Chỉ là chiếu theo tình huống hôm nay, cho dù để Vu Yến ra ngoài cùng cũng không ổn thỏa lắm.
Dù sao đệ tử Hợp Hoan Tông không phải chỉ có nữ tu.
"Thẩm đạo hữu, làm sao vậy?"
Vu Yến đi xuống từ lầu hai, chú ý tới biểu tình của Thẩm Bình không khỏi hỏi.
Quan hệ của hai người tăng vọt.
Thẩm Bình cũng không giấu diếm trực tiếp nói ra sầu lo trong lòng mình ra.
“Hay để ta ra cửa thay ngươi!”
"Trước kia lúc chém giết ở đầm lầy Vân Sơn, ta cũng từng gặp yêu thú cùng tu sĩ biết huyễn thuật, mặc dù bị đệ tử Hợp Hoan tông bí mật sử dụng thủ đoạn, có lẽ ít nhiều cũng ứng phó được."
Vu Yến có chút tự tin nói.
Thẩm Bình lắc đầu, hắn cần đi đấu giá hội ở Chân Bảo Các, không phải đến phường thị mua vật phẩm.
“Làm sao, không tin khả năng của lão nương?”
Vu Yến hừ một tiếng, "Ngăn cản huyễn thuật ta không dám quá chắc chắn, nhưng ở phương diện nam nữ hoan ái, lão nương vẫn mạnh hơn ngươi.”
Nói đến đây, hai gò má nàng đỏ bừng vài phần, "Những động tĩnh của Thẩm đạo hữu với thê thiếp, tu sĩ tầm thường cũng không chịu nổi!”
Thẩm Bình bỗng nhiên nở nụ cười, thấp giọng nói, "Xem ra đạo hữu quả thật không phải người thường, nhưng tối hôm qua là ngươi nói không nhịn được.”
“Ngươi...”
Vu Yến cắn răng một cái, cũng nở nụ cười, "Đúng, là lão nương nhịn không được, bây giờ cũng vậy, có muốn tới không?”
Thẩm Bình bỗng cảm giác chân mềm nhũn, cười gượng nói, "Đối với thể chất đặc biệt của đạo hữu, sau khi nghỉ ngơi dưỡng sức, tại hạ sẽ tới luận bàn.”
Nói xong, hắn cũng không quay đầu lại mà bước nhanh lên lầu.
Vu Yến sửng sốt một chút, nhìn bóng lưng Thẩm Bình lẩm bẩm, "Ta nhớ tối hôm qua không nói.”
Vài ngày sau.
Một lượng lớn tu sĩ ở phường thị dưới sự quản lý của Kim Dương Tông, cưỡi thuyền bay đi tới phường thị Trần gia ở đầm lầy Vân Sơn.
Mà những tu sĩ tông môn khác cũng rời khỏi thuyền bay ngay trong ngày đó, chính thức tiến vào các ngõ nhỏ phường thị.
Trần Dĩnh và Trần Cảnh của Hợp Hoan Tông vừa vào tiểu viện, liền trực tiếp đến căn nhà số hai của Thẩm Bình bái phỏng.
Thẩm Bình có chút hoảng hốt.
Thật đúng như Trần chưởng quỹ nói, Hợp Hoan Tông này quả nhiên nhìn chằm chằm vào mình!
Ra khỏi nhà, tầm mắt Thẩm Bình dừng trên người hai vị đệ tử Hợp Hoan Tông.
Trần Cảnh một thân trường bào màu xám xịt, khuôn mặt còn chưa phai đi nét ngây ngô của thiếu niên.
Trần Dĩnh một thân quần áo màu xanh nước biếc, hai má xinh đẹp tú lệ tràn đầy hơi thở thiếu nữ ngây thơ.
Tuy trong lòng căng thẳng cảnh giác, nhưng hắn vẫn thoải mái cất bước tiến lên, mỉm cười chắp tay nói, "Hoan nghênh hai vị đạo hữu Hợp Hoan Tông vào tiểu viện, về sau mọi người chính là hàng xóm, mong chiếu cố lẫn nhau.”
Trần Dĩnh tươi cười nói, "Thẩm Phù sư nói rất đúng, hẳn là như vậy. Lần này ta và xá đệ ở tại phòng số bốn, số sáu, bình thường lúc rảnh rỗi, hy vọng Thẩm Phù sư có thể tới chỉ điểm kỹ nghệ phù đạo cho chúng ta.”
Thanh âm của nàng mang theo vài phần em gái nhà bên, đôi mắt linh động trong suốt chân thành, phảng phất như không bị tạp niệm thế tục xâm nhiễm.
Ở cự ly gần, Thẩm Bình cũng có thể thấy rõ khóe môi có một má lúm đồng tiền hơi nông, răng trắng khẽ mở ra, lưỡi thơm khéo léo.
"Thẩm Phù sư nhất định phải đến nha."
Âm thanh vừa ra, Thẩm Bình gần như theo bản năng muốn gật đầu, nhưng lúc này phía sau bỗng có một cỗ hương vị cánh hoa độc đáo tràn ngập tới, hắn lập tức phục hồi tinh thần, vội vàng nói, "Trần đạo hữu, ngày thường ta chế phù khá bận rộn, nếu rảnh rỗi, nhất định sẽ tới cửa bái phỏng.”
Trần Dĩnh liếc mắt nhìn Vu Yến ở cửa phòng, cười cười rồi cùng Trần Cảnh xoay người đi bái phỏng các tu sĩ khác trong tiểu viện.
Trở về nhà.
Đóng cửa lại.
Sau lưng Thẩm Bình không khỏi toát mồ hôi lạnh, trong lòng còn sợ hãi nói, "Hợp Hoan tông này thật đáng sợ, vừa rồi nếu không nhờ Vu đạo hữu, sợ rằng ta đã đáp ứng rồi.”
Hắn tự cho rằng ở phương diện nam nữ coi như cũng có thể miễn dịch chống cự một phần nào, không đến mức vừa mới gặp mặt đã tưởng tượng lan man.
Nhưng vừa rồi vừa nghe được giọng nói của Trần Dĩnh, hắn lại không tự giác mà hồn bay theo chiều gió.
"Giọng nói của nàng ẩn chứa mị thuật nào đó, nhưng chỉ là thăm dò, ta ở phía sau cửa cũng không cảm nhận được có gì khác lạ, chỉ là nhận thấy điểm không đúng lắm, lúc này mới ra cửa."
Vu Yến cau mày, "Sau này Thẩm đạo hữu cố gắng ít tiếp xúc với bọn họ, đệ tử đại tông môn đều có một ít bí thuật độc đáo, tán tu chúng ta bị hạn chế tài nguyên, rất dễ bị dính vào.”
Thẩm Bình cũng đồng tình liền gật đầu nói, "Qua vài ngày nữa, ta sẽ tuyên bố bế quan tu luyện, Vu đạo hữu, ngươi cũng phải cẩn thận đề phòng.”