Chương 100: [Dịch] Tình Thân Đến Muộn Như Cỏ Rác, Ta Bỏ Nhà Đi Ngươi Khóc Cái Gì ?

Hắn có biết mình bị trúng độc palladium không? (1)

Phiên bản dịch 4630 chữ

"Ngươi qua đây một chuyến đi! Ta đợi ngươi!" Hứa Uyển Đình nói.

Hứa Sơ Ảnh suy nghĩ một lúc, rồi nói: "Chị à, là do Hứa Mặc quá kém!"

"Nó không kém! Bây giờ nó đã là thủ khoa kỳ thi đại học rồi! Là thủ khoa thành phố Hạ Hải đó!" Hứa Uyển Đình hét lên, nước mắt chực trào: "Đến khi nào ngươi mới thay đổi quan niệm này? Ta đã nói rồi, Hứa Mặc là thủ khoa, nó luôn rất xuất sắc, ở trường trung học số 27, nó là một trong những học sinh xuất sắc nhất!"

"Nó không thua kém ai hết! Không thua kém ngươi, càng không thua kém ta!"

"Hứa Sơ Ảnh, ngươi nói cho ta biết, Tuấn Triết không phải là thủ khoa!"

Hứa Sơ Ảnh thật sự kinh ngạc trước sự kích động của Hứa Uyển Đình.

"Nhà chúng ta không hề đặt bất kỳ hy vọng nào vào nó! Mấy chị em chúng ta đều là đi giúp đỡ Tuấn Triết! Ngươi, cô ba, cô tứ, và Tuyết Tuệ! Cả nhà chúng ta đều dốc hết sức lực! Nhưng kết quả thì sao? Thuốc bổ nó có rất nhiều, còn Hứa Mặc có gì? Nó nhận được sự giúp đỡ của ai?"

Hứa Uyển Đình tiếp tục nói: "Ta đã nhiều lần đến trường trung học số 27 nghe ngóng, nó luôn rất nỗ lực, chỉ là không một ai quan tâm, không một ai để ý đến nó hết! Chúng ta luôn nghĩ rằng nó rất kém, nghĩ rằng trường trung học số 27 không thể giúp nó! Chúng ta chưa bao giờ tìm hiểu, chỉ suy nghĩ một cách mù quáng! Sơ Ảnh, ngươi đã học qua chính trị rồi mà!"

Hứa Thư Ảnh trầm mặc một lúc, không nói gì thêm.

"Ngươi đến đây đi! Ta đợi ngươi !" Hứa Uyển Đình nói.

"Được! Ta sẽ đến ngay! Nhưng mà..." Hứa Sơ Ảnh suy nghĩ một chập, thở dài: "Chị à, ngươi không cảm thấy là Hứa Mặc rất đáng ghét sao? Trước đây nó đến bệnh viện của ta..."

Nói đến đây, nước mắt Hứa Uyển Đình tuôn trào không ngừng.

"Ngươi đến đây trước đi!" Chị ta không muốn nói về chuyện này.

Hứa Sơ Ảnh thấy giọng điệu của chị ta không ổn, cũng không dám nói nhiều nữa, vội đáp: "Được!"

Hứa Uyển Đình biết rằng một sớm một chiều không thể nào thay đổi được quan niệm của Hứa Sơ Ảnh, nên chị ta cảm thấy tội lỗi sâu sắc, giờ đây cũng không muốn giải thích nhiều về những vấn đề này nữa.

Chị ta là người chị tệ nhất trong số tất cả các chị em. Nếu không phải vì chị ta, Hứa Mặc cũng đã không phải rơi vào tình cảnh này.

Hứa Uyển Đình ngồi đợi một lúc trong văn phòng thì Hứa Sơ Ảnh mặc áo blouse trắng vội vã bước vào.

Chị ta đoán hẳn là lát nữa còn phải quay lại làm việc.

"Chị, ngươi và chị hai đã xảy ra chuyện gì? Vừa nãy chị hai còn mắng ta một trận!" Hứa Sơ Ảnh vừa bước vào đã hỏi.

Hứa Uyển Đình không muốn nói nhiều: "Ngươi xem bản báo cáo này trước đi! Trên đó có vấn đề của Hứa Mặc. Nó bị suy dinh dưỡng nghiêm trọng! Lần trước nó đã ngất xỉu ở chợ!"

Hứa Sơ Ảnh cầm báo cáo lên xem, hơi ngạc nhiên: "Thiếu máu nghiêm trọng? Gầy yếu, thiếu một phần chức năng tạo máu?"

Hứa Uyển Đình gật đầu.

"Còn nữa..."

Hứa Sơ Ảnh vội xem kỹ lại, chợt nhìn thấy gì đó, ngỡ ngàng, lập tức đi tới bên cửa sổ xem kỹ.

"Cái này là… Xét nghiệm máu, kim loại nặng..."

Hứa Sơ Ảnh run lên: "Vượt quá tiêu chuẩn? Palladium?"

Hứa Uyển Đình cũng ngỡ ngàng: "Ngươi nói cái gì?"

"Chỉ là nhẹ thôi! Không coi là nghiêm trọng đâu, nhưng bản xét nghiệm máu này có vấn đề, có kim loại nặng!" Hứa Sơ Ảnh nói, ngẩng đầu nhìn Hứa Uyển Đình: "Chị cả, điều dưỡng tốt thì không có vấn đề gì lớn nữa! Hứa Mặc chỉ là bị suy dinh dưỡng, sau này bổ sung máu, điều dưỡng bản thân tốt thì sẽ không sao nữa hết! Kim loại nặng này cũng không nghiêm trọng đâu, chỉ cần điều dưỡng tốt thì sẽ từ từ tan ra!"

Hứa Uyển Đình nhíu mày: "Đưa ta xem!"

Chị ta đưa tay lấy bản xét nghiệm máu.

"Sao nó lại có kim loại nặng vượt tiêu chuẩn?"

"Ai mà biết được? Chắc là ăn uống không lành mạnh! Ngươi chẳng phải là nói nó ăn vụng sao? Có lẽ là nó còn ăn mấy thứ linh tinh bên ngoài cơ!" Hứa Sơ Ảnh có vẻ đắc chí.

"Nhưng không thể là palladium! Palladium là kim loại nặng hiếm có!" Hứa Uyển Đình nhìn chằm chằm Hứa Sơ Ảnh.

"Cái này... Không hiếm đâu, phòng thí nghiệm của chúng ta có đầy! Hơn nữa palladium còn được sử dụng rất rộng rãi, mấy linh kiện điện tử đều có hết! Chắc là nó ăn linh tinh xong nuốt phải mà thôi!"

Hứa Uyển Đình nhìn một chút: "Ở nhà nó không có gì để ăn, đói quá nên phải ăn cái này sao?"

"Có thể là như vậy!" Hứa Sơ Ảnh nói.

"Ngươi cảm thấy có khả năng này sao?" Hứa Uyển Đình nhìn cô ta chằm chằm.

"Cái này. . ." Hứa Sơ Ảnh ngây dại, không nói gì.

Hứa Uyển Đình nhìn cô ta một lúc, cầm lấy tờ giấy xét nghiệm tỉ mỉ nhìn một lần nữa, bỗng nhiên nói: "Còn có một tờ giấy xét nghiệm nữa, là của hai tháng trước!"

"Ở đâu?"

"Ở trong phòng của ta, ngươi theo ta về nhà một chuyến!" Hứa Uyển Đình lập tức nói.

"A! Nhưng mà chị cả, ta còn phải về bệnh viện mà!" Hứa Sơ Ảnh không nghĩ muốn vì việc này lãng phí thời gian.

Bạn đang đọc [Dịch] Tình Thân Đến Muộn Như Cỏ Rác, Ta Bỏ Nhà Đi Ngươi Khóc Cái Gì ?

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    4mth ago

  • Lượt đọc

    180

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!