Chương 27: [Dịch] Tình Thân Đến Muộn Như Cỏ Rác, Ta Bỏ Nhà Đi Ngươi Khóc Cái Gì ?

Về sau, ngươi sẽ trốn không thoát được báo ứng (2)

Phiên bản dịch 4524 chữ

Chương 27: Về sau, ngươi sẽ trốn không thoát được báo ứng (2)

Nhưng khi chị ta đi vào trong lại phát hiện Hứa Mặc đã tỉnh lại, đang thu dọn đồ đạc, chuẩn bị rời đi.

“Hứa Mặc, ngươi tỉnh rồi sao?” Hứa Uyển Đình vui mừng khôn xiết.

Hứa Mặc quay lại nhìn chị ta một cái, không nói gì, tiếp tục thu dọn đồ của mình.

Hứa Uyển Đình nhìn thấy bộ dáng bình tĩnh của hắn, trong lòng không khỏi cảm thấy đau xót.

Còn nhớ rõ trước kia, mỗi lần nhìn thấy chị ta, hai mắt Hứa Mặc đều sẽ phát sáng, như thế đang nhìn thấy một ngôi sao thần tượng, trong mắt tràn đầy sùng bái.

Khi đó, hắn giống như một chú chó lông xù, chen về phía bên cạnh chị ta, làm đồ ăn cho chị ta, giúp chị ta xách đồ, liều mạng lấy lòng chị ta.

Mỗi lần nhìn thấy chị ta, hắn đều cực kì hưng phấn, cực kì vui vẻ.

Vậy mà, trên mặt hắn lúc này chỉ còn là tĩnh mịch.

“Hứa Mặc, ngươi muốn đi đâu? Bác sĩ nói ngươi cần phải chăm sóc bản thân thật tốt!” Hứa Uyển Đình vội vàng nói.

Hứa Mặc thu dọn xong đồ đạc, quay đầu nhìn chị ta một cái: “Cảm ơn ngươi đã đưa ta đến bệnh viện! Ta vừa xem hóa đơn thuốc, tổng chi phí thuốc và chuẩn đoán bệnh hết một ngàn năm trăm tệ!”

Nói xong, hắn lấy từ ví tiền của mình ra một ngàn năm trăm tệ, đưa cho chi ta nói: “Đây là tiền thuốc men, ngươi cầm lấy đi! Chúng ta đã không còn quan hệ gì nữa, không cần thiết phải tới tìm ta! Tạm biệt!”

“Hứa Mặc!” Hứa Uyển Đình giật mình, vội vàng ngăn hắn lại, không cho hắn đi: “Cha mẹ đang đợi ngươi trở về cơ mà?! Ngươi lại đi đâu?”

Hứa Mặc lập tức cười: “Cô chủ Hứa, ngươi đang làm gì vậy? Vì cái gì mà ngươi luôn ngăn cản ta? Ta không biết tại sao ngươi lại đến đây!”

“Ngươi về nhà với ta trước đã!” Hứa Uyển Đình vội vàng nói, cố gắng kéo lấy tay hắn.

“Vẫn là thôi đi!” Hứa Mặc hất tay chị ta ra. cười nói: “Ta trở về với ngươi để làm cái gì? Để bảo vệ của ngươi đánh ta? Hay là để người nhà ngươi phạt ta, cấm đoán nhốt ta lại, không cho phép ta ăn cơm? Cô chủ Hứa, làm người nên lương thiện một chút, ác giả tất có ác báo!”

Hứa Uyển Đình sững sờ, trong lòng bỗng nhiên hoảng hốt.

“Không phải không có báo ứng, mà là chưa tới thời điểm đó mà thôi! Chờ lúc ấy đến, các ngươi sẽ phải nhận hết tất thảy!” Hứa Mặc một mặt mỉm cười nhìn nàng.

Nói xong, hắn tránh chị ta ra, quay người bước khỏi phòng bệnh.

Hứa Uyển Đình nghe vậy, trong lòng kinh ngạc, nháy mắt rùng mình một trận.

Khi thấy Hứa Mặc đi ra ngoài, chị ta bỗng nhiên phản ứng lại, vội vàng đuổi theo.

“Hứa Mặc, ngươi nói cái gì vậy? Ta là chị cả của ngươi! Ngươi đứng lại đó cho ta!”

Hứa Mặc quay đầu lại nhìn thoáng qua, cười nói: “Ngươi sẽ không kêu nữ bảo vệ đánh ta nữa chứ? Ta cho ngươi biết, đây chính là bệnh viện! Ta cùng ngươi đã không còn quan hệ gì hết, nếu ngươi còn dám để người của ngươi chạm vào người ta dù chỉ một chút, ta sẽ liều mạng với ngươi!”

Vừa nói, hắn vừa thu lại nụ cười, hung tợn nhìn chằm chằm chị ta.

Hứa Uyển Đình nhìn thấy, trong nháy mắt toàn thân như rơi vào hầm băng, lông tơ trên người đều dựng đứng.

Giờ phút này, chị ta chỉ cảm thấy Hứa Mặc trở nên cực kỳ đáng sợ.

Cả người chị ta lập tức ngây dại: “Hứa Mặc, ta, ta chỉ là gọi ngươi về nhà mà thôi! Ta là chị cả của ngươi mà! Cha mẹ đều đang đợi người về nhà!”

“Đừng giả mù sa mưa! Là ngươi không biết hay ta không biết? Ngươi giả vờ cho ai nhìn! Ngươi sẽ không cho rằng lần này vẫn có thể lừa được ta đấy chứ?” Hứa Mặc chế giễu nhìn chị ta.

“Ta, ta lừa ngươi cái gì? Ta là chị cả của ngươi mà? Ta làm sao có thể lừa ngươi được?” Hứa Uyển Đình giật mình.

“Ồ? Ngươi không có gạt ta sao?” Hứa Mặc lập tức cười, nhìn thoáng qua nữ bảo vệ sau lưng chị ta: “Đúng vậy, ngươi xác thực không có gạt ta, ngươi rõ ràng chỉ giễu cợt ta mà thôi! Lần này, nếu ta trở về, chỉ sợ lại bị quay video gửi vào nhóm WeChat, để một đám chị em các ngươi cười nhạo! Hứa Uyển Đình, ác giả có ác báo, bây giờ không có, chẳng qua là chưa tới lúc mà thôi! Về sau, ngươi trốn không thoát được báo ứng!”

Hứa Uyển Đình bỗng nhiên kinh hãi!

“Đủ rồi! Ta không lôi lôi kéo kéo cùng ngươi nữa! Ngươi xéo khỏi đây nhanh một chút!

Hứa Mặc lười nói chuyện với chị ta, trong lòng chỉ cảm thấy mệt mỏi. Thấy chị ta không có ngăn mình lại, thế là hắn cầm đồ đạc bước ra khỏi bệnh viện, nhanh chóng chạy về phía nhà hắn.

Trong nhà còn hơn hai trăm cân tôm, cua sống. Buổi chiều còn cần mua thêm một chút, tranh thủ hôm nay bán được thêm một trăm năm mươi cân.

Hứa Uyển Đình sững sờ nhìn hắn rời đi.

Cơ thể mảnh mai của chị ta run rẩy, sắc mặt trắng bệch.

Chị ta không nghĩ tới Hứa Mặc vậy mà lại biết chuyện về nhóm WeChat của các chị em chị ta!

Bạn đang đọc [Dịch] Tình Thân Đến Muộn Như Cỏ Rác, Ta Bỏ Nhà Đi Ngươi Khóc Cái Gì ?

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    6mth ago

  • Lượt đọc

    143

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!