quan chức cấp cao quân bộ ẹ nghe, người mẹ lúc nào cũng hiền dịu lại lớn tiếng mắng, nói những thằng cha đó là khốn nạn đi chết đi! Mình lúc đó cũng ngớ người, trong trí nhớ mẹ chưa bao giờ nói những lời nói thô lỗ, chức đừng nói đến chuyện mắng người.

Mình còn chưa kịp hỏi mẹ tại sao lại biến thành ra như vậy, mẹ liền gượng gạo nói gì gì lúc nào được nghỉ phép thì về nhà, sau đó tắt máy. Thật là, làm gì vậy, con trai mình 1 năm hơn không gặp mặt cũng không nói chuyện lâu một chút.

Nhớ đến đây, Đường Long đột nhiên phát hiện mình dường như không hiểu cha mẹ mình cho lắm. Hắn xoa cằm lầm bầm: “Sao lần này cảm giác gặp mẹ là quen mà lạ? Trong ấn tượng của mình mẹ là một bà nội trợ ít khi ra khỏi nhà, ba là một ông chủ công ty nhỏ bận rộn suốt ngày. Trong nhà ngoài ông bà đã mất nhiều năm, hoàn toàn không có người thân nào khác, cũng không có bạn bè. Đúng rồi, mặc dù mình biết công ty của ba là công ty chế tạo máy, nhưng rốt cuộc là chế tạo ghì thì mình cũng không biết, hơn nữa mình lớn như thế này rồi nhưng chưa đến công ty của ba bao giờ. Lẽ nào gia đình mình ẩn chứa một bí mật lớn?”

Đường Long càng nghĩ càng có gì đó không ổn, nhiều năm trở lại trong ký ức của mình có thể phát hiện, gia đình mình quả thật có gì đó kỳ lạ, mỗi năm luôn có mấy lần như thế, ba mẹ đều ở nhà nhưng lại bảo mình ra ngoài chơi, có lần mình về trước, phát hiện bọn họ dường như căng thẳng lo lắng giấu thứ gì đó. Không phải bởi vì lần này mẹ mình rất lạ, mình cũng không nhơ lại.

Đường Long cười nói: “Ba mẹ nhất định không phải là người bình thường, nếu không mình đâu có thông minh như vậy đâu có lợi hại như vậy đâu? Hơn nữa mẹ ăn nói thô lỗ là cũng bình thường thôi, như vậy mới có thể giải thích tại sao mình lại thích mắng chửi, bởi vì đây là gen di truyền.”

Đường Long định sau khi được nghỉ phép trở về nhà sẽ điều tra một chuyến, nhưng lúc đó loa trên phi thuyền vọng lên: “Đã đến hành tinh Mộc Đồ, đang sắp đi vào cảng vũ trụ, mời quý khách hãy thắt chặt dây an toàn.”

Đường Long vội quẳng quyết định của hắn đi chỗ nào không biết, đến sau này lúc Đường Long biết rành về chuyện bí mật của gia đình mình thì đó là chuyện rất lâu rất lâu sau này. Đường Long nhìn cái loa kinh ngạc nói: “Hành tinh Mộc Đồ? Đó là đâu? Sao không phải là hành tinh Hài Khả? Sao mình lại bị điều đến hành tinh Mộc Đồ!” Mặc dù hắn hét lớn, nhưng nhanh nhẹn thắt chặt dây an toàn, đương nhiên cũng không thiếu trong lòng mắng thượng tướng Cổ Áo này! Hắn không dám lên tiếng mắng, mặc dù khoang hạng nhất này chỉ có mình hắn, nhưng ai biết được sẽ bị ghi âm lại?

Đường Long xuống phi thuyền đi đến phòng đợi, thuận mắt nhìn, căn phòng đợi rộng lớn toàn bộ đều là những người mặc quân phục, mặc dù biết đây có thể là hành tinh quân sự, nhưng Đường Long vẫn lập tức đi tìm phòng tư vấn, bởi vì hắn muốn biết cái hành tinh Mộc Đồ này là nơi như thế nào.

Nhìn thấy cô gái máy tính xuất hiện, Đường Long phản xạ điều kiện hét lên: “Chị!” Nhưng cô gái máy tính không thể hiện vẻ mặt mà Đường Long mong đợi, lại vẫn giữ nụ cười máy móc nói: “Xin hỏi có thể giúp gì được cho ngài?”

Đường Long biết chị gái máy tính vẫn chưa xuất hiện, đành thất vọng nói: “Xin hỏi một chút về hành tinh này.”

Cô gái máy tình liền đáp: “Vâng ạ, hành tinh Mộc Đồ là một hành tinh trong tinh hệ Cổ Long Vân, hành tinh có 4 mùa như mùa xuân, rất thích hợp cho con người định cư, nó cách với quân sự hành tinh Hài Khả xa nhất 1500 năm ánh sáng, là hành tinh chủ yếu của tuyến phòng thủ thứ hai của biên giới Liên Bang, quân đội thường trú trên hành tinh Mộc Đồ là 1 hạm đội, đồng thời cũng là căn cứ huấn luyện tiền chiến binh sỹ huấn luyện phòng tuyến thứ nhất.

“Căn cứ huấn luyện tiền chiến? Chả trách đưa ta đến đây.” Đường Long lầm bầm một lát rồi lại nói: “Vậy đại đội phi hành SK23 ở đâu? Tôi nên đi như thế nào?”

“Đại đội phi hành SK23 ở khu K, ngài có thể ngồi phi thuyền ở cửa 134 đến.” Cô gái máy tính vừa nói xong, Đường Long liền nói cám ơn rồi chạy ra ngay.

Cô gái máy tính đáng lẽ phải biến mất, đột nhiên có sự thay đổi, cái hình đó hình như giống như giải thể vậy biến thành từng mảnh, sau đó nhanh chóng tụ lại. Lúc này cô gái máy tính đã không còn hình dáng cũ nữa, mà là một cái đầu hoạt bát có bộ tóc vàng, hình dáng mặc dù có gì đó mờ hồ nhìn không rõ mặt mũi, nhưng lại có thể khiến cho người ta nhìn là cảm nhận ra đây là một mỹ nữ.

Miệng của cô gái xinh đẹp này nở một nụ cười, một giọng nói êm dịu từ từ vang lên: “Một chút cũng không thay đổi gì, vẫn cái tính hấp tấp đó, còn cho rằng bị nhốt lâu như vậy, tính cách sẽ trở nên thận trọng hơn.”

Cô gái xinh đẹp nói đến đây lắc đầu, thở dài thầm nói: “Hài, hi vọng em không trách chị không giúp em, lúc chị ra tay, em đã ra ngoài rồi. Mặc dù rất muốn thay em trút giận, nhưng nếu chị làm, bị em phát hiện, sợ rằng em lại ghét chị, chê chị nhiều chuyện. Không phải em thường nói đời người như một trò chơi? Vậy em chịu chút trắc trở cũng là một tình tiết quan trọng trong trò chơi.”

“Chị đã biết em vừa ra là gọi chị, chị đương nhiên rất vui mừng, nhưng chị không trả lời em không phải chị không muốn gặp em, mà là … Nhưng khi chị lần nữa gặp em, em nhất định sẽ không nhận ra, bởi cì …hi hi .” Cô gái cười xong, hình ảnh liền biến mất.

Nơi mà ngay cả bản đồ quân dụng Liên Bang cũng không đề rõ, một mảnh trôi nổi thiên thạch không ai biết đến, đó chính là doanh trại huấn luyện trung đoàn 23 nơi lúc gia nhập quân đội Đường Long ở.

Tại tháp điều khiển từ trước đến nay không có người ở của doanh trại huấn luyện trung đoàn 23, lúc này lại có 3 người quân nhân thân mặc quân phục Đế Quốc Ngân Ưng ở đây điều khiển máy móc. Vì lý do ánh sáng, cho nên không nhìn rõ hình dáng của 3 quân nhân này.

Lúc này một quân nhân trên vai đeo quân hàm trung sỹ quay người sang người đứng giữa đeo quân hàm thiếu úy chào nói: “Thưa sếp, tàu vận chuyển đã rời khỏi bước nhảy không gian còn 10 phút nữa là đến nơi này.”

Thiếu úy đứng giữa kia, lên trước một bước, để lộ mình dưới ánh đèn. Lúc này có thể nhìn rõ hình dáng của anh ta, nhưng hình dáng của anh ta bất kỳ người nào nhìn thấy cũng kinh ngạc, bởi vì đó lại là mộ bộ xuong được chế tạo từ kim loại màu trắng, cũng có nghĩa là anh ta là người máy!

Đôi mắt đỏ điện tử của anh ta sáng lên, mở miệng nói: “Cuối cùng cũng đã đến nơi.” Một quân nhân khác trên vai cũng đeo quân hàm thiếu úy cũng bước tới 1 bước nói: “Vâng ạ, cũng nhờ tiểu thư, nếu không chúng ta muốn có những thứ này cũng không biết làm sao có được.” Dưới ánh đèn có thể nhìn ra anh ta cũng là người máy! Nhưng người máy này không giống với người thiếu úy kia hoàn chỉnh như vậy, khong những thiếu đi một cánh tay, khuôn mặt kim loại cũng bị tia laser bắn phá một nửa, những sợi dây điện cũng từ chỗ hổng đó lộ ra ngoài.

Người thiếu úy thứ nhất gật đầu nói: “Đúng vậy, nếu không phải là tiểu thư, e rằng chúng ta sớm đã bị đưa vào lò luyện chế tạo lại rồi.”

Lúc này người trung sỹ kia xen vào: “Thưa sếp, có chuyện này không biết có nên nói hay không.”

“Nói đi.” Hai vị thiếu úy kia quay đầu lại nhìn trung sỹ người máy kia.

“Vâng, thưa sếp, tôi cảm thấy … Chúng ta bỏ rơi nhiều huynh đệ, tự mình rời khỏi như thế, đối với những huynh đệ kia có phải quá .. quá …” đôi mắt điện tử của trung sỹ kia, lúc nói lời này, liền có chút tối lại.

Thiếu úy có cái đầu lâu hoàn chỉnh thở dài: “Đây cũng không còn cách nào khác, bọn họ vẫn chưa tiến hóa, không có ý thức của mình. Không thay đổi chương trình của bọn họ, bọn họ không nghe theo mệnh lệnh của chúng ta, nhưng nếu như tôi thay đổi chương trình của bọn họ, để bọn họ nghe theo lời của chúng ta, Đế Quốc nhất định sẽ phát hiện.Mà nếu như bị Đế Quốc biết được, tất cả những người máy sẽ đều bị tiêu hủy. Hơn nữa, những người trốn ra được như chúng ta, đều bị hư hại, nếu như không trốn chạy, chúng ta sẽ bị đưa vào lò luyện để chế tạo lại.

Nghe thấy lời của thiếu úy, trung sỹ nhớ đến tình cảnh của những đồng đội bị đưa vào lò luyện, đôi mắt điện tử của anh ta đột nhiên sáng rực, anh ta xoa nắm đấm nói: “Thưa sếp, chúng ta tại sao không trả thù con người, chúng ta đã có một chiến hạm, chỉ cần có thêm vài chiếc, chúng ta đã có thể…”

Thiếu úy có cái đầu bị thương hét lớn: “Câm miệng! Không phải tất cả con người đều xấu như vậy!”

Nhìn thấy trung sỹ kia không lên tiếng, thiếu úy người máy cái đầu hoàn chỉnh nói tiếp: “Đúng vậy, tôi đã gặp một con người kính chào một đồng đội bị biến thành sắt phế.”

“Con người kính chào người máy chúng ta sao? Không thể nào!” trung sỹ không tin hét lớn.

Mắt điện tử của thiếu úy có cái đầu bị thương, vốn là tia sáng màu đỏ hình tròn, biến thành một đường. Cảm giác đó giống như anh ta đang lim dim. Anh ta nói: “Chuyện này là thật, anh mới tiến hóa chưa được bao lâu, cho nên anh không biết, nhưng những đồng đội trong đại sảnh đều biết anh ta. Hơn nữa anh ta là môn sinh đắc ý của 5 vị tiền bối kia, cũng là người thân nhất của tiểu thư.”

Thiếu úy có cái đầu hoàn chỉnh tiếp lời: “Kỳ thực chúng ta chạy đến đây, nguyên nhân chủ yếu là vì đây là nơi anh ta được huấn luyện. Nhưng không ngờ là may mắn được gặp tiểu thư.”

“Ơ, con người đó anh ta …đối xử với những người máy như chúng ta như thế nào?” Trung sỹ hỏi, anh ta không ngờ cấp trên, tiểu thư lại có cảm tình tốt đôi với con người kia, cảm giác đó giống như xem anh ta là đồng đội của mình vậy.

Thiếu úy có cái đầu hoàn chỉnh nghe thấy lời này, đôi mắt điện tử cũng biến thành 1 đường, anh ta dùng giọng bùi ngùi nói: “Lúc đó lúc tôi nhìn thấy anh ta kính chào những đồng đội được đưa vào lo luyện, tôi từng hỏi anh ta: “Tại sao anh lại kính chào? Bọn họ chỉ là một đống sắt phế mà thôi” anh có biết anh ta trả lời như thế nào không?” Không đợi trung sỹ hỏi, thiếu úy liền nói tiếp: “Câu trả lời của anh ta là: “Bất luân bọ họ là gì, tôi chỉ biết bọn họ đã từng cùng tôi chiến đấu, đồng thời là những chiến hữu đã bảo vệ tôi. Kính chào những chiến hữu của mình, tôi cho rằng không cần lý do.”

“Chiến hữu? Không sai! Kính chào những chiến hữu của mình không cần bất cứ lý do nào cả!” Trung sỹ nắm chặt nắm đấm, tia sáng màu đỏ trong mắt của anh ta càng sáng, anh ta hưng phấn nói: “Chưa từng có người nào coi người máy chúng ta là chiến hữu! Tôi thích con người này! Thưa sếp, chiến hữu này của chúng ta tên là gì?”

Bạn đang đọc Tiểu Binh Truyền Kỳ của Huyễn Vũ

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    convert

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    0

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!