Sở Hà hóa thành ánh sáng màu vàng, nhanh chóng bay về phía Vô Đầu Thi.
Khi Vô Đầu Thi rơi xuống đất, một bàn tay rực đỏ đè lên ngực hắn, liều mạng áp mạnh hắn xuống đất.
Oành!
Lá rụng, đất đá bắn tung tóe, mặt đất nứt toác, lún xuống.
Rầm rầm rầm!
Sở Hà toàn lực vận chuyển Hồng Tuyến Quyền, nắm đấm mang theo hồng tuyến, giống như mưa sao băng, dâng trào hồng mang nặng nề, mang theo sức mạnh không thể địch nổi, liên tục đấm mạnh lên lồng ngực Vô Đầu Thi.
Nếu không có đầu, vậy thì trái tim chính là điểm yếu duy nhất!
Sức mạnh kinh khủng giống như lửa đạn rửa sạch, đất đát tung bay, mặt đất không chịu nổi xung lực lớn như vậy, cái hố dưới thân hai người dần lan rộng, chìm xuống.
Nhưng theo thời gian dần trôi qua, sắc mặt Sở Hàn đầy âm u.
Đánh không chết!
Hoàn toàn đánh không chết!
Không đúng!
Là tổn thương do hắn tạo thành không nhanh bằng tốc độ khôi phục của nó.
Nhìn về phía cái hố, chỉ thấy mỗi lần Sở Hàn ra quyền đều làm cho lồng ngực của Vô Đầu Thi lõm xuống, xương cốt nghiền nát, hắc tuyến nổ văng tung tóe. Thế nhưng ngay sau đó, những hắc tuyến kia giống như có ý thức tự chủ, chỗ đứt gãy tự động nối liền, xương cốt vỡ nát lập tức tái tạo phục hồi.
Hơn nữa tốc độ khôi phục càng ngày càng nhanh.
Trong lúc Sở Hà suy nghĩ, Vô Đầu Thi đã vận sức chờ phát động, một phát bắt được mắt cá chân Sở Hà, dùng lực ném hắn ra phía ngoài.
Vô Đầu Thi giống như cá chép ưỡn mình, một lần nữa đứng lên.
Cái cổ không có đầu nhanh chóng xoay chuyển, nhìn về phía nơi Sở Hà sắp rơi xuống, bỗng nhiên đạp một cái, như mũi tên rời khỏi cung, trong nháy mắt xông lên.
Mục tiêu chính là Sở Hà bị hất tung bay giữa không trung.
Nó giống như sao chép thế công lúc trước của Sở Hà, chuẩn bị ngay lúc Sở Hà rơi xuống đất, không có chỗ mượn lực, làm một đòn trí mạng.
- Đồ chó, học tập nhanh đấy!
Sở Hà trợn mắt, lộ ra vẻ mặt dữ tợn.
Hắn chợt vươn tay, nắm lấy nhánh đào xẹt qua bên cạnh, thân cây đào bị kéo uốn cong, giống như muốn bật gốc khỏi mặt đất.
Sở Hà hết sức giảm lực độ lại, cành đào chỉ uốn cong chứ không bị gãy, sau khi dư lực hất bay tan hết, thân đào dẻo dai lại bỗng nhiên đứng thẳng, Sở Hà lùi lại trở thành tiến tới, giống như hòn đá bị ném văng trở lại.
Giờ phút này, hắn hét to:
- Chết cho ta!
Trong phút chốc, cơ bắp hai tay giống như rồng rắn nổi lên, gân tím đen nổi cuồn cuộn trên bắp tay, hắn dùng sức nhổ gốc đào lên, cây đào đứt rễ, bị Sở Hà một mạch nhổ lên.
Lại mượn lực, vung lên xông về phía Vô Đầu Thi.
...
Rầm -----------
Tiếng va chạm đinh tai nhức óc, vang vọng bốn phía.
Cây đào trong phạm vi một dặm đều bị khí lãng quét trụi lá cây, đã biến thành một mảnh đào trọc, như sớm bước vào mùa thu.
Cây đào được dùng làm vũ khí giống như bị bỏ vào cối xay thịt, vỡ vụn từ gốc đến ngọn.
Bên ngoài cơ thể Vô Đầu Thi còn ghim đầy mảnh gỗ nhỏ, nhưng dù vậy, Vô Đầu Thi lại tựa tử sĩ không sợ chết, trong chớp mắt rơi xuống đất đã lại xông ngay về phía Sở Hà.
Sở Hà cũng sớm bị dáng vẻ dai nhách này của nó chọc cho nổi nóng, hai bên lại tiếp tục đâm mạnh vào nhau trên không trung, đối quyền giết chóc.
Một người một quỷ giống như hai đầu man thú nguyên thủy chém giết, chiêu thức ngang tàng bạo ngược, nắm đấm, cùi chỏ, bàn chân, đầu gối đều coi như vũ khí sắc bén đánh về phía đối phương.
Những nơi đi qua đều quang cảnh hoang tàn, cây cối đứt gãy vỡ nát.
Dưới ánh trăng sáng, một đen một vàng giao triền lẫn nhau, cả hai đấu gần trăm quyền, không phân rõ thắng bại, cũng nhìn không ra ai mạnh ai yếu.
Đối mặt với tốc độ khép lại của Vô Đầu Thi, Sở Hà cảm thấy rất đau đầu, nhưng trái lại Kim Chung Tráo của hắn lại biến thành Kim Mô, bởi vì khí huyết vượt xa người khác, muốn tiêu hao hết khí huyết của Sở Hà cũng là một vấn đề khó giải.
Bỗng nhiên, Vô Đầu Thi lui lại phía sau.
Khi Sở Hà cho rằng nó không làm được gì hắn, sắp phải từ bỏ thì lại thấy hắc tuyến trên cơ bắp đối phương giống như sôi trào, từng sợi rời khỏi cơ thể, hóa thành vô số tàn ảnh, đánh úp về phía Sở Hà.
Bùm bùm bùm!
Đốm lửa sáng chói, giống như pháo hoa nổ tung trên bầu trời, sáng rực chói lóa.
Lúc này, Sở Hà cảm thấy không đúng.
Cúi đầu nhìn xem, phát hiện những quỷ ti màu đen này giống như mũi khoan, đang điên cuồng vặn vẹo sợi tơ, chuẩn bị chui vào bên trong Kim Mô của hắn.
Dưới cái nhìn của Sở Hà, đây là điều tốn công vô ích.
Cho đến khi..........
– Bò ........ ò -----------
Vô Đầu Thi vẫn không lên tiếng bỗng nhiên phát ra âm tiết đầu tiên, tiếng kêu quỷ dị gợn sóng khắp nơi.
Âm tiết quỷ quái giống như một công tắc đặc biệt, khí huyết vận chuyển với tốc độ cao bắt đầu đình trệ, từng tia âm hàn cổ quái nổi lên khắp cơ thể, giống như đổ vô số khối băng vào trong nồi nước nóng đang sôi trào.
Chỉ cần đủ nhiều khối băng thì nước sôi cũng sẽ cứng lại....