Chương 93: [Dịch] Vô Địch Sư Thúc Tổ

Ngươi Biết Lam Ngân Thảo Không

Phiên bản dịch 8423 chữ

Sáng sớm hôm sau.

Ánh sáng ấm áp chiếu xuống, chiếu sáng cả Diêu Quang thành, các loại Linh khí phi hành ở trên bầu trời bay qua bay lại, giống như thế giới khoa huyễn.

Tần Giác duỗi lưng một cái đứng lên .

Không thể không nói, ở chỗ này cực kỳ dễ chịu, đáng tiếc là, nơi này không có bất kỳ cái gì để ăn .

Tần Giác mặc dù đã không cần ăn cơm nữa, nhưng hắn mỗi sáng khi tỉnh giấc, trong miệng luôn thích ăn chút gì đó .

Nhưng mà ngẫm lại cũng đúng, có thể tới tham gia tiệc rượu cũng là thủ lĩnh của một phương thế lực, làm gì cần phải có đồ ăn vặt?

Nghĩ tới đây, Tần Giác dứt khoát lấy một viên Tửu Tâm Đan nhét vào miệng.

Mùi rượu nồng đậm lập tức tản ra, còn kèm theo vị Huyết Linh quả nhàn nhạt .

Mặc dù mùi vị không tệ, nhưng ăn vào trong bụng lại không có cảm giác gì, giống như ăn không khí .

Lại liên tục ăn hai viên Tửu Tâm Đan, Tần Giác lúc này mới miễn cưỡng hài lòng, mở cửa đi ra ngoài, Tahm lập tức theo ở phía sau .

Viện lạc cực kỳ rộng rãi, không chỉ có linh khí nồng đậm, hơn nữa còn có một tòa đình viện được xây trên ao nước, có lẽ là bởi vì đều đang tu luyện, cho nên trong sân không có nửa bóng người .

Tần Giác đi vào đình viện ngồi xuống, bỗng nhiên phát hiện phía dưới ao lại có cá!

Mấy con cá này sống ở nơi có linh khí nồng đậm lâu dài, đã dần dần sinh ra tiến hóa, trở nên 'Màu mỡ' vô cùng.

Tần Giác liếm môi một cái, lộ ra dáng vẻ thèm nhỏ dãi.

Nói đến đây, hắn đã thật lâu rồi chưa có ăn cá .

Thấy chung quanh không có ai, bàn tay lớn của Tần Giác vồ một cái, hai con cá lập tức bay khỏi mặt nước, lơ lửng ở trước mặt hắn .

"Cái thứ này nướng lên mà nói, hẳn là mùi vị không tệ đâu."

Hạ quyết tâm, Tần Giác lập tức bỏ nội tạng của hai con cá, sau đó bắt đầu dùng hỏa diễm để nướng .

Đúng lúc này, một thanh niên đẩy cửa ra, đi thẳng đến đình viện.

"Tiền bối, buổi sáng tốt lành ."

Thanh niên cười đi vào đình viện, ngồi đối diện với Tần Giác.

Tần Giác lườm thanh niên một cái, đúng là người trẻ tuổi ngày hôm qua đứng bên cạnh cốc chủ Ám U Cốc Đường Thiên.

"Ta tên là Đường Tiêu ."

Gặp Tần Giác lộ ra vẻ nghi hoặc, thanh niên lập tức tự giới thiệu .

Suy nghĩ một chút, lại bổ sung:

"Ta là tam nhi tử của cốc chủ Ám U Cốc, người khác đều thích gọi ta là Đường Tam ."

"À."

Tần Giác hững hờ nhẹ gật đầu, giống như căn bản không nghe thấy thanh niên nói gì .

Đường Tiêu: "..."

Không bao lâu, hai đầu cá rốt cục cũng nướng chín, tản ra mùi hương ngây ngất, Tần Giác cho thêm đồ gia vị, sau đó bắt đầu ăn từng miếng từng miếng .

"Cô ."

Đường Tiêu ngồi bên cạnh nuốt ngụm nước miếng, đúng là nhìn thấy đói bụng .

"Ngươi cũng muốn ăn?"

Tần Giác quệt miệng, hỏi .

Đường Tiêu đầu tiên là lắc đầu, sau đó lại gật đầu một cái .

"Vậy ngươi cứ nghĩ đi ha ."

Nói xong, Tần Giác tiếp tục ôm cá nướng ăn ngấu nghiến .

"..."

Rất nhanh, Tần Giác đã ăn xong đầu cá nướng, sau đó lấy ra một bình linh tửu ngửa đầu nâng ly:

"Thoải mái!"

"..."

"Tiền bối, ta muốn mua một viên Tửu Tâm Đan ."

Trầm mặc một lát, Đường Tiêu thận trọng nói .

"Không bán ."

Tần Giác không chút do dự cự tuyệt .

"Ta có thể dùng những vật khác trao đổi ."

Đường Tiêu nói tiếp .

"Đồ vật gì?"

Tần Giác rốt cục nổi lên một chút hứng thú, hắn luôn cảm thấy người thanh niên này dường như có chút khác biệt so vớ những người khác, dù sao cái ngoại hiệu Đường Tam này vốn cũng không bình thường .

Thấy Tần Giác động tâm, Đường Tiêu đại hỉ, nhìn xung quanh một chút, sau khi xác định không ai, từ trong nhẫn trữ vật lấy ra một gốc linh dược có dáng vẻ hơi giống nhân sâm:

"Đây là một gốc linh dược cấp năm, với lại đã trưởng thành ."

"Linh dược cấp năm?"

Tần Giác có chút kinh ngạc:

"Ngươi dùng linh dược cấp năm đổi một viên đan dược tứ phẩm?"

Mọi người đều biết, linh dược đạt tới cấp năm đã sinh ra chất biến, thậm chí có một số ít linh dược sẽ sinh ra linh trí, tu luyện thành tinh .

Một gốc linh dược cấp năm trưởng thành có thể đổi lấy mười mấy viên thậm chí nhiều hơn nữa linh đan tứ phẩm cao cấp, coi như dùng để đổi một viên đan dược tứ phẩm viên mãn, cũng chính là bị thua thiệt.

"Hi vọng tiền bối có thể đồng ý ."

Đường Tiêu thành khẩn nói .

"Được, ta có thể trao đổi với ngươi, nhưng mà ta có một vấn đề muốn hỏi ngươi ."

Tần Giác uống một ngụm rượu, ý vị thâm trường nói .

"Vấn đề gì?"

Đường Tiêu nhíu mày .

"Ngươi biết Lam Ngân Thảo không?"

Tần Giác vẻ mặt nghiêm túc.

"Lam Ngân Thảo? Đó là cái gì?"

Đường Tiêu mờ mịt .

"Lam Ngân Hoàng thì sao?"

"..."

Đường Tiêu càng thêm mù mịt, không hiểu Tần Giác đang nói cái gì .

"Được, không biết thì thôi."

Tần Giác lộ ra vẻ thất vọng.

Đường Tiêu: "..."

"Viên Tửu Tâm Đan này là của ngươi ."

Nếu như đã đáp ứng đối phương, Tần Giác liền sẽ không nuốt lời, chỉ thấy hắn bấm nhẹ ngón tay một cái, một viên Tửu Tâm Đan rơi vào trong tay Đường Tiêu, mà linh dược cấp năm trong tay Đường Tiêu cũng bị Tần Giác thu vào nhẫn trữ vật .

"Đa tạ tiền bối!"

Đường Tiêu liền vội vàng khom người cảm tạ .

Mặc dù không biết Tần Giác hỏi những vấn đề kia rốt cuộc là có ý gì, nhưng có thể đạt được viên đan dược tứ phẩm viên mãn này, Đường Tiêu đã vừa lòng thỏa ý .

Có viên đan dược kia, phụ thân hắn liền có thể trùng kích Chí tôn cảnh càng nhanh .

Một viên đan dược tứ phẩm viên mãn, đối với võ giả Thiên giai đỉnh phong mà nói, gần như không thua kém gì một viên Ngũ phẩm Chí tôn đan, có thể tăng xác suất đột phá lên rất nhiều.

Cùng lúc đó, Tần Giác cũng là đứng dậy đi ra khỏi viện lạc .

"Tiền bối, người muốn đi đâu?"

Đường Tiêu nhịn không được hỏi .

"Không có liên quan gì tới ngươi ."

Để lại câu này, Tần Giác thảnh thơi tự tại rời khỏi viện lạc, Tahm vẫn ngoan ngoãn theo ở phía sau .

Có lẽ là bởi vì sáu đại gia tộc muốn tổ chức tiệc rượu, Diêu Quang thành gần đây võ giả nhiều hơn so bình thường.

Tần Giác tản ra linh thức, đi vào một đầu phố tương đối phồn hoa, nhìn xem thử có vật gì tốt có thể mua chút về không .

Dường như ngay tại lúc hắn bước vào con đường này lập tức tất cả ánh mắt liền tập trung trên người hắn, cho dù là nam hay nữ .

"Đây là công tử nhà ai, rất đẹp trai a ."

"Thế gian sao có thể có thiếu niên tuấn lãng như thế.”

"Các ngươi mau nhìn, dáng vẻ hắn uống rượu, a, ta đi chết đây!"

Đây là nữ nhân đang nói chuyện với nhau.

Giờ phút này Tần Giác tay cầm bầu rượu, áo trắng như tuyết, ngũ quan tuấn mỹ vô cùng, không cứng rắn, cũng không âm nhu, có thể xưng là vô song trên đời, tin chắc rằng đổi thành bất kỳ một nữ nhân nào đều sẽ trầm luân .

"Phi! Dáng dấp đẹp trai tuyệt đối là tra nam chính hiệu!"

"Đúng vậy, khẳng định sống không lâu!"

"Nam nhân quan trọng nhất chính là cơ bắp!"

Cái này là nam nhân đang nói chuyện với nhau.

Đối với những chuyện này, Tần Giác lơ đễnh, hắn chậm rãi hướng về phía trước, cuối cùng đứng ở trước một hiệu sách, cúi đầu nhìn, bày ở phía trước nhất là một quyển sách, phía trên in bốn chữ lớn: Thiếu Niên A Thành.

Tần Giác vẻ mặt nghiêm túc, mang theo tinh thần học tập mở quyển sách này ra.

Chuyện rất đơn giản, kể về một phế vật thiếu niên cố gắng tu luyện, không ngừng mạnh lên, cuối cùng vô địch Linh Ương Giới.

Chỉ là ở phần kết, thiếu niên này bị người yêu phản bội, thân tử đạo tiêu, ngay cả đầu cũng bị chém rơi .

"Không ngờ rằng cái thế giới này vậy mà cũng có tranh biếm họa ."

Tần Giác nhìn say sưa.

"Công tử, ngài muốn mua quyển này sao?"

Chủ tiệm cười nói:

"Đây chính là sách bán chạy nhất Diêu Quang thành chúng ta ."

Lời còn chưa dứt, một khối linh thạch đột nhiên rơi ở trước mặt hắn .

"Toàn bộ những sách này ta đều muốn ."

Tần Giác vung tay lên, trong nháy mắt đem cả cái tiệm thư tịch đều thu vào trong nhẫn trữ vật .

Lúc rảnh rỗi, có thể dùng những sách vở này để giết thời gian .

Chủ tiệm sững sờ, nhìn Tần Giác một cái, lại nhìn linh thạch cực phẩm trước mắt một cái, trong lúc nhất thời có chút phản ứng không kịp .

Tần Giác không có để ý cửa chủ tiệm, trực tiếp quay người rời khỏi tiệm sách .

Khối linh thạch kia là hắn dùng thiên địa linh khí cưỡng ép ngưng tụ mà thành, mua tất cả thư tịch cũng dư rồi .

Tiếp theo Tần Giác lại mua một ít đồ, từ sau khi xuyên đến Linh Ương Giới, Tần Giác phần lớn thời gian đều ở tại Huyền Ất Sơn, đối với ngoại giới cũng không quen thuộc, lần này ngược lại để hắn kiến thức được rất nhiều thứ đồ mới lạ.

Có lẽ về sau có thể cân nhắc đến Trung Châu thánh địa dạo chơi, nơi đó hẳn là phồn hoa hơn nơi này .

"Tiểu soái ca, mau tới chơi a ."

Đúng lúc này, bên cạnh bỗng nhiên truyền đến một thanh âm, đưa tới sự chú ý của Tần Giác.

"Hửm? Đây là cửa hàng gì."

Bạn đang đọc [Dịch] Vô Địch Sư Thúc Tổ

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    239

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!