Chương 54: [Dịch] Tình Thân Đến Muộn Như Cỏ Rác, Ta Bỏ Nhà Đi Ngươi Khóc Cái Gì ?

Cùng lắm thì một mạng của ta bằng ba mạng của các ngươi (3)

Phiên bản dịch 4444 chữ

Hứa Mặc đang ở nhà, hắn thấy giá đồng Bitcoin bắt đầu giảm trở lại, thế là bắt tay vào khởi động kế hoạch mua hàng tiếp theo của mình.

Bây giờ trong tay hắn có hơn ba mươi nghìn tệ, lần sau hắn có thể mua nhiều hơn.

Giá đồng Bitcoin tăng giảm nhanh chóng, có khi sụt giảm mạnh, có khi lại tăng đột biến, nhưng miễn là hắn vẫn kiên định là được.

Làm xong những việc này, Hứa Mặc thong thả xách cặp đi đến lớp, nhưng vừa đến cổng trường, hắn chợt nhìn thấy hai chiếc ô tô quen thuộc đang đỗ ở trước cổng trường.

Hứa Mặc cau mày, hắn thấy ba người Hứa Uyển Đình, Tạ Băng Diễm và Hứa Đức Minh bước xuống xe.

Hai vệ sĩ cũng đi theo sau họ.

"Hứa Mặc!"

Hứa Uyển Đình hô to tên Hứa Mặc.

Hứa Mặc cũng không thèm nhìn họ, hắn thẳng thừng làm lơ chị ta và đi về phía cổng trường.

"Hứa Mặc, ngươi đứng lại đó cho ta! Ngươi càng ngày càng trở nên ngang ngược không coi ai ra gì. Ngươi nhìn thấy chúng ta gọi mà không biết chào hỏi à?!" Tạ Băng Diễm thấy Hứa Mặc phớt lờ bà ta thì đã rất tức giận.

Thế nhưng Hứa Mặc có vẻ như không nghe thấy, tiếp tục đi về phía trước.

"Tiểu Lưu, ngươi ngăn hắn lại cho ta!" Tạ Băng Diễm tức giận nói.

"Vâng!"

Một vệ sĩ vội vàng bước ra cản Hứa Mặc lại.

Hứa Mặc không thể đi tiếp, chỉ có thể quay đầu lại nhìn chằm chằm vào đám người Tạ Băng Diễm với vẻ mặt ghê tởm như thể vừa ăn phải một con ruồi.

Hắn lập tức nói với Hứa Uyển Đình: “Hứa Uyển Đình, là ngươi mang bọn hắn tới đây phải không?”

Hứa Uyển Đình sửng sốt, trong nháy mắt khóe mắt đỏ bừng.

"Hứa Mặc, sao ngươi dám gọi đầy đủ tên họ của chị cả mình thế hả? Mười ngày nay ngươi đã đi đâu?" Tạ Băng Diễm tức giận, đi thẳng về phía Hứa Mặc.

Nhìn thấy bà ta sắp tát mình, Hứa Mặc lập tức không chút do dự đặt ba lô xuống, đưa tay vào túi rút ra một con dao găm.

"Hứa Mặc, ngươi đang làm gì vậy?" Hứa Đức Minh và Hứa Uyển Đình kinh ngạc, vội vàng chạy tới.

“Ta không biết các ngươi đến đây làm gì! Nhìn dáng vẻ của các ngươi, muốn đánh ta sao?” Hứa Mặc cầm dao găm trừng mắt nhìn chằm chằm ba người: “Ta nói cho các ngươi biết, một cái mạng chó của ta, chết thì chết. Nhưng các ngươi cũng đừng mong được sống yên ổn, cùng lắm thì một mạng của ta đấu với ba mạng của các ngươi!"

“Ngươi, sao ngươi dám?” Tạ Băng Diễm giận dữ.

"Có gì mà ta không dám làm! Nếu các ngươi dám ra tay, đương nhiên ta cũng dám!" Hứa Mặc lạnh lùng nói.

Khi Tạ Băng Diễm nhìn thấy Hứa Mặc rút dao găm ra, bà ta sửng sốt trong giây lát, dường như không thể tin vào mắt mình.

Vừa rồi bà ta thật sự rất muốn đi tới tát hắn một cái để phạt hắn vì tội dám làm trái lệnh bà ta, vệ sĩ cũng đã ngăn Hứa Mặc lại không cho hắn rời đi.

Nhưng ai có thể ngờ rằng Hứa Mặc lại rút dao găm ra và chĩa thẳng vào bà ta.

Tạ Băng Diễm bỗng nhiên nổi giận: "Hứa Mặc, ngươi đối xử với ta như vậy sao? Ngươi đối xử với mẹ ngươi như vậy sao?"

"Mẹ của ta? Ngươi xứng đáng ư? Ngươi là cái thá gì? Ngươi mà cũng xứng làm mẹ của ta sao?" Hứa Mặc đột ngột phun ra một ngụm nước miếng, tức giận nói:

"Ta không muốn dây dưa với các ngươi thêm nữa, tốt nhất các ngươi nên nhanh chóng rời đi thì hơn!"

Tạ Băng Diễm tức giận: "Thứ ngỗ nghịch nhà ngươi, sao ngươi dám nói những lời đó? Ngươi cũng dám nói chuyện với ta như vậy, tức chết ta mà! Ngươi quả thật là thứ vô học!"

"Ta thất học! Ta là trẻ mồ côi. Từ nhỏ ta đã trẻ mồ côi! Cả nhà ta gồm hơn mười người đều đã chết sạch từ mười tám năm trước! Các ngươi là cái thá gì? Các ngươi mà cũng dám mạo danh mẹ ta ư?" Hứa Mặc cũng hét lên đầy giận dữ: "Tốt nhất là các ngươi nên rời đi càng sớm càng tốt, ta đã không còn bất cứ quan hệ gì đến các ngươi nữa!"

"Hứa Mặc, sao ngươi dám nói những lời như vậy? Ta là bố của ngươi!" Hứa Đức Minh nghe vậy cũng nổi giận.

Hứa Mặc nhìn Hứa Đức Minh, đột nhiên bật cười. Hắn lấy trong cặp ra mấy tờ giấy đưa cho bọn họ xem kỹ: “Ông Hứa Đức Minh, ta khuyên các ngươi nên hành xử tử tế một chút! Chuyện đã qua thì ta cũng không muốn nhắc tới làm gì! Nhưng chính các ngươi đã ký tên rồi mà vẫn không muốn thừa nhận sao?"

Hứa Đức Minh nhìn tờ giấy trong tay Hứa Mặc, sửng sốt đến ngây người.

"Ta không quan tâm các ngươi tìm đến trường trung học số 27 làm gì! Nhưng tốt nhất các ngươi đừng đến đây làm phiền ta nữa! Ta đã không còn bất cứ quan hệ gì với các ngươi nữa, cũng không còn liên quan gì đến gia đình các ngươi nữa!" Hứa Mặc lạnh lùng nói.

Tạ Băng Diễm tức giận: "Ngươi, kẻ phản bội, ngươi thật sự đã chọc giận ta rồi! Ngươi đang muốn chọc điên ta lên phải không?"

Tạ Băng Diễm nghiến răng nghiến lợi!

Bạn đang đọc [Dịch] Tình Thân Đến Muộn Như Cỏ Rác, Ta Bỏ Nhà Đi Ngươi Khóc Cái Gì ?

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    4mth ago

  • Lượt đọc

    91

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!