Chương 4: Tướng Quân Của Bọn Ta

Phiên bản 5789 chữ

Trình Như An cáo từ lão sư sau đó liền trốn ra ngoài cung tìm Lý Viên Nhi chơi đùa, ở lại cùng đám người này nàng lại tức giận

Ở chỗ Lý Viên Kỳ, y đang được cả hai huynh đệ Trình Hàn chăm sóc vô cùng cẩn thận

“Kỳ nhi ăn cái này đi”

“Kỳ nhi ăn món này đi đừng ăn món đó không tốt cho đệ”

Hai huynh đệ Trình Hàn Nhất và Trình Hàn Tuấn liên tục tranh qua tranh lại mà gắp thức ăn cho Lý Viên Kỳ, Lý Viên Kỳ mặc dù không ăn nhiều như vậy nhưng vẫn chiều lòng hai vị điện hạ mà ăn

“Kỳ nhi ăn xong ta và Hàn Tuấn đưa đệ đi luyện tập bắn cung được không”

Lý Viên Kỳ nghe đến bắn cung liền sáng mắt, bản thân y thường xuyên được hai vị phụ thân luyện tập bắn cung, mặc dù chưa có thể bách phát bách trúng nhưng phải nói so với những đứa trẻ cùng tuổi vẫn đang chơi đùa kia thì Lý Viên Kỳ đã có thể thành thạo cưỡi ngựa bắn cung

“Được ạ”

Lý Viên Kỳ cười tít mắt, Trình Hàn Nhất nhìn y mà xoa đầu một cái, Kỳ nhi của hắn lúc nào cũng đáng yêu như vậy, nếu không cẩn thận mà giữ thì sau này thế nào cũng bị người khác bắt đi mất mà thôi

Trình Hàn Tuấn bên cạnh không mấy vui vẻ, ca ca của hắn lúc nào cũng có hành động ôn nhu với Kỳ nhi cả không chừa cho hắn quan tâm Kỳ nhi, hắn nhất định không nhường Kỳ nhi cho ca ca mình nhất định

Cả ba người dùng bữa xong liền đến nơi luyện tập bắn cung, Lý Viên Kỳ thường xuyên theo Bạch Viên vào cung cho nên trong cung đa phần đều biết danh tiếng vị tiểu công tử nhà Lý gia luôn được hai vị hoàng tử thiên vị còn được công chúa ôn nhu mà gọi là Kỳ nhi nữa, cả hoàng cung này ai cũng ganh tị với Lý Viên Kỳ

Nhưng cũng có vài kẻ không biết tốt xấu liền lời ra tiếng vào về thân phận của Lý Viên Kỳ, nhưng những ai dám nói những lời này đến tai ba vị điện hạ liền bị bọn họ trừng phạt có người còn bị làm cho câm miệng không nói được nữa

Ở nơi luyện tập bắn cung, Lý Viên Kỳ thể hiện bản lĩnh của bản thân vô cùng tốt, đúng chất con nhà tướng phủ

Cũng đúng lúc này Trình Minh Thạc và Lý Nguyên hai người đang cùng nhau vừa đi vừa bàn chuyện quốc sự nhìn thấy một màn này Trình Minh Thạc liền có lời khen

“Viên Kỳ nhà ngươi thật tài giỏi, Lý Nguyên sau này chức tướng quân của ngươi không cần lo không có người kế thừa rồi”

Lý Nguyên nhìn hài tử của mình cũng cảm thấy như vậy

“Kỳ nhi vẫn còn nhỏ không bằng hai vị hoàng tử, cả hai thật giống hoàng thượng đều tài giỏi, thành tích bắn cung cưỡi ngựa của cả hai vị hoàng tử phải nói đều xuất sắc đứng đầu so với các thế tử của các vị vương gia khác”

“Hàn Nhất và Hàn Tuấn quả thật tài giỏi nhưng cả hai lại quá hiếu thắng, làm việc vẫn còn chưa suy nghĩ đến kết quả, ta vẫn còn lo lắng, phải chi hai người chúng nó có thể có một phần tính cách của Như An thì hay biết mấy”

“Như An công chúa dạo gần đây luôn đến phủ của thần chơi cùng Viên Nhi, thần sợ ảnh hưởng đến việc học của công chúa”

Lý Nguyên nói

“Như An rất thích Viên Nhi nhà các ngươi, đợi Viên Nhi nhà các ngươi lớn hơn một chút liền đưa vào cung cùng học với Như An, tính tình của công chúa ngươi cũng đã biết, ngoài Viên Nhi ra ta chưa thấy con bé thân thiết với ai”

Trình Minh Thạc có chút đau đầu với tính cách này của Trình Như An, nhưng cũng may vẫn là đứa trẻ nhà Lý Nguyên có thể khiến cho vị tiểu công chúa kia chịu kết giao nhiều hơn

“Tuân lệnh hoàng thượng”

Lý Nguyên cảm thấy hai hài tử của mình được hoàng tử và công chúa yêu thích không biết là phúc hay là hoạ đây nhưng chúng vẫn là những đứa trẻ cho nên việc này tương lai rồi sẽ biết mà thôi

Lý Viên Kỳ liên tiếp nắn trúng hồng tâm khiến cho bản thân y vui vẻ không ngừng, trở về y sẽ khoe với phụ thân hôm nay y có thể bắn trúng hồng tâm nhiều như vậy

Trình Hàn Nhất và Trình Hàn Tuấn bên cạnh cũng không kém liên tục mũi tên bắn ngay thẳng hồng tâm, cả hai như là đang đấu nhau xem ai sẽ bắn trúng hồng tâm nhiều hơn

Lý Viên Kỳ đưa ánh mắt hâm mộ về phía cả hai người

“Hàn Nhất ca và Hàn Tuấn ca thật giỏi”

Nghe thấy lời nói khen ngợi của Lý Viên Kỳ trong lòng hai người liền vui vẻ

“Kỳ nhi cũng rất giỏi”

Cả ba ngươi cả một ngày vui vẻ như vậy cho đến lúc cổng thành chuẩn bị đóng lại, Lý Viên Kỳ muốn trở về vương phủ nhưng hai người kia lại không cho

“Kỳ nhi ở lại hoàng cung một đêm đi được không, tiện thể gọi thái y đến xem xem sức khoẻ đệ có vấn đề gì hay không”

“Nhưng đệ không trở về một ngày phụ thân chắc chắn sẽ lo lắng, đệ không muốn phụ thân lo lắng”

“Đệ không cần lo, Bạch thúc thúc đã cho phép đệ ở lại cung vài hôm để thái y tiện theo dõi xem sức khoẻ đệ có xảy ra vấn đề gì hay không, đệ cứ yên tâm ở lại đây, bộ đệ không thích ở lại cùng bọn ta sao”

Trình Hàn Tuấn làm bộ uỷ khuất mà nói, Lý Viên Kỳ đương nhiên tin vào khuôn mặt của hắn mà nhanh chóng đưa tay ôm lấy Trình Hàn Tuấn

“Hàn Tuấn ca ca đừng buồn, Kỳ nhi thích ở cùng hai người mà”

Cả hai người nghe vậy liền biết đã thành công thuyết phục Lý Viên Kỳ ở lại hoàng cung

Ban đêm trên giường trong tẩm cung, Lý Viên Kỳ nằm ở giữa hai người Trình Hàn Nhất và Trình Hàn Tuấn mà ngủ say quên cả trời đất, đây đương nhiên không phải là lần đầu bọn họ ba người cùng nhau nằm trên một giường chỉ là đây là lần đầu tiên Lý Viên Kỳ ở lại hoàng cung cùng cả hai người bọn họ

Trình Hàn Nhất đợi khi Lý Viên Kỳ ngủ say liền mở mắt ngắm nhìn người trước mặt đầy vẻ yêu thương, hắn không biết bản thân hiện tại là như thế nào với Lý Viên Kỳ, chỉ biết bản thân hắn không muốn Lý Viên Kỳ thuộc về ai khác ngoài mình, hơn nữa càng không muốn Lý Viên Kỳ kết giao thêm bất cứ ai ngoài bọn họ ra, Lý Viên Kỳ chỉ được phép ở cùng họ mà thôi

Trình Hàn Tuấn đương nhiên vẫn chưa ngủ chỉ là cảm nhận được ca ca mình cũng chưa ngủ nhưng hắn lại không muốn mở mắt ra, hai người họ là huynh đệ song sinh, một trong cả hai nghĩ gì ngưởi còn lại đương nhiên sẽ hiểu rõ nhưng Trình Hàn Tuấn lại chỉ muốn Lý Viên Kỳ là của riêng bản thân hắn, hắn có thể chia sẻ bất cứ thứ gì cùng với ca ca hắn nhưng riêng Lý Viên Kỳ thì không thể.

Bạn đang đọc Tướng Quân Của Bọn Ta

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

  • Thời gian

    2y ago

  • Lượt đọc

    0

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!