"Phu quân."
Nhìn thấy sắc mặt Thẩm Bình càng ngày càng khó coi.
Vu Yến nhịn không được gọi một tiếng.
Hít…hà.
Thẩm Bình không hé răng, mà liên tục làm năm động tác hít sâu.
Sau đó hắn nhắm mắt lại, muôn vàn suy nghĩ dần dần trở nên yên tĩnh lại.
Càng là lúc này, tâm tình càng không thể rối loạn kinh hoảng.
Lắng nghe nhịp đập của trái tim mình, hắn phảng phất trở lại căn phòng nhỏ chật hẹp mờ tối ở ngõ Hồng Liễu, nhìn thấy chế phù thất bại nhưng vẫn cắn răng tiếp tục.
So với lúc đó, tình hình bây giờ có phải rất xấu?
Luyện Khí tầng sáu.
Phù sư cấp hai.
Thần thức hậu kỳ.
Khôi Lỗi sư trung phẩm.
Pháp khí, pháp bào, trận bàn...
Những thủ đoạn này so với những ngày bữa sáng lo bữa tối, đã được coi là tuyệt cảnh sao?
Đáy lòng hắn giống như có thanh âm trả lời một câu.
Sau khi nghe xong, Thẩm Bình lần nữa mở mắt ra, bình tĩnh hơn rất nhiều, "Ngày mai ta đi Chân Bảo Các một chuyến, ngươi đi tới đại sảnh Chấp Sự đường thành lập tiểu đoàn đi săn.”
Nói xong, hắn lấy các loại phù chú thượng phẩm Hộ Linh Phù, Kim Quang Phù ra khỏi túi trữ vật rồi đưa cho Vu Yến.
"Phu quân, đừng quá lo lắng."
"Bất cứ xảy ra chuyện gì, ta đều sẽ ở bên cạnh ngươi.”
Vu Yến nắm tay Thẩm Bình, trong đôi mắt hiện ra tia dịu dàng.
Thẩm Bình cười cười, "Ta đi chế phù.”
......
Buổi tối.
Thê thiếp cuộn mình ở hai bên trái phải.
Lạc Thanh ngồi xếp bằng trên giường, ngẩn người.
Mà Thẩm Bình thì suy tư tình huống tồi tệ nhất, hiện tại hắn đã lấy được một chút đầu mối, từ khi phường thị truyền ra tin tức Thái thượng trưởng lão Kim Dương tông loạn luân, nói không chừng cao tầng đã bắt đầu đánh cược, tông môn Ma đạo của Việt quốc có thể thuận lợi tiến vào Ngụy quốc như thế, rất có thể là được cao tầng Kim Dương tông ngầm đồng ý.
Bằng không lấy ân oán của hai tông môn, Kim Dương Tông làm sao có thể để La Sát Ma cốc tiến vào.
Thật sự cho rằng tu sĩ Nguyên Anh là đồ trang trí thôi sao!
Cho nên một khi xảy ra chuyện lớn, người không thể trông cậy nhất chính là Kim Dương Tông.
Nhân mạch Tú Xuân Các kia không cần suy nghĩ.
Về phần các tông môn khác càng không cần nghĩ đến.
Bởi vậy còn lại cũng chỉ có Chân Bảo Các cùng Xuân Mãn Uyển.
Thế lực hai nhà này có bối cảnh thực lực thâm hậu nhất Vân Sơn phường, nhất là Chân Bảo Các, chỉ dựa vào mộc bài danh dự đã có thể khiến không ít cường giả Trúc Cơ kiêng kỵ.
"Trước tiên đi Chân Bảo Các dò xét tình hình."
"Nếu thật sự không được thì đi Xuân Mãn Uyển, cho dù phải tốn cái giá lớn cũng phải bảo đảm an toàn cho bản thân."
Trong lòng cân nhắc một hồi, Thẩm Bình nhắm mắt nghỉ ngơi.
Giờ Thìn ngày hôm sau, vội vàng ăn một ít cháo gạo linh.
Hắn và Vu Yến cùng nhau đến phường thị, số lượng tu sĩ qua lại trên đường cái phường thị rất nhiều, nửa năm này Đan Hà tông thường xuyên chiêu mộ đệ tử, quả thực hấp dẫn rất nhiều tán tu, bọn họ vì có thể bái nhập Đan Hà tông cho dù phải ở lại phường thị mấy năm cũng đều cam tâm tình nguyện.
Đến gần cửa Châu Bảo Các, hai người mới tách ra.
Vu Yến đi đại sảnh Chấp Sự Đường.
Thẩm Bình thì vượt qua cánh cửa rất nhanh đã gặp được Mộc Cấm.
“Thẩm Phù sư, hôm nay không có đấu giá hội đâu.”
Nụ cười ngọt ngào của Mộc Cấm có thêm vài phần trêu ghẹo, hai người cũng đã quen biết ba năm, coi như là đạo hữu tương đối quen thuộc, mặc dù chỉ nói chuyện làm ăn.
"Mộc đạo hữu, lên phòng tiếp khách ngồi một chút chứ?”
Thẩm Bình mỉm cười nói.
Mộc Cấm cổ quái nhìn thoáng qua Thẩm Bình, sau đó mang theo Thẩm Bình đi tới phòng tiếp khách bên trái lầu hai, sau khi ngồi xuống nàng pha hai chén linh trà, "Thẩm Phù sư có chuyện gì?”
Thẩm Bình nhấp một ngụm, giọng điệu tuỳ ý nói, "Mộc đạo hữu, hôm qua lúc ở đại sảnh Chấp Sự Đường ta có hỏi thử, chuyến tàu qua lại giữa phường thị và chủ tông Kim Dương tông đã tạm dừng, không biết Chân Bảo Các có thể rời khỏi phường thị hay không?”
Mộc Cấm kinh ngạc nói, "Thẩm Phù sư muốn rời khỏi Vân Sơn phường?”
"Đúng."
Thẩm Bình khẽ thở dài nói, "Phường thị bây giờ không còn an toàn nữa, đội tuần tra chấp pháp Kim Dương Tông chỉ làm cho xong chuyện, không chỉ tại hạ, rất nhiều tu sĩ đều muốn đi qua chủ tông.”
Ánh mắt Mộc Cấm nhìn lướt qua chung quanh, truyền âm nói, "Thẩm Phù sư, phi thuyền của Chân Bảo Các mỗi nửa năm sẽ đến phường thị một chuyến.”
Đáy mắt Thẩm Bình hiện lên vẻ vui mừng, vội vàng hỏi, "Không biết làm thế nào mới có thể được lên phi thuyền Chân Bảo Các rời khỏi phường thị?”
"Chỉ có gia nhập Chân Bảo Các."
"Có được thân phận khách khanh nhị đẳng, mới có thể ngồi phi thuyền đi tới Chân Bảo Các của phường thị khác."
"Thẩm Phù sư trước mắt chỉ có quan hệ hợp tác với Chân Bảo Các mà thôi.”
Nghe vậy, sắc mặt Thẩm Bình thoải mái vài phần, "Vậy nếu muốn gia nhập Chân Bảo Các, cần điều kiện gì?”
"Điều kiện hơi hà khắc."