Đến khuya anh làm xong công việc thì mở cửa ra ngoài lấy nước, anh nhìn thấy Hoàng Yến đang phòng khách xem tivi, anh đi tới ngồi xuống bên cạnh em mình.
" Chị dâu ngủ rồi à "
" Ừ " anh đáp lại với một từ ngắn gọn.
" Anh thật lòng yêu chị ấy " Hoàng Yến nghiêm túc hỏi anh.
" Phải, rất yêu là đằng khác " anh cũng không giầu giếm gì mà nói thẳng.
Hoàng Yến luôn tôn trọng quyết định của anh, nhưng cái cô lo là Liên Chi và nếu như mẹ biết chuyện này chắc rằng sẽ phản đối.
Tuy cô rất thích người chị dâu này nhưng còn Tỉnh Ngọc Nhiên cô ta có quá nhiều mưu kế thì làm sao Liên Chi đối phó được.
" Lỡ mẹ không đồng ý thì sao? Còn Tỉnh Ngọc Nhiên cô ta chắc chắn sẽ làm tổn thương đến chị ấy "
" Anh không để cô ta làm hại đến Liên Chi dù là một sợi tóc, em yên tâm chuyện này nhanh chóng kết thúc thôi, còn phần mẹ, anh không quan tâm, bà ấy chấp nhận cũng được còn không thì cũng chẳng sao " nhắc đến Tỉnh Ngọc Nhiên đột nhiên khuôn mặt anh càng lạnh hơn, nếu cô ta dám đụng đến cô thì anh nhất định không tha.
Hoàng Yến biết anh và mẹ hầu như chẳng hợp nhau dù hai người là mẹ con, ngoài Hoàng Yến ra thì trước giờ anh rất ít khi bày tỏ nổi lòng với mẹ, lúc còn ở chung đôi khi một ngày hai người chẳng nói năng câu nào.
" Anh cũng yên tâm có em ở đây cô ta không dám làm gì chị dâu đâu "
" Em trong chừng cô ấy giúp anh, đến khi mọi chuyện kết thúc thì anh sắp xếp em vào Thiên Hoàng "
" Được "
Hoàng Yến không chừng chờ gì đồng ý ngay, Liên Chi là người anh trai cô yêu và cũng là chị dâu cô thì phận làm em chồng như Hoàng Yến cũng phải giúp Hoàng Thiên bảo vệ Liên Chi cho tốt.
" Ngủ đi, anh vào đây " anh đưa tay xoa đầu Hoàng Yến, sau đó đứng dậy đi vào phòng.
" Em biết rồi "
Hoàng Yến cũng muốn ngủ lắm chứ nhưng cô không tài nào ngủ được, còn anh nhanh chóng về phòng lên giường ôm cô chìm vào giấc ngủ.
Ở một nơi khác, Tỉnh Ngọc Nhiên đang âu yếm cùng Bùi Minh Luân, hai người mới trải qua một cuộc ân ái xong, cô ta dựa người vào lòng hắn mỉm cười vui vẻ.
" Em đã ở đây hai ngày rồi, không định về sao? " Minh Luân nhìn cô ta hỏi.
" Mai em về, dù sao anh ta cũng không có ở nhà, sợ gì chứ.
Luân nếu em ly hôn thì anh có cưới em không? "
Cưới sao? Hắn chưa nghĩ đến điều đó, thật ra trong đầu hắn nghĩ giữa hắn và Ngọc Nhiên chỉ để thỏa mãn nhu cầu của nhau thôi, chứ cưới thì hắn không thể.
" Chuyện đó để sau này hãy nói, ngủ đi " hắn thay đổi giọng ngay.
" Chúng ta qua lại lâu như vậy, chỉ cần anh đồng ý thì em nhất định sẽ ly hôn với anh ta " cô ta thấy hắn hơi do dự đành nhắc lại thêm lần nữa.
" Chẳng phải chúng ta đang tốt đẹp hay sao? Anh chưa muốn kết hôn bây giờ, cố gắng vài năm nữa nhất định anh sẽ cưới em, được không? " hắn chỉ hứa qua loa.
" Được "
Cô ta liền đồng ý mà không có chút nghi ngờ gì, Ngọc Nhiên mãi chìm đắm trong hạnh phúc thì sao nhận ra lời nói đó chỉ để cô ta vui lòng nhất thời.
_________
Như thói quen anh và cô đều thức lúc 6h30 sáng, vì anh dậy khá sớm nên cô cũng theo anh dần trở thành thói quen.
" Bảo bối, xoay lại anh buộc tóc cho " trên cổ tay anh lúc nào cũng có sẵn dây cột tóc của cô, dù là bất cứ nơi đâu anh đều mang theo.
Liên Chi cười tươi rồi xoay lưng lại để anh buộc tóc cho mình, những hành động dịu dàng của anh khiến tim cô không ngừng đập loạn.
Sau khi dùng bữa sáng xong thì anh đến Thiên Hoàng làm việc, do nhà gần nên anh đi trễ xíu cũng chẳng sao cả.
" Chị dâu, em đi ra ngoài một chút, lát về rồi em đưa chị đi chơi nhé " Hoàng Yến nhẹ giọng nói.
" Em đi cẩn thận đấy "
" Em biết rồi "
Đông Phương Hoàng Yến lái xe về lại biệt thự, cô cũng muốn xem Tỉnh Ngọc Nhiên chịu vác mặt về chưa.
Hoàng Yến thật chẳng ưa gì cô ta nhìn thôi đã thấy chướng mắt nhưng cô không hiểu sao mẹ mình thì lại vô cùng thích Ngọc Nhiên.
" Tiểu thư đã về " quản gia Trịnh cúi đầu chào Hoàng Yến.
" Ông đã ăn gì chưa? " Hoàng Yến cười đáp
" Dạ rồi thưa tiểu thư, tiểu thư ngày hôm qua cô ở đâu? " ông xem hai anh em cô như con cháu nên quản gia Trịnh hay quan tâm, hỏi han hai người.
" À tôi ở nhà bạn " tạm thời cứ giữ bí mật chuyện của anh và Liên Chi trước.
Hoàng Yến và quản gia nói chuyện với nhau được một lúc thì Tỉnh Ngọc Nhiên đi vào, cô ta gặp Hoàng Yến ngồi ở phòng khách thì chợt nụ cười đông cứng lại con nhỏ này về lúc nào mà cô ta không biết vậy?
" Hoàng Yến em về lúc nào mà không nói chị, để chị cho người ra đón " cô ta lấy lại vẻ mặt niềm nở đi tới ngồi cạnh Hoàng Yến.
" Không cần chị bận tâm, tôi có anh tôi đón " Hoàng Yến chán ghét bộ mặt giả tạo của cô ta, cô đứng dậy di chuyển qua chỗ khác ngồi.
Quản gia Trịnh có sự xuất hiện của cô ta thì cũng xin phép rời đi,Tỉnh Ngọc Nhiên ngoài mặt làm thân nhưng trong lòng lại căm ghét.
" Hoàng Yến chúng ta đi mua sắm, lâu rồi chị em mình mới gặp "
" Tôi nhớ là chúng ta không thân thiết như vậy đâu, bộ chị hôm nay không đi gặp tình nhân của mình sao? " Hoàng Yến nhìn cô ta cười khinh, cô ta cũng lớn hơn Hoàng Yến 1 tuổi nên gọi vậy cho phải phép.
" Em nói gì vậy chứ, Hoàng Yến này, chuyện đã cũ rồi chúng ta đừng nhắc lại làm gì, dù sao chị cũng là chị dâu em mà " mặt cô ta liền biến sắc khi Hoàng Yến nhắc đến hai từ tình nhân nhưng rồi rất nhanh lấy lại bình tĩnh.
Hoàng Yến không tự dưng mà nói vậy, chính mắt cô thấy Tỉnh Ngọc Nhiên đi cùng người đàn ông khác vào khách sạn trong khi chỉ mới kết hôn với anh được một ngày.
Với lại thiện cảm giữa Hoàng Yến và Ngọc Nhiên không tốt vì lúc cô ta chưa được gả vào Đông Phương gia thì đã đụng độ với Hoàng Yến ngay tại TTTM, cái cô ghét nhất là tính ngang bướng và không xem ai ra gì của cô ta, nhưng chẳng may hai người lại trở thành chị dâu, em chồng nhưng Hoàng Yến chưa bao giờ gọi cô ta bằng hai từ đó.
" Xin lỗi, tính tôi trước giờ thù dai và nhớ lâu, đừng chị em ở đây với tôi, trước giờ tôi không có chị dâu, à còn nữa ăn vụng phải biết chùi mép cho cẩn thận vào " Hoàng Yến nhìn cô ta cưởi mỉa mai, sau đó thì cầm túi xách bước đi.
Tỉnh Ngọc Nhiên hai tay nắm chặt móng tay bấm vào da thịt đến nổi sắp bật cả máu, cô ta tức giận nhìn theo bóng dáng Hoàng Yến ánh mắt chừa đầy sự thù hận.
Cô ta đoán chắc Hoàng Yến đã thấy gì đó nên mới mạnh miệng như vậy, có lẽ cô ta cần cẩn thận hơn vì Hoàng Yến không phải là dạng người dễ bắt nạt, nếu chuyện này truyền tới tai Hoàng Thiên thì coi như cô ta xong đời.
.