Chương 79: Hôn lễ bị phá hỏng
"Nghiêm Cẩn, không phải con đi tham gia tiệc đính hôn của Thiệu Nhiên à, sao sớm như vậy đã đi về?" Nghiêm Cẩn sau khi về đến nhà, Nghiêm phụ nhìn hắn kỳ quái hỏi.
Nghiêm Cẩn cũng không để ý đến phụ thân, chỉ cúi đầu trầm mặc không buồn mở miệng đi thẳng về phía phòng ngủ.
"Nghiêm Cẩn!" Nghiêm phụ không hài lòng nhíu mày. Đứa nhỏ này dạo gần đây bị làm sao vậy? Lần trước trở về nhà cũng không phản ứng với lời nói của mình, cứ cho là vì làm việc mệt mỏi nên có thể bỏ qua được, bây giờ mới ăn uống chơi bời từ tiệc đính hôn về, sao cũng trầm mặc không lễ phép như thế?
"Ba, ba giúp con đi khuyên Thiệu Nhiên để em ấy không kết hôn được không?" Tiếng gọi lớn này của Nghiêm phụ giống như làm bừng tỉnh Nghiêm Cẩn, Nghiêm Cẩn một bước dài nhanh chóng tới trước mặt cha mình, nắm chặt lấy cánh tay cha mở miệng cầu khẩn.
"Sao lại muốn khuyên Thiệu Nhiên không cho nó kết hôn? Này này! Nghiêm Cẩn, con nhẹ tay một chút, cha đã già rồi xương cốt không chịu nổi con siết mạnh như vậy đâu!" Nghiêm phụ nghi hoặc khó hiểu nói, nhưng ngay sau đó lại bởi vì bị Nghiêm Cẩn siết cánh tay đau quá nên lớn tiếng kêu to lên, nhanh chóng vứt sau đầu điểm nghi hoặc ở trong lòng lúc nãy.
"Bỏ đi, mọi chuyện đều đã quá muộn rồi... đã quá muộn rồi....." Nghiêm Cẩn buông phụ thân ra, cô đơn lắc lắc đầu, quay người lại cúi đầu trầm mặc trở về phòng ngủ.
"Nghiêm Cẩn, con làm sao vậy.....này.... mở cửa đi...." Nghiêm phụ cảm thấy Nghiêm Cẩn có gì đó không ổn, vội đuổi theo lại bị Nghiêm Cẩn chắn ở ngoài cửa. Nghiêm phụ dùng sức gõ cửa, Nghiêm Cẩn vẫn không mở cửa, Nghiêm phụ cũng chỉ có thể đứng ở ngoài cửa tức giận giương mắt nhìn.
Công ty là do Nghiêm Cẩn quản lý, chuyện trong nhà cũng là do Nghiêm Cẩn định đoạt, thỉnh thoảng Nghiêm phụ có phát uy nhưng trên thực tế căn bản cũng không quản được Nghiêm Cẩn, ông đứng ở ngoài cửa hậm hức một chút rồi cũng bỏ đi.
Mười ngày kế tiếp đối với Nghiêm Cẩn mà nói chính là một ngày dài như một năm, Nghiêm Cẩn hy vọng thời gian có thể vĩnh viễn dừng lại ở đây, bởi vì như vậy hắn có thể vĩnh viễn không thấy được ngày mà Hạ Thiệu Nhiên kết hôn.
Đáng tiếc rằng thời gian sẽ không chảy ngược, Nghiêm Cẩn không có cách nào đền bù những thương tổn đã gây ra cho Hạ Thiệu Nhiên, thời gian cũng sẽ không ngừng lại, Nghiêm Cẩn rốt cuộc vẫn là phải chờ đến ngày mà Hạ Thiệu Nhiên kết hôn.
Lúc này đây Hạ Thiệu Nhiên vì tránh lại cùng Nghiêm Cẩn dây dưa không rõ nên đã sai người khác đưa thiệp mời đưa đến Nghiêm Thị. Trong tay Nghiêm Cẩn cầm thiệp mời kết hôn của Hạ Thiệu Nhiên ngay cả mở cũng không có sức mở ra, bìa thiệp màu đỏ tươi khiến hai mắt Nghiêm Cẩn bỏng rát, làm tâm của hắn đau đớn.
Rốt cuộc cũng đến ngày Hạ Thiệu Nhiên kết hôn, Nghiêm Cẩn vẫn đến tham dự. Nghiêm Cẩn cũng biết bản thân mình đến nhìn thấy Hạ Thiệu Nhiên cùng người khác kết hôn là tự tìm ngược. Nhưng không đến Hoàng Hà thì chưa từ bỏ ý định, Nghiêm Cẩn có thế nào cũng phải chính mắt nhìn thấy Hạ Thiệu Nhiên kết hôn mới có thể khiến cho chính mình chân chính hoàn toàn hết hy vọng.
Hôn lễ còn chưa bắt đầu, Hạ Thiệu Nhiên đang nói chuyện cùng với những vị khách mời khác đến dự hôn lễ, Nghiêm Cẩn đứng ở cách đó không xa si ngốc nhìn nhưng không dám tiến lên. Bởi vì hôm nay là lễ kết hôn của Hạ Thiệu Nhiên, Nghiêm Cẩn sợ rằng một khi đến gần hắn sẽ không thể khống chế được cảm xúc của chính mình, mang đến phiền toái không cần thiết cho Hạ Thiệu Nhiên.
Thật ra Nghiêm Cẩn không phải không nghĩ tới biện pháp ngăn cản Hạ Thiệu Nhiên kết hôn, thậm chí còn nghĩ đến chuyện đi tìm Cố Phong nhờ trợ giúp. Không phải là Cố Phong thích Hạ Thiệu Nhiên sao, không phải muốn theo đuổi Hạ Thiệu Nhiên sao, hơn nữa ở trong lòng Hạ Thiệu Nhiên, hình tượng của Cố Phong tốt hơn Nghiêm Cẩn rất nhiều, Nghiêm Cẩn muốn cầu Cố Phong giúp hắn ngăn cản Hạ Thiệu Nhiên kết hôn.
Chính là một câu của Cố Phong khiến cho Nghiêm Cẩn á khẩu không trả lời được. Cố Phong nói đây là con đường do Hạ Thiệu Nhiên lựa chọn, nếu thực sự yêu cậu thì nên chúc phúc cho cậu, đừng nghĩ đến chuyện ngăn cản.
Đúng vậy, chuyện kết hôn là do Hạ Thiệu Nhiên tự mình lựa chọn, cho nên Nghiêm Cẩn cái gì cũng không thể làm, chỉ có thể trơ mắt nhìn cậu cùng người khác đi vào lễ đường hôn nhân.
Tống Thiến mặc chiếc váy cưới màu trắng nắm lấy tay cha mình từng bước đi về phía Hạ Thiệu Nhiên, khoảng cách giữa hai người theo mỗi bước càng gần, tâm Nghiêm Cẩn lại càng rơi xuống một chút, đến khi Hạ Thiệu Nhiên cùng Tống Thiến đứng song song ở trước mặt mục sư chủ trì hôn lễ, cả người Nghiêm Cẩn liền rơi vào bên trong vực sâu tuyệt vọng vô tận.
Hạ Thiệu Nhiên, con có nguyện ý chấp nhận Tống Thiến trở thành vợ hợp pháp của con hay không? Cho dù bệnh tật hay khỏe mạnh hay bất kỳ lý do gì khác, đều yêu cô ấy, chăm sóc cô ấy, tôn trọng cô ấy, chấp nhận cô ấy, vĩnh viễn đối với cô ấy chung thủy cho đến cuối đời?" Mục sư nhìn Hạ Thiệu Nhiên hỏi.
"Tôi...." Hạ Thiệu Nhiên vẫn chưa dứt khoát nói ra câu Con đồng ý, trên mặt lộ ra thần sắc chần chờ.
"Thiệu Nhiên!"
"Tống Thiên!"
Ngay trong khoảnh khắc này, Nghiêm Cẩn cùng một người đàn ông lạ mặt đồng thời từ trong đám đông khách mời xem lễ chạy lao tới phía tước. Nghiêm Cẩn bắt được tay Hạ Thiệu Nhiên, người đàn ông lạ mặt kia bắt được Tống Thiến.
Khách mời ở phía dưới lập tức liền nổ tung, chỉ nghe thấy nói qua chuyện cướp cô dâu, nhưng hôm nay tại hôn lễ, cả cô dâu lẫn chú rể đều cùng nhau bị đoạt lấy, hơn nữa người đoạt lấy chú rể lại là người mà trong giới thượng lưu ai cũng biết, Nghiêm đổng.