Chương 103: [Dịch] Tình Thân Đến Muộn Như Cỏ Rác, Ta Bỏ Nhà Đi Ngươi Khóc Cái Gì ?

Nhận được đáp án mà các ngươi muốn chưa? (1)

Phiên bản dịch 4612 chữ

Còn không biết Hứa Mặc có biết mình bị trúng độc palladium không, báo cáo bệnh án này thường chỉ có bác sĩ chuyên nghiệp mới có thể phân tích ra được.

Những người khác nhìn thấy, phần lớn chỉ sẽ thấy thiếu máu và dinh dưỡng không đầy đủ.

Hứa Uyển Đình cần phải đi nhắc nhở hắn một chút.

Còn nếu là có người cho hắn ăn. . . Hứa Uyển Đình không dám nghĩ, loại chuyện này quá mức đen tối!

Hứa Tuyết Tuệ rất nhanh liền chạy tới.

Mới vừa rồi Hứa Tuyết Tuệ còn khóc một trận, thật sự có chút không dám đi gặp Hứa Mặc, cảm thấy mình nghiệp chướng quá nhiều, Hứa Uyển Đình cũng hiểu được tâm trạng của chị ta.

Nhưng mà tạm thời Hứa Uyển Đình không có ý định mang Hứa Sơ Ảnh đi, Hứa Sơ Ảnh cũng là một trong những người có hiềm nghi.

"Đi thôi! Chúng ta đi hỏi Hứa Mặc xem hắn có biết hay không!" Hứa Uyển Đình nói.

"Được!" Hứa Tuyết Tuệ gật đầu một cái, chị ta cũng không dám nghĩ.

Rất nhanh hai người đã lái xe tới chỗ ở của Hứa Mặc, trong khoảng thời gian này Hứa Mặc đang học lái xe, có chút bận rộn, Hứa Uyển Đình đã sớm nhờ cảnh sát tra ra chỗ ở của hắn.

Thật ra hai ngày này, Hứa Mặc có chút bận bịu, xe đạp công cộng đã đẩy ra thị trường, số lượng người nộp tiền cọc có hơi nhiều, trước mắt đã đã tăng lên tới năm trăm người.

Lúc sáng, một chiếc xe tải chở xe đạp được đưa tới, khoảng chừng năm ngàn chiếc, Hứa Mặc cùng với đám người Đường Lỗi đem xe đạp nhập kho với kiểm tra, sau đó chuẩn bị tiếp tục đi sắp xếp xe.

Vấn đề mở rộng thị trường không quá lớn, về sau số lượng nhiều rồi, thì chỉ sợ quản lý thành phố sẽ ra mặt, cần phải đi chào hỏi quản lý thành phố mới được, trong khoảng thời gian ngắn thì không có vấn đề gì, nhưng để duy trì lâu dài thì phải tìm thêm nhà đầu tư.

Hứa Mặc cũng không có đem tất cả hy vọng đặt ở trên dự án xe đạp công cộng này, trong lòng hắn còn muốn làm chuyện lớn hơn nữa, xe đạp cộng đồng cũng chỉ là bước đầu cho sự nghiệp mà thôi, phải mau chóng lấy được tiền, nhanh chóng bỏ vốn đầu tư, rồi nhanh chóng bán đi, sau đó rút tiền ra, đầu tư ngành nghề khác.

Đây mới là kế hoạch của hắn.

Nhưng mà trước khi thực hiện những kế hoạch này, hắn cần phải lấy được bằng lái xe đã mới được.

Hắn ở trong phòng thu dọn một chút, mở cửa ra định đi ra ngoài, bỗng nhìn thấy hai bóng dáng đang đi đến bên này.

Hứa Mặc sửng sốt một chút, quay đầu lại một lúc, sau đó một lần nữa mở cửa ra, thì thấy hai người họ đã đi tới trước cửa.

"Hôm nay đi ra ngoài quên mất không xem lịch!" Hứa Mặc thầm nói, cũng không biết hai người bọn họ tới làm cái gì, trong lòng cũng lười nghĩ, quay người khóa cửa.

"Hứa Mặc!" Hứa Uyển Đình mở miệng gọi hắn.

"Hứa Mặc, ngươi vẫn ổn chứ?" Hứa Tuyết Tuệ đỏ hồng mắt nói.

"Thứ gì vậy? Xui xẻo!"

Hứa Mặc khóa chặt cửa, chuẩn bị rời đi, Hứa Uyển Đình vội vàng ngăn hắn lại nói: "Hứa Mặc, ngươi chờ một chút, chúng ta nói xong cũng đi thôi!"

Hứa Mặc không muốn cùng bọn họ có quan hệ gì nữa cả, đám người này thật buồn nôn mà, trước đó hắn đã không muốn dây dưa gì với bọn họ nữa, nhưng bọn họ lại cứ chạy đến đây tìm hắn.

Còn chê hắn lần trước mắng không đủ ác sao? Hứa Mặc hiện tại mặc dù chỉ có thể mắng, với thực lực của hắn bây giờ muốn làm cái gì cũng không được, nhưng mà nếu như thật sự làm hắn phát bực, hắn cũng có thể liều cái mạng này.

"Cút đi!" Hứa Mặc lạnh lùng nói.

"Hứa Mặc, cơ thể ngươi không ổn ngươi biết không hả? Cơ thể ngươi cần điều dưỡng, ta vô cùng lo lắng cho ngươi, ngươi cùng ta nói mấy câu!" Hứa Uyển Đình một mặt cầu khẩn nói.

"Ta nói hai người các ngươi có thôi đi không? Nghĩ mọi người đều xoay quanh các ngươi đúng không? Đây là thứ gì vậy chứ! Cút đi ta!" Hứa Mặc mắng to.

"Hứa Mặc, ta là người nhìn ngươi lúc ngươi được sinh ra! Những năm này, đều là ta có lỗi với ngươi! Ngươi nói chuyện với ta một chút, ta sẽ lập tức đi ngay, được không?" Hứa Uyển Đình đỏ hồng mắt nói.

"Ta biết trước kia là ta sai, trước kia ta không nên đối xử với ngươi như vậy! Ngươi nghe ta nói vài câu đã có được hay không?"

Hứa Mặc nhất thời vui vẻ: "Hứa Uyển Đình, ngươi khóc ríu rít cho ai xem vậy? Bộ mặt thật sự của ngươi đã bị ta chọc thủng mấy lần rồi vẫn cảm thấy chưa đủ sao, vẫn còn muốn ta chọc thủng thêm lần nữa hả? Sao ngươi lại buồn nôn vậy chứ!"

"Hứa Mặc, ta thật sự đã làm chuyện có lỗi với ngươi!" Hứa Uyển Đình hốc mắt đỏ đồng, thấy Hứa Mặc muốn đi, vội vàng lấy ra một phần bệnh án: "Hứa Mặc, cơ thể ngươi thật sự không ổn, còn thiếu máu và tụt huyết áp, ta hiện tại rất lo lắng cho ngươi!"

Hứa Mặc đột nhiên thay đổi sắc mặt: "Ngươi điều tra ta?"

"Không, không phải, ta chỉ là rất lo lắng cho sức khỏe của ngươi mà thôi, ngươi nói chuyện với ta một chút, có được hay không?" Hứa Uyển Đình khẩn cầu nói.

Bạn đang đọc [Dịch] Tình Thân Đến Muộn Như Cỏ Rác, Ta Bỏ Nhà Đi Ngươi Khóc Cái Gì ?

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    4mth ago

  • Lượt đọc

    160

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!