Chương 106: [Dịch] Tình Thân Đến Muộn Như Cỏ Rác, Ta Bỏ Nhà Đi Ngươi Khóc Cái Gì ?

Chị hai mà hắn ngưỡng mộ, lại muốn đầu độc chết hắn… (2)

Phiên bản dịch 4525 chữ

Nếu là Hứa Mặc của lúc trước, có lẽ sẽ còn đem hy vọng đặt ở trên người bọn họ, nhưng mà hiện tại, trong lòng Hứa mặc chỉ có tuyệt vọng!

Bây giờ cách bọn họ xa một chút, sự nghiệp của bản thân đã ổn định hơn nên hắn cũng đã không thèm để ý đến người nhà họ Hứa như thế nào nữa!

Hứa Mặc nhanh chóng ra cửa đi đến công ty cùng với đám người Đường Lỗi tụ hợp, sau đó cùng đến trường học lái xe.

Công ty phát triển rất tốt, bốn người đều có chút kích động.

Hôm nay số lượng người sử dụng còn đang không ngừng gia tăng, đã có hơn năm trăm người sử dụng, đợi đến sau này sẽ còn tiếp tục mở rộng, người sử dụng sẽ tăng nhiều hơn nữa.

Hứa Mặc đã cùng với bên xe đạp Phượng Hoàng thương lượng đơn đặt lô xe đạp thứ tư và lôthứ năm, theo thứ tự là năm mươi ngàn chiếc và một trăm ngàn chiếc.

Sau khi những chiếc xe đạp này được giao đến, liền có thể mọc lên như nấm!

"Hứa Mặc, có thể kiếm tiền rồi!"

"Đúng! Có thể kiếm tiền rồi!"

Nhìn thấy đám người Đường Lỗi kích động như vậy, Hứa Mặc cười nói, đem tất cả không thoải mái, đều ném ra sau đầu.

Hứa Uyển Đình và Hứa Tuyết Tuệ không biết mình trở lại trên xe như thế nào.

Hồn vía như ở trên mây, ủ rũ, khó có thể tin.

Hai người ngồi ở đó nhớ lại một chút, Hứa Uyển Đình mấy tháng trước đúng là đã cầm một hộp sữa tươi về nhà, đó là khách hàng tặng, uống không hết, chị ta liền để ở trong tủ lạnh.

Ngay cả chuyện của Hứa Tuyết Tuệ, chị ta cũng không biết rõ.

Hứa Uyển Đình quay đầu nhìn Hứa Tuyết Tuệ, chỉ thấy trên mặt Hứa Tuyết Tuệ không có một chút máu nào, toàn thân run rẩy, có lẽ là những lời mà Hứa Mặc vừa mới nói, đã làm tổn thương trái tim chị ta.

"Chị hai như ta, dạy âm nhạc ở trường đại học Hạ Hải!"

"Chị hai thật giỏi!"

". . ."

Hứa Tuyết Tuệ ôm lấy hai chân của mình, cuộn mình trên ghế.

Hộp sữa bò quá hạn kia, đúng là chị ta đã đưa cho Hứa Mặc uống!

Chị ta cũng thực sự vừa cười hì hì vừa để cho Hứa Mặc cầm lấy uống!

Một bộ dáng cười trên nỗi đau của người khác!

Hứa Uyển Đình nhìn lấy sắc mặt của chị ta, trong lòng đã đoán được tám chín phần mười.

Chị ta không còn có tâm tư để nói chuyện gì, ngồi đấy nghỉ ngơi một hồi, dự định về nhà trước, Hứa Uyển Đình không nghĩ tới tra đi tra lại, lại tra được đến trên người mình.

Nghỉ ngơi trong chốc lát, sửa sang cảm xúc lại một chút, Hứa Uyển Đình chạy xe về.

"Chị cả, ngươi về rồi sao?"

Thấy xe của chị ta dừng ở chỗ đậu xe, Hứa Mạn Ny bỗng nhiên đi tới chào hỏi.

Hứa Uyển Đình gật một cái, đi về hướng phòng khách, chỉ thấy Tạ Băng Diễm cùng với Hứa Tuấn Triết đang ngồi ở phòng khách xem tivi, nói chuyện phiếm, xem ra rất thoải mái nhàn nhã.

Ở trước mặt bọn họ, bày rất nhiều trà bánh, đồ ăn vặt, còn có điện thoại đời mới nhất và đồ chơi.

Những thứ này chắc là do Tạ Băng Diễm muốn chúc mừng Hứa Tuấn Triết thành công thi đậu đại học nên tặng cho cậu ta.

Đặc biệt là cái điện thoại Iphone kiểu mới nhất kia, có cả ba màu.

Tạ Băng Diễm đối với đứa con nuôi này yêu thương vô cùng, đã khắc đến tận xương tủy, cho dù là năm chị em bọn họ, cũng không được nuông chiều như vậy.

Hiện tại Hứa Uyển Đình chỉ cảm thấy trái tim như đông lại.

"Tạ Băng Diễm, con trai ruột của ngươi suýt chút nữa là bị độc chết, ngươi có biết không?"

"Hắn nên bị độc chết!"

Có lẽ Tạ Băng Diễm và Hứa Đức Minh vốn dĩ cũng không biết chuyện Hứa Mặc bị trúng độc, nếu không phải chị ta để cho Hứa Sơ Ảnh xem bệnh án, chị ta cũng không biết.

Chỉ sợ cả cái nhà này, chỉ có mình Hứa Mặc biết rõ nhất mình bị đầu độc!

Hứa Uyển Đình bỗng nhiên nhận ra tại sao Hứa Mặc lại tuyệt vọng như vậy, hắn vẫn luôn ở trong cái nỗi tuyệt vọng sâu thẳm này.

"Tuyết Tuệ, ta cần phải tra rõ ràng đến tột cùng là ai ra tây đầu độc? Bây giờ xem ra, Mạn Ny có hiềm nghi lớn nhất!" Chào hỏi Tạ Băng Diễm một tiếng xong, Hứa Uyển Đình mang theo Hứa Tuyết Tuệ trở về phòng.

Hứa Tuyết Tuệ mắt đỏ vành mắt, ngập ngừng nói: "Hứa Mặc nói là chúng ta!"

"Có lẽ là chúng ta, nhưng mà cũng không phải chúng ta! Sữa bò kia của ta không có độc, cho dù là quá hạn đi nữa, cũng sẽ không có độc! Đây chẳng qua là Hứa Mặc nói nhảm!" Hứa Uyển Đình rất nhanh liền chỉnh lý tốt tâm tình: "Đương nhiên, ngươi để hắn uống sữa bò quá hạn, ngươi chắc chắn cũng có trách nhiệm!"

Hứa Tuyết Tuệ nghe xong, không khỏi càng thêm thương tâm, chỉ cảm thấy bản thân nghiệp chướng quá nặng nề.

"Mạn Ny ghét Hứa Mặc nhất, đã từng nhiều lần muốn đuổi Hứa Mặc ra khỏi nhà! Còn đem điện thoại di động của hắn giấu đi, không cho hắn liên lạc với người trong nhà, khi đó Hứa Mặc ở khu du lịch, một mình trong đêm tối đi bộ trên đường cao tốc, phải đi mười mấy cây số!"

Bạn đang đọc [Dịch] Tình Thân Đến Muộn Như Cỏ Rác, Ta Bỏ Nhà Đi Ngươi Khóc Cái Gì ?

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    4mth ago

  • Lượt đọc

    82

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!