Chương 74: [Dịch] Trận Vấn Trường Sinh

Thiên Diễn Quyết

Phiên bản dịch 7705 chữ

Khi Mặc Hoạ tìm được Trang tiên sinh, Trang tiên sinh đang nhàn nhã nghỉ ngơi.

Mặc Hoạ mở hộp cơm ra, trong hộp có các loại thịt bò, còn có một ít rau xanh nhẹ nhàng khoan khoái, thuận tiện cho nhắm rượu. Mùi thịt cùng mùi rượu liền chậm rãi phát ra.

Trang tiên sinh mở mắt ra,nói: "Luyện khí tầng bốn, không tệ."

Mặc Hoạ cười nói: "May mắn có tiên sinh dạy bảo."

Trang tiên sinh khoát tay áo, sau đó chậm rãi ngồi dậy, uống một ngụm rượu, nếm một miếng thịt, lại thảnh thơi nằm xuống.

"Trận pháp học được sao rồi?"

"Đang thử vẽ trận pháp bảy đạo trận văn, thần thức hẳn là đủ rồi, nhưng trận pháp còn phải luyện tập thêm một chút."

Trang tiên sinh vẻ mặt không thay đổi, chỉ là động tác nhấm nuốt chậm đi vài phần, trong lòng lẩm bẩm nói: "Luyện khí tầng bốn, bảy đạo trận văn sao..."

"Tiên sinh, ta vẫn dựa theo trước đó học trận pháp sao?" Mặc Hoạ do dự một hồi, hỏi.

"Có nghi hoặc gì?"

Mặc Hoạ lắc đầu: "Học để dùng, ở trên các trận pháp khác nhau vẽ trận pháp, đồng thời phát huy hiệu dụng của trận pháp, hoàn toàn chính xác có thể làm sâu sắc lĩnh ngộ đối với trận pháp..."

"Vậy thì kiên trì làm tiếp là được." Trang tiên sinh nói: "Trở thành trận sư nhất phẩm thậm chí là cao cấp hơn, nói khó cũng khó, nói đơn giản cũng đơn giản, chỉ cần kiên trì vẽ trận pháp là được, vẽ liên tục, vẽ mãi mãi... Chỉ là không mấy người thật sự có thể kiên trì mà thôi."

Trang tiên sinh có chút ý vị thâm trường.

Mặc Hoạ yên lòng, đang chuẩn bị cáo từ, Trang tiên sinh đột nhiên hỏi:

"Thiên Diễn Quyết của ngươi có biến hóa gì không?"

"Ừm, linh lực của ta mạnh lên rồi."

"Đột phá cảnh giới, linh lực vốn sẽ trở nên mạnh mẽ, không liên quan đến công pháp." Trang tiên sinh nói.

"Vậy... Thần thức của ta cũng mạnh lên rồi."

"Đột phá cảnh giới, thần thức cũng sẽ trở nên mạnh mẽ, không liên quan gì đến công pháp."

"Ta cảm giác thần thức khống chế linh lực càng linh mẫn..." Mặc Hoạ nói được một nửa, đột nhiên lại có chút không xác định: "Đây có phải là cũng không liên quan đến công pháp hay không?"

Trong nháy mắt, Mặc Hoạ cảm thấy ánh mắt của Trang tiên sinh tựa hồ sắc bén thêm vài phần, khi nhìn lại, dường như lại không có gì thay đổi, trong nháy mắt vừa rồi chỉ là ảo giác.

"Ngươi vẽ trận pháp cho ta xem nào." Trang tiên sinh bình thản nói.

"Dạ. " Mặc Hoạ lấy giấy ra trải xong, cầm bút hỏi: "Tiên sinh, vẽ loại trận pháp nào?"

"Vẽ Tam Tài trận đi."

"Vâng."

Tam Tài Trận Mặc Hoạ vừa vẽ không lâu trước đây, nhớ kỹ tương đối quen thuộc, cho nên một lần liền vẽ xong. Mặc Hoạ tự giác coi như hài lòng, nhưng khi nhìn về phía Trang tiên sinh, phát hiện Trang tiên sinh tựa hồ cũng không chú ý tới trận pháp.

"Tiên sinh, có gì không đúng sao?"

Trang tiên sinh hơi suy tư, nói: "Tốc độ vẽ trận pháp của ngươi nhanh hơn rồi."

"Cảnh giới đột phá, chẳng phải hoạ trận pháp sẽ nhanh hơn sao?" Mặc Hoạ nghi vấn hỏi.

"Không đâu!" Trang tiên sinh nói như chém đinh chặt sắt.

"Thần thức mạnh yếu quyết định ngươi có tư cách học trận pháp hay không, đối với lĩnh ngộ trận pháp quyết định ngươi có thể vẽ ra trận pháp hay không, độ thuần thục của trận pháp mới quyết định tốc độ hoạ trận của ngươi, mà sau khi thuần thục đến trình độ nhất định, duy nhất có thể ảnh hưởng tốc độ hoạ trận, chính là lực khống chế thần thức."

"Lực khống chế thần thức?"

"Đúng vậy."Trang tiên sinh nói: "Pháp thuật, ngự vật, hoạ trận, trong những pháp môn tu hành này, lực khống chế thần thức đều phi thường trọng yếu, ngươi bây giờ tu vi thấp kém, còn chưa tiếp xúc đến, về sau ngươi sẽ hiểu."

Mặc Hoạ khuôn mặt đầy chờ mong: "Vậy công pháp này của ta có phải... Rất lợi hại hay không."

Trang tiên sinh nhìn Mặc Hoạ một chút, do dự một chút nói:

"Tu giới to lớn, không thiếu cái lạ, có một số công pháp có hiệu quả nghịch thiên cải mệnh, khiến người ta nghĩ cũng không ra, thứ này của ngươi chỉ có thể nói là tạm được, ít nhất cũng tốt hơn công pháp bình thường một chút."

Khôi lão vẫn đứng ở trong góc không hề có cảm giác tồn tại, yên lặng cho Trang tiên sinh một cái liếc mắt.

Nhưng Mặc Hoạ đã rất vui vẻ, có thể được Trang tiên sinh kiến thức rộng rãi nói "Coi như cũng được", vậy đối với Mặc Hoạ mà nói, cũng đã rất tốt.

Trang tiên sinh lại nói tiếp: "Tuy nói như thế, nhưng đạo lý không thể không đề phòng người, ngươi phải hiểu, thứ liên quan đến tu hành của bản thân, tốt nhất đừng nói với người khác, nếu người khác phát hiện chỗ đặc thù trong công pháp của ngươi, chắc chắn sẽ nghĩ cách cướp đoạt, sẽ không bận tâm sống chết của ngươi."

"Ừm ừm!" Mặc Hoạ liên tục gật đầu.

Chuyện xưa giết người đoạt bảo hoặc giết người đoạt truyền thừa, hắn mặc dù không gặp được, nhưng trong chuyện xưa xem qua rất nhiều lần, cho nên nhận thức rất sâu.

Nếu như vậy, tâm tính sẽ mục nát, mỡ lợn lớn lên sẽ bị làm thịt.

"Vậy nếu như người khác hỏi ngươi vì sao thần thức nhạy bén, ngươi nói như thế nào?" Trang tiên sinh nhìn Mặc Hoạ một chút.

"Ừm... Hay là nói ta... thiên phú dị bẩm?" Mặc Hoạ do dự nói.

Trang tiên sinh một bộ trẻ nhỏ dễ dạy.

"Như vậy sẽ không bị người ta đánh sao?" Mặc Hoạ có chút không nắm chắc.

"Lúc nói lời này, ngươi có thể nói khiêm tốn một chút, cho dù bị đánh, cũng so với bị người khác bắt lấy, nghiêm hình tra hỏi, sau đó giết là tốt hơn rồi." Trang tiên sinh từ từ dụ dỗ.

Mặc Hoạ cảm thấy rất có đạo lý, quả nhiên vẫn là Trang tiên sinh kiến thức rộng rãi.

Công pháp nói xong, Mặc Hoạ đột nhiên nhớ tới một chuyện: "Tiên sinh, phục trận đến tột cùng là cái gì?"

"Ngươi nhìn thấy phục trận rồi?"

"Ừm, lò luyện đan của Phùng lão tiên sinh Hạnh Lâm quán, dùng chính là Mộc Hỏa Khống Linh trận, là một cái phục trận."

"Phục trận a, cái này nói đến liền phiền toái..."

Trang tiên sinh thầm nghĩ, sau đó hướng trong góc vẫy vẫy tay.

Lúc này Mặc Hoạ mới phát hiện, Khôi lão vẫn đứng ở trong góc, chỉ là chưa từng lộ ra nửa điểm khí tức, cho nên chính mình vẫn không phát hiện.

Khôi lão lui đến phía sau giá sách, chỉ chốc lát cầm một quyển sách thật dày ra, cũng đưa sách cho Mặc Hoạ.

Mặc Họa tiếp nhận, thấy trên trang bìa sách viết bốn chữ Phục Trận Sơ Giải.

"Trong quyển sách này ghi lại tri thức liên quan đến phục trận, trong điển hình còn có mấy bộ trận đồ phục trận cơ sở, ngươi có thể xem qua, mở rộng tầm mắt, nhưng không nên tốn quá nhiều tinh lực, hiện tại ngươi học cái này còn quá sớm."

Mặc Hoạ mừng rỡ, hắn vốn còn vì quấy rầy Trang tiên sinh nghỉ ngơi mà không tốt lắm. Hiện tại mình có thể trước tiên đọc sách, sau đó tìm Bạch Tử Hi hoặc Bạch Tử Thắng hỏi, có không hiểu biết lại đến thỉnh giáo Trang tiên sinh, làm ít công to, cũng sẽ không quấy rầy Trang tiên sinh quá nhiều. Dù sao việc Trang tiên sinh yêu thích cũng không nhiều, trừ ăn ra là ngủ.

"Cảm ơn Trang tiên sinh!"

Mặc Hoạ lại nghĩ tới Khôi lão, nhìn bốn phía một chút, phát hiện Khôi lão lại không thấy đâu. Lại đánh giá một vòng, mới phát hiện Khôi lão kỳ thật đang ở bên cạnh mình.

Dường như Khôi lão muốn ngươi thấy hắn thì ngươi có thể thấy, không muốn để ngươi nhìn thì ngươi không thể nhìn thấy.

Có thể là ảo giác, đương nhiên cũng có thể chỉ là khí tức của Khôi lão ẩn giấu quá tốt.

Mặc Hoạ đưa một cái túi trữ vật cho Khôi lão, trong túi trữ vật đựng đại khái bảy tám hộp tùng, đều là mẫu thân của Mặc Hoạ cố ý xào.

Khôi lão tiếp nhận túi trữ vật, ánh mắt lộ ra một tia sung sướng...

Tuy vẻ mặt Khôi lão nhìn qua không có chút biến hóa nào, nhưng Mặc Hoạ cảm giác tâm tình của hắn lúc này hẳn là sung sướng.

"Tiên sinh, ta không quấy rầy ngài ngộ đạo."

Mặc Hoạ hành lễ, sau đó vui vẻ lui xuống.

Trang tiên sinh thở dài một câu,nói: "Đứa bé ngoan, thật là bớt lo!"

Sau đó lại ăn một miếng thịt, uống một ngụm rượu, nhàn nhã nằm xuống.

Bạn đang đọc [Dịch] Trận Vấn Trường Sinh của Quan Hư

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1mth ago

  • Lượt đọc

    9

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!