Cả đêm hôm qua Hạ Tiêu Lạc không thể chợp mắt ngủ ngon được vì trong đầu cô có một mớ câu hỏi cần có đáp án.
Sắp kết hôn mà cô còn không biết chồng cô là ai anh ta là người thế nào.
Một đống suy nghĩ đó làm não cô muốn nổ tung, cô khổ tâm quá liền lấy điện thoại gọi cho
Bạch Lộ Hy - bạn thân của cô.
Sau một hồi chuông thì cũng có người nghe máy, đầu dây bên kia vang lên giọng nói còn đang ngái ngủ của Lộ Hy
" A...lô, aiiii zậy "
" Bác sĩ Hạ Tiêu Lạc đây xin hỏi bác sĩ Bạch Lộ Hy tác phong dậy sớm đi làm của bác sĩ đâu rồi? "
Bạch Lộ Hy với vẻ cáu gắt trả lời
" Bà nội của tôi ơi, bà có biết hôm nay là chủ nhật hay không cả 1 tuần làm việc hôm nay mới được ngủ nướng bà có thể lựa giờ nào gọi trừ khung giờ vàng này được không chứ "
Hay ghê tôi thì không ngủ ngon được còn bà bạn thân thì ngủ một cách sung sướng,Tiêu Lạc ngán ngẩm với cô bạn mình
" Tôi sắp kết hôn rồi "
Ở bên kia Lộ Hy nghe xong liền bật dậy hét lớn
" Cái gìiiiiiii "
Tiếng hét của Lộ Hy khiến Tiêu Lạc phải để điện thoại ra xa.
Chuyện Tiêu Lạc nói sắp kết hôn khiến cho Lộ Hy phải tỉnh ngủ luôn
" Tôi....tôi không nghe nhầm đó chứ "
Tiêu Lạc giọng nói ủ rũ kể lại toàn bộ chuyện hôm qua mà pa mẹ nói với cô cho cô bạn thân biết.
Bạch Lộ Hy với vẻ mặt khá ngạc nhiên
" Thời này mà cũng còn cái vụ hôn ước với chuyện pa mẹ đặt đâu con đó sao? Thật không thể tin được "
" Giờ tui cũng không biết sao chằn chọc từ qua giờ có ngủ được đâu một đống suy nghĩ không có đáp án trong đầu đây này "
" Thế bây giờ bà tính sao "
" Thì thế tui mới gọi hỏi bà nè chứ nếu tui biết làm sao thì gọi bà làm gì " Tiêu Lạc chán nản với cô bạn này của mình
Lộ Hy suy nghĩ một lát mắt sáng lên chắc có lẽ cô bạn đây đang có một ý tưởng táo bạo nào rồi
" Hay bà bỏ trốn đi "
" Tôi có nghĩ qua rồi nhưng không được làm như thế ảnh hưởng đến ba mẹ tui lắm "
Lộ Hy cũng đành bất lực với cô bạn của mình thôi chắc chỉ có người trong cuộc mới có cách giải quyết được
" Hay thôi nhắm mắt mà kết hôn đi lỡ đâu lại vớ được anh chồng đẹp trai giàu có thì sao "
Lộ Hy cười cười châm chọc Tiêu Lạc để không khí đỡ ngột ngạt.
Còn Tiêu Lạc chỉ thở dài chắc chỉ còn cách nhắm mắt mà kết hôn thôi để mọi chuyện giải quyết một cách nhanh chóng.Dù sao thì hôn nhân này cũng không quan trọng với cô về chung một nhà rồi thì ai làm việc nấy thôi không ai ảnh hưởng đến ai là được.
Buổi tối tại một nhà hàng sang trọng chỉ có những người trong giới thượng lưu mới có thể lui tới được.
Vẻ đẹp bên ngoài của nó cũng khiến cho bao nhiêu người trầm trồ, nhà hàng này nổi tiếng nhất cả thành phố các món ăn phải nói là tuyệt đỉnh và còn tập hợp cả những đầu bếp giỏi hàng đầu cả nước nữa.
Vì vậy có thể nói chỉ có những người giàu mới có thể ra vào còn những người nghèo chắc chỉ đứng ngoài nhìn vào mà thôi
Gia đình cô bước vào trong đã có sẵn một nam phục vụ dẫn đường cho họ lên phòng vip mà ông cụ Kiều đã chuẩn bị.
Gia đình cô bước vào phòng với màu trắng đen là chủ đạo chỉ có khăn chải bàn là màu đỏ.
Ông Kiều đứng dậy, nở một nụ cười hòa nhã rồi lên tiếng
" Hai người tới rồi sao " Nghe cách chào hỏi cũng có thể nói ông cụ Kiều đây là một người khá quy củ nhưng tính cách thì là rất tao nhã và cả nụ cười hiền hậu kia nữa.
" Xin lỗi để ông Kiều đợi lâu rồi " Ông Hạ cười áy láy
Ông cụ Kiều lên tiếng mời ông bà Hạ ngồi xuống
" Không sao không sao, ngồi đi "
" Ờ....đây là Tiểu Lạc sao? " ông nhìn sang phía Hạ Tiêu Lạc hỏi
" À dạ vâng đây là Tiêu Lạc nhà cháu " bà Lạc tươi cười trả lời
" Càng lớn càng xinh đấy " ông cụ Kiều cười tươi
Nhìn xung quanh thấy thiếu người mẹ cô vẻ mặt thắc mắc, có vẻ ông cụ Kiều bà Hạ đang thắc mắc chuyện gì liền nên lên tiếng
" À Trạch Dương đang có chút việc cần xử lí nên không tới được nhưng ngày mai cháu nó sẽ qua đưa Tiểu Lạc đi thử váy cưới "
Ông cụ Kiều cười áy láy " Hai đứa thông cảm Kiều thị cũng khá là nhiều việc nên Trạch Dương cũng bận lắm "
Ông bà Hạ cũng cười giả lả cho qua, bà Hạ chủ động chuyển chủ đề cho không khí đỡ gượng
" Lâu rồi cũng không gặp bác từ sau tang lễ của Nguyệt Anh rồi nhỉ "
" Ừh cũng đúng sau tang lễ mấy ngày ta phải đưa Trạch Dương qua Pháp học tập để cháu nó bớt đau buồn vì chuyện mẹ nó" Ông Kiều cười trừ đáp
Cả bữa ăn hôm đó diễn ra suôn sẻ trong cuộc trò chuyện nói về chuyện của mẹ của Kiều Trạch Dương và kế hoạch cho đám cưới cũng chẳng liên quan gì đến Hạ Tiêu Lạc cho lắm cô chỉ biết ngồi im ăn và nghe khi nào ai hỏi tới thì trả lời còn không thì im lặng mà ăn phần của mình
Kết thúc cuộc trò chuyện thì ai bên gia đình chào tạm biệt nhau ai về nhà
Mọi người có muốn biết Kiều Trạch Dương sao anh ta lại không tới không đương nhiên không phải là anh ta bận việc cty rồi mà anh ta đang có mặt tại quá bar Rouge tụ họp cùng 2 người bạn của mình.
Chương trình tụ họp gồm các vị khách sau trong đó đương nhiên là có Kiều Trạch Dương rồi:)))
Một đó là Hàn Tu Kiệt - anh là chủ tịch của cty Loras chuyên kinh doanh trang sức, anh có tính rất phóng khoáng trong Hắc Long bang anh chính là Lão Nhị
Hai đó chính là Giang Lập Thành - anh là Giám Đốc của Kiều Thị con người anh có chút trầm mặc trong bang anh được gọi là Lão Tam
" Nghe nói Kiều Tứ của chúng ta sắp có phu nhân rồi " người vừa lên tiếng kia châm chọc Kiều Trạch Dương là Giang Lập Thành
Hàn Tu Kiệt cũng góp vui chõ mồm vô nói
" Ây zô...bọn tôi lại phải chuẩn bị một bao lì xì lớn rồi mừng cho lão đại của chúng ta cũng có người rước"
Ánh mắt sát khí của Kiều Trạch Dương liếc 2 người bạn đang cười tươi kia anh xoay xoay li rượu rồi đưa lên uống cạn
" Hai cậu hơi nhiều lời rồi đó con chừng tôi đá qua Châu Phi chơi đấy "
" Thôi thôi đừng đá tụi tui qua đó qua đó buồn chán lắm về lại cháy da đẹp của tụi tui gìn giữ suốt 30 năm qua " Hàn Tu Kiệt tỏ vẻ sợ hãi chêu chọc Trạch Dương
Giang Lập Thành đưa li rượu lên mời 2 người kia
"Thôi chúng ta cạn li cho việc mừng của Kiều Tứ nhà chúng ta đi"
Đêm đó anh và 2 người bạn của anh uống tới không biết gì luôn
_____Hết chương 2_____.