Bài hát của Lâm Uyên giành được top 1 BXH bài hát mới, không chỉ dẫn phát sự chú ý của ngoại giới. Tại nội bộ ban soạn nhạc cũng đưa tới một trận ảnh hưởng lớn.
Không phải nói thành tích này ghê gớm thế nào.
Thành thích của hắn dĩ nhiên rất tốt, nhưng tại tầng 10 ban soạn nhạc, các nhạc sĩ vương bài cũng đều có thành tích quán quân bài hát mới trong tháng. Thậm chí còn có người chưa phải nhạc sĩ vương bài cũng lấy qua thành tích như vậy, cho nên cái này không phải thành tích đặc biệt nổi bật.
Lý do chân chính khiến hắn lại trở thành tiêu điểm của phòng.
Là Lâm Uyên ra ba bài, ba cái HIT!
Tuyệt đại đa số nhạc sĩ vương bài đều cần một năm nửa năm mới có thể viết ra một bài hát tốt. Hơn nữa thời gian trung bình có tăng có giảm. Không ai giống Lâm Uyên hắn trong ba tháng, liên tục tung ra ba tuyệt phẩm, hơn nữa thành tích mỗi bài đều cao vô cùng –
Đây là một loại thành tích mà trong giới nhạc sĩ không cách nào tưởng tượng.
Ví dụ nói về Ngô Dũng, hắn vào làm đã trên dưới mười năm, chỉ đạt qua một lần hạng 1 BXH bài hát mới hàng tháng. Hơn nữa ở tháng ấy, còn không xuất hiện ca sĩ thần tượng ra mắt tác phẩm mới.
Như vậy đem ra so sánh, Ngô Dũng bi ai phát hiện, ba tháng từ khi Lâm Uyên nhận chức tới nay, thành tựu đã sắp ngang thời gian chục năm khổ công của hắn.
.
Lão Chu một mực chú ý bài hát «Cá Lớn» tại BXH tháng 12. Chính Lâm Uyên cũng không để ý, vào ngày cuối tháng, «Cá Lớn» của hắn lọt vào top 10.
Giữa tháng công bố, còn có thể trong thời điểm sát phạt này chen một chân vào top 10!
Biểu hiện bài hát «Cá Lớn», không thể nói là không kinh diễm!
Chưa đợi lão Chu từ trong một ca khúc như thế lấy lại tinh thần, Lâm Uyên đã dùng «Dịch Nhiên Dịch Bạo Tạc» vấn đỉnh tháng tiếp theo.
Hơn nữa còn dùng phương thức đạp lên hai vị ca sĩ thần tượng vấn đỉnh –
Thủ đoạn cực kỳ tàn nhẫn.
Là ta đối với hắn còn chưa đủ quan tâm? Trong lúc nhất thời, lão Chu cũng có cảm giác mình theo không kịp tiết tấu của Lâm Uyên.
Cần quan tâm thêm đến tiến độ phát triển của người mới nha.
Vì vậy, hắn lặng lẽ xuất hiện tại tầng mười ban soạn nhạc.
Mới vừa vào cửa, lão Chu liền thấy Lâm Uyên tại phía xa xa cạnh cửa sổ, đang cắm mặt vào máy tính cố gắng làm việc.
“Quả nhiên, không có ai thành công do may mắn.”
Lão Chu ngăn cản mọi người xung quanh lên tiếng hỏi thăm, vui vẻ yên tâm đi về phía Lâm Uyên.
Nhưng khi đến gần bên người Lâm Uyên, lão Chu phát hiện, tiểu tử này căn bản đâu có cố gắng, chính là đang ôm máy tính lên mạng đọc tiểu thuyết đây.
“...”
Xung quanh nhiều ánh mắt nhìn chằm chằm, lão Chu cũng không tiện quá thiên vị. Hắn không nhịn được hắng giọng nhắc nhở: “Lâm Uyên, còn trong thời gian làm việc, ngươi đây là đang làm gì?”
“Tìm linh cảm.”
Giống như những Khúc phụ khác thường xuyên không đi làm, lý do mãi mãi cũng là “đi ra ngoài lấy tư liệu, tìm linh cảm” như thế.
Tìm linh cảm, là câu trả lời duy nhất thuận tiện dùng khi đối phó lãnh đạo.
Cho nên lão Chu cảm thấy, đám nhạc sĩ này thường xuyên đem trí thông minh của mình đè xuống đất rồi hung hăng ma sát.
Ngươi nói ngươi xem phim tìm linh cảm thì coi như xong đi. ‘Triệu Hoán Sư cuộc chiến chung cực’ cũng coi là tìm linh cảm?
Chơi trò chơi kịch liệt bắn giết với nhau cũng coi là tìm linh cảm?
Còn có tồi tệ nhất, nói chuyện phiếm với bạn gái, buổi tối rủ nhau lên bar quẩy loạn cũng coi là tìm linh cảm?
Thật sao?
Bây giờ khi đi làm mang tiểu thuyết ra đọc cũng coi là tìm linh cảm?
Lâm Uyên mới nhận chức bao lâu chứ, nhưng lại đã quen thuộc lão luyện như vậy?
Nghĩ thế nào cũng là do đám đồng nghiệp xung quanh sai.
Nếu như không phải đám người này thường chơi đùa như vậy, Lâm Uyên làm sao học cái xấu nhanh thế chứ?
Vì thế lão Chu hung ác trợn mắt nhìn mọi người xung quanh một vòng.
Đồng nghiệp chung quanh nhất thời vẻ mặt vô tội –
Lâm Uyên rõ ràng tự học thành tài. Cùng chúng ta có liên quan gì đâu! Từ lúc hắn đi làm tới nay, cũng không có ai làm như vậy cho hắn học tập nhé.
Hơn nữa, chúng ta coi như sử dụng chiêu này, hơn phân nửa sẽ có tâm lý chột dạ. Ai có thể giống như Lâm Uyên vậy, lý thẳng hùng hồn không e ngại?
Bất quá tất cả mọi người không dám cứng với lão Chu, chỉ đành chịu ủy khuất đội lên nồi đen.
Lão Chu nhìn về phía Lâm Uyên, khôi phục nụ cười: “Vậy ngươi tìm được chút linh cảm nào chưa?”
Lão bây giờ đối với Lâm Uyên, so với thằng nhóc con trong nhà còn thân thiết hơn, không nỡ đánh chẳng nỡ mắng. Huống chi Lâm Uyên nhìn tiểu thuyết, nói không chừng thực sự là tìm linh cảm.
Lâm Uyên lắc đầu.
Hắn bây giờ chỉ còn một ca khúc, không tính phát hành thời gian này.
Hôm nay đi làm, đồng nghiệp cũng thảo luận chuyện chính mình xuất tam phẩm tạo tam HIT. Điều này nói rõ chính mình gần đây biểu hiện quá bành trướng rồi, cần nới lỏng chút cho mọi người hạ nhiệt mới được.
“Không có chuyện gì, làm tiếp đi.”
Lâm Uyên không đưa ra bài hát mới cũng trong dự liệu của lão Chu. Này là liên tục ba bài rồi, coi như Khúc Phụ bật loại mode nước ép trái cây cũng không chịu nổi ép như vậy, huống chi hắn còn là một người mới.
.
Sau khi lão Chu đi, Lâm Uyên tiếp tục cắm đầu vào máy tính.
Thực ra hắn không phải là đọc tiểu thuyết, chỉ là quy trình gửi bản thảo cho Siêu Tân Tinh mà thôi. Sáng nay Siêu Tân Tinh chính thức mở ra con đường nhận bản thảo gửi tới.
Còn đi làm sao, nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi.
Không bằng phát triển thêm cái nghề tay trái.
Dựa theo quy trình, Lâm Uyên đem «Võng Vương» mà hệ thống đã chuẩn bị tốt, gửi đến địa chỉ email chính thức của Ngân Lam Thư Khố.
Gửi xong bản thảo, Lâm Uyên bỗng sinh ra một cái nghi vấn: “Hệ thống, bên trong «Võng Vương» có số lượng lớn từ ngữ kiến thức chuyên môn trong tennis, đều là trêu đùa độc giả sao?”
“Không phải.”
Hệ thống ở trong đầu vang lên giải thích:
“«Hoàng tử Tennis» bản manga, bên trong quả thật kiến thức dọa người chiếm đa số, hơn nữa để cho tình huống càng thêm đẹp và gay cấn, càng về cuối càng sai khác thực tế đến mức nghiêm trọng. Dù sao trình độ trong truyện cũng không phải miêu tả vận động viên chuyên nghiệp đội tuyển quốc gia.
Nhưng hệ thống đã đặc biệt cẩn thận, trong tiểu thuyết mô tả kiến thức kỹ thuật tennis đều đơn giản dễ hiểu. Mặc dù có rất nhiều chiêu thức thần hồ kỳ kỹ, nhưng trên thực tế tuyển thủ tennis đều hoàn toàn có thể hoàn thành động tác.”
“Đã rõ.”
Lâm Uyên chỉ sợ trong sách miêu tả một vài tình huống quá giả tạo, bị các thanh niên biết chơi tennis bóc phốt, sẽ ảnh hưởng đến công việc kiếm danh vọng văn hóa dựa vào tiểu thuyết của hắn. Có hệ thống đảm bảo hắn liền không còn lo lắng nữa.
Lúc này, Hệ thống bỗng nhiên thông báo: “Cố tình nhắc nhở ký chủ, sau này các loại hình tiểu thuyết ban thưởng, sẽ ghi vào đầu ký chủ, cần ký chủ tự mình viết ra. Không làm mà hưởng không phải một thói quen tốt!”
“Tốc độ tay của ta tương đối chậm.”
“Hệ thống sẽ đề cao tốc độ tay của ký chủ.”
Lâm Uyên nhíu mày một cái, cũng không có quá kháng cự. Đây dù sao cũng là tiểu thuyết, hắn cũng không thể một mực thể hiện dựa vào hư không mà lôi ra một triệu chữ được.
Bất quá như vậy đành hi sinh thời gian làm việc của mình rồi. Đừng hỏi tại sao đang trong giờ làm đi gõ tiểu thuyết, trả lời chính là tìm linh cảm.
Lúc này, thời gian làm việc buổi sáng kết thúc, Lâm Uyên đi phòng ăn ăn cơm.
Hôm nay công ty phát tiền lương, cho nên Lâm Uyên đã không cần vì ăn uống mà rầu rĩ.
Hắn còn định buổi tối sẽ gọi điện cho chị gái.
Lâm Uyên không quên chuyện chính mình đã đáp ứng, nhất định phải mua cho chị gái cái điện thoại di động mới, thuận tiện cũng có thể đưa qua cho chị ít tiền sinh hoạt.
Số tiền còn lại, chính mình giữ một chút, còn đâu gửi về nhà đi.
Trong nhà còn khoản nợ thiếu rất nhiều chưa trả xong đây.
Tháng này, Lâm Uyên kiếm tổng cộng không ít tiền, bao gồm hợp đồng «Cá Lớn» được thanh toán vào tài khoản rồi, so sánh với tháng trước thì đây chính là trúng lớn.