Tư Nhuệ mệt mỏi với những trò đùa trẻ con của Lý Chấn Kiệt cô nhất quyết không ở cùng với anh.
" Tôi không muốn ở cùng anh."
Lý Chấn Kiệt quay lại nhìn Tư Nhuệ khó chịu nói.
" Em vừa nói gì?"
Tư Nhuệ giật lại vali của mình giận dỗi nói.
" Anh trêu đùa tôi khiến tôi trở thành một con ngốc, anh có cảm thấy mình quá đáng không."
Lý Chấn Kiệt chóng hai tay lên eo ngang ngược nói.
" Không muốn ở cùng đúng không?"
Tư Nhuệ kiên quyết giật lấy vali quay người lại định đi đến phòng đơn, nhưng chưa bước được nữa bước đã Lý Chấn Kiệt bế bổng lên.
" Anh làm gì vậy mau buông ra."
Lý Chấn Kiệt vác Tư Nhuệ trên vai của mình đưa cô đi vào phòng.
" Không lúc nào chịu nghe lời."
Tư Nhuệ bị ném xuống giường cô loạng choạng ngồi dậy trách móc Lý Chấn Kiệt.
" Anh bị điên rồi à lúc nào cũng bạo lực với tôi."
Lý Chấn Kiệt búng vào trán của Tư Nhuệ một cái để trừng phạt cô.
" Nếu chịu nghe lời thì tôi đâu có bạo lực với em."
Tư Nhuệ liếc nhìn Lý Chấn Kiệt, cô nằm xuống giường lấy chăn đắp lại nắm mắt ngủ, Lý Chấn Kiệt không ngờ cô lại đối xử lạnh nhạt với mình như thế, anh cũng trèo lên giường ôm chặt lấy Tư Nhuệ, cô khó chịu đẩy Lý Chấn Kiệt ra.
" Tránh ra."
Lý Chấn Kiệt giả vờ không nghe cô nói vẫn cố chấp ôm chặt lấy Tư Nhuệ.
cô bất lực thở dài vì mới đi một đoạn đường dài nên có phần hơi mệt mỏi hai người đã ngủ một giấc đến tận chiều.
Buổi chiều hai người thay đồ đi ra dùng bữa, Lý Chấn Kiệt cố tình trêu ghẹo những cô gái ở đó để khiến cho Tư Nhuệ ghen tuông, nhưng cô không những không ghen mà còn rất thản nhiên rời đi.
Tư Nhuệ đi dạo trên bãi biển cô cảm thấy cõi lòng vô cùng lạnh lẽo, biển cả bao la biết bao giờ mới tìm được điểm dừng.
Ngày ấy cô cứ tưởng tình yêu của mình và Tử Quân là một cuộc tình đẹp nhất, nhưng hiện thực quá phũ phàng, Tư Nhuệ ngồi xuống bãi cát trắng lặng lẽ rơi nước mắt, cuối cùng cô có được hạnh phúc như mình mong muốn hay không, hay chỉ nhận về những đau thương vô hình.
Lý Chấn Kiệt đi đến bên cạnh Tư Nhuệ, cô ngẩn đầu lên nhìn anh, những suy nghĩ từ nảy đến giờ của cô đã vụt tắt.
" Anh không ở đó tiếp tục trêu đùa những cô gái đó sao."
Tư Nhuệ đứng lên cô phủi cát trên người xuống, rồi lại tiếp tục bước đi, Lý Chấn Kiệt nhìn thấy nét mặt u sầu của cô anh thừa biết Tư Nhuệ đang nhớ đến Tử Quân, trong lòng liền khó chịu.
" Còn nhớ đến người đàn ông đó à?"
Tư Nhuệ cười nhạt nhẽo nói.
" Tôi không muốn gây chuyện với anh."
Hai người đi về resort mà không ai nói chuyện với ai, giữ hai người vẫn còn một khoảng cách vô hình đang ngăn cản tình cảm của đối phương.
Tối đến Lý Chấn Kiệt đang thư giãn ở bên ngoài hồ bơi của resort, anh tựa lưng vào thành hồ, thưởng thức rượu vang dường như anh đang suy tư về một vấn đề nào đó.
Tại sao anh lại cảm thấy khó chịu khi Tư Nhuệ tiếp xúc với người đàn ông khác, không muốn cô lạnh lùng với mình, luôn muốn Tư Nhuệ quan tâm đếm mình, nhìn thấy thái độ của cô thờ ơ khi anh quan tâm người phụ nữ khác mà không hề ghen tuông như cách anh đã ghen khi cô ở cạnh người đàn ông khác, anh không thể nào chấp nhận được.
Lý Chấn Kiệt nhắm nghiền đôi mắt lại, Tư Nhuệ nhẹ nhàng đi ra cô cứ tưởng là anh đã ngủ nên đi đến đánh thức anh để đi vào bên trong ngâm nước quá lâu sẽ bị cảm lạnh mất.
Tư Nhuệ đi đến ngồi xuống đưa tay khều nhẹ anh, nhưng Lý Chấn Kiệt vẫn không phản ứng, Tư Nhuệ tiếp tục đẩy người anh.
" Này vào trong đi trời tối rồi đấy."
Lý Chấn Kiệt vẫn không lung lay, Tư Nhuệ sợ anh xảy ra chuyện gì cô tiến lại gần anh, bất ngờ Lý Chấn Kiệt mở mắt khiến cho Tư Nhuệ giật mình, cô định đứng lên nhưng đã bị anh giữ lại anh vươn người lên đặt lên môi Tư Nhuệ một nụ hôn ngọt ngào.
Tư Nhuệ thoáng chốc xấu hổ, cô đẩy Lý Chấn Kiệt ra đưa tay lên che miệng lại đứng lên, nhưng Lý Chấn Kiệt lại kéo mạnh Tư Nhuệ ngã xuống hồ bơi, cô tức giận nói.
" Anh đang làm cái gì vậy hả, ướt hết rồi này."
Lý Chấn Kiệt ôm chặt lấy eo của Tư Nhuệ để cô áp sát vào người mình, hai đôi mắt chạm nhau Tư Nhuệ ngại ngùng nhìn sang nơi khác, cô cố tình né tránh.
" Vào nhà thôi."
Lý Chấn Kiệt vẫn không chịu buông Tư Nhuệ ra, anh vẫn nhìn cô đầy say đắm, cô xấu hổ lên tiếng nói.
" Anh muốn làm gì?"
Lý Chấn Kiệt bất ngờ hôn lên môi cô, hơi ấm của anh khiến cho Tư Nhuệ có thể cảm nhận được, cô không né tránh chỉ là không biết cách hôn sợ Lý Chấn Kiệt sẽ mất hứng, hình ảnh ngọt ngào dưới ánh trăng huyền ảo tạo nên một không gian chỉ giành riêng cho hai người, nụ hôn một lúc một sâu đậm, anh vẫn lưu luyến nơi đầu lưỡi của Tư Nhuệ, cô dùng vai của Lý Chấn Kiệt làm điểm tựa.
Bàn tay của anh không yên phận cứ sờ soạng khắp người Tư Nhuệ, cô xấu hổ nắm tay Lý Chấn Kiệt lại rồi đẩy anh ra hờn dỗi nói.
" Đồ cơ hội.".