Đạm Yên Sơ không ngờ hoa khôi Cửu An trông có vẻ giản dị, hòa nhã kia lại có ngày cầm những bức ảnh [email protected] trụi của cô đến trước mặt uy hiếp.
Cửu An đã biết xuất thân của Đạm Yên Sơ, cũng biết kha khá những chuyện trước đây của cô ấy, song, vẫn làm như không quan tâm, chưa từng đả động đến.
“Tôi thấy cậu không xứng với Hiểu Hàn.”
“Đạm Yên Sơ, cậu cứ ngoan cố đi.
Cứ trì hoãn tương lai của Hiểu Hàn đi, tới lúc đó hắn ta có muốn đi du học cũng đừng hòng.”
Ý của Cửu An là để Đạm Yên Sơ chủ động nói lời chia tay, để hắn có thể dứt tình lên đường đi du học và cuộc đời của hai người từ nay về sau không dính líu gì đến nhau nữa.
Thời điểm đó cũng là lúc việc kinh doanh của nhà cô gặp khó khăn.
Ba cô đầu tư thất bại, trước nhà bị người ta vây kín đòi nợ.
Gia đình phải bán công ty, bán luôn nhà cửa, xe cộ để trả nợ.
Cô ngày ngày đi bộ đến trường, vẫn cười nói như thể chẳng có việc gì xảy ra, cũng không nói với hắn chuyện gì cả.
Điều duy nhất cô làm chính là đến tìm thằng Tú, bảo nó đóng giả bạn trai mới cho hắn chết tâm, thuận theo ý trời mà chấp nhận đi du học.
Vậy mà hắn không hay không biết, cứ ngu ngốc nghĩ rằng cô thật sự chơi đùa với mình, muốn đem tình cảm ra để đùa giỡn, đợi đến khi hắn sa vào rồi liền trở mặt lạnh nhạt.
Khi đó còn trẻ, cái tôi của ai cũng cao ngất.
Trong mắt chỉ nhìn thấy nỗi đau của mình mà không nhận ra khó xử của đối phương.
Giờ nhìn lại hắn mới hối hận.
Uổng công hắn tự cho mình thông minh, suốt ngày nghĩ bản thân lớn hơn cô hai tuổi, mấy trò trẻ con đều dễ dàng nhìn thấu, không ngờ để cô lừa gạt bao năm qua.
Cô từng hứa sẽ dốc sức bảo vệ hắn.
Cô đã làm được! Đạm Yên Sơ có thể nũng nịu không để hắn đi du học, có thể đến tìm hắn để khóc lóc kể lể rằng gia đình cô gặp chuyện, rằng Cửu An uy hiếp cô.
Nhưng cô không làm vậy.
Cô tự chịu đựng hết thảy, như cái cách cô làm khi đối diện với chuyện bắt nạt hội đồng những năm cấp Hai.
Cô sợ bản thân không tốt, trở thành hòn đá ngáng đường hắn nên mới dựng lên màn kịch như thế.
Cô cũng sợ quá khứ bị lộ ra, hắn sẽ thương hại cô, chấp nhận từ bỏ cơ hội quý giá kia mà ở cạnh cô.
Từ đầu đến cuối cô luôn nghĩ cho hắn, mở cho hắn một con đường thênh thang tươi sáng, còn bản thân lại cam tâm tình nguyện bị bóng tối chôn vùi.
Cửu An luôn làm việc hết sức tỉ mỉ, cô ta sợ một ngày nào đó Đạm Yên Sơ sẽ hối hận, tìm đến hắn vạch trần mọi chuyện nên ra tay dứt khoát.
Cửu An đưa cho Đạm Yên Sơ một cây bút, mượn danh nghĩa của hắn để tặng cho cô.
Đạm Yên Sơ không chút nghi ngờ nhận lấy, nào ngờ bên trong lại là phao thi, còn được đánh máy không cách nào đối chiếu chữ viết.
Đạm Yên Sơ bị hủy tư cách thi tốt nghiệp.
Trong khi đó hắn và Cửu An lại đạt thành tích tốt, hiển nhiên bay sang Úc nhập học.
Lúc đó cô đã tuyệt vọng đến thế nào?
Sau đó gia đình của Đạm Yên Sơ chuyển về quê, cô thi xong cũng về theo.
Vì chưa tốt nghiệp cấp Ba nên đành theo học trường bổ túc.
Cuộc sống của cô trong khoảng thời gian đó càng thêm phần tăm tối, mịt mờ.
Từng là người tùy hứng như thế nhưng cô lại lần nữa ép mình thay đổi để thích nghi.
Cô luồn cúi, hòa nhã, giấu hết bất mãn uất ức vào lòng.
Cũng tại thời điểm này cô gặp Lâm Kiêu Thành, anh lấy tên Ryan, mở một câu lạc bộ nhỏ dạy pha chế.
Nghe nói thời điểm đó anh đã có ý với Đạm Yên Sơ nhưng bị cô cương quyết cự tuyệt nhiều lần.
Hai người không làm gì vượt quá giới hạn, Lâm Kiêu Thành tự mình đa tình cũng vô ích vì Đạm Yên Sơ cứng rắn hơn những gì anh nghĩ.
Đối với cô, anh chỉ là một người thầy, không hơn.
Điều đáng nói là hai năm học bổ túc, Đạm Yên Sơ lại xui xẻo trở thành đối tượng bị bắt nạt.
Cô thậm chí còn bị đám người đó cắt tóc đem bán, cô trở về cũng chỉ dám nói với gia đình là tự cắt theo trên mạng, còn vì việc này mà bị người nhà bên nội mắng tới vuốt mặt không kịp.
Đạm Yên Sơ vì bảo vệ chiếc máy MP3 mà bị bạn học đánh đến mức rách da chảy máu cũng không kêu lên tiếng nào.
Hắn nhớ chiếc máy nghe nhạc ấy, cô nói với hắn đây là món đồ cô thích nhất, ngoài cô ra, cũng chỉ có hắn mới được phép chạm vào.
Tốt nghiệp rồi, cô không học lên vì nhà vẫn còn nợ nhiều tiền, cô chấp nhận đi làm pha chế ở quán bar.
Cuộc sống chưa từng dịu dàng với cô, thời gian đầu vô cùng khó khăn, nhưng nghĩ đến tiền nợ, đến gia đình, cô vẫn cắn răng đi làm, chưa từng kêu than.
Không ít người theo đuổi Đạm Yên Sơ, Lâm Kiêu Thành cũng là một trong số đó.
Chỉ cần cô gật đầu đồng ý liền có tiền xài, có thể trả nợ mà không cần vất vả làm việc từ đêm đến sáng.
Nhưng Đạm Yên Sơ vẫn luôn ngẩng cao đầu mà sống, cô không vì tiền mà chấp nhận qua lại với đám đàn ông khác.
Tâm tính cô lương thiện, trái tim vẫn trong sáng như ban đầu.
Vậy mà hắn không biết, còn ở trước mặt nhiều người bắt cô quỳ xuống dập đầu tạ lỗi, còn để cô bò trên đất nhặt thủy tinh đến đứt tay chảy máu.
Hắn đối xử quá đáng với cô, muốn cô bực tức chống đối lại.
Nhưng nào ngờ cô lại ngoan ngoãn thuận theo, điều này làm cho hắn vừa tức vừa đau lòng.