"Ô! Cô! Ma! Ni! Hồng! Án! Ma! Ni!"
Phương Hàn vừa thấy Đại Uy Đức Ma Vương thì không chút do dự điều động Thiên Lang Yên, trong nháy mắt ngưng tụ thình một cái loa lớn, hô lên Thiên Long Bất Âm, khí thế như thiên quân vạn mã lao tới.
Nhất là khi âm thanh được Thiên Lang Yên khuếch đại, uy lực lại càng lớn hơn, tần suất chấn động của âm ba lớn hơn gấp đôi so với trước kia.
Đây là Phương Hàn dựa vào diệu dụng của Thiên Lang Yên.
Thiên Lang Yên cũng không phải đơn giản là một làn khói, mà còn là linh hồn của Nguyệt Dạ Lang, Ngũ Kim Độc Khí…. Các loại tài liệu hợp thành rồi dùng yêu pháp tế luyện, lúc thì nặng như thủy ngân, lúc thì nhẹ như sương khói, lúc thì hung mãnh như thiên Lang, lúc thì mềm mại như nước chảy, có thể biến ảo thành đủ loại hình dạng.
Có Thiên Lang Yên biến hóa thành loa lớn phối hợp, uy lực của Thiên Long Bát Âm lớn vô cùng, đây cũng là lý do tại sao Phương Hàn dám xông vào đại trận của ba ngàn Thiên Ma.
Bất quá Đại Uy Đức Ma Vương vừa xuất hiện, Phương Hàn liền biết rằng đây là một địch nhân vô cùng lợi hại, mạnh mẽ hơn rất nhiều so với bất kỳ Thiên Ma nào hắn từng gặp, nếu như không tiên hạ thủ vi cường, chỉ sợ rằng bên mình sẽ rơi vào thế hạ phong.
Bây giờ tu vi của hắn đã tới cảnh giới Thần Biến rồi, có thể dự cảm được nguy hiểm, khi thấy Đại Uy Đức Ma Vương xuất hiện trước mắt, trong lòng hắn có một loại cảm giác không thể chiến thắng nổi lên, hắn biết là dậm phải đinh cứng rồi!
Vốn khi Phương Hàn phát ra Thiên Long Bát Âm, Thiên Lang Yên bình thường cũng bị chấn nát, bất quá Thiên Lang Yên được hắn dùng máu tế luyện, trong đó có ẩn chứa huyết chi tinh thần của hắn, tựa như một phần thân thể của hắn.
Âm thanh phát ra lớn đến mức có thể làm cho người nghe bị thủng màng nhĩ. Thiên Long Bát Âm chẳng những không tổn hại Thiên Lang Yên mà ngược lại còn phối hợp tạo ra hiệu quả tương hỗ.
"Sóng âm thật mạnh…"
Đại Uy Đức Ma Vương không ngờ Phương Hàn lại xuất chiêu Thiên Long Bát Âm như vậy, thân hình bị đánh cho chấn động, thân thể vặn vẹo như sóng nước, không ngừng biến ảo, tựa hồ sẽ tán đi.
Cuối cùng, hắn gào to một tiếng, phóng lên cao, tránh thoát được sự tập kích của sóng âm.
"Quá lợi hại, chúng ta đi mau!"
Phương Hàn nhìn Đại Uy Đức Ma Vương có thể thoát khỏi chiêu này mà không xây xước gì thì tóc gáy trên người dựng đứng cả lên.
Với lực lượng của hắn bây giờ, Thiên Long Bát Âm cùng với loa Thiên Lang Yên kết hợp, lại đánh ra ở khoảng cách gần như vậy, cho dù là một con voi cũng bị chấn động mà chết, vậy mà Ma Vương này mặt không chút nào đau đớn, thân thể cũng không có bị đánh bay, thật sự là kinh thế hãi tục.
Vốn Phương Hàn còn muốn dựa vào chiêu này, xuất kỳ bất ý mà giết chết Ma Vương.
Ma Vương tương đương với cao thủ Thần Thông Bí Cảnh, nếu như hắn có thể giết được Ma Vương, vậy thì lập tức một trận thành danh, được rất nhiều phần thưởng của môn phái. Nhưng bây giờ xem ra sự chênh lệch giữa hắn và Ma Vương là quá lớn, căn bản không có khả năng vượt cấp mà giết được.
Việc quan trọng bây giờ là chạy trốn.
Lang Yên Pháp Cầu lại ngưng tụ lại, lần này tốc độ tăng đến mức tối đa, hướng về phía hào quang Cửu Cung Kim Kim Tháp mà lao xuống, xuyên qua ba ngìn Thiên Ma.
Vốn ba nghìn Thiên Ma đang tập trung tấn công Cửu Cung Kim Tháp đột nhiên nghe thấy Thiên Long Bát Âm của Phương Hàn vang lên mãnh liệt, bọn chúng liền kinh hãi quay đầu lại xem xét, kết quả là bị Phương Hàn liều chết dùng thế sét đánh không kịp bưng tai, vừa đi vừa phát ra Thiên Long Bát Âm, đám Thiên Ma nhất thời không kịp đề phòng, bị đánh tan.
Phanh phanh phanh phanh phanh........
Cứ mỗi cái Thiên Ma bị chấn nát, Phương Hàn vẫn không quên thả một Lang Yên ra thu Thiên Ma vào trong Thất Sát Hồ Lô, sau đó thì dùng một thủ pháp linh xảo đưa vào trong Hoàng Tuyền Đồ.
Một con, hai con… mười con… hai mươi con… ba mươi con.
Lần này liều chết xông vào giữa trận Thiên Ma, thu được thu hoạch rất lớn, có hơn trăm Thiên Ma bị Phương Hàn thu vào.
"Muốn chết!"
Đại Uy Đức Ma Vương ở xa xa thấy được một màn này thì thân thể liền động, hóa thành một đạo hắc quang xé rách không khí lao tới đánh vào sau lưng Phương Hàn.
Ba!
Thiên Lang Pháp Cầu trúng một chiêu này liền bị đánh cho vỡ nát, giống như rắn bị thương rút vào hang, toàn bộ Thiên Lang Yên đều trở về trong Thất Sát Hồ Lô. Mất đi sự bảo vệ của Lang Yên, Phương Hàn cùng đám nữ đệ tử Già Lam Hội đều rơi xuống đất.
Cũng may là bọn họ không ở quá cao so với mặt đất, với lực lượng thân thể của mọi người, vừa rơi xuống đất liền lăn mấy vòng giảm chấn động rồi lao nhanh về phía Cửu Cung Kim Tháp.
"Là đệ tử Vũ Hóa Môn chúng ta!"
"Kia…? Luồng hắc quang kia không phải là Thiên Ma bình thường, đó là Ma Vương!"
"Trời ạ! Là Ma Vương!"
"Mấy đệ tử này lại có thể chạy thoát khỏi độc thủ của Ma Vương, thật lợi hại!
"Là mấy vị sư tỷ thuộc Già Lam Hội! Khó trách trong giới đệ tử Vũ Hóa Môn chúng ta, Già Lam Hội là đoàn thể đông đảo nhất."
"Già Lam Hội như thế nào lại có nam tử? Nam tử kia là ai mà lợi hại vậy, trên người hắn hình như có một kiện bảo khí? Ta còn tưởng luồng khói đen vừa rồi là một Thiên Ma lợi hại chứ." Mấy đệ tử trong hào quang của Cửu Cung Kim Tháp lúc này thấp giọng thảo luận, nhưng cũng không có ai chạy ra tiếp ứng.
Đây cũng không phải là mấy đệ tử này thấy chết không cứu, không có tình đồng môn mà là vì Ma Vương xuất hiện, tình thế hiện giờ rất hung hiểm.
"Các muội mau vào trong vòng kim quang, ta ngăn cản hắn cho!"
Phương Hàn lạnh lùng nhìn về phía lồng kim quang, sau đó quay lại đối mặt với Ma Vương đang lao đến, không nhịn được hét lớn một tiếng, Thiên Lang Yên lại được thả ra hóa thành một Thiên Lang khổng lồ, há mồm lao đến tựa như muốn cắn nuốt Ma Vương.
Mà Thiên Ma chung quanh đều bị luồng Thiên Lang này hút vào.
Nguyệt Nhi, Dạ Vũ cùng mấy đệ tử Già Lam hội cũng biết giờ phút này không thể có chút do dự, vội vàng dùng Tùng Đào Cầm cùng Vân Thủy Địch đánh tan Thiên Ma trước mặt, dẫn nhóm người nhanh tróng lao vào trong vòng kimg quang, cả người trở nên nhẹ nhỏm, thở ra một hơi dài, "An toàn rồi!"
Đồng thời các nàng cũng không nhịn được quay lại nhìn Phương Hàn với ánh mắt tràn ngập lo lắng.
Phương Hàn ngăn cản Ma Vương, giúp cho các nàng có cơ hội sống sót, nhưng bản thân hắn thì lại lâm vào tình cảnh nguy hiểm vô cùng.
"Thiên Lang Yên! Thất Sát Hồ Lô! Đây là pháp bảo của Yêu Thần Tông, sao lại rơi vào tay một tên nhãi nhép như ngươi. Thật quá lãng phí, đưa đây cho ta!" Đại Uy Đức Ma Vương lao nhanh tới, thấy Phương Hàn xuất ra Thiên Lang yên hóa thành một đầu Thiên lang đánh về phía mình thì cười lạnh, vươn ma chưởng ra, ma chưởng bỗng trở nên lớn lên, vỗ mạnh lên Thiên Lang."
Ô ô ô, ô ô ô!
Thiên Lang phát ra một tiếng kêu thảm thiết, nổ mạng ra thành sương khói, rút trở về.
Phương Hàn bị vụ nổ mạnh này mà đánh văng đi, lộn nhào một vòng mới đứng dậy được, muốn khư động Thiên Lang Yên lần nữa nhưng phát hiện ra Thiên Lang Yên trong hồ lô đang chậm rãi hồi phục, căn bản không thể vận dụng, hiển nhiên là bị một chiêu của Ma Vương làm tổn thương nặng, cần rất nhiều thời gian mới có thể hồi phục.
"Đại Uy Đức Ma Vương thật lợi hại! Ngày đó Kim Thạch Thai cũng không phá được Thiên Lang Yên, mặc dù một phần là nhờ có Diêm hỗ trợ nhưng mà Ma Vương quả thật lợi hại hơn rất nhiều. Ma Vương một kích liền đánh cho Thiên Lang Yên tản mát, ma khí ngập trời."
Phương Hàn vô cùng kinh hãi, cảm nhận rõ ràng sự chênh lẹch giữa mình cùng cao thủ Thần Thông Bí Cảnh.
Đại Uy Đức Ma Vương một chưởng đánh tan Thiên Lang Yên, nhe răng cười, đang chuẩn bị giết xuống thì tựa hồ cảm ứng được điều gì, nhìn về phương xa.
"Sao lại lạnh như vậy……"
Phương Hàn đang định liều mạng, nhưng lại phát hiện ra Đại Uy Đức Ma Vương tự nhiên lại không đánh giết mình nữa, ngờ nghệch tự hỏi chả lẽ Ma Vương tự nhiên phát thiện tâm. Đến khi ngẩng đầu lên mới phát hiện một cổ khí lạnh thấu xương tràn đến, giống như đang mùa đông vậy.
Mà ba nghìn thiên Ma dường như cũng cảm giác được run rẩy không thôi.
Trong khi mọi người đang ngơ ngác!
Bầu trời bỗng tràn ngập tuyết trắng, rơi xuống bao phủ hết phương viên ngàn dặm xung quanh, phủ lên không gian xung quanh một màu trắng mịt mờ.
A! A a a a a.
Khi tuyết rơi xuống, Thiên Ma kêu gào thảm thiết, bởi vì mỗi một bông tuyết rơi trên người chúng thì lập tức biến thành khối băng, đem bọn chút nhốt lại, rơi xuống mặt đất.
Trong khoảng thời gian ngắn, ba nghìn Thiên Ma đều bị đóng băng, không sót một móng nào. Mà bông tuyết rơi trên người Phương Hàn thì tựa như có linh tính, vẫn chỉ là những bông tuyết bình thường.
Trong lúc đó, Đại Uy Đức Ma Vương cũng bị vô số bông tuyết bao trùm, đảo mắt đã nhốt trong một khối băng lớn, rơi xuống mặt đất.
"Thiên Hàn Huyền Minh Kính!"
Đại Uy Đức Ma Vương mặc dù bị nhốt trong băng trụ, nhưng bên trong vẫn truyền ra thanh âm ken két như tiếng kim loại cạ vào nhau.
"Tùy ý vung tay lên thì tuyết phủ ngàn dặm đem ba nghìn đầu Thiên Ma nhốt trong băng…. Quá lợi hại! So với Ma Suất Ứng Thiên Tình kia không biết ai hơn ai kém, đây là đệ tử Vũ Hóa Môn sao…. Phương Hàn ta từ bây giờ phải cố gắng ẩn dấu thân mình, ngươi có nói gì thì ta cũng không nghe, không thấy, không trả lời. Bằng không sẽ bị người này phát hiện."
Thanh âm của Diêm vang lên, tựa hồ có chút run rẩy.
"Ha ha, ha ha…. Đại sư huynh thật là lợi hại, một chiêu Tuyết Mãn Càn Không đánh ra ngay cả Ma Vương cũng không thể chống đỡ nổi."
"Chúnh ta còn kém rất nhiều so với Đại sư huynh."
Đại sư huynh kiêm tu Vũ Đại Lực Thần Thông, chỉ riêng về pháp lực thì cũng thuộc hàng đầu trong đệ tử Vũ Hóa Môn chúng ta. Nếu không sao lại được gọi là Trung Thiên Đô."
"Cả Thiên Ma chiến trường này kể ra cũng có một vạn tám ngàn đầu Thiên Ma, Đại sư huynh vung tay một cai liền giết ba nghìn Thiên Ma, một đầu Ma Vương cũng bị bắt nhốt."
"Nghe nói năm năm trước Đại sư huynh được Đại Húc Vương Triều mời tới làm phép để tăng thu hoạch năm sau, vung tay một cái tuyết bay đầy trời, cao tới ba thước…. Đại Húc Vương Triều thậm chí còn muốn đem công chúa tặng cho làm nha hoàn, nữa đó."
"Chư vị sư đệ sư muội hảo. Chúng ta xuống xem xét một chút."
Thanh âm từ chân trời vang vọng lại, âm thanh vừa tới thì người cũng tới.