Chương 39: Tôi Thật Sự Không Thiếu Tiền

Phiên bản 11666 chữ

Ban đêm Sầm Thanh ôm thú bông, gà rán ở trong mộng mới ăn được nửa hộp, nước bọt còn chưa kịp lau khô. Cô mơ màng nghe được từ xa có người đang gọi tên cô, cô chỉ đành cố gắng kéo ra mí mắt nặng trĩu.

Đoàn Sinh Hòa không ở bên cạnh, cửa phòng khép hờ.

Sầm Thanh ngồi trên giường dụi mắt, loáng thoáng nghe thấy Đoàn Sinh Hòa đang gọi điện thoại ở bên ngoài, hình như nhắc tới tài khoản phụ hot search gì đó. Cô nhoài người ra lấy di động ở trên tủ đầu giường, chỉnh độ sáng màn hình đến mức thấp nhất, cô híp mắt mở ra weibo.

Khi không có công việc cần đến, weibo của Sầm Thanh luôn đăng nhập vào tài khoản phụ, cô đột nhiên bị vòng đỏ trên tin nhắn làm giật mình, bấm vào liền thấy có mấy trăm tin nhắn riêng.

Phản ứng đầu tiên của Sầm Thanh chính là đăng nhập sai tài khoản rồi, cô lập tức xác nhận đúng là tài khoản phụ. Cô chẳng hiểu đầu đuôi bèn thoát ra, sau đó bấm mở bảng hot search.

# Tài khoản phụ của Sầm Thanh # cái này hiện giờ đang nằm tại vị trí hot search thứ sáu, nhiệt độ tăng cao liên tục.

Cô bấm vào xem, tại trang chính có vài tài khoản marketing nổi tiếng nhìn nhận vấn đề thống nhất, còn lại đều là tài khoản clone khống chế bình luận, xen lẫn trong đó là mấy người qua đường chính nghĩa vây xem.

[Đau lòng cho chị gái, Tinh Sơ có một cô công chúa biên kịch như vậy sớm muộn gì cũng xong đời.]

[Tài khoản chính năm tháng tĩnh lặng, tài khoản phụ âm thầm bấm thích, người như thế có thể viết ra kịch bản tốt nào chứ? Sau này các công ty gặp được biên kịch là cô ta thì đi đường vòng hết đi.]

[Nói rõ lần nữa, Lục Chiếu không phải anh trai ruột của cô ấy, không phải ruột! Hành vi của Sầm Thanh không liên quan đến Lục Chiếu.]

[Biên kịch và diễn viên có ân oán cá nhân thì có thể trực tiếp thay người, quả nhiên là đãi ngộ của công chúa, ai nói biên kịch nước ta không có nhân quyền? Chỉ là vì người khác không có anh trai giỏi thôi.]

[Mắc ói quá, còn âm thầm bấm thích dưới bài của chị gái. Có bản lĩnh thì dùng tài khoản chính bấm đi, ọe.]

[Rất đau lòng cho cô gái diễn kịch nói kia, người ta chỉ ghi lại trên weibo của mình, có một số người cũng không buông tha.]

……

Sầm Thanh lướt tới một tài khoản marketing nói rõ sự việc, sau khi xem xong cô là đương sự mới hiểu được ban đêm rốt cuộc xảy ra chuyện gì.

Nguyên nhân là hồi chiều khi Sầm Thanh lướt weibo của Điền Tâm Tuyền, cô bất cẩn trượt tay bấm thích, sau đó không biết làm sao có người moi ra tài khoản phụ của Sầm Thanh, cư dân mạng liên kết với weibo của Điền Tâm Tuyền, suy đoán Sầm Thanh chính là cái người được ám chỉ ngáng chân Điền Tâm Tuyền khi thử vai.

Vả lại đêm hôm khuya khoắt Điền Tâm Tuyền đăng lên mấy dòng weibo kể khổ lấp lửng, dư luận trên mạng nghiêng về một phía bắt đầu đau lòng cho Điền Tâm Tuyền.

Sầm Thanh có phần khó giãi bày, mấy năm nay chuyện minh tinh trượt tay ké fame nhiều lắm, trên mạng căn bản chẳng ai tin chuyện trượt tay. Cô nhìn chằm chằm cái like kia của mình hồi lâu, cô không hủy bỏ ngược lại chuyển sang tài khoản chính, tới cùng dòng weibo bấm thích.

Nếu Điền Tâm Tuyền muốn ké fame, cô cũng không để ý cho cô ta ké một chút. Bấm thích xong rồi, Sầm Thanh ném di động sang bên cạnh, cô nằm thẳng trên giường.

Lúc này Đoàn Sinh Hòa đi vào, anh thấy biểu cảm của Sầm Thanh không thích hợp: “Em biết rồi à?”

“Ừm, Điền Tâm Tuyền keo kiệt quá, mua hot search đêm hôm.” Giá cả hot search dựa vào thời gian và vị trí cao thấp để tính toán, vào nửa đêm ít người giá rẻ hơn nhiều.

“Anh em đã sai người hạ nhiệt độ, em ngủ đi, không có việc gì đâu.” Đoàn Sinh Hòa xoa đầu Sầm Thanh, “Công ty mới của cô ta vì bộ phim mới nên làm ra chuyện này, chắc là sau khi thấy em like Điền Tâm Tuyền mới nhận ra tài khoản phụ của em.”

Tài khoản phụ của Sầm Thanh có rất nhiều việc hằng ngày lộn xộn, chỉ cần là người quen sơ với cô thì có thể nhận ra cô, Điền Tâm Tuyền chắc là lướt xem mấy dòng weibo về kịch nói mới xác định thân phận.

Đoàn Sinh Hòa vừa nằm xuống, di động lại vang lên.

Sầm Thanh liếc thấy chữ Lục trên màn hình, cô giữ lại tay anh đang chuẩn bị bắt máy: “Em nói trước với anh…”

Đoàn Sinh Hòa tắt nhạc chuông điện thoại: “Gì cơ?”

“Em lại dùng tài khoản chính bấm thích.” Sầm Thanh tỏ vẻ nịnh nọt bám vai Đoàn Sinh Hòa, cô nhỏ giọng nói, “Anh em khẳng định muốn mắng người.”

Đoàn Sinh Hòa hơi đau đầu, nhiệt độ vốn không cao, hạ hot search còn chưa tính, cô lại nuốt không nổi cục tức này lại dùng tài khoản chính đẩy lên.

“A lô, Lục tổng.” Đoàn Sinh Hòa bắt máy, “Tôi đã biết cô ấy dùng tài khoản chính bấm thích.”

Giọng điệu của Lục Chiếu rất tệ, anh thở hổn hển trách mắng Sầm Thanh một tràng.

Đoàn Sinh Hòa bật loa ngoài để Sầm Thanh nghe, tay phải của anh đang vuốt ve bên tai cô, anh thường véo vành tai cô một cái tỏ vẻ bất mãn đối với hành vi xung động của cô.

“Bảo nó bỏ like đi, tài khoản chính tài khoản phụ đều không được có hành động nữa.” Lời nói của Lục Chiếu không khoan nhượng.

Sầm Thanh nghe vậy liền không vui, rõ ràng người ta ức hiếp cô, đâu có đạo lý lùi về sau.

“Anh, vậy để mặc bọn họ hắt nước bẩn trên đầu em và Tinh Sơ à?” Cô không nhịn được, không hài lòng tranh cãi với chiếc di động trên tấm chăn, “Nhất định phải làm sáng tỏ, bằng không bỗng dưng cho cô ta ké fame, tổn hại thanh danh của chúng ta, cô ta thì ngược lại chẳng có chút tổn thất nào.”

Đầu dây bên kia im lặng một lát, sau đó chỉ nghe được âm thanh lạnh lẽo: “Hai người ngủ cùng nhau?”

Sầm Thanh và Đoàn Sinh Hòa trao đổi ánh mắt, cô lập tức nhét di động vào tay anh, như con rùa rụt đầu chui vào ổ chăn nhanh như chớp, mặc kệ Đoàn Sinh Hòa kéo chăn thế nào cũng không chịu ra.

Cô nằm dí trong chăn rồi ngủ thiếp đi, khi tỉnh lại thì trời đã sáng.

Sầm Thanh mở mắt ra chuyện đầu tiên chính là mở weibo, hot search còn nằm trên cao, Tinh Sơ không hạ xuống ngược lại bỏ thêm lửa.

Đoàn Sinh Hòa ăn mặc chỉnh tề đẩy cửa tiến vào, anh kéo ra bức màn trong phòng gọi cô rời giường: “Anh em bảo em đáp lại đi, Tinh Sơ đang viết bản thanh minh.”

“Đáp lại gì cơ?” Sầm Thanh ngáp một cái, “Em cũng không muốn nói mấy lời đường hoàng gì đó, bảo bộ phận quan hệ xã hội ra mặt là được, em vẫn nên làm con rùa rụt đầu ngoan ngoãn, để tránh anh em giết qua giết lại rồi xử em luôn.”

Đoàn Sinh Hòa bật cười, không ngờ cô cũng biết sợ.

“Người ta đã bắt nạt em, còn viết mấy dòng kể lể không ngắn em nhịn được ư?”

“Dòng kể lể?” Sầm Thanh nghe vậy lập tức bấm vào weibo của Điền Tâm Tuyền, từ đêm qua tới giờ cô ta đăng lên ba đoạn dài trên weibo, xem điệu bộ này nếu không chuẩn bị trước thì cả đêm cũng chưa ngủ.

“Tôi và C lần đầu tiên gặp nhau ở hậu trường, cô ấy được mời đến sửa lại kịch bản, bởi vì vấn đề phần diễn xuất, chúng tôi xảy ra chút xung đột, cuối cùng tôi bằng lòng giảm bớt phần diễn xuất của mình.”

“Sau khi rời khỏi đoàn kịch, tôi và C lại gặp nhau ở địa điểm thử vai, C không hài lòng đối với diễn xuất của tôi. Năng lực của tôi chưa tới, cuối cùng tôi đã bỏ lỡ vai diễn mà mình đã cố gắng rất lâu, sau đó tôi muốn quay về đoàn kịch, cũng bị bên kia từ chối.”

“Tôi biết C không thích tôi, chúng tôi không có weibo và số di động của đối phương, ít khi liên lạc, không biết tại sao C đột nhiên dùng tài khoản phụ bấm thích cho tôi.”

Sầm Thanh lướt qua một phen, tự đáy lòng cảm thán: “Còn rất biết làm ra vẻ thảm thương…”

Cô đổi sang tài khoản chính, bấm vào tạo weibo mới.

“Thầy Đoàn.” Sầm Thanh chớp mắt nhìn Đoàn Sinh Hòa, “Nếu anh em bỏ mặc em, anh sẽ không bỏ mặc em chứ.”

“Không.” Sáng sớm Đoàn Sinh Hòa đã gọi điện cho Giang Sinh Hành, tuy rằng anh trai không hiểu chuyện trong giới giải trí nhưng anh có tiền.

Sầm Thanh gõ nhanh chóng trên di động, mấy phút sau cô sửa lỗi chính tả lần cuối, sau đó hài lòng bấm đăng lên.

[Tinh Sơ Sầm Thanh: không thích cô ta là thật, cố ý làm khó dễ là giả. Không lấy được vai diễn là thực lực của cô ta không đủ, từ trước đến giờ chưa từng nhận định cô ta cho nên không tồn tại chuyện thay đổi người. Tài khoản phụ bấm thích là vô tình trượt tay, tài khoản chính bấm thích là cố ý. Đêm qua tôi không kịp thời đáp lại là bởi vì quá mệt mỏi, vừa tỉnh lại không sợ hãi cũng chẳng cần sợ hãi.]

Lời đáp lại của Sầm Thanh rất thẳng thắn, thậm chí còn đặc biệt @ Điền Tâm Tuyền trong bình luận, sợ dân mạng không biết đang xảy ra chuyện gì.

Sau khi cô đăng lên weibo đáp lại thì lập tức được cư dân mạng chuyển đi điên cuồng. Bọn họ chờ đợi cả đêm, lúc này đột nhiên đợi được một lời đáp lại, lập tức bùng nổ ngay.

[Lời đáp lại này…là lời đáp lại thực sự, không hổ là công chúa của Tinh Sơ, dù sao có Tinh Sơ là chỗ dựa, xé người ta chẳng sợ sệt tí nào.]

[Nghe nói đạo diễn Án Sơn của “Bên em” tuyển diễn viên rất nghiêm khắc, cái cô Điền kia làm thế nào cũng không so được với nữ chính và nữ hai, là cô ta muốn ké fame phải không?]

[Sầm Thanh rất cứng rắn, mị thích rồi đó.]

[Bài viết của cái cô Điền Tâm Tuyền kia mang chút mùi trà xanh, muốn tỏ vẻ đáng thương ai ngờ người ta không để cô ta xoay vòng vòng, trực tiếp vả mặt.]

[Năm ngoái tôi từng xem vở kịch nói của Điền Tâm Tuyền, nói thật nam chính ăn đứt cô ta, diễn xuất của cô ta chỉ có thể nói là có quy củ không gây trở ngại.]

[Là một người cuồng kịch nói, nói công bằng thì nữ hai của “Bên em” Khám Tử Mộng thật sự có linh khí hơn Điền Tâm Tuyền. Nghe nói lúc hai người đó ở cùng một đoàn kịch, Khám Tử Mộng bị Điền Tâm Tuyền chèn ép rất lâu không thể lên sân khấu, sau khi Điền Tâm Tuyền xin nghỉ thì mới có cơ hội diễn xuất, chị gái kia thiếu chút nữa bị mai một tài năng.]

[Tài khoản chính bấm thích là cố ý, quả thực cười chết tui rồi, các người không phải nói tôi chẳng dám dùng tài khoản chính bấm thích sao? Tôi bấm cho các người xem ha ha ha.]

……

Sầm Thanh đọc bình luận weibo một lúc, sau đó xuống giường tiến vào phòng vệ sinh rửa mặt.

Khi cô rửa mặt xong đi ra thì Đoàn Sinh Hòa vẫn còn nói chuyện điện thoại, Sầm Thanh thong thả ngồi xuống bên bàn ăn cháo trước, thấy anh cúp máy cô mới cất giọng hỏi: “Lại là anh em hả? Ảnh nói cái gì?”

“Khen em đấy.”

Sầm Thanh tỏ vẻ hoảng sợ, nói cà lăm: “Khen, khen em cái, cái gì?”

Dựa vào sự hiểu biết của cô về Lục Chiếu, nếu anh lạnh lùng không nói lời nào thì đại diện vấn đề không lớn. Nhưng nếu anh làm ra chuyện gì không thể tưởng tượng được, thế thì tình thế thật sự nghiêm trọng. Ví dụ như Lục Chiếu khen Sầm Thanh, đây là một chuyện thật sự không thể tưởng tượng.

“Khen em dũng mãnh.”

Sầm Thanh im lặng một lát, nghe thế nào cũng không giống như từ tốt.

“Em mau đi thay quần áo.” Đoàn Sinh Hòa thu dọn bát vào phòng bếp, “Anh đưa em đến Tinh Sơ.”

Sầm Thanh hoảng sợ ôm eo Đoàn Sinh Hòa: “Anh Hòa Hòa, anh không thể bỏ lại mình em!”

Đoàn Sinh Hòa gỡ tay cô ra, sắc mặt bình thản nhìn cô, âm thầm hối thúc.

“Em biết rồi…” Sầm Thanh bị anh nhìn chằm chằm như vậy bèn nghe lời, cô dềnh dàng trở về phòng thay quần áo, trang điểm, lấy mũ kính râm.

Ra cửa, Đoàn Sinh Hòa lái xe chạy về hướng công ty giải trí Tinh Sơ, anh dừng xe ở tầng hầm bãi đỗ xe, bàn tay đặt trên bánh lái nghiêng đầu nhìn cô: “Anh em bảo em lên thẳng văn phòng của anh ấy.”

Thấy dáng vẻ không tình nguyện của Sầm Thanh, Đoàn Sinh Hòa cảm thấy buồn cười: “Em sợ gì chứ?”

Sầm Thanh lắc đầu, lòng như tro tàn nói: “Nếu cho em cơ hội lần nữa, em tuyệt đối sẽ không bấm vào weibo của Điền Tâm Tuyền…”

Cô tháo ra dây an toàn, tỏ vẻ đáng thương nhìn Đoàn Sinh Hòa: “Anh không cùng em đi lên tìm anh em sao?”

Đoàn Sinh Hòa lắc đầu, khởi động xe lần nữa: “Giờ anh phải đi tìm anh trai anh.”

“Tìm anh trai anh làm gì?”

“Vay tiền.”

Hiện tại Đoàn Sinh Hòa không thể đoán trước bên phía Điền Tâm Tuyền còn có chiêu gì nữa, nhưng anh dám khẳng định chuyện này còn chưa kết thúc. Giờ anh phải nắm chắc thời gian tìm Giang Sinh Hành bàn bạc về chuyện của Hòa Duyệt, sớm lấy lại công ty, thuận tiện hỏi anh trai mượn chút tiền để chuẩn bị bất cứ tình huống nào.

Bạn đang đọc Tôi Thật Sự Không Thiếu Tiền

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

  • Thời gian

    2y ago

  • Lượt đọc

    0

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!