Chương 113: Tôi Phong Thần Trong Trò Chơi Vô Hạn

Phiên bản 25232 chữ

Chương 113: Trại mồ côi Tình Thương (33)

Edit: Lam + Beta: Koo, Huyên

Thứ tư, 4 giờ 17 phút sáng.

Trước đó Lưu Hoài bị suy đoán của Bạch Liễu làm bất an, còn bị mất nhiều máu, hơn nữa lại lo lắng cho em gái nên không chịu nghỉ ngơi, HP có dấu hiệu cạn kiệt. Bởi thế Bạch Liễu trực tiếp dùng thuốc ngủ để hắn ta hôn mê.

Bây giờ Lưu Hoài đang nằm trên giường rơm, Bạch Liễu và Mộc Kha còn chưa ngủ, họ còn đang phân tích tin tức hôm nay thu thập được, chủ yếu là tin tức Mộc Kha tìm ra trong sổ bệnh án từ phòng hồ sơ và tin tức mà Bạch Liễu lấy được thông qua nhóc Bạch Lục.

Tâm tình Mộc Kha phức tạp nhìn thoáng qua Lưu Hoài đang ngủ ngon trên giường rơm — cậu nhớ lại sáng nay, phát hiện ra phương thức nói chuyện của Bạch Liễu thật sự rất đểu, nói chuyện không được thì trực tiếp đánh thuốc. Cách làm này thật sự...

Tóm lại là không giống cách người tốt thường làm.

Mộc Kha chậm rãi chuyển tầm mắt lên Bạch Liễu đang dựa vào tường phân tích thông tin.

Bạch Liễu dựa vào tường, gấp một chân lên kê giấy, chân kia tùy ý duỗi ra, trên mặt lộ ra vẻ mệt mỏi mơ hồ, dưới mắt có quầng thâm rõ ràng nhưng ánh nhìn vẫn rất tỉnh táo, cậu cúi đầu dùng bút chỉ lên bức tranh, ngữ điệu bình tĩnh: "Hiện tại chúng ta đã hiểu đại khái cơ chế hoạt động của trại mồ côi và một số tin tức trong phó bản, những nghi ngờ lúc trước của tôi đại khái là đã có lời giải thích. Nhưng mà có hai vấn đề... hai điểm này không nên nói trước mặt Lưu Hoài."

Mộc Kha ngẩn người.

Bạch Liễu ngẩng đầu nhìn Lưu Hoài đang ngủ trên giường bệnh: "Điểm thứ nhất, tại sao Lưu Hoài và Lưu Giai Nghi lại bị ràng buộc với nhau, HP còn bị giảm xuống 50?"

"Tôi đoán là vì con bé trúng độc, nhưng cách này thì có hai chỗ không rõ, thứ nhất, vì sao HP của Lưu Hoài cũng bị giảm một nửa, tuy rằng có thể dựa vào tính logic bắt buộc của trò chơi, nhưng giờ tổng hợp lại những thông tin mà Mộc Kha cậu cung cấp thì tôi hoàn toàn phủ định điều này, bởi vì tôi phát hiện ra điểm đáng ngờ thứ hai."

"Điểm thứ hai..." Ánh mắt bình tĩnh của Bạch Liễu nhìn về phía cô bé trên tờ giấy, dùng bút vẽ lên trên cô nhóc gầy yếu kia một dấu chấm hỏi lớn trong bức tranh của mình, mắt không gợn sóng nhìn Lưu Hoài, "Nếu bởi vì Lưu Giai Nghi là đời sau của quan hệ họ hàng gần, trong hiện thực bị cuộc sàng lọc độc linh chi máu chọn trúng, hay nói cách khác, Lưu Giai Nghi bị nấm này ký sinh, như vậy trong tình huống đó, con bé ho ra máu trong lúc trốn chạy là chuyện rất kỳ lạ, không hợp với lẽ thường, linh chi máu sẽ không để con bé lãng phí máu đâu."

"Còn một điều mà tôi thấy rất kỳ quái, đó là thời điểm con bé ho ra máu quá trùng hợp, sớm không ho muộn không ho, lại ho đúng lúc chạy ra cửa lớn." Bạch Liễu híp mắt, "Lúc đó nhóc Bạch Lục chần chừ và lo lắng là đúng, bởi vì nếu là tôi, tôi cũng sẽ nghi ngờ có phải con bé không muốn chạy mà cố ý kéo dài thời gian không."

Mộc Kha nghe xong hơi run người, cậu nhìn Bạch Liễu, hạ giọng: "Bạch Liễu, ý của anh là..."

"Nhưng bây giờ tổng hợp lại, rất rõ ràng, con bé nói dối tôi, hoặc phải nói là diễn kịch và nói dối nhóc Bạch Lục." Đôi mắt Bạch Liễu tối xuống kết luận.

Sau lưng Mộc Kha truyền đến luồng khí lạnh: "Nhưng vì sao Lưu Giai Nghi lại làm vậy? Em ấy ở lại trại mồ côi không có chút lợi nào với bản thân!"

Bạch Liễu nhìn Lưu Hoài đang ngủ trên giường: "Có lẽ con bé muốn cứu anh trai, muốn ở lại trại mồ côi chờ anh trai đến rút máu của mình."

"Nhưng như vậy em ấy sẽ chết!" Mộc Kha nghĩ không ra, "Em ấy mới bao nhiêu tuổi chứ! Không sợ chết sao?"

Bạch Liễu dừng một chút: "Cũng không hẳn là con bé sẽ chết."

Mộc Kha càng thêm khó hiểu: "Tại sao? Nếu bị rút máu như chúng ta nói, HP sẽ bị cạn, tức là sẽ chết đó! Em ấy chỉ có 50 điểm HP, càng dễ chết!"

Bạch Liễu chậm rãi ngước mắt lên: "Nếu con bé có kỹ năng hồi phục HP của chính mình thì sao?"

Mộc Kha ngây người vài giây, sau đó nhìn Bạch Liễu với ánh mắt kinh ngạc không thôi: "Mẹ nó! Không phải chứ! Ý của anh là em ấy..."

Lưu Hoài nửa tỉnh nửa mê bị gọi dậy, hắn ta vừa tỉnh đã gặp ngay ánh mắt... quá mức bình tĩnh của Bạch Liễu. Nhưng ánh mắt này lại khiến Lưu Hoài không tự chủ được mà rét run.

"Giai Nghi..." Lưu Hoài lắc lắc đầu, nhớ lại lúc hắn ta đang tỉnh thì cùng Bạch Liễu nói vài chuyện, đôi mắt nhập nhèm lập tức rút hết đi sự buồn ngủ, lập tức trở nên lo lắng: "Bạch Liễu! Anh đã đồng ý với tôi là sẽ cứu Giai Nghi, tôi sẽ làm mọi thứ vì anh! Anh đã đồng ý rồi!"

Bạch Liễu hờ hững đáp lại: "Có lẽ em gái cậu không cần bất kỳ ai trong chúng tôi cứu đâu."

Bạch Liễu nói cho hắn ta biết suy nghĩ của mình.

Lưu Hoài ngẩn ra, hắn ta nhìn Bạch Liễu, bởi vì mất máu quá nhiều làm phản ứng của hắn ta có chút chậm chạp, hắn ta mê man nhìn Bạch Liễu không có một chút cảm xúc: "... Anh nói Giai Nghi đang diễn trò và nói dối? Có ý gì?"

Bạch Liễu xốc lại mí mắt: "Cậu còn không hiểu à? Tôi đã từng nói rằng em gái cậu không đơn giản như vậy, con bé rất thông minh, thông minh vượt quá sự dự đoán của chúng ta."

"Hệ thống làm suy yếu HP của các cậu vì tính cân bằng của trò chơi, chủ yếu là vì làm suy yếu em gái cậu. Nếu không làm suy yếu con bé, trò chơi này sẽ không công bằng, bởi vì kỹ năng cá nhân của con bé quá mạnh. Trong một trò chơi mà HP là ưu thế, nếu không làm suy yếu HP của con bé và cậu thì trò chơi này sẽ không còn là một trò chơi nữa, con bé ở trò chơi này giống như một máy gian lận vậy."

"Lưu Giai Nghi luôn đóng vai là một đứa em gái ngoan trước mặt cậu, ngay cả nhóc Bạch Lục cũng bị lừa — nhưng cuối cùng con bé vẫn để lộ sơ hở, bởi vì cậu."

Bạch Liễu nhìn thẳng Lưu Hoài: "Con bé đã đoán được cơ chế của trò chơi này, con bé muốn cứu cậu cho nên mới không chạy, con bé giả vờ ho ra máu vì muốn ở lại trại mồ côi chờ ngày mai cậu đến rút máu, nhưng con bé cũng không muốn để lộ thân phận, vậy nên từ đầu đến cuối đều rất cẩn thận, cơ mà vẫn vì cậu mà để lộ sơ hở."

Lưu Hoài lắc đầu, hắn ta không tin, còn thì thào rằng không thể. Bởi vì không có hai tay nên hắn ta hơi mất thăng bằng, suýt chút nữa đã ngã ra giường vì loạng choạng, vẫn là Mộc Kha luống cuống nhanh chóng đỡ hắn ta lên.

Mộc Kha không đành lòng nhìn biểu cảm của Lưu Hoài, những gì Bạch Liễu nói với Lưu Hoài lúc này còn chưa phải là điều tàn nhẫn nhất.

Lưu Hoài lảo đảo bước xuống giường, hắn ta đi đến trước mặt Bạch Liễu, nhìn cậu, Lưu Hoài loạng choạng, hai mắt tan rã đẫm lệ, dường như không hiểu Bạch Liễu đang nói gì.

"Làm sao có thể? Thân phận? Em ấy chỉ là một đứa trẻ, có thể có thân phận gì chứ? Tôi phải bảo vệ tốt em ấy..."

Bạch Liễu ngẩng đầu nhìn Lưu Hoài: "Lưu Hoài, từ đầu đến cuối chúng ta đều nhầm lẫn một quan hệ logic, cũng không phải là do cậu ảnh hưởng nên Lưu Giai Nghi mới tiến vào trò chơi."

Lưu Hoài không nhúc nhích đứng trước mặt Bạch Liễu, cúi đầu, hắn ta đợi Bạch Liễu nói cho hắn ta sự thật tàn khốc kia.

Bạch Liễu nói từng chữ, rất rõ ràng: "Mà là du͙ƈ vọиɠ của Lưu Giai Nghi ảnh hưởng khiến cậu tiến vào trò chơi, con bé hẳn là người chơi vào trò chơi trước cậu, buộc hệ thống phải làm suy yếu HP, sau đó trói định cậu đến làm anh trai của người chơi có kỹ năng cá nhân cực kỳ đặc biệt này."

Lưu Hoài trầm mặc rất lâu, hắn ta giống như vừa phản ứng lại sững sờ cúi đầu nhìn Bạch Liễu với ánh mắt hốt hoảng.

Ánh mắt Bạch Liễu không hề có chút gợn sóng, giọng điệu thong thả: "Lưu Giai Nghi là Phù Thủy nhỏ, là người hợp tác với Trương Khôi trong league, người chơi ngôi sao mới mà công hội Quốc Vương tung ra với kỹ năng cá nhân có thể chủ động phục hồi HP, cũng là người mới No.1 trên Bảng xếp hạng Tân Tinh."

Đại sảnh trò chơi, trong công hội Quốc Vương, văn phòng của Heart Queen.

Heart lười biếng nghiêng chân để giữ cho đôi giày cao gót không bị rơi, nhàm chán ngáp một cái, chống cằm nhìn người dưới đài báo cáo mấy lời dài dòng nhạt nhẽo với cô ta.

Người báo cáo lớn giọng đọc to: "Tiếp theo là số liệu phân tích TV nhỏ của các đội viên công hội Quốc vương..."

"... Trong số các thành viên của chiến đội chúng ta ở quý này, người có số liệu tổng hợp TV nhỏ tăng lên nhanh nhất là đội viên mới【Phù Thủy nhỏ】, em ấy tiến vào trò chơi, sau 7 tuần đã đứng vững trên Bảng xếp hạng Tân Tinh, độ phổ biến và tỷ lệ ủng hộ vẫn cao. Sau khi gia nhập công hội, phát ra và chi viện trong đoàn chiến đều đáng chú ý, là đội viên trung tâm của đoàn chiến..."

Nói xong, người báo cáo nhấp vào bảng giao diện hệ thống của mình, bắn ra một giao diện lơ lửng thật lớn đang truyền phát video trước mặt Heart Queen, giống như PPT. Người báo cáo điều khiển triển lãm cho Heart Queen xem, cuối cùng dừng lại ở một video.

Tiêu đề video là【Bộ Sưu Tập cut của Phù Thủy Cấm Kỵ - Đêm nay tôi có một lọ thuốc độc, một lọ thuốc giải, nhưng tối nay không phải đêm bình an, bạn đoán xem tôi muốn gϊếŧ ai?】

Heart Queen miễn cưỡng có hứng thú khi thấy tiêu đề này, cô ta hơi ngồi dậy, vươn thẳng người rồi nhấc tay nhấn vào giao diện video, ra hiệu cho người báo cáo, hỏi: "Các người đã biên tập video tiếp ứng cho【Phù Thủy nhỏ】xong chưa? Để tôi xem."

Video bắt đầu phát theo ý của Heart.

Trong video vốn chỉ có một mảng tối đen từ từ xuất hiện một đoạn khói trắng, giữa màn sương lượn lờ xuất hiện một người chơi mặc váy ren lụa màu đen chạm đất chỉ cao bằng một nửa chiều cao của người trưởng thành, cô gái liếc nhìn màn hình, đi qua không chút để ý. Cả khuôn mặt giấu dưới lớp khăn che mặt không rõ người bên trong là ai, nhưng vì thế mà tăng thêm một chút thần bí.

Cô gái đi chân trần trong khu rừng vào buổi sáng sớm còn sương mù, làn da trắng nõn lộ ra qua những đường thêu hoa văn chạm rỗng, bước chân ẩn hiện phong thái thần bí và tao nhã, nhưng cảm giác tao nhã này đã bị phá hủy ở giây tiếp theo.

Một lượng lớn quái vật xuất hiện trong rừng rậm, chúng nó như mọc từ dây leo, mấp mấp trên mặt đất thối rữa, nhanh chóng trồi lên mặt đất. Có người chơi khản cổ la hét chạy từ trong rừng rậm đầy quái vật, nhưng đã bị quái vật dây leo kia cắn xé chỉ sau chốc lát.

Cô gái vươn ra hai bình thủy tinh dưới tấm mạng đen xinh đẹp, bên trong có chất lỏng, cô chạy nhanh giữa rừng cây, khói đen bốc lên từ tấm lụa mỏng, động tác cực kỳ lưu loát vẩy chất lỏng trong bình.

Quái vật nhanh chóng bị thối rữa, mà những người chơi cầu xin cô gái thương xót cứu giúp cũng bị thối rữa trong khu rừng cùng quái vật, Phù Thủy cứu hết những người chơi trong đội mình cực kỳ chính xác, với những người chơi khác cô còn không thèm liếc mắt một cái, dù cho còn rất nhiều thuốc trong bình.

Các hình ảnh khác của trò chơi đan xen liên tục trong video biên tập, Phù Thủy ẩn mình dưới chiếc khăn che mặt đen mang điềm xấu dùng chất độc khiến khúc nhạc dạo trở nên chết chóc, đồng thời dùng thuốc giải thương xót những người chơi sắp thối rữa.

Bước chân của cô gái nhẹ nhàng nhanh nhẹn, đi qua tự nhiên giữa những người chơi và quái vật khác nhau. Chiếc khăn che mặt màu đen ướt sũng máu tươi của quái vật và người chơi bất hạnh chết đi, càng lúc càng đặc sệt, không rõ bên dưới là người hay ma.

Máu chảy từ khăn che mặt xuống mu bàn chân trắng nõn của cô gái, lại bị cô không để ý hất đi, đang hất thì bị một người chơi nắm chặt mắt cá chân cầu xin cô cứu giúp. Bàn tay đặt trên mắt cá chân gầy gò tinh tế của cô gái lưu lại một dấu vết gớm ghiếc, trong lúc cô thoát ra, chiếc khăn che mặt vô thanh vô thức rơi xuống che màn hình lại.

"... Ý tưởng trò chơi của【Phù Thủy nhỏ】 chính xác, tiêu chuẩn trò chơi cực cao, tấn công đơn giản hiệu suất cao hơn nữa cực kỳ tàn nhẫn, tố chất tâm lý không thua kém những cao thủ thừng tham gia league, thật sự không tưởng tượng được đây là một, một..."

Người báo cáo bên dưới đã xem nội dung trên bảng giao diện hệ thống, biểu cảm phức tạp dừng lại.

Heart Queen bật cười không rõ ràng, thong thả nói tiếp: "Không thể tưởng tượng lại là một cô bé mới tám tuổi lại còn không nhìn thấy đúng không?"

Người báo cáo thở dài: "Đúng vậy, Queen, lúc Phù Thủy nhỏ tiến vào trò chơi chỉ mới 7 tuổi, cũng có thể gϊếŧ được danh hiệu đứng đầu từ một đám người mới, hơn nữa con bé còn cực kỳ thông minh, rất nhanh đã thích ứng được với kỹ năng của mình."

"Kỹ năng của Phù Thủy nhỏ hết sức hiếm có, lúc ấy nhiều công hội muốn kiểm soát con bé, uy hϊếp nhằm làm em ấy gia nhập công hội của bọn họ, nhưng Phù Thủy nhỏ không hề bị thủ đoạn trăm phương ngàn kế của đám công hội đó dọa sợ, sau khi nhận ra sự độc đáo của mình, con bé còn mở một cuộc đấu giá donate — nói rằng công hội nào donate nhiều điểm tích lũy nhất thì sẽ gia nhập công hội đó."

"Đúng vậy, thật sự là một cô nhóc thông minh." Heart hứng thú nhớ lại, "Lúc đó cả mười công hội đều tham dự cuộc đấu giá, cực kỳ điên cuồng."

"Mà em ấy dựa vào việc này xông lên vị trí No.1 Bảng Tân Tinh chỉ trong bảy trò chơi. Trong thời gian này, con bé còn liên tục cứu vãn với các công hội, hợp tác với các công hội khác nhau để qua phó bản, điều này làm tất cả các công hội nhận thức thêm được giá trị của con bé, nhưng họ không muốn làm khó cô nhóc, chỉ có thể dựa vào donate để mời em ấy. Bởi vậy việc donate và truy tìm cô bé càng lúc càng điên cuồng. Tôi nhớ rõ lúc đó lượng donate cao nhất trong trò chơi lên đến 30 vạn?"

"Đúng vậy." Người báo cáo vừa đau mình vừa sợ hãi vỗ vỗ ngực, "Đối với người mới, đây là một con số phi thường. công hội của chúng ta đã thêm ít nhất 60, 70 vạn điểm tích lũy vào TV nhỏ của Phù Thủy nhỏ mới có thể thắng trận."

Heart Queen tùy ý để người báo cáo lướt qua giao diện hệ thống hai lần, trên đó xuất hiện mặt của Lưu Hoài.

Nhìn thấy vẻ mặt không hiểu gì của Lưu Hoài trong bảng thông tin, Heart Queen cười hai tiếng, cô ta ngửa đầu để mái tóc dài xoà xuống vai, ý cười càng đậm: "Hơn nữa, cho dù có thêm nhiều điểm tích lũy, nếu không phải người chơi Vương Thuấn của công hội chúng ta thành công tra ra được điểm yếu của con bé - chính là anh trai em ấy, Lưu Hoài, mà trùng hợp là anh trai cô nhóc lại tình cờ tham gia trò chơi bị chúng ta biết, Phù Thủy nhỏ thông minh chắc chắn sẽ không gia nhập công hội Quốc Vương của chúng ta."

"Nhưng Queen, đây cũng là điều tôi thấy lạ." Người báo cáo đang tìm kiếm trên bảng hệ thống, hoang mang đặt ra vấn đề, "Sau khi Phù Thủy nhỏ gia nhập công hội Quốc Vương, vì sao con bé không trực tiếp để anh trai mình gia nhập công hội Quốc Vương mà phải thông qua phương thức phức tạp là cho Trương Khôi khống chế Lưu Hoài gia nhập công hội của chúng ta? Hơn nữa sau khi Lưu Hoài gia nhập, Phù Thủy nhỏ cũng không để hắn ta biết con bé chính là người chơi vương bài mới của công hội Quốc Vương, lại không có phản ứng gì khi Lưu Hoài bị Trương Khôi tra tấn?"

Người báo cáo nghi ngờ cau mày, hắn ta nhìn tư liệu của Phù Thủy nhỏ và Lưu Hoài, tâm tình phức tạp: "... Tôi cảm thấy nhược điểm của Phù Thủy nhỏ chính là anh trai của con bé, nhưng mà cách em ấy đối xử với Lưu Hoài không một chút tin tưởng, thậm chí là rất tàn nhẫn..."

"... Hơn nữa lại sắp đến mùa league, tại sao mà Phù Thủy nhỏ lại không nhận đạo cụ khôi phục thị lực của chúng ta mà lại sử dụng đạo cụ khôi phục thị lực ngắt quãng trong trò chơi, duy trì trạng thái mắt mù một nửa? Mà Queen lại rất dung túng cách làm của Phù Thủy nhỏ, đây là điều tôi không hiểu nổi, một Phù Thủy nhỏ có thể nhìn thấy thì có thể giúp chúng ta nhiều."

Người báo cáo nhìn Heart Queen, trong bụng chướng đầy nghi vấn.

Heart Queen nhấc chân lên, giày cao gót liền lập tức rơi xuống, cô ta không quan tâm mà còn như cười như không nhìn qua người báo cáo đang ngồi trên bàn làm việc đối diện: "Cậu chưa xem tư liệu về Phù Thủy nhỏ mà Vương Thuấn đã điều tra phải không? Cậu xem thử du͙ƈ vọиɠ trung tâm của con bé lúc tham gia trò chơi đi."

Người báo cáo ngẩn người, động tác nhanh chóng tìm tư liệu cá nhân của Phù Thủy nhỏ mà Vương Thuấn đã tổng hợp phân tích.

Vương Thuấn viết du͙ƈ vọиɠ trung tâm của Phù Thủy nhỏ lúc tham gia trò chơi là:【Hy vọng sẽ có được tình yêu của anh trai, mong muốn được ở bên anh trai, mong rằng anh trai mãi mãi yêu mình.】

Một nguyện vọng ngây thơ đơn thuần rực rỡ, chính xác là một nguyện vọng của một đứa trẻ tám tuổi khờ dại có thể mong muốn.

Nhưng trong lòng của người báo cáo rất rõ ràng, Phù Thủy nhỏ - người đã nhảy múa trên bàn tay của đám người cầu cứu, thành thạo đùa giỡn nhiều công hội lớn không phải một đứa trẻ như thế, con bé lạnh lùng tàn nhẫn, sở hữu sự thông minh của người trưởng thành và sự xấu xa của trẻ vị thành niên.

Như vậy, thậm chí【du͙ƈ vọиɠ trung tâm】cũng là cô nhíc tùy ý tung ra để lừa gạt người khác.

Người báo cáo nheo mày càng lúc càng chặt, hắn ta nhìn【du͙ƈ vọиɠ trung tâm】: "Queen, tôi vẫn không hiểu..."

"Cậu đúng thực là chẳng hiểu phụ nữ." Heart Queen đặt chân trần lên mặt đất, thân thể nghiêng về phía trước, mấy sợi tóc thuận thế chảy xuống qua xương quai xanh rồi rủ lên bộ ngực trắng như tuyết, người báo cáo đỏ mặt rời mắt.

Heart Queen không chút để ý tiếp tục mỉm cười, nghiêng người về phía trước: "Cậu không nghĩ là tại sao du͙ƈ vọиɠ Phù Thủy nhỏ lại muốn được anh trai yêu sao? Tất nhiên là do em ấy nghĩ rằng mình chưa được yêu."

Người báo cáo ngẩn ra.

Heart Queen lười biếng tì đầu trên mu bàn tay, cười quyến rũ: "Phụ nữ thông minh là như thế, hoàn cảnh trưởng thành của Phù Thủy nhỏ khiến con bé không hoàn toàn tin tưởng đàn ông, em ấy sinh ra cảm giác chán ghét đối với nam giới, nhất là Lưu Hoài - nguyên nhân khiến con bé có hoàn cảnh trưởng thành khắc nghiệt, nhưng em ấy lại không thể để bản thân bỏ mặc Lưu Hoài. Cũng giống tôi thôi, tôi cũng không tin đàn ông, nhưng điều này và chuyện tôi muốn được bọn họ yêu cũng chẳng có gì mâu thuẫn, phần lớn thời gian tôi đều chiếm được tình cảm của bọn họ."

"Đương nhiên chúng ta đều rõ, du͙ƈ vọиɠ trung tâm của Lưu Hoài là cứu em gái mình, nhưng vì để mời chào cô bé thông minh lại đa nghi có thêm chút ngây ngô này, tôi đã che giấu tin tức mà chúng ta điều tra Lưu Hoài với con bé." Một bên bả vai của Heart Queen hơi vươn lên, lộ ra đầu vai trắng tuyết, cô ta như không có xương ngồi vào ghế, ý cười không hề giảm đi, "Con bé càng tin tưởng công hội của chúng ta, đạt được cách yêu mà em ấy muốn."

Người báo cáo giật mình: "... Lúc trước là ngài tự mình đi mời chào Phù Thủy nhỏ, chúng tôi cũng không rõ quá trình cụ thể, tôi nhớ lúc ấy ngài lấy ra một đạo cụ bảo mật cấp Thần từ kho hàng của công hội cho Phù Thủy nhỏ, cô bé đồng ý gia nhập, nhưng đạo cụ là gì vẫn là bí mật với chúng tôi."

"League sắp bắt đầu rồi, nói cho cậu biết đạo cụ kia là gì cũng không sao, đạo cụ tôi đưa cho cô bé từ kho hàng có tên là "Nước mắt Psyche". Nó là một đạo cụ có ý thức, nằm trong bình thủy tinh xinh đẹp." Heart lười nhác cười. "Cũng là một đạo cụ rất phù hợp với Phù Thủy nhỏ, mô tả của nó là sau khi uống xong có thể mãi mãi ở bên người mình yêu, nhưng thứ thuốc đó lại hướng dẫn cô bé làm một số điều thú vị, tôi cũng uống rồi."

Ý cười trên mặt Heart Queen giống như một người chị gái hàng xóm đang khuyên nhủ, thì thầm với vẻ mê hoặc dịu dàng: "Phù Thủy nhỏ rất cảnh giác và có địch ý với đàn ông, nhưng cô bé lại có hảo cảm và sự tin cậy với phụ nữ, nhất là tôi - người đã từng trải qua cảm giác của em ấy, người phụ nữ có sự trông đợi rất lớn đối với cô bé, cuối cùng em ấy nghe lời tôi khuyên, uống bình ma dược kia."

Heart Queen thờ ơ hạ mắt, lông mi dài phủ rợp đôi mắt nhạt màu: "Sau đó con bé bắt đầu từng bước khống chế người anh trai mình lo lắng đề phòng dưới tác dụng của thuốc, ngăn chặn tất cả mọi nguy hiểm cho người đàn ông này, phân tâm tư cho người khác, cuối cùng biến hắn ta trở thành con rối của Trương Khôi."

Người báo cáo không nhịn được mà run lập cập.

Heart Queen khẽ cười một tiếng: "Nhưng Phù Thủy nhỏ hối hận rất nhanh, cô bé không muốn anh trai mình trở thành một con rối không có linh hồn, em ấy tự hỏi rằng mình dựa vào đạo cụ này để có được tình yêu là thật hay giả, lại bởi vì làm Lưu Hoài bị thương nên vô cùng áy náy."

"Bởi vậy em ấy càng lúc càng sợ hãi việc rời khỏi Lưu Hoài, trong lòng lại không dám tin tưởng, mờ mịt không biết làm sao, sợ rằng sẽ không thể ở bên nhau. Cuối cùng theo lời đề nghị của tôi, để đảm bảo được "ở bên nhau" mãi mãi, cô bé chỉ có thể liên tục đòi【Nước mắt Psyche】từ tôi — dù sao mô tả đạo cụ mà hệ thống đưa ra cũng không phải là thông tin lừa đảo."

Người báo cáo nhìn gương mặt tươi cười dịu dàng của Heart Queen, không nhịn được mà lạnh sống lưng — Rõ ràng là một Phù Thủy nhỏ thông minh như vậy, sự việc phát triển từng bước như thế, hóa ra đều bị người phụ nữ Heart Queen này đùa giỡn.

Khó trách rất nhiều đàn ông bị Queen làm tổn thương đều nói Heart Queen là một người phụ nữ không một người đàn ông nào cưỡng lại được, cho dù bị đào tới độ còn trơ mỗi móng cũng không dám nói xấu Heart Queen, họ đều khóc lóc mong được tái hợp.

Phù Thủy nhỏ cũng bị Heart Queen thao túng, càng lúc càng lún sâu.

"Kết quả cuối cùng chính là con bé không ngừng tra tấn đối phương và bản thân, chỉ để kiểm nghiệm tình yêu của đối phương dành cho mình." Heart Queen hạ mắt nhìn về phía giao diện hệ thống, đưa ngón tay điểm lên mặt Lưu Hoài như thương tiếc, nhẹ giọng nói, "Thật sự là một cô em gái đáng thương, anh trai cũng đáng thương, anh trai rõ ràng muốn hy sinh cả tính mạng vì em gái, thế mà em gái lại còn nghi ngờ anh trai."

"Mà em gái cuối cùng cũng không thể không tham gia league để đạt được điểm tích lũy kết xù, đảm bảo anh trai an toàn và yêu mình."

"Bình thường, phụ nữ chúng tôi gọi quá trình Lưu Hoài trải qua là..." Heart Queen ngước mắt nhìn người báo cáo, cô ta chớp mắt, lắc ngón tay, nụ cười như mang theo hơi thở của một thiếu nữ, "... quá trình thử lòng, đương nhiên hầu hết đàn ông trên thế giới này đều không thể vượt qua thử thách của tôi và Phù Thủy nhỏ."

Nghĩ đến sau khi Lưu Hoài khi bị Trương Khôi khống chế đã mất đi người bạn tốt nhất, nghĩ đến Lưu Hoài bị thử thách này tra tấn dưới tay Trương Khôi, người báo cáo đã nhanh chóng tỉnh lại từ trầm mê trong sắc đẹp của Heart Queen, hắn ta nhìn khuôn mặt xinh đẹp của cô, không nhìn được run người, "... Nhưng điều đó và việc Phù Thủy nhỏ không muốn khôi phục thị lực thì có liên quan gì?"

Heart Queen cười: "Cậu đồng ý yêu một người đã thử lòng cậu bằng cách này sao?"

Người báo cáo điên cuồng lắc đầu.

Heart Queen ngước mắt, nhẹ giọng nói: "Nhưng nếu cô bé mù thì sao? Nếu cậu không biết con bé đang thử lòng cậu, nghĩ đến chuyện con bé là một đứa trẻ 8 tuổi đáng thương không có ai để nương tựa thì sao? Sau này cậu biết con bé tra tấn cậu, cũng sẽ không nhịn được thương xót nó, đồng ý yêu con bé và ở cùng nó mãi mãi thì sao?"

Người báo cáo ngẩn ngơ một lúc lâu, hắn không trả lời được câu hỏi này, mãi sau hắn mới mở miệng được, trong lòng trăm mối cảm xúc ngổn ngang: "Lưu Hoài cũng tội nghiệp thật... bị một đứa em gái như vậy lừa tình."

"Tôi không thấy vậy, kẻ đáng thương phải là Phù Thủy nhỏ." Heart Queen ngước đôi mắt trong veo, "Bởi vì một ngày nào đó Lưu Hoài biết mình bị lừa, hắn sẽ không thương cô bé, sẽ không bảo vệ cô bé nữa, thì cô bé sẽ phát điên."

"Vậy đoạn video chơi đủ phó bản tiếp ứng cho Phù Thủy nhỏ đăng ký league…" Người báo cáo thăm dò, "Queen, ngài cảm thấy ok chưa?"

Heart Queen tùy ý gật đầu, nhẹ nhàng nhắc nhở một câu trong khi người báo cáo thở phào nhẹ nhõm: "Chú ý bảo vệ thông tin của con bé, đừng để lộ cho đội của người khác và Lưu Hoài, bằng không tôi và cậu sẽ chịu thiệt."

Người báo cáo bị hù một trận, nghe thế liền cười khổ: "Đó là tất nhiên."

"À, đúng rồi, hiện giờ có lẽ Phù Thủy nhỏ đang vào phó bản, em ấy đang ở phó bản nào?" Heart Queen đột nhiên nhớ tới nên hỏi, "Chờ con bé ra ngoài thì báo là em ấy có thể bắt đầu tham gia huấn luyện đoàn đội rồi. Lúc trước cô bé tiến vào trò chơi, nếu là trò chơi cấp hai yêu cầu HP khá quan trọng, HP của con bé và đồng đội buộc chung sẽ bị suy yếu nghiêm trọng, sau đó chúng ta cho tìm một người chơi hệ khống chế Trương Khôi cho em ấy, mong rằng phương pháp khống chế thông qua nhiều người có thể giảm bớt sự suy yếu HP của hệ thống. Tuy nhiên Trương Khôi đã chết trước khi biết hiệu quả rõ ràng, chúng ta cần con bé thích ứng được với tổ đội mới và phương án mới."

Người báo cáo lại đau đầu: "Nhưng Queen, giờ chúng tôi không biết Phù Thủy nhỏ đang ở đâu, chúng tôi đã kiểm tra tất cả TV nhỏ đang mở, không tra được TV của Phù Thủy nhỏ."

Đôi mắt của Heart Queen bỗng nhiên nheo lại, cô ta phản ứng cực nhanh: "Cậu để Vương Thuấn đi tra xem có phó bản nào có người đang tắt TV nhỏ không? Con bé là nằm trong top 100 người chơi, có thể tắt TV nhỏ."

Cô ta nói xong một lúc thì ngồi ngay ngắn trên ghế, bình tĩnh ra lệnh: "Bỏ đi, không cần, trực tiếp đi tra TV nhỏ của Lưu Hoài, xem trong phó bản có người chơi lạ nào đang ngụy trang không."

"Lưu Giai Nghi là một người rất có kế hoạch, con bé sẽ không làm chuyện gì vượt quá kế hoạch của mình, trừ khi chuyện này liên quan đến Lưu Hoài."

Văn phòng của cô ta đột nhiên vang lên tiếng gõ cửa, sau khi cô ta gật đầu, Vương Thuấn mồ hôi đầy mặt đi vào, anh ta nhìn Heart Queen: "Queen, Lưu Hoài đã biết Lưu Giai Nghi là Phù Thủy nhỏ!"

"Ai nói cho hắn biết!" Heart Queen ngồi dậy từ trên ghế, ngữ khí trầm xuống.

Vương Thuấn chạy tới một đường, anh ta thở hổn hển, vội vàng nói: "Bạch Liễu! Cậu ta dựa vào cơ chế của trò chơi mà tìm ra! Phù Thủy nhỏ có thể lừa gạt người khác nhưng không thể lừa được Bạch Liễu, hiện giờ tất cả người chơi đều đổ xô đến TV nhỏ của Bạch Liễu! Bây giờ lượng người xem TV nhỏ của Bạch Liễu đã vượt quá 20 vạn! Cậu ta đang nằm ở vị trí Top.1 Bảng Tân Tinh. Sau khi Bạch Liễu suy luận ra chuyện Lưu Giai Nghi là Phù Thủy nhỏ thì đám fans của em ấy đều lao đến TV nhỏ của cậu ta như điên vậy! Làm thế nào bây giờ?"

Đôi mắt Heart Queen híp lại: "Bạch Liễu? Lại là người mới kia sao?"

Bạn đang đọc Tôi Phong Thần Trong Trò Chơi Vô Hạn của Hồ Ngư Lạt Tiêu

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

  • Thời gian

    2y ago

  • Lượt đọc

    15

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!