Nếu muốn nuôi thỏ rừng, tốt nhất là nên trực tiếp xây dựng bãi chăn nuôi.
Tất nhiên hiện tại bọn họ đang không có dư năng lượng như vậy, nên làm cái chuồng thỏ trước vậy.
Xét đến hàm răng sắc nhọn của thỏ rừng, nếu dùng dây vỏ cây hoặc dây rơm làm chuồng, e rằng một đêm không chú ý, thỏ rừng sẽ có thể chui ra khỏi chuồng và trốn thoát .
Vì lý do đó nên phải sử dụng những vật liệu bền hơn và không dễ bị nhai cắn.
Những thứ duy nhất có thể tìm thấy cho đến nay là những tấm gỗ.
Suy cho cùng, bộ tộc Hắc Nguyệt có rất nhiều “Đại Thuẫn Binh”.
Hiện tại, Chu Tự mặc dù đã nắm được chân ngôn của đối phương, nhưng hắn cũng không có ý định sao chép hoàn toàn chiến thuật của bọn họ.
Chiến thuật trước đây của cựu thủ lĩnh bộ tộc Hắc Nguyệt, nói trắng ra là chiến thuật yêu cầu tất cả các chiến binh của bộ tộc cầm khiên lớn để tự bảo vệ mình, tạo thành một bức từng phòng thủ xung quanh, sau đó bản thân đứng ở vị trí trung tâm làm người điều khiển.
Nhưng vấn đề là hắn không thể là trung tâm với cái năng lực “Thao Khống Khô Lâu” này được.
Tuy có thể giữ vị trí tiêu hao mang tính chất phụ trợ, nhưng bản thân thiếu khả năng điều khiển trận chiến vào những thời điểm quan trọng, có khả năng quyết định thắng bại nhưng hoàn toàn không thể dẫn dắt nhịp điệu.
Lúc đầu, không có bất cứ vấn đề gì nếu thả khô lâu binh để tiêu diệt đối thủ.
Nhưng đối phương cũng không phải kẻ ngu ngốc, không thể nào để cho ngươi bào mòn dần dần đến chết được.
Sức mạnh của bản thân khô lâu binh quá yếu, một khi đối thủ tấn công bất ngờ, hàng chục khô lâu có thể chặn được gì? Cho dù có tăng số lượng gấp đôi thì hơn ba mươi con cũng không thể làm được gì.
Xét đến quy mô hiện tại của bộ tộc, Chu Tự ước tính ít nhất sẽ có năm mươi con trở lên, mà muốn có thay đổi về chất thì có lẽ sẽ cần hơn một trăm con.
Điều kiện tiên quyết cho việc này đó là bộ tộc đối thủ phải có hơn ba mươi người.
Theo dòng suy nghĩ đó, đối mặt với việc tiêu hao của khô lâu binh, một khi đối thủ tấn công bất ngờ, khô lâu binh sẽ rất khó theo kịp tốc độ của kẻ thù.
Khi đó sẽ hình thành cục diện khó chấp nhận là Đại Thuẫn Binh sẽ một mình đối đầu với kẻ thù, lợi thế của những khô lâu binh bỗng chốc sẽ mất đi tác dụng.
Mà binh chủng Đại Thuẫn Binh này cầm những tấm khiên lớn cồng kềnh trong tay, trong hỗn chiến kiểu như vậy cũng chẳng có được bao nhiêu lợi thế.
Theo ý của Chu Tự, chiêu mộ một đám Đại Thuẫn Binh rồi sử dụng loại chiến thuật co đầu rụt cổ kiểu này quá lãng phí.
Chiến thuật của hắn là sẽ không loại bỏ hoàn toàn binh chủng này, nhưng chắc chắn là không cần nhiều như vậy.
Những tấm khiên làm sẵn giờ đây được bẻ thành những tấm gỗ, dùng làm chuồng thỏ.
Suy nghĩ tới việc hiện tại con thỏ rừng này được coi là nguồn thực phẩm quan trọng nên nhất định phải được nuôi dưỡng trong bộ tộc. Sau khi tìm được một địa điểm thích hợp, Chu Tự lấy một cành cây, vẽ một hình chữ nhật trên mặt đất, rồi gọi tên một thành viên bộ tộc đến.
- Ngươi qua đây, dựa theo hình dạng ta vẽ trên đất, ngươi đào xuống cho ta, không cần đào sâu, chỉ cần một tầng là đủ.
Sau khi dặn dò chuyện này, Chu Tự quay đầu bận rộn tháo dở những tấm ván gỗ, hắn là người duy nhất biết cách xây dựng chuồng thỏ, những người khác tối đa chỉ có thể giúp hắn làm chút việc tay chân.
Nhận thấy số lượng thỏ rừng được nuôi nhốt chắc chắn sẽ tăng lên trong tương lai, cho nên hắn làm một cái chuồng khá lớn ở đây.
Tuy nhiên, Chu Tự chỉ yêu cầu hắn đào lớp đất trên cùng nên hiệu suất tổng thể tương đối cao.
- Thủ lĩnh, ta đào xong rồi.
Sau khi nghe báo cáo, Chu Tự đang loay hoay với tấm ván gỗ, ngẩng đầu nhìn tới.
- Rất tốt, vậy ngươi rải đá vụn xuống nơi ngươi vừa đào đất đi.
Không cần nhiều lời, Chu Tự đang dự định lát nền đá cho chuồng thỏ, bởi vì ý tưởng hiện tại của hắn là để trực tiếp cắm những tấm gỗ phù hợp vào một khoảng cách nhất định xung quanh để tạo thành chuồng thỏ.
Ưu điểm lớn nhất của việc làm này là thuận tiện, đơn giản và không gặp rủi ro tiềm ẩn chính là bùn đất dưới chiếc chuồng.
Thỏ cũng có thể đào hố, không có gì đảm bảo nó sẽ không đào hố trốn thoát, hoặc đào đất làm ván rơi ra, để tránh những tình huống như vậy, Chu Tự đã nghĩ xong biện pháp.
Ngươi dù sao cũng chẳng đào đá được mà đúng không?
Trong doanh trại có rất nhiều đá vụn rơi ra lúc mài dũa rìu đá, bây giờ cho chúng ở đó là hợp lý.
Sau đó bao quanh bằng những tấm gỗ, một chiếc chuồng thỏ đơn giản đã nhanh chóng được hoàn thành.
Chu Tự nhanh chóng ném "hộ gia đình" đầu tiên vào.
Sau đó, "nóc nhà" chắc chắn không thể để mở mãi được, hắn không sợ con thỏ có thể nhảy ra ngoài, dù sao chênh lệch độ cao bằng chiều cao của một người, muốn nhảy ra ngoài đâu có dễ như vậy.
Hắn chủ yếu sợ rằng một số loài ăn thịt trên thảo nguyên sẽ đến săn thỏ của hắn.
Ngày xưa thỏ rừng ẩn náu trong bụi rậm và hang thỏ, những con chim săn mồi đó phải rất vất vả mới bắt được.
Từ nay về sau e rằng sẽ có đủ loại chim ăn thịt xếp hàng đến chỗ hắn làm thẻ cơm rồi…
Vì thế cái chuồng thỏ này phải được đậy lại!
Cũng không tốn nhiều công sức, chỉ cần kiếm một tấm khiên lớn bằng ba tấm gỗ, đậy lên trên là xong.
Tất nhiên, sau khi làm xong chuồng thỏ, Chu Tự không quên lấy một ít thức ăn cho nó.
Lúc này câu hỏi được đặt ra là: phải cho thỏ ăn gì?
Chắc chắn đa phần mọi người nghĩ đến đầu tiên sẽ là rau củ xanh.
Câu trả lời hoàn toàn sai!
Thỏ không thể ăn loại thức ăn có lượng nước quá cao làm thức ăn chủ yếu, nếu ăn quá nhiều sẽ bị tiêu chảy, thậm chí chết…
Thỏ là động vật ăn cỏ, bọn chúng ăn cỏ, mà còn phải là cỏ khô, thường lấy cỏ Timothy làm thức ăn chính.
Về phần hỏi Chu Tự tại sao hắn biết nhiều như vậy.
Bởi vì hắn luôn muốn nuôi thú cưng nên về cơ bản đã nghiên cứu tất cả những loài có thể bán trên thị trường, tất nhiên bao gồm cả thỏ.
Lúc Chu Tự quyết định nuôi thỏ ở thế giới nguyên thủy, chắc chắn đã cân nhắc điều này.
Thỏ có thể sống sót bằng cách ăn cỏ khô, mà cỏ khô mà thỏ có thể ăn ở khắp mọi nơi gần tổ thỏ, vậy nên sẽ không gây áp lực lớn về lương thực cho bộ tộc của bọn họ.
Theo tiền đề này, bản thân thỏ còn rất biết sinh sản thế nên trước kia có chuyện ở nước nào đó xảy ra chuyện biển thỏ tràn vào. Nuôi thỏ không khó lắm, một khi nuôi thành công, đến kích thước nhất định sẽ có được một số lượng thịt ổn định cho bộ tộc bọn họ.
Bằng cách này, sau khi xem xét toàn diện, đây chắc chắn là lựa chọn tiết kiệm chi phí nhất hiện nay.
Hắn ném đống cỏ khô mà tiện tay hái ở gần hang thỏ vào trong chuồng vừa làm xong này, con thỏ kia cũng không lập tức vồ tới ăn.
Ngẫm lại cũng đúng, loài thỏ luôn nhút nhát, thậm chí rụt rè đến mức đang sống sờ sờ cũng bị dọa chết được.
Từ lúc bị bọn họ bắt đến lúc bị nhốt vào chuồng thỏ này, con thỏ chắc hẳn đang vô cùng sợ hãi, trong trạng thái căng thẳng, việc không ăn là chuyện bình thường nên tạm thời cứ để nó ở đó.
Hắn không có thời gian để theo dõi sát sao vào con thỏ ở đây, lát nữa hắn phải quay về doanh trại Diêm Hồ một chuyến.
Kể từ khi đến doanh trại Hắc Nguyệt cho đến bây giờ, hắn vẫn chưa quay lại doanh trại Diêm Hồ.
Mặc dù xét đến vị trí địa lý, trọng tâm phát triển trong tương lai của bộ tộc bọn họ sẽ hoàn toàn được chuyển sang doanh trại Hắc Nguyệt, nhưng chắc chắn hắn không thể từ bỏ doanh trại Diêm Hồ có hai nguồn tài nguyên chính: mỏ than và muối.
Vì lý do này, hắn phải nhanh chóng quay lại và thu xếp một phen.
Dịch: Diễm Quỳnh
Biên: Khangaca