Chương 59: Vô Tự Thiên Thư

Phiên bản 9468 chữ

Tiểu Khai thật ra đã tính trước, trực tiếp ôm mạt chược đi thẳng ra ngoài, đến ngay sân rộng của Thiên Đô Ẩn Phong, sân này vô cùng rộng lớn, từng khối núi đá lớn cứng rắn kéo dài đến nơi xa, Tiểu Khai nhìn trái phải, nói: " Nơi này đúng rồi."

" Xin hỏi môn chủ định làm sao biểu diễn?" Côn Lôn Phi Hạc tiên sinh vẻ mặt có chút hả hê đi tới: " Có phải là muốn tìm một đối thủ thử sức với ngươi một chút? Ân, nếu không ta đến thử xem."

Tiểu Khai liếc mắt nhìn hắn: " Trên tay ngươi có tiên khí hay không?"

" Côn Lôn ta tự nhiên là có tiên khí, bất quá lần này đường đến đây quá xa, cho nên..." Phi Hạc mới nói một nửa, đã bị Tiểu Khai cắt lời: " Nga, pháp bảo này của ta uy lực quá lớn, không có tiên khí thì đứng sang bên đi."

" Ngươi..." Phi Hạc thượng nhân nuốt câu nói vào bụng, hung hăng trừng mắt nhìn Tiểu Khai, lui đi xuống.

" Ta đến đây." Tùng Phong đạo trưởng hiển nhiên đang rất muốn đánh người, liền đi ra: " Trên tay lão đạo có bốn kiện tiên khí, vậy là đủ rồi chứ."

" Bốn kiện? Sao lại có nhiều đến như vậy?" Thanh U tán nhân kêu to lên: " Không phải là ba kiện sao?"

" Là bốn kiện." Tuyết Phong thấp giọng nói: " Chẳng lẽ các ngươi đã quên, Thiên Tuyển môn chủ lần trước đã tặng bản thể của Thiên Yêu ngàn năm cho phái Hoàng Sơn sao."

Bốn vị chưởng môn ngươi xem ta, ta nhìn ngươi, nhất thời giật mình hiểu ra.

Thiên Yêu ngàn năm do Bạch Ngọc Dạ Hồ thành yêu, bản thể là một đại khối ngọc tinh khiết, trải qua ngàn năm rèn luyện, trải qua thiên địa linh khí cải tạo và tu dưỡng, khối ngọc kia bản thể có thể được xưng là tiên khí rồi, hơn nữa Hoàng Sơn chí bảo Luyện Yêu Lô rèn luyện, trải qua thời gian dài như vậy, phỏng chừng đã sớm bị Tùng Phong luyện thành pháp bảo, hôm nay xem khẩu khí của Tùng Phong, hiển nhiên pháp bảo này cũng là một món tiên khí.

Chính vì như vậy, Hoàng Sơn dĩ nhiên có tới bốn kiện tiên khí, điều này tuyệt đối là tin tức oanh động, mấy vị chưởng môn nhân trong lòng đều âm thầm giật mình, từ nay về sau, có thể Hoàng Sơn sẽ trở thành đại phái đệ nhất tu chân giới.

Tiểu Khai thật ra không suy nghĩ nhiều như vậy, hắn gật gật đầu: " Tốt lắm, ngươi tới đi, chú ý đó, ta ra tay đây."

" Ngươi ra tay đi, không cần lưu tình." Tùng Phong xanh mặt nói: " Ta cũng sẽ không lưu tình đâu, môn chủ cần phải cẩn thận nhiều hơn."

Tuyết Phong ở bên cạnh lặng lẽ lắc lắc đầu, vị Tùng Phong đạo trưởng này vốn cũng là người có tu dưỡng thâm hậu, hôm nay đã động sát khí, hiển nhiên là do bị Tiểu Khai trêu cợt quá độc ác, cũng không biết lát nữa sẽ phát sinh sự tình gì.

Bất quá suy nghĩ một chút nữa, Tiểu Khai cũng tự mình gây ra, chẳng biết tiến lui, đã như vậy thì tùy duyên thôi.

Tuyết Phong thở dài, cũng không cưỡng cầu nữa, chuyên tâm chú ý cuộc tỷ thí trong sân.

Tiểu Khai ra tay.

Bộ mạt chược này có thể tổ hợp rất nhiều trận pháp đến phi thường, Tiểu Khai cho tới bây giờ không có chính thức cùng người đấu qua, nói hắn không khẩn trương thì tuyệt đối là nói dối, cho nên vì cam đoan cho an toàn, Tiểu Khai vừa ra tay liền bày ra một trận thế rất mạnh.

Lần này hắn không bày ra mười bốn khối bài đơn giản như vậy, mà là hai bộ, chẳng những là hai, hơn nữa hắn còn cảm thấy không an toàn, vì vậy còn bày thêm mai, lan, cúc, trúc và xuân, hạ, thu, đông tám khối ghép vải( đó là một loại thủ công mỹ nghệ, dùng các mảnh vải hoặc nhung màu may thành bài mà đánh ra) toàn bộ nằm giữa trung gian của hai bộ bài.

Mà hai bộ bài này, cũng không phải là tiểu hồ bình thường, mà là một bộ Cửu Liên Bảo Đăng và một bộ Thập Tam Chiếu, đều là thiên đại hồ bài.

Mọi người nhìn thấy mạt chược trong tay Tiểu Khai lần lượt bay ra, như là có linh tính, hướng tới bên cạnh Tùng Phong đạo trưởng bay đi, chỉ đảo mắt đã thấy bảy bảy tám tám che kín Tùng Phong đạo trưởng bốn phương tám hướng, vây quanh đạo trưởng, mà từng khối mạt chược chỉ cỡ đầu ngón tay vừa bay ra thì đón lấy gió liền trướng lớn, một khối rồi một khối đều lớn cỡ một tấm bình phong, thực hiển nhiên, đã bày ra một trận thế, chỉ có điều trận này cổ quái dị thường, không phải thất sát cũng không phải bát quái, không phải cửu cung, mà lại là giống như một cái mê cung, đợi đến khi mọi người có phản ứng thì trên sân đã bãi đầy ba mươi bốn khối bài mạt chược.

Ba mươi bốn khối bài này, trong đó có tám khối là Bổ Hoa(thêu ghép vải), còn lại là hai mươi sáu khối là bố cục của hai bộ bài, lộ ra chính là hồ bài. Bộ Cửu Liên Bảo Đăng có chín khối bài, nhìn thấy chính là Vạn Tự tựu hồ, còn bộ Thập Tam Chiếu lại có mười ba khối bài, nhìn thấy chính là Yêu Cửu tựu hồ, mà thời khắc mấu chốt này Tiểu Khai đem chín vạn đánh ra ngoài.

Khối chín vạn này có thể bao gồm Cửu Liên Bảo Đăng, còn có cả Thập Tam Chiếu, được gọi bằng danh từ trận pháp chuyên nghiệp, đó chính là Trận Nhãn mấu chốt, là trung tâm của trận thế, khối bài này vừa ra, hai tòa đại trận nhất thời trở nên sống động, trong tích tắc, cả bầu trời bắt đầu âm u, trên đỉnh núi có vô số đệ tử Hoàng Sơn và năm vị chưởng môn đứng đầu tu chân giới vô cùng kinh hãi khi nhìn thấy, bầu trời đang trống rỗng lại sinh ra mây đen dày đặc, những tia chớp sấm sét vang rền liên tục đến không kịp bịt tai bao trùm cả bầu trời, mây đen như mực, mà trong sự âm tu tối đen lại có lôi điện oanh long long càng làm cho người ta tâm phiền ý loạn, quang cảnh này, chẳng khác gì Độ Kiếp trong truyền thuyết!

Trong nháy mắt này, tất cả mọi người biết ngay đại sự không hay, uy lực trận pháp này vô cùng to lớn, căn bản đã siêu việt sự tưởng tượng của bọn họ, lại có cả thiên triệu xuất hiện, nếu còn không có hành động gì, phỏng chừng cả ngọn núi đều sẽ bị thiên lôi san bằng. Thời khắc mấu chốt, năm đại chưởng môn nhìn nhau, cũng không dám giấu diếm gì nữa, liền đồng loạt hét lớn một tiếng: " Sất!"

Năm thanh phi kiếm như tia chớp bay ra khỏi vỏ, trực hướng thẳng tới mây đen đâm tới, đồng thời Tuyết Phong đã xuất ra âm lôi, quát to: " Tất cả đệ tử Hoàng Sơn, mau thành lập Hoàng Sơn Vân Vụ đại trận, xua tan lôi điện vân vụ!"

Nha đầu Hiểu Lâm kia, mặc dù bình thường thì giống như một tiểu hài tử, nhưng ở thời khắc mấu chốt thì phản ứng cũng thật nhanh, một thân ảnh nhỏ nhắn yêu kiều đã nhanh như điện bắn ra ngoài, vừa lúc ở ngay nơi ngày hôm qua đã tổ hợp Vân Vụ đại trận, nàng vừa bay qua vừa kêu to: " Các sư huynh sư đệ, nhanh chóng quy vị, ta làm trận nhãn, động tác mọi người phải nhanh, cùng tổ hợp trận pháp và xuất phi kiếm ra, cùng năm vị chưởng môn đồng thời hành động!"

Mệnh lệnh của Hiểu Lâm rất có hiệu lực, tất cả đệ tử Hoàng Sơn nhất thời đều đồng loạt hành động, không thể không thừa nhận, đệ tử Hoàng Sơn làm việc rất nhanh, ít nhất năng lực xử lý sự việc khẩn cấp cũng không tệ lắm.

Tiểu Khai có vẻ nhàm chán, hắn đứng ở đó, không biết sự việc có bao nhiêu nghiêm trọng, cũng không biết chính mình có thể làm cái gì, trơ mắt nhìn tòa đại trận bắt đầu vận hành, từng đợt, từng đợt cát bay đá chạy, tiếng sấm chớp hòa lẫn điện quang lóe lên.

Vào lúc đại trận bắt đầu vận chuyển thì Tùng Phong liền phát hiện: mình đã xong đời.

Mạt chược đại trận này, vốn không phù hợp với ngũ hành sinh khắc và phục hi bát quái đạo lý, Tùng Phong nhìn mãi đến đầu óc mê man vẫn không nhìn ra nguyên lý, mà áp lực của trận pháp đã bắt đầu tăng lớn, trường kiếm sau lưng hắn đã ra khỏi vỏ, làm cho hắn hít thở không thông, chân nguyên khí tu luyện liều mạng phóng thích ra, khó khăn ngăn cản áp lực bên ngoài, khoảng vài phút thời gian, sau lưng hắn đã ướt đẫm mồ hôi.

" Ba!" Một đạo điện quang giống như con rắn dài kinh thiên bổ xuống tới, đánh ngay xuống chỗ tòa mạt chược đại trận, Tuyết Phong nhanh tay lẹ mắt, phi kiếm nhanh như điện bay lên chặn lại, vừa đúng lúc chặn đứng đạo điện quang này, nhất thời " phốc" một tiếng, hắn phun ra một ngụm máu tươi, thở dốc nói: " Các vị đạo hữu, ngàn vạn lần không thể để cho lôi điện bổ tới bên trên trận pháp, theo ta sở liệu, trận pháp này là muốn mượn thiên uy vận chuyển, nếu lôi điện và trận pháp cùng kết hợp, thì sẽ không có thứ gì phá được!"

Kiến thức của Tuyết Phong rất cao, trận pháp này kỳ thật là muốn mượn lôi điện trợ uy, nếu vừa rồi đạo lôi điện kia đánh xuống, phỏng chừng Tùng Phong đạo trưởng sẽ bị tan thành mây khói ngay hiện trường. Cho nên nói, Tuyết Phong cũng vừa cứu một mạng sống của hắn. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn

Bốn vị chưởng môn cũng không phải kẻ ngốc, vừa nghe Tuyết Phong nói thì liền hiểu được, nhất thời toàn bộ tinh thần chăm chú nhìn lên tia chớp trên bầu trời, mắt nhìn thấy những tia chớp cứ một đạo rồi một đạo đánh xuống, nháy mắt đã là năm đạo tia chớp, cả năm vị chưởng môn nhân đều lần lượt phun cả máu tươi.

" Kiên trì trụ vững." Tuyết Phong nói: " Không còn lâu lắm đâu!"

" Thiên Tuyển môn chủ, ngươi mau dừng lại đi." Một Hoàng Sơn đệ tử nắm lấy tay áo của Tiểu Khai: " Phái Hoàng Sơn chúng ta nhận thua rồi!"

" Ta...ta cũng không biết làm sao." Tiểu Khai lúng túng nói: " Ta cũng không biết làm sao để dừng lại a, ta...ta cũng chỉ vừa mới học được trận pháp này thôi."

Lôi điện bổ xuống năm, sáu đạo, mắt thấy cuối cùng cũng không đánh xuống được bên trên trận pháp, rốt cuộc cũng dồn lại, Hoàng Sơn Vân Vụ đại trận cũng đã vận chuyển, uy lực này so với những vị chưởng môn nhân đang bị thương thì lớn hơn rất nhiều, chỉ thấy vô số phi kiếm ở không trung xuyên qua tung hoành, mây đen dày đặc kia cuối cùng chậm rãi bị kiếm khí phá tan, lộ nguyên bầu trời xanh lam tinh khiết.

" Hô..." Sau khi mây đen tiêu ẩn đi, tất cả mọi người xụi lơ đặt mông ngồi xuống mặt đất, vô luận thế nào, thiên triệu này cuối cùng cũng đã giải trừ, chỉ còn lại trận pháp đang tự mình vận chuyển

Bạn đang đọc Vô Tự Thiên Thư của Closeads

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

  • Thời gian

    2y ago

  • Lượt đọc

    0

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!