Ngân Lam Thư Khố chính thức công bố danh sách chiến thắng cuộc thi Siêu Tân Tinh cuối tháng 1. Bên Lâm Uyên cũng nhận được thông báo của Dương Phong, tại cuối danh sách thấy được tên «Võng Vương».
“Tiểu thuyết ngày mai sẽ xuất bản rồi.”
Dương Phong cũng cho Lâm Uyên một lời dự đoán trước:
“Ngươi không cần quá để ý lượng tiểu thuyết tiêu thụ. Vận động thi đấu dù sao cũng là đề tài thiểu số, lượng tiêu thụ không phải thứ duy nhất khẳng định tác phẩm. Tóm lại, chúc mừng ngươi chính thức trở thành một Tiểu thuyết gia.”
Lâm Uyên nói: “Cảm ơn.”
Dương Phong cười một tiếng: “Vậy nhé, ta cúp máy đây, công ty còn có cuộc họp trước khi xuất bản. Đợi ngày mai tiểu thuyết chính thức lên kệ, chúng ta bên này sẽ chuyển cho ngươi miễn phí vài bản. Ngoài ra ngươi có thể đi các hiệu sách lớn dạo một chút. Ngày mai các hiệu sách lớn ở Tần Châu sẽ rất nhộn nhịp đấy.”
“Được, tạm biệt.”
Kết thúc trò chuyện điện thoại, sau đó Dương Phong cất di động, tiến vào phòng họp. Giờ phút này các biên tập viên bên trong đang châu đầu ghé tai thảo luận kết quả cuối cùng của Siêu Tân Tinh:
“Không biết lượng tiêu thụ của Siêu Tân Tinh năm nay thế nào, ta rất coi trọng hạng nhất «Dị Giới Ma Vương». Nhân vật chính xuyên việt dị giới, thân phận trở thành một tên Ma vương người người kêu đánh kêu giết, loại phương hướng sáng tác này vẫn tương đối có nét riêng, ít nhất tính thú vị tương đối cao.”
“Ta thật ra càng coi trọng hạng 2.”
“Tác giả hạng 2 tên Đại Long, thực ra đã sớm là Tiểu thuyết gia, chẳng qua đổi một cái bí danh, cọ sát với người mới một chút. Nhưng lần này tiểu thuyết hắn viết hết sức thú vị, nhân vật chính lại bị công chúa dị giới triệu hoán đến.”
“...”
Mọi người thảo luận sôi nổi dâng trào.
Có người coi trọng hạng 1, có người lại coi trọng hạng 2, vài người nói hạng 3, hạng 4 không tệ. Duy nhất chỉ có hạng 5 «Võng Vương» không ai để ý tới, bởi vì toàn bộ biên tập viên Ngân Lam Thư Khố đều biết, hạng 5 là tổng biên vì muốn làm cho thị trường phong phú nên cưỡng ép đưa vào.
Đối với điểm này, tất cả mọi người đều có thể lý giải.
Thị trường tiểu thuyết hiện nay, đề tài bị đồng chất hóa có chút nghiêm trọng. Cái này gây bất lợi cho sự phát triển của toàn bộ giới tiểu thuyết. Vì vậy năm nay, các công ty xuất bản lớn bao gồm cả Ngân Lam Thư Khố bắt đầu làm ra thay đổi, đối với các đề tài mới thử phổ biến rộng rãi, từ đó gián tiếp dẫn dắt định hướng thị trường sáng tác, mục đích đa nguyên hóa, làm phong phú các thể loại tiểu thuyết.
Sau khi công bố kết quả Siêu Tân Tinh, như thường lệ, trên mạng sẽ sắp xếp một bảng xếp hạng giá trị mong đợi của 5 tác phẩm trúng giải. Qua khảo sát, số lượng lớn độc giả đều đặt kỳ vọng vào ba hạng đầu. Cái này không khiến mọi người ngoài ý muốn.
Bởi vì ba hạng đầu đều là thể loại dị giới mạo hiểm.
«Võng Vương» hạng 5 đạt giá trị mong đợi thấp nhất. Độc giả tựa như đối với chủ đề Tennis hoàn toàn không có hứng thú. Dù là ở phần giới thiệu trên mạng một mực nhấn mạnh, người xem không biết gì về Tennis cũng có thể hiểu được bộ tiểu thuyết thi đấu vận động này, vẫn không thể thay đổi kết quả khảo sát.
Thậm chí còn còn người lên mạng kháng nghị.
Đây là giải thưởng rất được trông đợi, một năm chỉ một lần. Chung quy có một số tác gia tự cho rằng tác phẩm của mình bất phàm, gian khổ viết ra lại không được chọn mà thay vào đó là một cái «Võng Vương» không hiểu kiểu gì. Cho rằng lần bình xét năm nay không công bằng, đả kích thần kinh của rất nhiều người.
“Dựa vào cái gì chứ?”
“Tần Châu cũng chưa bao giờ có tiền lệ bạo nổ của loại đề tài thi đấu vận động này, nói chi đến một bộ viết về thi đấu Tennis. Ngân Lam Thư Khố chỉ vì muốn một đề tài độc lạ, liền cưỡng ép đưa bộ kia vào top 5, thật quá khiến người ta thất vọng rồi.”
Trong top 4 đều là các đề tài hấp dẫn, dĩ nhiên cái thứ 5 thành bia ngắm của quần chúng tác gia thất bại trong lần Siêu Tân Tinh này.
Nhưng Ngân Lam Thư Khố không để ý tới những kháng nghị này. Theo ban biên tập, coi như đối tượng «Võng Vương» nhắm đến có chút thiểu số, nhưng bản thân chất lượng của nó tuyệt đối không giống ngoại giới phán xét đến không chịu nổi như vậy.
“Chỉ là tiếc cho Tinh Minh Hiên.”
Một biên tập viên bỗng nhiên lắc đầu nói. Tinh Minh Hiên là một Tiểu thuyết gia đã xuất đạo. Hắn lần này lấy bút danh mới tham gia gửi bản thảo tham dự Siêu Tân Tinh. Tác phẩm lấy được đề cử, cũng nhận về đánh giá không tệ. Có rất nhiều biên tập viên sau khi nhìn tác phẩm hắn sáng tác, đều đề nghị cho tiểu thuyết của Tinh Minh Hiên hạng 5.
Nhưng tiếc là hắn gặp «Võng Vương».
Tổng biên đưa ra lý do thuyết phục mọi người: “Thứ nhất, chúng ta hướng tới việc hình thành thị trường tiểu thuyết đa nguyên hóa. Thứ hai, Tinh Minh Hiên dù sao cũng là người cũ, mỗi năm đều sẽ có người cũ khoác bí danh mới ra trận, nhưng ta cảm thấy đây không phải hiện tượng tốt. Siêu Tân Tinh mục đích mở ra là cho người mới, chúng ta cần dành cho người mới cơ hội.”
Tinh Minh Hiên vì vậy đành vô duyên với giải thưởng.
Biên tập viên có quan hệ không tệ với Tinh Minh Hiên còn cố tình an ủi một phen: “Nếu như không phải để phong phú thêm đề tài trên thị trường, lần này ngươi hẳn là có thể xếp hạng 5. Cho nên không phải ngươi thực lực không đủ, chỉ là vận khí hơi kém.”
.
Tinh Minh Hiên mặc dù trở thành cái tên xếp thứ sáu, nhưng hắn cũng không tham dự vào tập đoàn không trúng thưởng kháng nghị «Võng Vương». Bởi vì năm đó lúc hắn xuất đạo, cũng có người đối với tác phẩm của hắn làm ra kháng nghị tương tự. Hắn biết rõ loại tâm tình bị những người thất bại đó kháng nghị là như thế nào, hắn tuyệt đối sẽ không trở thành loại người mà mình đã từng ghét nhất.
Biên tập viên nói không sai. Hắn cũng cảm thấy lần này vận khí của mình kém một chút, dù sao cũng là tình huống đặc biệt. Huống chi hắn không phải người mới gì cả, khoác tân bí danh chen vào sân chơi của người mới cướp đoạt cơ hội xuất đạo của họ, vốn cũng chẳng vinh quang gì. Cuối cùng nhường lại cơ hội cho tân nhân cũng là điều tự nhiên dễ hiểu.
“Có lẽ ta không thích hợp viết sách.”
Tinh Minh Hiên có chút hoài nghi chính mình. 5 năm trước hắn xuất đạo trở thành Tiểu thuyết gia. Lượng tiêu thụ tiểu thuyết của hắn khi đó thậm chí có xu hướng đứng đầu thị trường. Nhưng sau khi bộ sách kia kết thúc, mấy quyển liên tiếp về sau hắn viết đều không tốt. Cho đến hiện tại cũng không có mấy công ty nguyện ý xuất bản tác phẩm của hắn.
Điều này khiến cho Tinh Minh Hiên rất thống khổ.
Nếu không phải như vậy, hắn cũng không mặt dày tham dự cuộc thi dành cho người mới Siêu Tân Tinh. Đối với mỗi Tiểu thuyết gia, cùng người mới tranh đoạt cơ hội đều là minh chứng cho việc hắn lăn lộn cực kỳ thất bại.
Tối hôm đó Tinh Minh Hiên lăn lộn khó ngủ. Ngay sáng hôm sau, hắn vô tri vô giác đi tới hiệu sách gần nhà, theo bản năng nhìn về hàng đầu tiên trên kệ sách.
Nơi đó đã từng bày đầy tác phẩm của hắn.
Nhưng hôm nay, trên đó bày ra đều là tác phẩm nằm trong top 5 Siêu Tân Tinh năm nay. Xếp hạng của hắn, thật buồn lại đứng thứ 6.
Trong hiệu sách đã rất đông người, phần lớn đều là độc giả trẻ tuổi, hơn nữa tất cả mọi người đều vì tác phẩm đoạt giải Siêu Tân Tinh mà tới.
Vẫn giống những năm trước, mọi người đều tràn đầy mong chờ.
Nhưng để cho họ bỏ tiền mua sách cũng không phải chuyện dễ dàng. Có rất ít người trực tiếp mua sách, phần lớn đều cầm lên xem ngó nghiêng, tìm một góc yên tĩnh đọc trước vài vạn chữ.
Xác định cố sự hợp với khẩu vị bản thân, độc giả mới có thể đàng hoàng trả tiền cầm sách về đọc.
Nhìn một màn này. Tinh Minh Hiên nghĩ tới việc mình từng làm 5 năm trước, bây giờ nhớ lại cảm thấy rất ngốc nghếch.
Khi đó tiểu thuyết của hắn mới được xuất bản, hắn cũng ra đây ngồi trong góc hiệu sách suốt một ngày. Không làm chuyện gì khác, chỉ quan sát các độc giả vào mua sách.
Mỗi khi có người quyết định bỏ tiền mua tiểu thuyết của hắn, hắn sẽ kích động mừng như điên.
Hôm nay, tiến vào hiệu sách, Tinh Minh Hiên cũng theo bản năng quan sát một phen.
Không ngoài ý muốn, thứ đầu tiên mà mọi người cầm lên đều là tác phẩm được hiệu sách đề cử tích cực nhất, ba bộ trong top 3 Siêu Tân Tinh năm nay.
Nhưng để cho Tinh Minh Hiên ngoài ý muốn, chính là hôm nay tần suất trả tiền mua sách cũng không cao, rất nhiều người cầm lên nhìn một hồi rồi để lại vào chỗ cũ. Tựa hồ như chất lượng Siêu Tân Tinh năm nay biểu hiện, có chút không bằng các năm trước.
Ngược lại có một quyển sách tần suất trả tiền lại ra ngoài Tinh Minh Hiện dự liệu.
Quyển sách này, chính là nguyên nhân để cho hắn trở thành người xếp hạng 6 – Tiểu thuyết «Võng Vương».
Trên thực tế, người cầm lên xem qua «Võng Vương» thật ra rất ít, so với 4 tác phẩm còn lại, người có hứng thú với nó thật ít đến đáng thương. Mà cùng phần đáng thương này đến so sánh, rõ ràng người cầm lên «Võng Vương» xem, cơ bản đều sẽ bỏ tiền ra mua đi!
Tinh Minh Hiên còn cố ý đi đếm. Từ khi hắn bắt đầu tiến vào hiệu sách, nguyện ý cầm lên «Võng Vương» xem tổng cộng mới mười tám người.
Nhưng thật kinh ngạc là sau khi 18 người nhìn xong, nguyện ý bỏ tiền mua «Võng Vương» lại có tới 15 người!
“Đây là... ?”