Chương 75: [Dịch] Tình Thân Đến Muộn Như Cỏ Rác, Ta Bỏ Nhà Đi Ngươi Khóc Cái Gì ?

Bọn họ đã quên hỏi thăm thành tích của Hứa Mặc (1)

Phiên bản dịch 4535 chữ

Khi đó, trông thấy hắn bưng nồi cháo đến với đôi bàn tay bẩn thỉu, đúng lúc Hứa Uyển Đình gặp rối rắm trong công việc, chị ta vô cùng bực bội.

Quát mắng hắn đêm hôm khuya khoắt không ngủ, quấy rầy mình làm việc, sau đó đưa tay hất nồi cháo vào trong thùng rác.

Hứa Uyển Đình còn nhớ rõ sau khi mình làm như vậy, Hứa Mặc giật nảy mình, sắc mặt trắng bệch, vội vội vàng vàng chạy lên lầu, không dám xuống nữa.

"Ta muốn nấu chút cháo cho chị cả bồi bổ thân thể, nhưng chị cả không thích ăn cháo! Vậy chị cả thích ăn gì nhỉ?"

"Ngày nào chị cả cũng thức đêm, đúng là quá bận rộn! Không biết sức khỏe chị ấy có trụ nổi không!"

"Lo cho sức khỏe chị cả quá đi mất!"

“Chị cả ho khan! Ta nghe thấy chị cả ho khan!"

"Ta nghe nói chị cả phát sốt! Lo quá!"

"Ha ha ha, quả nhiên chị cả của ta giỏi giang nhất! Chị cả thành công rồi, cuối cùng chị cả cũng hoàn thành dự án, tất cả mọi người đều đang hoan hô!"

"Nghe nói dự án này của chị cả có thể kiếm lời một trăm triệu, không hổ là chị cả tài năng của ta!"

"Bội phục chị cả, ngưỡng mộ chị cả! Ha ha ha…"

"Hu hu..."

Hứa Uyển Đình không kìm được nước mắt, thấp giọng khóc rống lên, chỉ cảm thấy sống mũi vô cùng chua xót.

Chị ta đúng kẻ tồi tệ nhất thế giới.

Người chị gái tệ hại nhất thế giới!

“Chị cả, ngươi làm sao thế này? Ngươi không sao chứ?"

Chị tư Hứa Phán Đễ bỗng nhiên tìm thấy chị ta, kinh ngạc hỏi.

"Không sao!" Hứa Uyển Đình vội vàng xoa xoa nước mắt, đứng lên.

"Ngươi không sao thì tốt! Mẹ nói nếu ngươi bận quá thì có thể về đi làm trước! Mấy người chúng ta ở đây chờ Tuấn Triết thi xong là được!" Hứa Phán Đễ nói.

Hứa Uyển Đình nhìn cô ta, đỏ mắt hỏi: "Em tư, mẹ có hỏi đến Hứa Mặc không?"

Hứa Phán Đễ sững sờ: "Không có? Hỏi Hứa Mặc làm gì?"

"Hứa Mặc cũng phải thi đại học!" Hứa Uyển Đình nói.

Hứa Phán Đễ bĩu môi, khinh thường nói: "Với thành tích của hắn thì có thể thi được cái gì? Mẹ đã nói không cần quản hắn, dù sao thành tích của hắn cũng chẳng có gì nổi bật, không bằng đặt trọng tâm lên người Tuấn Triết!"

"Ta nghe lãnh đạo trường trung học số 27 nói, thật ra thành tích của Hứa Mặc không tệ chút nào!" Hứa Uyển Đình tiếp tục mở miệng.

“Trường trung học số 27 có thể dạy dỗ ra thứ học sinh tốt gì? Chị à, trường trung học số 27 có hơn một nghìn một học sinh, mỗi năm có năm mống thi đỗ đại học trọng điểm đã là may lắm rồi. Năm ngoái chỉ có một mống thôi đấy!"

Hứa Phán Đễ bĩu môi khinh thường: "Cho dù thi đỗ đại học trọng điểm, có khi còn chẳng vào được đại học hàng đầu thế giới như Thanh Bắc, lần này mục tiêu của Tuấn Triết là Thanh Bắc, Hứa Mặc có thể so được chắc? Thành tích của Tuấn Triết mới đủ tuổi!"

Hứa Uyển Đình không nói, hít một hơi thật sâu để cảm xúc trở lại bình thường.

"Chị, ngươi nghĩ đến Hứa Mặc làm gì? Hứa Mặc chỉ là một bãi bùn nhão không trát nổi tường, hoàn toàn không cần để tâm đến hắn!" Hứa Phán Đễ thấy sắc mặt chị ta có chút không đúng, lo lắng hỏi.

"Ta nghe nói Hứa Mặc cũng thi ở trường này!" Hứa Uyển Đình mở miệng.

“Hả?" Hứa Phán Đễ không khỏi giật mình.

"Vừa nãy hắn còn ở đây, nhưng hắn không tới gặp chúng ta!" Hứa Uyển Đình tiếp tục nói.

"Vì sao hắn không tới gặp chúng ta?" Hứa Phán Đễ kinh ngạc.

"Ngươi nói xem?" Hứa Uyển Đình trừng mắt nhìn cô ta, lười nhiều lời, quay người đi về phía cổng trường.

Hứa Phán Đễ có hơi sửng sốt, vội vàng nói: "Cho dù cùng thi ở trường trung học số 6 thì sao? Thành tích của hắn kém hơn Tuấn Triết, thế thì làm được gì? Ta cảm thấy chắc chắn là vì xấu hổ nên hắn mới không tới gặp chúng ta!"

Hứa Uyển Đình không nói, quay trở lại xe mình.

Chị ta hy vọng có thể nhìn thấy Hứa Mặc ở cổng trường trung học số 6, cho dù chẳng có ai chúc hắn thi tốt, chị ta vẫn hy vọng hắn thi tốt!

Chị ta mong có thể nói cho hắn biết, chị cả của hắn vẫn chưa quên hắn!

Cho dù chị cả của hắn là người chị gái tồi tệ nhất thế giới, làm rất nhiều chuyện sai trái, không phải với hắn, nhưng Hứa Uyển Đình vẫn muốn nói với hắn, chị cả vẫn mong được trở thành thần tượng của hắn, không muốn hắn thất vọng về mình…

Hứa Mặc không đi cổng trước của trường trung học số 6 nữa.

Hắn lựa chọn đi cửa sau.

Hắn ngại dây dưa với đám người nhà họ Hứa, tốn công tốn sức, cho nên mắt không thấy tâm không phiền.

Bài thi phát xuống, Hứa Mặc nhìn qua, trong lòng cảm thấy chắc chắn, một cảm giác quen thuộc tự nhiên dâng lên.

Hắn không chút do dự, lập tức múa bút thành văn, viết ra đáp án mình đã luyện tập hàng trăm nghìn lần.

Ngay cả phần viết văn hắn cũng đã chuẩn bị tốt trong đầu, đồng thời học thuộc lòng.

Buổi sáng thi Ngữ Văn, buổi chiều thi Toán, sau đó là Vật lý, Ngoại ngữ, Hóa học.

Bạn đang đọc [Dịch] Tình Thân Đến Muộn Như Cỏ Rác, Ta Bỏ Nhà Đi Ngươi Khóc Cái Gì ?

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    6mth ago

  • Lượt đọc

    136

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!