Chương 70: Tự Dưng Phát Hiện Em Trai Rất Đáng Yêu

Phiên bản convert 11092 chữ

Các thành viên trong nhóm tập hợp lại, gồm có Thẩm Mặc, Thẩm Hà, Kỳ Phong, Quân Hoàng và thí sính đứng top 2 tên là Hàm Sở Sở mà Thẩm Mặc chưa từng hợp tác qua, nhưng anh ta từng hợp tác với Thẩm Hà một lần ở lần công diễn đầu tiên rồi nên có vẻ dễ nói chuyện với Thẩm Hà hơn, chưa kể việc anh ta đứng top 2 đã gây ra nhiều dị nghị khiến cho Hàm Sở Sở sinh ra sự khó chịu với mấy người ở ký túc xá 09.

Mọi người cho rằng anh ta mua chuộc nhà sản xuất, tuy đúng là vậy nhưng đó là điều rất hiển nhiên ở chương trình kiểu này rồi, cũng không phải mỗi mình anh ta làm như vậy, nhưng chỉ vì anh ta bỏ nhiều tiền hơn để có top cao hơn mà bị nói rằng thực lực không xứng đáng.

Tuy trong lòng tỏ ý ghét bỏ nhưng trước mặt anh ta vẫn tỏ vẻ hòa nhã vì biết được Thẩm Mặc cũng là con cháu nhà họ Thẩm.

Những chương trình kiểu này có tác dụng gây độ hot và đánh bóng tên tuổi cho những người mới ra mắt công chúng, dù sao hợp đồng nhóm nhạc nam ra mắt cũng chỉ có 1 năm, sau đó sự nghiệp của ai người đó làm chủ, chỉ vài tháng tham gia chương trình cũng hơn việc bọn họ đi hát mấy năm rồi, vậy nên có nhiều người mới đâm đầu vào bỏ tiền để được ra mắt như vậy.

Bốn người còn lại đều quen biết nhau nên chỉ có mình Hàm Sở Sở hơi lạc lõng đi theo.

Thẩm Mặc bị hai người Kỳ Phong và Quân Hoàng kẹp ở giữa, ở chặng đầu bọn họ vừa đi vừa tám chuyện, Thẩm Mặc cũng nhớ lời đạo diễn nên dùng đầu óc chậm chạp của mình suy nghĩ ra đề tài chung với Thẩm Hà.

Kỳ Phong cùng Quân Hoàng nói chuyện rất hợp nhau, gần như là đề tài mà ba người còn lại không thể hiểu được.

Thẩm Mặc tranh thủ tách ra với hai người họ đến gần chỗ của Thẩm Hà, lúc này cậu mới phát hiện thì ra Thẩm Hà không cao hơn cậu là bao, có lẽ là khoảng một đốt ngón tay chăng, Thẩm Mặc nghĩ nghĩ rồi đưa tay lên đầu vò tóc một hồi cho nó bông lên, như vậy thì cậu trông sẽ không bị thấp hơn.

Trước kia Thẩm Mặc nhớ tới mỗi khi nhìn thấy Thẩm Kỳ và Thẩm Quân cao lớn như vậy, cậu cũng mong ước sau này bản thân dậy thì xong cũng sẽ có thể cao lớn như thế và thật đàn ông, vậy mà không nghĩ tới từ năm lớp 10 cậu đã không còn cao lên nữa, dù cho ngày nào cũng cố chấp đứng trên thang đo thì cũng không cao lên được một chút nào, đã vậy chân tay còn nhỏ bé, da cũng trắng nõn như dừa non.

Thẩm Mặc lúc đó cũng phải mất một thời gian để chấp nhận việc mình dậy thì thất bại.

Chính là không hiểu sao đến như Thẩm Hà cũng không khác cậu là bao cũng sẽ có lúc mọc ra râu, vậy mà bản thân cậu lại chưa bao giờ trải nghiệm qua cảm giác đó bao giờ, lần trước khi cậu hỏi Thẩm Kỳ tại sao râu của đàn ông lại cứng, anh nói do cạo nhiều nó sẽ cứng dần lên, sau đó Thẩm Mặc cũng lén lút dùng dao cạo râu của Thẩm Kỳ rồi cạo thử một chút, đúng là có cạo ra được một chút lông tơ, nhưng sau đó chỗ lông đó còn không mọc lại luôn, thành ra mặt cậu giống như miếng ngọc vậy, mượt mà, mịn màng.

Thẩm Mặc đang không biết bắt chuyện với Thẩm Hà như thế nào thì Thẩm Hà lại quay sang hỏi " Dây giày của cậu tuột rồi kìa".

Thẩm Mặc ngơ ngác năm giây mới nghe ra câu nói kia, cậu vội cúi xuống nhìn, đúng là dây giày tụt thật.

Thẩm Mặc thắt lại dây giày rồi đuổi theo bước chân của nhóm.

Cậu lại gần Thẩm Hà rồi nói " Cảm ơn anh ba".

Thẩm Hà nghe lời cảm ơn cũng không cảm thấy gì cả, một chuyện nhỏ mà thôi, có điều lâu rồi mới nghe lại tiếng gọi anh ba kia mà trong đầu cậu ta đã tưởng tượng ra cảnh Thẩm Mặc kết hôn cùng anh cả mà vẫn luôn miệng gọi cậu ta là anh ba liền rùng mình, thật không dám.

" Không có gì đâu, đi tiếp thôi".

Bọn họ cùng nhau đi qua một bãi biển dài 1km sau đó phải lên thuyền để đi ra vịnh hải đăng.

Điều khó khăn là chương trình chỉ chuẩn bị hai chiếc thuyền nhỏ, bọn họ sẽ phải tự chèo thuyền, do số lượng có hạn nên nhóm nào đến trước thì sẽ được đi trước.

Nhóm của Thẩm Mặc vừa đi vừa ngắm cảnh nên khi bọn họ tới điểm lên thuyền thì đã có hai đội khác đi trước rồi, nhưng lạ là có tới ba người lại ở lại mà không lên thuyền.

Thẩm Mặc đi tới trên bục thông báo đọc dòng chữ trên đó.

" Dưới đây là tên của những thí sinh nằm ngoài top 27, các bạn có tên dưới đây sẽ phải dừng cuộc hành trình tại đây".

Đọc xong trong đầu cậu chỉ có một ý niệm, chương trình quá tàn ác rồi, cho bọn họ một hy vọng ở cuối con đường rồi sau đó liền loại họ ngay trong chặng đầu tiên.

Nhóm thí sinh bị loại đang cố kìm nén cảm xúc, bảo rằng bản thân vẫn ổn để mọi người an tâm đi tiếp trên con đường này.

Một trong hai nhóm đầu tiên tới đây là nhóm của Di Chính Lang, bọn họ có 6 người, nếu là top 27 thì nhẽ ra phải có bốn người bị loại mới phải, vậy xem ra nhóm đó có 3 người được nâng hạng, còn một người còn lại chính là thuộc về nhóm đến ngay sau nhóm của Thẩm Mặc, một người trong số họ phải ở lại, cả nhóm chỉ còn lại 4 người.

Mọi người đều đã biết cuộc hành trình của bọn họ có mục đích gì nên đều căng thẳng lên, thậm chí có người còn không muốn tiếp tục vì sợ tiếp theo sẽ đến lượt mình rời đi.

Nhóm của Thẩm Mặc là 5 người đứng đầu bảng xếp hạng nên không lo lắng cho lắm, năm người bọn họ chèo thuyền chủ yếu dựa vào Kỳ Phong và Quân Hoàng, hai người này cứ luôn muốn thi đấu với nhau nên không để người khác thay phiên chèo hộ.

Sức lực của hai người cũng rất lớn cho nên bọn họ thậm chí còn đuổi kịp một nhóm đi trước bị tụt lại do tay chèo yếu, bị sóng đánh cho quay ngược trở lại, vậy nên hiện tại đã có một nhóm lên được bờ vịnh bên kia.

Vừa lên được bờ thì Thẩm Mặc đã ngửi thấy mùi thơm của bánh bao, bốn người còn lại cũng vậy, bọn họ dậy từ sớm mà tới giờ vẫn chưa được ăn gì nên bụng đều réo lên, nhanh chóng chạy về phía trước.

Trước mặt bọn họ là một con đường mòn dẫn lên mỏm đá chỗ ngọn hải đăng nhưng lại bị chặn lại bởi một quán ăn nhỏ mà chương trình mở ra.

Ở đây bọn họ lại thấy được mấy thí sinh ở nhóm đến trước mặt đều xị ra, ngoại trừ Di Chính Lang.

Bên quán nhỏ có một bảng thông báo " Dưới đây là tên của những thí sinh nằm ngoài top 20, các bạn có tên dưới đây sẽ phải dừng cuộc hành trình tại đây".

Nhóm Di Chính Lang chỉ còn lại mỗi mình anh ta, những người khác bị loại thì buồn bã cũng có nhưng vẫn vui vẻ nói với máy quay " Ít nhất tôi dừng lại ở tiệm ăn sẽ không bị đói, còn hơn bị bỏ lại ở bên bờ bên kia, vào được đến đây cũng rất vui mừng rồi, cảm ơn các bạn đã ủng hộ mình trong suốt thời gian qua".

Có lẽ các thí sinh khác cũng chuẩn bị tinh thần rồi nên khi tới được nơi này, đọc được thông báo cũng không quá đau buồn nữa, bọn họ đều chúc cho chiến hữu của mình có thể tiếp tục đi tiếp vào vòng trong.

Nhóm của Thẩm Mặc ăn mấy cái bánh bao rồi uống một ngụm sữa bò thì cảm thấy năng lượng đã quay lại, lập tức lại lên đường, Di Chính Lang chỉ còn lại một mình nên cũng không vội, anh ta đợi đội tới sau có người mình quen biết rồi cùng đi chung.

Lúc nãy khi nhóm của Thẩm Mặc ăn sáng thì nhóm của Trình Thụy và Tân Hào cũng tới, nhóm đó chỉ còn đúng hai người bọn họ cho nên lúc này cũng cùng đi theo với nhóm Thẩm Mặc.

So với năm người bọn họ thì Thẩm Mặc khá lo cho hai cậu nhóc kia, lần trước hai người xếp thứ 19 và 20 mà lần này chương trình sẽ loại 31 thí sinh chỉ còn 15 người cho nên nếu hai cậu nhóc này không tăng hạng thì trạm kế tiếp người phải rời đi chính là bọn họ.

Hai đứa nhóc đó vẫn cứ lạc quan và vui vẻ, nói rất nhiều khiến cho không khí cũng trở nên hài hòa hơn.

Thẩm Mặc suốt chặng đường cũng có nói chuyện với Thẩm Hà, cảm thấy hình như cũng không tồi, bọn họ hình như cũng có nhiều điểm tương đồng, thực ra khi xưa ở trại trẻ mồ côi hai người cũng coi như là bạn thân vì cả hai cũng đều bị cô lập, cho nên phải nương tựa lẫn nhau, chỉ là sau này không hiểu sao Thẩm Hà lại khác đi, không còn muốn chơi cùng cậu.

Thẩm Mặc nhớ tới năm xưa tác dụng của cậu khi mới về Thẩm gia chính là để bồi chơi với Thẩm Hà, sau khi Thẩm Hà không thèm để ý tới cậu nữa thì Thẩm Mặc liền như một người vô hình không ai để ý, nếu cậu không chạy tới xin giúp đỡ trong nhà bếp thì có lẽ bọn họ cũng quên mất phần cơm cho cậu.

Trông thì không xa nhưng con đường lên ngọn hải đăng rất dốc nên bọn họ đều mỏi chân tới thở hắt ra, dẫu sao cũng cùng nhau cố gắng, người này dìu người kia, cùng khoác vai nhau thì cuối cùng cũng lên được tới nơi.

Thứ trước tiên đập vào mắt họ là một tập thư dày cùng bảng thông báo " Mỗi người tự mở ra bức thư ghi tên của mình, người bị loại thì đứng sang một bên, còn người có thứ hạng thì bước lên bục theo số xếp hạng của mình".

Thẩm Mặc rất nhanh tìm ra bức thư của mình nhưng cậu không mở ra ngay, thực ra hôm qua khi đạo diễn gọi cậu cùng Thẩm Hà tới, sau khi thông báo xong chuyện kia thì ông ấy cũng giữ cậu lại để hỏi một chuyện.

Đạo diễn Vương nói thẳng với cậu rằng các vị trí ra mắt vốn đều đã có người định sẵn, bởi vì Hàn Thuấn từ bỏ nên hiện giờ rỗng một vị trí mà vị trí này đã có người liên hệ với ông ấy để mua lại, nhưng bởi vì ông ấy không chắc việc Thẩm Mặc có muốn hay không, dù sao cậu cũng là người Thẩm gia, ông ấy sợ nếu không hỏi ý thì sẽ đắc tội với Thẩm Kỳ, vậy mà khi hỏi anh thì Thẩm Kỳ nói tùy theo ý của Thẩm Mặc nên ông ấy mới muốn hỏi xem cậu có muốn ra mắt trong nhóm nhạc nam không? Thẩm Mặc không cần suy nghĩ mà trả lời là không, một phần vì những người sẽ ra mắt cậu đều không quen biết, với lại mục đích khi cậu tham gia chương trình này không phải là vì muốn ra mắt, chưa kể cậu còn phải tiếp tục công việc làm hộp nhạc, hơn nữa Thẩm Kỳ từng nói rằng nhóm nhạc trong giới giải trí rất phức tạp, Thẩm Mặc chính là rất ngây ngô không hiểu mấy thứ đó cho nên anh ấy cũng không muốn cậu ra mắt vào nhóm nhạc, còn nói nếu như thích ca hát biểu diễn thì cũng có thể làm một ca sĩ solo.

Đạo diễn Vương nghe vậy thì thở phào nói cảm ơn rồi phân tích cho cậu rằng, vào tới vòng này thì số lượng bình chọn đều bị chương trình thao túng, để khi vào chung kết cậu có thể bị loại khỏi top 9 thì ông ấy buộc phải hạ bậc của cậu xuống, Thẩm Mặc cảm thấy rất có lỗi với người hâm mộ đã bỏ công sức ra để bình chọn cho mình nên lúc này tại trạm cuối, cậu không mở thư ra mà đứng trước máy quay nói " Cảm ơn các bạn đã bình chọn cho mình nhưng bản thân mình không muốn ra mắt trong nhóm nhạc, tuy rất có lỗi nhưng mình phải nói thật rằng trước kia dù thích ca hát biểu diễn nhưng mình bị mắc chứng sợ đám đông, cho nên mới quyết định tham gia chương trình để có thể trở nên tự tin hơn, chính là không nghĩ tới lại được các bạn yêu quý và ủng hộ nhiều như vậy, hiện tại mình đã có thể tự tin đứng trên sân khấu rồi, vậy nên mong rằng mọi người ở vòng sau không cần bình chọn cho mình nữa, đó là mong muốn của mình, nếu được thì các bạn hãy bình chọn cho anh ba của mình, anh ấy rất tài năng, mình tin chắc các bạn sẽ thấy được điều đó, cảm ơn các bạn rất nhiều".

Ngừng một chút cậu nghĩ ra cái gì lại nói tiếp " Cũng không phải sau này sẽ không còn gặp lại, mình nhất định sẽ còn quay lại ở những sân khấu khác", nói rồi cậu cười thời và khoe ra bức thư của mình với thứ hạng là 6.

Cùng lúc đó, bên Kỳ Phong cũng đã mở ra bức thứ biết được vị trí của mình là 9 và Quân Hoàng là thứ 11.

Trình Thụy may mắn ở lại top 15 còn Tân Hào thì bị loại vì đứng thứ 16.

Hai cậu nhóc này luôn dính lấy nhau cho nên một người bị loại thì người kia cũng không vui nổi.

Đây có lẽ là kỳ loại trừ thí sinh đau lòng nhất từ đầu chương trình tới giờ.

Bạn đang đọc Tự Dưng Phát Hiện Em Trai Rất Đáng Yêu của ALEJr

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    convert

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    6

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!