Trang web tiếng Trung Bác Đằng là trang web tiểu thuyết lớn nhất nước Hạ; ngoài ra thì vẫn còn mấy trang web khác, quy mô cũng không nhỏ.
Trước đó đã có một số biên tập viên của những trang web đó xin thêm KK của Tô Khải Hạo, muốn cướp người đi.
Chuyện những trang web tiểu thuyết cướp tác giả của nhau là chuyện hết sức bình thường.
Tô Khải Hạo cũng đã kiểm tra danh tính của những biên tập đó, đều là dùng nick thật. Bọn họ hứa hẹn nếu như Tô Khải Hạo đăng tiểu thuyết lên trang web của bọn họ thì bọn họ sẽ lập tức ký kết hợp đồng Đại thần với hắn.
Chẳng qua là trang web tiếng Trung Bác Đằng cũng coi như đối xử không tệ với Tô Khải Hạo, biên tập viên Tiểu Nha còn dốc hết tài nguyên của mình ra đề cử truyện cho hắn, thế nên hắn cũng chẳng có lý do gì mà chạy sang bên khác cả.
Nửa tiếng sau, biên tập viên Tiểu Nha lại nhắn: “Hạo Nhiên, tổng biên tập đã đồng ý rồi. Sau khi sách mới của cậu đăng lên thì tôi sẽ gửi hợp đồng Đại thần cho cậu. Cậu in ra, ký tên rồi gửi bưu điện lại cho chúng tôi, chúng tôi sẽ lưu lại rồi gửi một bản sao cho cậu.”
Tô Khải Hạo: "Được."
Gương mặt Tô Khải Hạo không giấu được ý cười, trong lòng thầm nghĩ: “Ký được hợp đồng Đại thần thì giá trị danh vọng của mình sẽ càng gia tăng nhanh hơn!”
Sau đó, hắn cũng không lãng phí thời gian nữa, trực tiếp công bố sách mới, vừa đăng đã cập nhật tận 30.000 chữ.
Sau khi cập nhật xong, hắn cũng đăng thêm một chương đơn ở trong [Tôi thực sự không muốn trùng sinh], giới thiệu sách mới một chút.
(Chương đơn: Chương có nội dung không liên quan đến truyện)
(Chương đơn: Chương có nội dung không liên quan đến truyện)
“Fuck! Hạo Nhiên đại đại lại tiếp tục viết sách mới rồi!”
“[Đại phụng đả canh nhân]??? Tên quái quỷ gì vậy?”
“Đừng mà, có thời gian rảnh thì đăng thêm [Tôi thực sự không muốn trùng sinh] đi!”
“Giết Trần chó, đoạt Ấu Sở!”
“Tiểu Ngư Nhi đáng thương của tôi, bị kẻ đồi bại Trần Hán Thăng lừa hết lần này đến lần khác.”
“Tác giả đại đại, cậu điên rồi à? Đô thị nhiều độc giả như thế thì không viết, lại đi chạy đi viết tiên hiệp?”
“Trước kia đại thần Kim Mạc của đô thị cũng đang viết đô thị rất tốt thì tự nhiên lại chạy đi viết tiên hiệp, kết quả là bị vùi dập cho tơi tả, tác phẩm không lọt nổi top 100 chứ đừng nói là ra được tinh phẩm.”
Chương đơn vừa mới đăng lên, lập tức nhận được cả ngàn bình luận.
Hiện giờ, [Tôi thực sự không muốn trùng sinh] đại khái đã đi được hai phần ba quãng đường rồi, đang là thời điểm cao trào nhất, thế mà tác giả lại đi viết sách mới! Đây là thao tác gì thế?
Đông đảo bình luận đều là mắng chửi, mọi người đều cảm thấy có thời gian viết sách mới thì chẳng thà viết sách cũ nhiều hơn một chút.
Nhưng mà thời gian trôi qua, đã bắt đầu có những bình luận khác xuất hiện.
“Ôi trời, tôi vừa mới đi xem sách mới của Hạo Nhiên đại đại, cảm giác không tệ.”
“Tôi cũng vừa mới chạy đi đọc thử, lập tức bị thu hút rồi.”
“Cô bé Hứa Linh Âm đáng yêu thật đấy, ở trong phòng giam mà đút cho mẹ mình ăn gián, cười đau cả bụng.”
“Trong chương đơn, Hạo Nhiên đại đại cũng nói rõ rồi, [Tôi thực sự không muốn trùng sinh] vẫn duy trì mỗi ngày cập nhật 50.000 chữ, thế nên cho dù có sách mới thì cũng không ảnh hưởng gì, chúng ta lại có thêm một quyển nữa để đọc!”
“Tôi có cảm giác thực ra Hạo Nhiên đại đại đã viết xong hai quyển sách này rồi, hiện giờ chỉ đang đăng dần thôi.”
“Tôi cũng cảm thấy như thế! Tác giả đại đại, đăng hết bản thảo ra đi mà, tôi sẽ lập tức khen thưởng Minh chủ!”
“Lầu trên đang nghĩ cái gì thế? Hiện giờ [Tôi thực sự không muốn trùng sinh] đã có 97 Minh chủ rồi, một Minh chủ của anh có là gì chứ?”
Mọi người bàn tán khí thế ngất trời.
Trên thực tế, có rất nhiều tác giả lựa chọn đăng song song hai quyển, như thế thì lưu lượng của quyển cũ có thể chảy hết sang quyển mới.
Chỉ cần nội dung không tệ thì tất nhiên sẽ giữ chân được độc giả.
Mà bây giờ, Tô Khải Hạo cũng đang làm như thế.
Sau khi tuyên bố sách mới, mặc dù còn chưa ký kết hợp đồng Đại thần, thế nhưng đã hiển thị trạng thái ký kết.
[Bán sinh lương lương lương đáo thương] khen thưởng [Đại phụng đả canh nhân] 1.000.000 tiền thiên hoa loạn trụy.
[Truyền kỳ đỗ ca] khen thưởng [Đại phụng đả canh nhân] 1.000.000 tiền thiên hoa loạn trụy.
[Bách lý đồng vân] khen thưởng [Đại phụng đả canh nhân] 1.000.000 tiền thiên hoa loạn trụy.
...
Tô Khải Hạo đăng chín chương [Đại phụng đả canh nhân], một giờ sau khi sách mới được công bố, từng Minh chủ không ngừng xuất hiện! Tính đến thời điểm này, đã có đến 57 khen thưởng Minh chủ, thậm chí còn có mấy người khen thường Bách Vạn Minh!
Phải biết rằng trước đó khi [Tôi thực sự không muốn trùng sinh] phát hành thì mấy ngày đầu chỉ có mấy người ấn lưu truyện, người khen thưởng Minh Chủ đầu tiên là sau khi Tô Khải Hạo đăng được mấy trăm ngàn chữ!
Nhưng bây giờ, hắn vừa mới công bố sách mới được một tiếng mà đã có hiệu quả như thế này.
Ngoại trừ khen thưởng Minh Chủ thì còn có những phần thưởng nhỏ khác!
Chỉ trong khoảng thời gian ngắn, sách mới của Tô Khải Hạo vừa mới phát hành đã nằm trong top 10 danh sách bảng vé tháng!
...