Chương 69: Công Viên 3
Y Hạo Ngôn bước chân nhanh hơn, rất nhanh đã đi tới cạnh người Vân Xu.
Người phụ nữ có dáng người tinh tế thướt tha, chỉ im lặng ngồi ở kia đã giống như một bức tranh được cuộn lại, yên tĩnh xinh đẹp.
Y Hạo Ngôn muốn mở miệng chào hỏi, lại phát hiện yết hầu khô khốc đến đáng sợ, từng có mấy người bạn gái, hắn đều có thể dỗ từng người đến mức ngoan ngoãn, nhưng lần này không thể thốt ra được một chữ nào.
Là do Vân Xu phát hiện ánh sáng bị chắn, hơi nghiêng qua, đôi mắt như làn thu thủy sáng trong nhìn về phía hắn, có vẻ không hiểu.
Y Hạo Ngôn lập tức càng khẩn trương, hắn hít sâu mấy hơi, cố gắng hết sức giữ thái độ bình thường:
"Tiểu thư Vân Xu, chào buổi chiều.”
Quen biết nàng?
Vân Xu lại lần nữa liếc mắt đánh giá hắn, vẫn không có ấn tượng.
Hai người chỉ gặp nhau một lần, lần đó toàn bộ lực chú ý của Vân Xu đều tập trung trên người Trì Tiêu Tiêu, có thể nói Y Hạo Ngôn không được bố thí một cái liếc mắt nào, giờ hắn tùy tiện chạy lên đây, Vân Xu đương nhiên không nhận ra hắn.
“Chào ngươi.”
Vân Xu chần chờ nói:
"Xin hỏi ngươi là?”
Y Hạo Ngôn sững sờ, ngay sau đó cười khổ, hóa ra mình lo lắng lâu như vậy đều là phí công, nàng vốn không nhớ rõ hắn.
“Ta…ta là...”
Y Hạo Ngôn ấp úng nói, không biết nên giới thiệu bản thân như thế nào, hắn điên cuồng tìm tòi trong đầu, mới nghĩ ra một cái thân phận thích hợp: "Nhà của chúng ta từng hợp tác với nhà họ Trì, cho nên ta biết ngươi.”
Vân Xu kinh ngạc, đối tượng hợp tác nhà họ Trì có lẽ quen biết với anh trai, thái độ của nàng có cần phải dịu dàng lại một chút không.
Nghĩ đến đây, mặt mũi nàng cong lên:
"Hóa ra là như vậy, thật trùng hợp, có thể gặp nhau ở đây, ngươi cũng ra tản bộ à?”
“Ừm.”
Y Hạo Ngôn khẩn trương nắm chặt tay, bắt đầu tìm đề tài, muốn nói chuyện với Vân Xu thêm một lúc:
"Mấy ngày hôm trước mưa, ta ở nhà buồn chán nên ra ngoài hít thở không khí mới mẻ một lát.”
Vân Xu thuận miệng nói chuyện với hắn:
"Ta cũng thế, ở nhà vài ngày, anh Quý bảo ta ra ngoài cho thoáng.”
“Anh Quý?”
Y Hạo Ngôn nhạy bén nhận ra được người này chắc chắn đặc biệt với Vân Xu.
“Ừm, hắn là bạn trai của ta.”
Vân Xu thoải mái nói ra, trong tiếng nói còn thể hiện sự ngọt ngào.
Y Hạo Ngôn giật mình giống như bị đánh một cái, sau một lúc lâu vẫn chưa lấy lại được tinh thần, sau đó không thể tin tưởng bước lên phía trước một bước, giống như muốn nắm lấy Vân Xu hỏi lại lần nữa.
Vân Xu bị biểu cảm thay đổi đột ngột trên khuôn mặt của hắn dọa sợ, không nhịn được đứng dậy muốn rời khỏi.
Y Hạo Ngôn không đụng vào Vân Xu, hắn bị người đàn ông đột nhiên xuất hiện ngăn cản, lật tay đè lên trên chiếc ghế dài, phát ra tiếng động trầm vang.
Quý Thừa Tu từ trên cao nhìn xuống hắn, ánh mắt lạnh băng, luôn có thằng ngu không có mắt ước ao bảo bối của hắn.
Vân Xu còn sợ hãi đứng ở sau lưng bạn trai, nhíu mày hỏi:
“Anh Quý, hắn thật sự là người hợp tác với anh trai à?”
Nàng không tin lời nói lúc trước của Y Hạo Ngôn.
“Hắn nói với ngươi như vậy?”
“Vâng.”
Quý Thừa Tu quay lại với Vân Xu, ánh mắt như đao, giọng nói lại dịu dàng bình tĩnh:
"Hắn lừa ngươi, thật ra hắn vốn là chồng chưa cưới của Trì Tiêu Tiêu, đương nhiên sau khi Trì Tiêu Tiêu rời khỏi nhà họ Trì, phần hôn ước kia rất nhanh đã bị hủy bỏ.”
Nói đến câu sau, ngữ khí của hắn cười như không cười.
Y Hạo Ngôn không dám nhìn vẻ mặt Vân Xu, lại không thể tránh thoát khỏi trói buộc, chỉ có thể thất bại cúi đầu, giống như làm vậy là có thể tự lừa chính mình.
Ấn tượng của Vân Xu với Y Hạo Ngôn tụt xuống đáy vực, vẻ mặt ảm đạm đi xuống, xung quanh có những người khác chú ý tới bên này, chuẩn bị lại đây xem có chuyện gì, nàng bảo Quý Thừa Tu rời đi, không muốn ở lại nơi này để bị vây xem.
Quý Thừa Tu tùy theo nàng, trước khi buông tay, hắn hạ giọng xuống để chỉ có hai người có thể nghe thấy.
“Còn có lần sau, ngươi sẽ không muốn biết ta có thể làm gì đâu.”
Nói xong, hắn đứng dậy nhanh gọn, cầm lấy đồ mua cho Vân Xu, nắm tay nàng rời đi.
Chỉ còn lại Y Hạo Ngôn đang lôi thôi lếch thếch, nằm tựa trên bàn.
Quý Thừa Tu thật cẩn thận ôm bả vai Vân Xu, suy nghĩ chuyện khiến cho nhà họ Y đổi người thừa kế, hắn nhớ rõ em trai của Y Hạo Ngôn có vẻ cũng có ý nghĩ với vị trí người thừa kế.
Đúng lúc có thể để cấp dưới liên lạc một chút.
Trời lạnh rồi, tập đoàn nhà họ Y nên đổi người thừa kế rồi.
…
Ngoại truyện đời trước..
Người thân duy nhất của em gái mất năm năm, nàng từng đau khổ đến mức muốn đi theo bà, bây giờ đã dần vượt qua được, em gái cuối cùng cũng hiểu rõ vì sao bà lại đặt ra lời hẹn năm năm với mình.
Thời gian là liều thuốc chữa đau khổ tốt nhất.
Em gái yên lặng sinh sống trong thế giới của chính mình, thỉnh thoảng sẽ ra cửa, nàng tưởng cả đời của mình có lẽ sẽ cứ như vậy.