Vu Yến nhịn không được nói, "Vị phù sư tiền bối này xem ra rất coi trọng ngươi, Thẩm đạo hữu ngươi phải nắm lấy cơ hội, nếu có thể đột phá đến Phù sư thượng phẩm, chưa chắc đã vô vọng với Trúc Cơ.”
Phù sư thượng phẩm đại biểu có thể kiếm được càng nhiều tài nguyên, có thể kết giao càng nhiều mối quan hệ.
Thẩm Bình gật đầu, lấy ra Hộ Linh Phù, thấy mặt Vu Yến lộ ra vẻ do dự rối rắm, hắn cười cười nói, "Tấm Hộ Linh Phù này cho ngươi tạm thời mượn nợ, sau này mỗi tháng ngươi chỉ cần trả linh thạch cho ta là được rồi.”
Phần lớn linh thạch trên người Vu Yến đều dùng để mua pháp khí cùng đan dược, bây giờ quả thực không thể mua nổi Hộ Linh Phù, hơn nữa trong lòng nàng cũng không muốn chiếm tiện nghi của Thẩm Bình, chỉ là Hộ Linh Phù quá quan trọng, ngay thời khắc mấu chố còn có thể bảo vệ mạng sống của mình.
“Được, đa tạ Thẩm đạo hữu!”
Cuối cùng nàng vẫn tiếp nhận nhân tình của Thẩm Bình.
Hai người sóng vai bước ra khỏi nhà.
Toàn bộ tiểu viện trống không, phòng của những tu sĩ khác đều đóng chặt như cũ.
"Mấy ngày nay ngươi đều ở trong phòng, không biết tình huống bên ngoài, tiểu viện chúng ta trước mắt đã có bốn phòng được thuê, hai phòng còn lại vẫn để trống, nhưng ta nghe nói đều đã được đặt trước."
"Phòng số một là một vị Đan sư trung phẩm, thường xuyên ở Đan Bảo đường ở phường thị."
"Phòng số ba là một đôi huynh đệ, tu vi đều là Luyện Khí hậu kỳ, khí tức toả ra rất mạnh, hẳn là thường xuyên đi ra ngoài."
"Phòng số năm là một nữ tu, tu vi cao nhất là Luyện Khí tầng tám, làm việc ở Thiên Âm các, nếu ngươi gặp, nhớ phải cẩn thận."
Nói đến đây, Vu Yến liếc Thẩm Bình:
"Nữ tu ở Thiên Âm các, ngươi nào cũng đều là họa thủy, đừng trách ta không nhắc nhở ngươi, phu quân trước của ta là một ví dụ, thiếu chút nữa đã khiến nhà tan cửa nát, nếu ngươi hãm vào, đừng nói ngõ Vân Hà, ngay cả ngõ Hồng Liễu trước kia, ngươi cũng không về được."
“Còn nhớ vị Đan sư Hà Khâm kia không? Kết cục cuối cùng của hắn, chắc ngươi chưa quên đâu nhỉ?”
Thẩm Bình nghe ra được sự lo lắng và quan tâm trong lời nói của Vu Yến, trịnh trọng nói, "Vu đạo hữu yên tâm, ta sẽ nhớ kỹ.”
Hai người nói xong liền đi tới phường thị.
Sau khi chia tay, Thẩm Bình đi thẳng đến Châu Bảo các trước.
Còn chưa đến quầy, vị nữ tu tiếp đãi lần trước đã ngọt ngào bước nhanh tới, nhiệt tình nói, "Thẩm đạo hữu, về sau ta sẽ là người phục vụ riêng cho ngài, ta là Mộc Cấm, ngài có nhu cầu gì đều có thể nói với ta.”
Thẩm Bình sửng sốt, không khỏi thầm nghĩ dịch vụ của Châu Bảo các cũng quá tốt rồi.
"Mộc đạo hữu, đây là hai tấm Hộ Linh Phù cùng ba tấm Kim Quang Phù."
"Ta cũng muốn hỏi một chút, hiện tại giá cả của pháp bào trung phẩm như thế nào?"
Mộc Cấm lập tức tỉ mỉ giới thiệu, "Pháp bào trung phẩm bình thường nhất cần mười hai khối trung phẩm linh thạch, có khả năng tránh bụi, làm nhẹ cơ thể, tốt một chút cần hai mươi khối, tăng thêm chức năng tụ linh, tốt nhất thì trên năm mươi khối, có tỷ lệ kháng phép…”
Thẩm Bình lại hỏi, "Pháp khí thì sao?”
"Giá cả của pháp khí trung phẩm…”
Một lát sau, rời khỏi Châu Bảo các, trong túi trữ vật của hắn có nhiều hơn ba kiện pháp bào, cùng với một kiện pháp khí phòng ngự Ngọc Văn Linh Bội giá trị tám mươi lăm khối trung phẩm linh thạch, có thể ngăn cản ba kích toàn lực của tu sĩ cao cấp, mặt khác còn có một đôi linh ngoa, gia tăng tốc độ chạy trốn.
Tổng chi phí một trăm chín mươi khối trung phẩm linh thạch.
Khiến Thẩm Bình vô cùng đau đớn, vốn còn muốn mua một món chuyên công kích, nhưng cũng đành bỏ qua ý niệm này trong đầu.
Sau đó, hắn lại đi tới Tú Xuân các.
Trần chưởng quỹ đã biết Thẩm Bình chuyển đến ngõ Vân Hà, hơn nữa còn là vì lý do kia, bởi vậy hắn càng nhiệt tình thêm!
Bán xong phù chú trung cấp, tiền lần nữa tăng lên mười khối trung phẩm linh thạch.
Tiếp theo Thẩm Bình mua chút gạo linh và nguyên liệu nấu ăn, lúc này mới đi vào một cửa hàng.
Trí nhớ chưởng quầy kinh người, vừa nhìn thấy Thẩm Bình, trên mặt đã nở nụ cười tươi rói nói: "Đạo hữu, bí thuật song tu lần trước dùng tốt chứ?”
Thẩm Bình hoàn toàn không cảm thấy ngoài ý muốn, tu sĩ nhất là những người đã thai nghén ra thần thức, trí nhớ đều là nhìn qua sẽ không quên, hắn ẩn ý nói, "Cũng được.”
Bộ bí thuật tỏa huyết phong tinh kia, quả thật rất tốt.
Chỉ là nhiều lần có chút mệt mỏi.
Chưởng quỹ cười nói, "Lần này đạo hữu đến đây, là muốn bí thuật song tu chân chính?”
Hắn nhìn bốn phía, hạ thấp giọng xuống, "Bí thuật chỗ ta, đều là truyền thừa Ma Đạo, vô luận là trao đổi giữa đạo lữ, hay là làm chuyện khác, hiện quả đều cực kỳ không tệ, đạo hữu nếu mua một quyển..."
Chưởng quỹ vươn tay lật qua lật lại một chút, cười tủm tỉm nói, "Số lượng đạo lữ cho dù đạt tới con số này, cũng có thể sinh long hoạt hổ, hơn nữa ta còn có tặng kèm một quyển minh hoạ sắc nét, đây chính là tác phẩm của họa sư Thiên Âm các đấy.”
Khóe miệng Thẩm Bình giật giật.