Minh Nguyệt sau khi về nhà liền thu xếp đồ, Sở Nhiên vừa thông báo nhà trường dời chuyến đi vào ngày mai
Trong nhóm, Sở Nhiên cùng Tử Kỳ đang vui vẻ bàn về chuyến đi, Minh Nguyệt cũng vào góp náo nhiệt nhưng không thấy Minh Viễn trả lời tin nhắn
Thoát ra tính nhắn tin tới cho anh, nhưng nhớ tới đống đề ôn tập anh gửi cô lại thấy hơi sợ
Thời gian gần đây anh thường xuyên gửi cho cô các file ôn tập khác nhau, còn sẽ kiểm tra khi nào đến phòng ôn tập nên Minh Nguyệt không trốn được chỉ đành cố gắng làm
Nghĩ tới ngày mai được đi chơi một chuyến nếu bị anh giao cho bài tập!.
Nghĩ thôi Minh Nguyệt cũng thấy cả người không ổn
Nhưng ai bảo cô thích anh đến vậy cơ chứ? Thời gian này cô cũng đã kéo gần khoảng cách với anh, hai người giờ thỉnh thoảng cũng sẽ nhắn tin cho nhau
Nghĩ vậy Minh Nguyệt liền bất chấp gõ tin nhắn
" Học trưởng!! Ngày mai gặp, ngày mai gặp, ngày mai gặp ~~!!
Chuyện quan trọng phải nói ba lần hihi "
Nói xong Minh Nguyệt nhanh chóng tắt điện thoại leo lên giường đi ngủ
Hê hê, nếu anh có gửi đề cô liền nói cô không biết
***
Minh Viễn nhìn tin nhắn cô gửi tới mỉm cười, lại để ý thấy trạng thái hoạt động của cô là 2 phút trước
Nghĩ tới đống file đề ôn tập ngày nào mình cũng gửi, lại nhìn trạng thái hoạt động của cô anh không khỏi bật cười
Cô gái này cũng có lúc sợ như vậy!?Lúc công khai nói thích anh sau đó ngày nào cũng thả thính anh thì không sợ?
Minh Viễn cố ý muốn trêu cô liền nhắn tới
- Hôm nay không gửi file nữa, tôi sẽ in ra ngày mai liền đưa cho em "
Gửi tin nhắn đi anh liền vui vẻ mở sách ra ôn tập tiếp
***
Minh Nguyệt sáng hôm sau nhìn thấy tin nhắn này khoé môi cô giật giật
Ha, không ngờ tới a, không ngờ tới, cuối cùng vẫn không trốn được!!
Lần đầu tiên trong đời cô hy vọng anh không nhắn tới! !
Ném bỏ điện thoại sang một bên, nghĩ về chuyến đi chơi Minh Nguyệt thấy vui vẻ hơn nhiều, cô thay đồ rồi rời khỏi nhà tới trường tập trung
***
Cả khối 12 đã tập trung gần đông đủ, Minh Nguyệt thấy hội Sở Nhiên cùng Tử Kỳ liền đi tới
Nhìn thấy Minh Viễn cũng đã đứng đó cô lập tức chạy nhanh tới
- Hi, chào buổi sáng, học trưởng!!
Nói xong không cho anh kịp phản ứng cô liền quay sang Sở Nhiên cùng Tử Kỳ
- Hi, chào buổi sáng Sở Nhiên, Tử Kỳ hai cậu đến sớm ghê, các cậu chuẩn bị những gì cho chuyến đi rồi?
- Haha, buổi sáng vui vẻ nha Minh Nguyệt ~ mình chuẩn bị nhiều lắm đó, lại đây tớ cho cậu xem ~~!
Sở Nhiên vui vẻ trả lời sau đó kéo Minh Nguyệt lại rồi lôi ra từng món cho cô nhìn
Tử Kỳ cũng lên tiếng chào cô sau đó nhìn từng món Sở Nhiên lôi ra
Minh Viễn bên này, nghe Minh Nguyệt chào còn chưa kịp phản ứng cô đã quay sang nói chuyện với Sở Nhiên,không thèm để ý tới anh nữa
Nhớ tới tin nhắn mình gửi hôm qua, lại nhìn hành động của cô hôm nay Minh Viễn nhịn không được bật cười
Sở Nhiên thấy anh trai mình tự nhiên cười, cô nhìn anh khó hiểu hỏi
- Anh, có chuyện gì hả?
Minh Viễn không trả lời, duy trì nụ cười nhìn về phía Minh Nguyệt
Thấy anh tự nhiên nhìn mình Minh Nguyệt thầm nói không ổn, né tránh ánh mắt của anh quay sang nhìn chỗ khác
Sở Nhiên thấy anh trai mình không trả lời cũng không hỏi nữa quay sang cùng Tử Kỳ vui vẻ nói chuyện, Minh Nguyệt đứng đó cùng hai người, nghe xong chỉ gật gật đầu không lên tiếng, mắt lén nhìn về phía Minh Viễn
Tới giờ xuất phát, vì là một tổ nên Minh Nguyệt, Minh Viễn Sở Nhiên cùng Tử Kỳ được xếp ngồi cùng xe
Minh Nguyệt vừa bước lên xe đã thấy có một đàn chị đang định ngồi xuống cạnh Minh Viễn
Thấy vị trí của mình sắp bị cướp Minh Nguyệt nhanh chóng đi tới
- Đàn chị, xin lỗi, em đã nói trước với học trưởng là em sẽ ngồi ở đây rồi, chị xem! !
Cô gái kia nghe thấy vậy nhìn Minh Nguyệt dò xét, sau đó lại nhìn Minh Viễn, thấy anh không lên tiếng phản đối liền hậm hực rời đi
Minh Nguyệt vội cất đồ rồi ngồi xuống vui vẻ nhìn anh
Minh Viễn thấy cô vui vẻ như vậy khoé miệng cũng giương lên
- Không phải nãy còn trốn tôi sao!?
- Làm gì có, làm gì có, em muốn gặp anh còn không kịp trốn anh làm gì? Học trưởng anh nhầm rồi đó ~~
Minh Nguyệt vừa chối bỏ vừa nói ngọt giải thích
Minh Viễn cười sau đó từ trong cặp lôi ra một tập đề, Minh Nguyệt chưa vui vẻ quá 3 giây nhìn thấy tập đề kia
"! "
Cô suy nghĩ lại rồi, cô muốn nhường chỗ còn kịp không!!?.