*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương 105:
Có điều Cố Tiểu Mạch luôn đề phòng anh, Mộ Bắc Ngật không thể dọa cô, hơn nữa thời cơ vẫn chưa chín muồi.
Anh mím môi, im lặng bước đến bàn làm việc, phòng làm việc khôi phục lại bầu không khí tĩnh lặng, Mộ Bắc Ngật liếc nhìn tập tài liệu để trên bàn.
Anh liếc nhìn một cái, cầm lên đi đến chỗ Cố Tiểu Mạch, đặt xuống trước mặt Cố Tiểu Mạch.
Cố Tiểu Mạch nhìn tập tài liệu, cô hiểu nhầm đó là hợp đồng, cô mở tập tài liệu ra, lần này cô phải đọc cho kĩ một lượt rồi mới kí tên.
“Cảm ơn, không cần đâu, tôi tự giải quyết được rồi “Cố Tiểu Mạch, có phải cô luôn không muốn nhận sự giúp đỡ của người khác?”
Cô quá mạnh mẽ và tự lập, cô luôn tỏ ra mạnh mẽ ở trước mặt mọi người, không muốn nhận sự giúp đỡ và bố thí của người khác, cô muốn tự thân vận động.
Nhưng Mộ Bắc Ngật cũng không hiểu quá rõ về Cố Tiểu Mạch, anh chỉ biết một chút mà thôi.
Cố Tiểu Mạch cười nhẹ, “Tôi quen một mình rồi”
“Tổng giám đốc Mộ, là trợ lý đời sống của anh, không biết có chuyện gì cần tôi làm không?”
Cố Tiểu Mạch ngước đầu nhìn Mộ Bắc Ngật, giọng nói nghiêm túc.
Cô ngước đầu, dưới ánh sáng mặt trời, Mộ Bắc Ngật có thể nhìn rõ đôi mắt thâm xì của cô.
Mộ Bắc Ngật nheo mắt, lạnh lùng lên tiếng, “Ừ, bên trong có phòng nghỉ, cô vào đấy nghỉ ngơi đi”
“Cái gì?”
Cố Tiểu Mạch không dám tin những gì mình nghe thấy, cô vội vàng hỏi lại.
“Không nghỉ ngơi làm sao có thể làm việc tốt được, đây là mệnh lệnh, đi vào nghỉ đi”
“Không cần đâu, tôi rất tốt” Khuôn mặt Cố Tiểu Mạch nóng bừng.
Thật không ngờ, Mộ Bắc Ngật không cho cô cơ hội từ chối, g điệu như thể ra lệnh, “Cố Tiểu Mạch, đây là mệnh lệnh, nếu cô còn từ chối, tôi sẽ ôm cô vào đó”
Cố Tiểu Mạch nghe xong, sợ đến mức ngã xuống, cô vội vàng đứng lên, hoảng hốt bỏ chạy, “Tôi biết rồi”
Cô bước về phòng nghỉ của Mộ Bắc Ngật, không chú ý đến Mộ Bắc Ngật ở đẳng sau đang nhếch miệng cười.
Sau khi đóng cửa lại, cô võ vỗ ngực, hít một hơi thật sâu, đây không phải lần đầu tiên cô đến đây…
Trước mặt là chiếc giường màu đen, chăn ga gối đệm được gập gọn gàng, không hề có chút nhăn nhúm, đối điện có một chiếc tủ quần áo, ngoài ra còn có nhà vệ sinh, bố cục trang trí rất đơn giản.
Cố Tiểu Mạch ngồi dựa vào ghế, nghĩ đến lần trước ở đây, cô bị anh ép đến góc tường.
Lúc nhận ra điều này, Cố Tiểu Mạch như bị điện giật, nhảy cẵng lên, không dám nhìn cánh cửa phía sau lưng, cả cơ thể cứng đờ.
Cố Tiểu Mạch đưa tay vỗ mặt, cô bước đến chỗ chiếc giường, trong tay vẫn đang cầm tờ phiếu giao dịch, thật ra Cố Tiểu Mạch cảm thấy rất kỳ lạ, trên danh nghĩa, Hoàng Mai là mẹ vợ tương lai của anh, tại sao anh lại bán đứng mẹ vợ một cách điềm tĩnh như thế?
Thật là kỳ lạ!