Bạch Hiểu Y nhìn ra bên ngoài, thấy lúc này xe bọn họ dừng lại ở trước một biệt thự tư nhân, biệt thự này bốn phía cũng không có kiến trúc gì khác thường, cứ ngạo nghễ đứng vững ở chỗ này, đặc biệt rõ ràng.
Bạch Hiểu Y thu hồi ánh mắt, kinh ngạc nhìn qua Tần Uyên, “Đây là chỗ nào?”
”biệt thự của anh ở nước ngoài.”
“...”
Trợ lý xuống xe rồi cung kính đi đến giúp hai người mở cửa xe, Bạch Hiểu Y nghĩ tới một đường này mình bị Tần Uyên ôm vào trong ngực đều bị trợ lý thu vào trong mắt, lúc này cũng không dám nhìn mặt anh, đang muốn từ trong ngực Tần Uyên đi xuống, anh lại trực tiếp ôm lấy cô, nhấc chân xuống xe đi vào biệt thự.
Ngoài biệt thự còn có hai nữ giúp việc mặc đồng phục, cô bị anh ôm như thế thật sự là có trướng mắt, liền nhỏ giọng nói với anh: “Anh thả em xuống đi, em tự đi.”
giọng nói anh không cho cự tuyệt, “Đừng lộn xộn!”
“...” Bạch Hiểu Y thực không dám lộn xộn nữa.
Nhưng mà cô lại không lạnh nhạt thong dong như Tần Uyên, có thể không quan tâm ánh mắt người khác, vẫn sải bước đi lên phía trước, Bạch Hiểu Y phi thường không được tự nhiên, dứt khoát bắt lấy tây trang cảu anh, vùi mặt trong ngực anh, làm đà điểu, không để cho người khác chứng kiến.
Tần Uyên mặc dù chân lướt như bay, nhưng anh thỉnh thoảng cũng sẽ nhìn vật nhỏ trong ngực một cái, ngược lại không nghĩ đến tiểu nha đầu này da mặt mỏng như thế, trước kia còn lôi kéo anh năm lần bảy lượt, đem anh ngược trên ngược dưới ngược đông ngược tây, lại không nghĩ giờ khuôn mặt mắc cỡ cũng chôn ở trong ngực anh, so với lúc đầu an phận rất nhiều.
trong hai tròng mắt Tần Uyên tĩnh mịch lại sắc bén nhiễm một chút vui vẻ, môi mỏng lãnh đạm cũng cong đường mờ mờ như có như không, tay ôm vật nhỏ kia lại càng chặt hơn một chút, để cô không phải cố sức chôn trong lòng anh.
Đứng ở cửa hai nữ giúp việc mắt liên tục nhìn thẳng, cho đến khi Tần Uyên ôm Bạch Hiểu Y đi đến bên cạnh, hai người mới đẩy cửa ra, lại cùng cung kính kêu một tiếng: “Tiên sinh khỏe.”
Tần Uyên cũng không trả lời, trực tiếp ôm cô vào nhà lên lầu, trước phòng ngủ cũng có một cái nữ giúp việc, giống hai người vừa rồi, từ đầu đến cuối mắt nhìn thẳng, chỉ lúc Tần Uyên đi qua mới đẩy cưa ra, Tần Uyên đi vào lại kéo kín cửa.
Tần Uyên ôm cô vào trong phòng mới đặt cô xuống bên cạnh toilet, toàn bộ hành trình Bạch Hiểu Y đều mắc cỡ nhắm mắt lại, này một lát mới mở mắt ra, đánh giá hoàn cảnh quanh mình một chút, cô mới vẻ mặt nghi hoặc nhìn Tần Uyên.
anh chỉ lãnh đạm phun ra một câu: “Trên người cực kỳ bẩn, tắm rửa trước.”
Bạch Hiểu Y chỉ sững sờ nhìn anh không động, Tần Uyên thấy thế, dù bận vẫn ung dung nhíu mày, “Là muốn anh giúp em tắm rửa?”
“...” Bạch Hiểu Y vội vàng đi vào đóng cửa lại, lại nghe thấy ngoài cửa anh nói thêm một câu: “Nhớ đừng để miệng vết thương dính nước, chờ chút sẽ có người đem y phục tới.”
Nữ giúp việc chuẩn bị cho cô một bộ áo ngủ, một đai thắt thêm một áo khoác, vật liệu may mặc trơn tru mềm mại, vào tay nhẵn nhụi ôn hòa, mặc lên người cũng hết sức thoải mái.
Bạch Hiểu Y thay xong quần áo đứng ở trước gương nhìn mình, lâu sau mới thở dài, đã tới rồi thì cứ an tâm, đừng suy nghĩ nhiều như vậy.
Lúc mới tiến vào, bởi vì liên tục nhắm mắt, cô không cẩn thận quan sát bên trong, Bạch Hiểu Y sau khi đi ra liền nhìn quanh bốn phía, thấy phòng ngủ vô cùng lớn, thiết kế đơn giản, chỉ đặt một chiếc giường lớn ở chính giữa.
Cô tùy ý đánh giá một chút liền thấy Tần Uyên đang đứng ở bên cửa sổ hút thuốc, Bạch Hiểu Y cau mày, bật thốt lên: “anh bắt đầu hút thuốc từ khi nào?”
Tần Uyên quay đầu nhìn cô, thấy người cách đó không xa, anh lại ngẩn ra.
Một thân đồ ngủ phỏng theo thiết kế của nữ phục cung đình cổ đại, xiêm y ôm người, tay áo tương đối rộng, ở giữa có thắt lưng siết lại, nổi bật lên dáng người cô có lồi có lõm.
Đồ ngủ màu hồng nhạt, làn da trắng nõn non mịn, được một thân tơ lụa non mềm tôn lên, cả người đều hiện ra một loại trơn bóng mê người.
ánh mắt Tần Uyên xẹt qua có chút kỳ quái, bất quá một lát đã phục hồi lại tinh thần, gõ tàn thuốc xuống gạt tàn trên bệ cửa sổ, tắt thuốc, không cho là đúng trả lời một câu: “Đã quên.”
“...”
Bỏ lại lời này, anh đi tới bên cạnh, lúc này anh mặc một áo sơ mi màu đen, quần tây dài màu đen, áo sơ mi và quần thiết kế ôm người, cơ ngực bắp đùi, da thịt cũng như ẩn như hiện khi anh đi, toàn thân lộ ra một loại sức mạnh không thể chống cự cùng một loại khí tràng bức người, cho dù bước chân dịu dàng, nhưng anh từ từ đi đến, Bạch Hiểu Y vẫn theo bản năng lui về phía sau một bước.
Anh đứng lại ở trước mặt cô, mắt híp lại, “Sợ anh?”
Bạch Hiểu Y vội vàng lắc lắc đầu, Tần Uyên trực tiếp bước lên một bước, lúc cô còn chưa kịp lui về phía sau, đột nhiên duỗi tay kéo cô vào trong ngực.
Ngực chạm vào bộ ngực cứng rắn của anh, Bạch Hiểu Y chỉ cảm thấy lồng ngực sắp bị anh đè vỡ, cô khổ sở cau mày, vừa nhấc mắt liền thấy gương mặt tuấn tú chậm rãi cúi xuống, Bạch Hiểu Y lúc này nuốt nước miếng, cũng không dám tránh đi, như vậy trơ mắt nhìn khuôn mặt lạnh lùng nghiêm nghị càng đến gần.
Mặt kia chỉ cách cô một tấc thì dừng lại, đôi mắt lạnh sít sao khóa lấy, môi mỏng màu hồng nhạt khẽ mở, chậm rãi nói, “Em biết em đi theo anh tới nơi này là ý thế nào không?”
Bạch Hiểu Y theo bản năng lắc lắc đầu.
Anh môi mỏng khẽ nhếch, trong mắt cũng hiện lên một cỗ vui vẻ như có như không, “Có muốn anh nói cho em biết không?”
Nhưng anh vui vẻ một chút cũng không để cho Bạch Hiểu Y buông lỏng đề phòng, cô chỉ cảm thấy toàn thân sợ hãi, nói chuyện cũng bắt đầu lắp bắp, “Anh... anh nói đi.”
mặt anh lại sát vào gần thêm, cố ý giảm thấp thanh âm xuống, hơi thở ôn nhu mang theo mùi thuốc lá nhàn nhạt phun trên mặt cô, “Ý nghĩa là, từ nay về sau em chính là người của Tần Uyên anh, hiểu chưa?”
Bạch Hiểu Y mắt to chuyển chuyển, khẽ suy tư một lát, sau đó gật đầu.
Cô trả lời rõ ràng lấy lòng anh, góc đường cong nơi miệng chớp chớp càng thêm đẹp mắt.
Bạch Hiểu Y chờ trong chốc lát, anh cũng không tiếp tục nói chuyện, đang muốn anh buông lỏng tay, hai tay vốn ôm trên eo cô lại đột nhiên hạ xuống phía dưới, đỡ lấy mông, nhấc cô lên.
Bạch Hiểu Y kinh hô một tiếng, bởi vì hai chân cách mặt đất, cô liền theo bản năng đưa hai tay ra ôm cổ anh, hai chân cách mặt đất cũng theo bản năng vòng ngang hông anh, thân thể hai người trong khoảnh khắc dán sát không có một khe hở.
Bạch Hiểu Y quả thực vừa thẹn thùng vừa lúng túng, hai mắt cô ngậm tức giận ướt át nhìn anh, đã thấy trong mắt của anh lộ ra vui vẻ càng phát ra sáng ngời động lòng người, Bạch Hiểu Y biết rõ anh cố ý, lúc này cả giận nói: “Anh làm gì? Mau buông em xuống.”
Tần Uyên không đáp, trực tiếp ôm cô đi ra ngoài, Bạch Hiểu Y biết bên ngoài còn có mấy nữ giúp việc, cô cùng Tần Uyên lấy tư thế ôm ấp xấu hổ như thế ở cùng một chỗ cũng thật sự là mắc cỡ chết người, lại còn bên trong chỉ có một món váy liền áo, làn váy chỉ đủ đến bắp đùi, cô cong hai chân như thế, làn váy kia trực tiếp kéo lên, cách thêm một đoạn.
Bạch Hiểu Y vội vàng giãy giãy trong lòng anh, “Tần Uyên, anh thả em xuống!”
Tần Uyên bước chân dừng lại, năm ngón tay ở trên mông cô nắm chặt lại, trầm giọng cảnh cáo: “Đừng nháo anh!”
Bạch Hiểu Y bị anh bóp vô ý thức ưm một tiếng, nhưng vừa ra khỏi miệng mới phát hiện thanh âm mình có chút vô sỉ, lúc này liền ảo não cắn cắn môi, lại nhìn Tần Uyên, anh cũng không liếc nhìn cô một cái, như cũ bước chân không ngừng đi lên phía trước.
Xem thế Bạch Hiểu Y cũng không dám lộn xộn nữa, chỉ là vùi mặt trong ngực anh, vừa thẹn vừa cáu, cũng không thể làm gì.
Tần Uyên ôm cô đến bên cạnh bàn ăn, đã thấy vài người giúp việc đang bầy thức ăn và đồ ăn, Tần Uyên ôm cô xuống, hướng về phía nữ giúp việc đối diện đang bầy đồ ăn nói: “Cũng bày phần của tiểu thư ở trước mặt tôi.”
Nữ giúp việc không có bất kỳ nghi vấn, toàn bộ quá trình cúi đầu, nghe nói như thế quả nhiên ngoan ngoãn đem phần của Bạch Hiểu Y đặt tới chỗ Tần Uyên.
Bạch Hiểu Y không hiểu Tần Uyên đến tột cùng có dụng ý gì, cho đến khi anh nâng cái mông cô xoay lại cô mới hiểu anh muốn ôm thế nào.
Không biết Tần Uyên từ khi nào thì có này loại yêu thích muốn ôm người ăn cơm!
Vài nữ giúp việc bày xong đồ ăn liền cúi thấp đầu đứng một bên, cũng không định rời đi, hiển nhiên là bất cứ lúc nào cũng chuẩn bị chờ sai khiến.
Bạch Hiểu Y đích xác không có cách nào thuyết phục chính mình, ở đây trước vài ánh mắt nhìn chăm chú bị một người đàn ông ôm ăn cơm, đợi đến Tần Uyên ôm cô ngồi xuống, cô liền ôn tồn thương lượng, “Anh có thể đặt em xuống hay không, tự em cũng có thể ăn.”
Anh trả lời đơn giản dứt khoát, “Không thể.”
Nói xong, một tay anh gắt gao ôm cô eo, một tay lấy thức ăn trước mặt, Bạch Hiểu Y cũng biết Tần Uyên thối tính tình, anh cường ngạnh như thế, hiển nhiên mình không thể không thỏa hiệp, dứt khoát không làm việc vô dụng, ngoan ngoãn ăn.
Qua hôm nay, một phen lăn qua lăn lại, cô cũng thật sự đói, tay nghề đầu bếp lại rất tốt, thức ăn làm ra hợp khẩu vị cô, cô đang ngoan ngoãn ăn, Tần Uyên đột nhiên xiên một miếng thịt bò đưa tới miệng cô, Bạch Hiểu Y quay đầu nhìn anh, anh chỉ lạnh lùng ra mệnh lệnh, “Ăn.”
Bạch Hiểu Y thật đúng là không chịu nổi tính tình loại người thích mặt lạnh, đút người ta ăn cơm cũng không biết có thái độ tốt một chút sao?
Bất quá cô mặc dù nghĩ như thế, vẫn ngoan ngoãn há miệng ăn hết, ăn xong lại xiên một khối thịt ức gà đưa tới cho anh, lúc này anh kinh ngạc nhìn sang, Bạch Hiểu Y cũng học vẻ mặt anh lạnh lùng nói: “Trả lễ lại.”
Cô nhìn thấy trong mắt Tần Uyên có vui vẻ chợt lóe lên, lập tức mở miệng ăn thịt ức gà.
Ăn cơm tối xong, Tần Uyên tư thế giống như lúc đến, ôm cô lên lầu, có lẽ là bởi vì hai lần kinh nghiệm trước, lần này Bạch Hiểu Y ngược lại thản nhiên hơn nhiều.
Tần Uyên ôm cô vào phòng, chậm rãi thả cô lên giường, bỏ xuống nhưng cũng chưa đứng dậy, cúi ở trên người cô, từ trên xuống dưới quan sát cô.
trong mắt anh hình như có sóng ngầm thoáng cái bắt đầu khởi động, Bạch Hiểu Y thấy ở trong mắt, chỉ cảm thấy thân thể giống như là bị bỏng, kỳ thật trước khi tới cô cũng đã đoán được kết quả cuối cùng của hai người, vừa rồi lúc Tần Uyên tuyên thệ chủ quyền với cô, cô cũng không có già mồm, chỉ gật đầu xác nhận.
Chỉ là, lúc hai người thực sắp phát sinh cái gì, Bạch Hiểu Y vẫn cảm thấy không quá thoải mái, mặc dù đời trước hai người là vợ chồng, nhưng một đời này dù sao phát sinh công việc bề bộn như vậy, hiện thời đã năm năm không gặp mặt, mà năm năm này, bởi vì cũng không cùng trải qua, khó tránh khỏi không quen.
Bạch Hiểu Y ngược lại không nói, cũng không trốn tránh, chỉ lúc anh nhìn cô, cô cũng chăm chú nhìn anh bày tỏ đáp lại, nhưng bước tiếp trong dự liệu theo cũng không đến, anh chậm rãi buông cô ra, cũng không nói lời nào, trực tiếp xoay người vào phòng tắm.
Bạch Hiểu Y cuối cùng thở phào nhẹ nhõm, vội vàng co vào nằm trong chăn, kéo chăn ra đắp lên, nhìn ngoài cửa sổ sắc trời càng ngày càng tối, Bạch Hiểu Y đột nhiên có chút hoảng hốt.
Cảm thấy chuyện mình vừa trải qua hết thảy giống như nằm mơ, qua năm năm bình tĩnh, cô thế nhưng lại cùng Tần Uyên, hơn nữa còn đến chỗ anh, nói không chừng còn phải ngủ trên cùng một cái giường, lại nói không chừng còn có thể làm một chút sự tình cực kỳ xấu hổ.
Bạch Hiểu Y kéo chăn trùm lên đầu, một mặt vì vận mệnh an bài cảm thấy vô lực, một mặt vì chuyện sắp tiếp tục làm mà cảm thấy xấu hổ.
Không rõ qua bao lâu, cô nghe thấy cửa phòng tắm bị mở ra, thân thể Bạch Hiểu Y cứng đờ, tim trong lồng ngực cũng đang từ từ đập nhanh hơn.
tiếng bước chân của Tần Uyên trầm ổn từ phòng tắm chậm rãi truyền đến bên giường, cô chỉ cảm thấy mỗi một bước của anh tựa hồ cũng giẫm nát tim cô, tiếng bước chân dừng lại bên giường, sau lưng cô truyền đến một cảm giác mát lạnh, tiếp theo, vị trí bên cạnh bị đè thật mạnh xuống, là anh kéo chăn ra nằm xuống.
thân thể Bạch Hiểu Y trong nháy mắt bắt đầu căng thẳng, bởi vì quá mức căng thẳng, mỗi lỗ chân lông so với bình thường càng thêm nhạy cảm, cô cảm giác Tần Uyên lên giường rồi liền xê dịch sanh bên cạnh, hơi thở ấm áp trên người anh cũng chầm chậm đốt sau lưng cô.
Nhưn anh cũng không gần thêm bước nữa, cách thân thể cô một khoảng nhất định thì dừng lại, một đôi mắt lợi hại vẫn chăm chú dán sau lưng cô.
”Quay lại.” Cô nghe anh trầm giọng ra lệnh.
Bạch Hiểu Y do dự trong chốc lát, hít một hơi thật sâu mới xoay người, cô mới xoay người, thân thể anh liền áp xuống, hai chân trùm lên hai bên thân thể cô, hai cánh tay khuỷu tay cũng chống đỡ hai bên bả vai cô, bất quá trong chớp mắt đem cả người cô vững vàng giam cầm trên giường.