Chương 59: Tôi Phong Thần Trong Trò Chơi Vô Hạn

Phiên bản 6907 chữ

Edit: Nhi 🌸 Beta: Mộc

【 Hệ thống thông báo: Người chơi Bạch Liễu bị Trộm anh công kích, HP -2, giá trị tinh thần -2. Cảnh báo HP chỉ còn lại 1! Đã rất gần với tử vong! 】

Bạch Liễu không buồn để ý, quẹt đi vết máu bên khóe môi, giương mắt nhìn gương mặt trắng bệch vì bị dọa của Mục Tứ Thành, chậm rãi nói: "Kêu la cái gì, tôi còn chưa chết đâu. Phán định lực sát thương của mấy con quái vật này không theo bộ phận thân thể. Lực sát thương của Trộm anh chỉ có 2, tôi lại có 3 HP, bị đâm xuyên óc vẫn có thể sống được. Mau lại đây giúp tôi đi."

Sau khi định thần lại Mục Tứ Thành nhìn Bạch Liễu cả người toàn là máu, thật sự mẹ nó xanh cả mặt, còn rợn người hơn việc hắn bị đâm xuyên tim nữa.

Mục Tứ Thành nghiêng người tránh Trộm em phía sau, tập trung nhìn lại, phát hiện thế mà Bạch Liễu lại đang dùng roi xoắn hai tay tên Trộm anh đâm xuyên qua người cậu, khiến Trộm anh không dứt ra được, vô cùng tức giận kêu gào bên cạnh Bạch Liễu.

Bạch Liễu ngước mắt nhìn Mục Tứ Thành, dù mất máu quá nhiều khiến cậu có hơi hụt hơi, nhưng vẫn bình tĩnh rõ ràng: "Tay, trong tay nó."

Mục Tứ Thành ngẩng ra một thoáng, rồi mạnh mẽ định thần lại: "Anh nghĩ rằng mảnh gương bị Trộm anh giấu trong xương tay sao?!"

"Đúng vậy, nhanh lên, tôi không khống chế được lâu đâu, chúng ta cũng chẳng còn nhiều thời gian nữa." Bạch Liễu mỉm cười: "Đôi tay là bộ phận quan trọng nhất của kẻ trộm, thế nên lúc trước Lưu Hoài mới chém đứt đôi tay của cậu, vì tay cậu có lực công kích mạnh nhất."

"Vậy cũng như Trộm anh này thôi, tôi cảm thấy tay cũng là chỗ quan trọng nhất."

Mục Tứ Thành ngây ra, sau đó cười lớn một phen, cười chảy cả nước mắt, cuối cùng nói: "Phải nhỉ, tôi lại quên mất, đôi tay là bộ phận quan trọng nhất của kẻ trộm mà, chính tôi cũng từng bị chém rất nhiều lần."

"Nhưng anh nói rất đúng." Mục Tứ Thành rũ mi, thu lại ánh mắt âm u không rõ, hắn cong môi cười rộ lên. Hai tay Mục Tứ Thành trống không, chậm rãi cúi đầu, trong mắt bùng lên ánh sáng rực đỏ, hắn há cái miệng sau khi hóa thú rộng đến mức có chút dữ tợn ra hung hăng cắn lên hai tay Trộm anh đang xuyên qua người Bạch Liễu và bị cậu xoắn lấy, dùng sức kéo, lôi ra một đôi tay trộm từ cơ thể Bạch Liễu.

Nháy mắt khi đôi tay này bị kéo ra, Bạch Liễu hít một hơi ngửa ra sau. Mục Tứ Thành với khuôn mặt bị bắn đầy máu của cậu âm trầm cắn xé đôi tay Trộm anh, giọng nói mơ hồ không rõ: "Thứ quan trọng nhất của kẻ trộm, đúng là đôi tay của gã."

Vào lúc đôi tay như que củi kia bị xé ra, Trộm anh thê lương thảm thiết kêu lên một tiếng, như còn muốn giãy dụa, song bị Mục Tứ Thành lạnh lùng quyết tuyệt răng rắc cắn đứt, không thể động đậy nữa.

【Hệ thống thông báo: Người chơi Mục Tứ Thành sử dụng kỹ năng (Móng Vuốt Khỉ Đạo Tặc) đánh cắp 20 mảnh gương từ trên người Trộm anh】

Sau khi Trộm anh mất đi đôi tay, nó lập tức yếu đi. Trộm anh không cam lòng mở to tròng mắt đổ máu, hung tợn thét dài, nhìn đôi tay đã bị xé xuống trên tay Mục Tứ Thành - những đầu ngón tay bị tro đen phủ lấy trên cánh tay đó chỉ nhẹ nhàng chà xát đã lộ ra ánh sáng lấp lánh, mỗi ngón tay có 2 mảnh gương vỡ, mười đầu ngón tay tổng cộng có 20 mảnh.

Trộm em cuối cùng cũng hồi xong đại chiêu, ngồi xổm xuống điên cuồng đấm dữ dội. Ngọn lửa từ trên người nó bùng lên ngút trời, thiêu đốt tất thảy mọi thứ trong toa tàu. Dù bọn Mục Tứ Thành có di chuyển nhanh cỡ nào cũng không tránh kịp, tàn lửa tóe ra từ trong tàu vẫn truy đuổi bọn họ. Mục Tứ Thành trở tay ném Bạch Liễu ra khỏi phạm vi ngọn lửa, nghiêng người dùng lưng chắn lửa cho cậu, lửa đốt khiến Mục Tứ Thành rên lên một tiếng.

Bị quăng trên mặt đất, Bạch Liễu gắng sức lăn mấy cái.

Cả khuôn mặt Mục Tứ Thành toàn là máu, trông cực kỳ chật vật khó coi, trên lưng lại bị lửa đốt, da tróc thịt bong, bỏng nhiều mảng lớn. Bạch Liễu bị Mục Tứ Thành ném đi giờ đây ánh mắt tan rã nằm trên mặt đất, ngực phập phồng dữ dội mà thở dốc. Cậu đã hao hết toàn bộ thể lực, đến ngón út cũng chẳng cựa quậy nổi, khóe miệng và ngực áo sơ mi trắng đều bị máu nhuộm thành một màu khác. Tuy vậy, cậu ta và Mục Tứ Thành lúc này lại cong môi lên y hệt nhau, mỉm cười vô cùng suиɠ sướиɠ.

Bởi vì bọn họ là một cặp ăn trộm thành công.

Bởi vì dẫu cho HP đều sắp cạn sạch, bọn họ vẫn còn sống.

"Wow, cảm giác làm chuyện xấu mà thành công đỉnh vãi." Bạch Liễu khó khăn giơ tay lên lau máu bên môi, thỏa mãn cười nói, "Nhất là khi tay trộm được vật gì đó rất có giá trị."

【Hệ thống nhắc nhở: Người chơi Mục Tứ Thành bị thương tổn bởi ngọn lửa thiêu đốt của Trộm em, HP -20, Giá trị tinh thần -20. Hiện tại HP còn 16, nguy hiểm!】

【Hệ thống cảnh báo: HP của người chơi Bạch Liễu còn 1, sắp hết sạch. Xin hãy chú ý bảo vệ bản thân, tránh vận động cường độ mạnh!】

Mục Tứ Thành cũng thoát lực ngã ngồi ra đất, hắn ngửa cổ ra sau dựa vào trên ghế, cúi đầu thở hổn hển, hắn đạp Bạch Liễu đang nằm ngay đơ không nhúc nhích trên đất một cái, cười mỉa: "Ê tên điên họ Bạch kia, rốt cuộc anh làm nghề gì ở thế giới hiện thực thế? Trộm đồ, tính kế với khống chế người khác thành thạo như vậy, bộ anh là tai to mặt lớn nào trong giới tội phạm IQ cao hả?"

"Chỉ là một công nhân viên chức thất nghiệp thiếu tiền thôi." Bạch Liễu lười nhác đáp.

Mục Tứ Thành khinh miệt cười nhạo: "Công nhân viên chức thất nghiệp? Có cái đách mà tin anh."

Rốt cuộc, tiếng phát thanh lại vang lên trong tàu:

"Đoàn tàu sắp khởi hành, xin các hành khách xếp hàng xuống tàu, vui lòng không ở lại trong toa..."

Anh em nhà trộm phẫn uất sau khi mất sạch mảnh gương rời khỏi toa tàu cùng với một đống thi thể hành khách cháy đen. Đứng bên ngoài cánh cửa dần dần khép lại, bọn họ dùng ánh mắt oán độc nhìn Bạch Liễu và Mục Tứ Thành trong tàu. Bạch Liễu nằm trên đất, trước ngực máu me đầm đìa, thế mà vẫn còn tâm tình nghiêng mặt qua, cười tủm tỉm nói nốt lời cuối với anh em nhà trộm ngoài cửa: "Bái bai."

"Gào—" Anh em nhà trộm không cam lòng gầm lên với Bạch Liễu.

【Hệ thống thông báo: Tiến độ thu thập mảnh gương vỡ của người chơi Bạch Liễu (360/400)】

【《Sách quái vật Chuyến tàu cuối nổ tung》đổi mới – Anh em nhà trộm ( 2/3 )】

【Tên quái vật: Trộm anh】

【Đặc điểm: Tốc độ di chuyển của Trộm anh cực nhanh (Tốc độ di chuyển 3400, ngọn lửa tăng thêm hiệu quả), thông thạo trộm cắp】

【Nhược điểm: Mảnh gương vỡ (1/3)】

【Cách tấn công: Cào, trộm cắp】

—-------

Hướng Xuân Hoa và Lưu Phúc cả người đẫm mồ hôi ra khỏi trò chơi, bọn họ quỳ sụp bên cổng đăng xuất ho sặc sụa, trên người đầy mùi cá của nhân ngư.

Hai người thường lần đầu tiên tiến vào trò chơi kinh dị này sợ tới mức sắc mặt trắng bệch, trông cực kỳ dọa người, tay chống trên mặt đất đều đang phát run. Nếu không nhờ người trẻ tuổi kia chỉ dẫn cho bọn họ một chút, cùng với ý nghĩ quyết tâm muốn báo thù cho Quả Quả, thì có lẽ bọn họ đã không chịu được đến khi trò chơi kết thúc.

Ở bên mộ Quả Quả, người thanh niên kia nói, có nhiều thứ không thể nói cho hai người được, mà dù có nói hai người cũng sẽ không nhớ. Bạch Liễu mỉm cười, cho nên sau khi hai người tiến vào, nhất định phải nghe lời.

Bạn đang đọc Tôi Phong Thần Trong Trò Chơi Vô Hạn của Hồ Ngư Lạt Tiêu

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

  • Thời gian

    2y ago

  • Lượt đọc

    2

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!