Tư Mộ Bạch chống ô giấy dầu, nước mưa theo mái hiên trượt xuống, giống như nước mắt hắn bi thương rơi xuống.
Thế nhưng nghĩ đến việc phải giết chết Ngưu Ma anh hùng, trong lòng Tư Mộ Bạch lại nhịn không được có chút hưng phấn, tâm tình bi thương cũng không khống chế được, nhịn không được muốn nhếch miệng cười.
Vừa khóc vừa cười, nức nở như quỷ.
Đột nhiên.
Bàn chân Tư Mộ Bạch giơ lên, đột nhiên hạ xuống.
Ầm một tiếng vang thật lớn!
Tuyết đọng như bông bị đánh thành sóng lớn, hướng về phía xa xa ập tới.
Cổ cứng đờ, khó khăn ngẩng lên, trên mặt vẻ đau khổ bỗng nhiên giống như tượng gỗ, hoàn toàn cứng đờ.
Con sóng lớn kia hướng phía trước lao tới, trong quá trình va chạm liền tan rã, hóa thành nước sông cuồn cuộn, giống như phía trước có một ngọn lửa hừng hực, đốt cháy băng tuyết hòa tan cả con phố dài!
Chỉ thấy, trên con sóng lớn kia.
Một đứa trẻ hai mắt rực lửa, khuôn mặt mơ hồ, quanh thân hồng lăng như rồng múa, tóc đen như rong rêu cuồng loạn bay lượn.
Bàn tay mũm mĩm bởi vì dinh dưỡng quá đầy đủ mà nắm chặt thành quyền, đang phẫn nộ nhìn chằm chằm hắn.
Thần tính nồng đậm đến cực hạn kia, giống như hồng liên tùy ý nở rộ.
Trên mặt Tư Mộ Bạch bỗng nhiên muốn khóc, bi thương nồng đậm đến mức không tan ra được, nhìn chằm chằm đứa trẻ như hồng liên kia, lông tơ dựng đứng.
"Thần tính như vậy... Nộ chi thần tính, Tứ Ngự cấp... [Phẫn Nộ Thái Tử]?"
Cả con phố dài...
Dưới nhiệt độ cao, mưa tuyết tan rã, mưa từ trên trời đổ xuống, biến thành mưa to tầm tã, ào ào đập vào mặt dù, Tư Mộ Bạch vốn đang tao nhã dưới dù bị dội cho ướt sũng, nước mưa theo sợi tóc trên trán hắn chảy xuống.
Sắc mặt Tư Mộ Bạch hiện lên màu đỏ ửng không bình thường.
Hắn ho khan kịch liệt, bi thương trong mắt như bị đánh tan, hóa thành một tia sợ hãi.
"Tứ Ngự cấp?"
"Không thể nào! Phi Lôi thành sao lại có Thần Cơ Tứ Ngự cấp?!"
"Làm sao có thể?!"
"Tên Ngưu Ma này... có người chống lưng!"
...
...
Khí huyết như mãng xà nổi giận gầm thét, nước mưa rơi xuống người khôi ngô, lập tức bốc hơi.
Lý Triệt đeo mặt nạ Ngưu Ma, cảm nhận nước mưa vỗ vào nón lá, trong lòng hơi nghi hoặc, tuyết... Sao lại hóa thành mưa?
Vi phụ chỉ muốn lặng lẽ nhìn con trường sinh Chương 45
Thế nhưng không kịp để hắn suy tư về sự biến hóa của thiên tượng này, bốn phía có bốn luồng khí tức như lửa không ngừng tới gần, ép hắn vào giữa.
Bàn chân dẫm mạnh xuống, gạch xanh trên mặt đất nứt toác, vết nứt như mạng nhện lan rộng.
Lý Triệt dừng lại, thân hình khôi ngô như ma quỷ, hai tròng mắt dưới mặt nạ vẫn hờ hững như thường.
Nơi này đã là nơi hẻo lánh của tiệm điêu khắc gỗ Từ Ký, cách xa khu vực sân nhà hắn, hơn nữa còn tạo ra ảo giác không có đường lui cho bốn tên võ phu Hoán Huyết này, bị ép vào đường cùng.
Lý Triệt không lùi nữa.
Ba gã cao thủ Hoán Huyết của Linh Anh giáo, bày trận phía trước, phong tỏa ba phía của hắn.
Bọn chúng đeo mặt nạ trẻ con, có khóc, có cười, có giận...
Mà ở phía xa hơn, như một thanh trường mâu sắc bén đứng sừng sững trên nóc nhà là Quách Chiến thuộc hạ của Tư Mộ Bạch, treo tên, giương cung, lạnh lùng nhìn hắn, nước mưa theo cằm chảy xuống, tụ thành dòng.
Dù mưa to đến đâu cũng không thể khiến cho mũi tên được nhắm chặt kia lay động dù chỉ một chút.
"Chạy đi... Ngưu Ma ngươi còn chạy đi..."
"Đã ăn mồi câu, à không, mồi trâu rồi... Vẫn còn muốn chạy? Làm gì có chuyện dễ dàng như vậy?"
Ba gã cao thủ Linh Anh giáo Hoán Huyết, ánh mắt sau lớp mặt nạ nhìn chằm chằm Lý Triệt đầy âm trầm.
"Không
"Dưới cái mặt nạ Ngưu Ma này của ngươi là gương mặt anh hùng kiểu gì?"
Một gã võ phu Hoán Huyết đeo mặt nạ nữ đồng khóc thút thít cười lạnh nói.
Lý Triệt đội nón lá, bộ đồ co giãn trên người bị nước mưa làm ướt sũng, nhưng lại phác họa hoàn mỹ thân hình cường tráng, cơ bắp cuồn cuộn của hắn.
Hắn cúi đầu.
Tuyệt cảnh? Không còn đường lui sao?!
Quả thật, tình huống lúc này... đúng là đã bị dồn vào đường chết.
[Đạo Quả: Long Tượng Kim Cương (cấp 1, 90%)]
Trước mắt, dòng nhắc nhở về Đạo Quả hiện lên.
Chỉ còn một chút nữa...
Sắp rồi.
Lý Triệt đột nhiên ngẩng đầu, trong mắt tràn đầy chiến ý, sát khí ngập trời không còn che giấu!
Giờ khắc này.
Sau khi xuyên việt đến thế giới này, những bàng hoàng, thấp thỏm bị đè nén trong lòng, nhìn thấy Linh Anh giáo hoành hành ngang ngược, phẫn nộ, sát ý, đều không cần che giấu nữa!
Tất cả, đều phải trút hết vào trận chiến này!
Ta muốn...
Giết! Sạch! Bọn! Ngươi!
Nước mưa rơi xuống từ độ cao vạn trượng, trở nên mịt mù, rõ ràng là mùa đông, vậy mà lại giống như mưa bão giữa mùa hè, khí thế ngập trời!
Màn đêm càng thêm u ám.
Nước mưa rơi trên nón lá, bắn tung tóe sương mù, khiến cho khí huyết đang sôi trào của mấy tên võ phu kia tựa hồ cũng lạnh đi vài phần.
Ánh mắt Lý Triệt hung dữ, giống như hai đời tích lũy, vào giờ khắc này bộc phát ra toàn bộ.
Hắn ngẩng đầu nhìn bầu trời đen kịt, những hạt mưa trong suốt rơi xuống, rơi trên mặt nạ Ngưu Ma, nháy mắt đã bị bao phủ bởi màn nước, tầm nhìn trở nên mơ hồ.
Hoàn cảnh rất khắc nghiệt, thế nhưng đối với Lý Triệt mà nói, đây lại là thiên thời địa lợi vô cùng tốt.
Nước mưa lạnh lẽo, dễ dàng bào mòn huyết khí nhất.