Chương 5: [Dịch] Bắc Phái Đạo Mộ Bút Ký

Hạ xẻng

Phiên bản dịch 7615 chữ

Trong khách sạn đêm đó, lại có thêm 4 người lần lượt đến, tổng cộng 3 nam 1 nữ.

Nữ phụ trách hậu cần của chúng tôi. Ngoài 30 tuổi, cười lên có chút lẳng lơ. Dưới mắt có một nốt ruồi đen. Trong ngành có biệt hiệu gọi là Nốt Ruồi. Sau này nghe người khác nói rằng, mục tiêu của Nốt Ruồi là trước 40 tuổi ngủ đủ 100 người đàn ông.

"Ô kìa, lại có thêm một người mới à, nhỏ quá rồi nhỉ, chỉ là không biết phía dưới có nhỏ hay không..." Nốt Ruồi cười tít mắt nhìn tôi nói.

"Được rồi được rồi, Tiểu Hồng, cô đùng hù dọa cậu ta nữa. Thằng nhóc này tuy nhỏ, nhưng có năng lực, bồi dưỡng 2 năm nói không chùng có thể thành tài." Vương thủ lĩnh giúp tôi giải vây.

3 người nam kia là anh em ruột, đều họ Tôn, xếp theo tuổi tác lớn nhỏ là Tôn lão đại, Tôn lão nhị và Tôn lão tam.

Vương thủ lĩnh nói Tôn lão nhị và Tôn lão tam có tiếng trong đường dây, xẻng Lạc Dương cũng có thể lấy ra được, rồi lại còn một tuyệt kỹ phi châm dò đất, đặc biệt là dò xét hố sâu, kinh nghiệm hết sức phong phú.

Tôn lão đại thì một thân kiêm hai chức, truyền bá và tiêu thụ. Ấn tượng đầu tiên của tôi về người này là điềm tĩnh và trung thực. Mãi sau này tôi mới biết, loại người bề ngoài càng trung thực như này trong lòng càng tâm cơ, nhìn ngó nghe mọi hướng, nhỡ xảy ra trường hợp khẩn cấp, có thể đảm đương việc.

Phía Tây Nam công viên núi Thuận Phong Thuận Đức, có một khe núi nhỏ, người dân địa phương gọi là núi Phi Nga. Lão thủ lĩnh nói hố lớn nằm trên sườn núi của núi Phi Nga.

Lúc đó tôi hỏi ông ta: "Thủ lĩnh, làm sao ông biết giữa núi có một cái hố lớn?"

Lão thủ lĩnh thổi ra một vòng khói, nheo mắt nói với tôi: “Vân Phong à, quan tỏa tiệt hoành lan, phân minh cư lưỡng biên, cao sơn bình địa huyệt, đại khanh táng trung gian."

Lúc đó tôi nghe vào như rơi trong mây mù, cảm thấy Vương thủ lĩnh nói về đọc nghịu, hoàn toàn nghe không hiểu.

Sau đó tôi học thuộc Táng kinh, Vương thủ lĩnh lại truyền kinh nghiệm tầm long điểm huyệt cho tôi, lúc này tôi mới hiểu, bốn câu ngắn gọn của Vương thủ lĩnh, đúng là đã nói hết ưu thế phong thủy của núi Phi Nga.

Đêm đó, vào lúc 1h rạng sáng, mấy người chúng tôi mang ba lô lớn, đến được lưng chừng núi Phi Nga.

Nhìn một cây thông già, lão thủ lĩnh dậm chân, hưng phấn nói: "Lão nhị lão tam, đây rồi, lấy mẫu nếm thử vị mặn nhạt trước, nếu có đá thì hạ châm!"

Tôn lão nhị gật đầu, ấn bộ đàm nhỏ trên vai: "Lão đại, chuẩn bị ăn cơm, xung quanh không có khách chứ?"

Đèn đỏ trên bộ đàm sáng lên, giọng nói trầm trầm của Tôn lão đại vang lên: "Trời yên biển lặn, lên lửa nấu cơm thôi."

Biết được xung quanh không có người, trong mắt Tôn lão nhị lóe lên tia hưng phấn.

Hắn cởi ba lô, lấy ra một khúc côn nhỏ ngắn, sau cùng còn có một chiếc xẻng hình bán nguyệt cong đầu.

Vương thủ lĩnh nói với tôi: "Vân Phong à, đây chính là thứ chúng ta kiếm cơm, hiện tại thời thế đang phát triển, chúng ta phải theo kịp thời đại, xẻng Lạc Dương làm thành vỏ linh kiện, cho vào túi, không ai nhìn ra được."

Két két két, Tôn lão nhị khéo léo nối liền xẻng Lạc Dương. Xẻng Lạc Dương nối liền rất dài, ngoài 8m.

"Nhị ca, đây là một cái hố sâu, độ dài này đủ không? Không đủ trong ba lô em vẫn còn," Tôn lão tam hỏi.

"Lão tam đừng hoảng, dài nữa chơi không lại, chúng ta xem kết cấu tầng đất phía dưới trước, nếm thử vị mặn nhạt đã."

"Vân Phong, lại đây, giúp anh đỡ lấy," Tôn lão nhị vẫy tay gọi tôi.

Tôi nhanh chóng chạy tới giúp anh ta dựng đứng xẻng Lạc Dương, sau đó, Tôn lão nhị cởi cúc quần, lôi thằng em của hắn ra trước mặt tôi, rồi bắt đầu xả nước róc róc.

Xả nước xong, hắn rùng mình, kéo quần lên.

Ngồi xổm xuống, Tôn lão nhị nhìn chằm chằm nơi xả nước một lúc, sau đó cau mày nói: "Không được, phía dưới có đá, phải đổi chỗ hạ xẻng."

"Tiểu Vân Phong, ngay dưới chân cậu, giờ cậu xả bóng nước đi."

Mặc dù không hiểu, nhưng vẫn làm theo, thế là tôi bắt đầu xả nước róc róc.

"Haha," Tôn lão nhị cười nói: "Tuổi trẻ hỏa lực vượng, khỏe đấy! Cậu nhìn nước tiểu màu vàng này."

Hắn nhìn chằm chằm vào mặt đất nơi tôi xả nước trong 2 phút, Tôn lão nhị gật đầu: "Chính chỗ này, bên dưới đá nhỏ, làm thôi!"

Đôi tay của hắn khỏe đến mức, một xẻng có thể đi xuống sâu tận 10cm. Xẻng Lạc Dương không ngừng đưa đất ra ngoài.

Sau khi xẻng xuống hơn phân nửa, tôi thấy màu đất đưa ra đã thay đổi, trở nên hơi đen.

Tôi hỏi: “Nhị ca anh mau nhìn kìa, bùn đã chuyển sang đen, có phải chạm đến đất rồi không?"

"Còn sớm, loại đất đen này không phải là thứ chúng ta muốn, đây là lớp phân do rễ cây mục, không tác dụng."

Cái lỗ nhỏ ngày càng sâu hơn.

"Mẹ kiếp, gớm thật, cán không đủ rồi, lão tam! Nối thêm đi!"

Cứ thế, xẻng Lạc Dương tiếp tục đi sâu xuống.

Một giờ sau, xẻng xúc ra một lớp đất trắng, bên dưới đất trắng còn dính chút đất xanh.

Tôn lão nhị ngửi đất, đột nhiên trở nên kích động.

"Đệch! Vương thủ lĩnh! Thằng nhóc này đúng là phúc tinh! 2 năm nay chưa từng gặp cái hố lớn thế này!"

"Một xẻng đào tới đất nện, bùn thạch cao trắng nối liền với bùn thạch cao xanh!"

"Hoặc là quý tộc Tây Chu! Hoặc là vua nước chư hầu nhỏ!"

"Chúng ta sắp phát tài rồi!"

"Suỵt! Nhị ca nhỏ tiếng một chút," Tôn lão tam cau mày nhắc nhở.

Tôn lão nhị lại tỏ vẻ không quan tâm, xua tay: "Chủ yếu do mấy năm chưa từng thấy xanh nối liền trắng, hy vọng là nồi mới."

Nồi mới có nghĩa là ngôi mộ chưa từng bị đánh cắp trước đây, còn mới, như vậy làm một lần mới có thể phát tài lớn.

Thủ lĩnh lúc này mới nhẹ nhàng nói: “Tất cả đều là thử vận may, cho dù là nồi thừa, nếu trong đó còn hai miếng thịt, chuyến này của chúng ta cũng không tính là uổng phí."

"Đây là hố Tây Chu, lỡ như bên trong có Tứ Dương Phương Tôn hoặc Thanh Đồng Huyết Phương Lôi* thì sao?"

"Haha, thủ lĩnh vẫn là anh dám nghĩ, nếu thật sự xuất hiện thứ đó, chúng ta cũng không dám bán đâu, sẽ bị điều tra đến chết đấy." Tôn lão nhị nói xong câu này lại ấn vào bộ đàm nói: "Lão đại, thủ lĩnh nói trong mộ này có Tứ Dương Phương Tôn, anh có cách ra tay không?"

Đèn đỏ trên bộ đàm sáng lên, một loạt sóng vô tuyến ập đến.

"Phương Tôn cái rằm! Anh còn chưa muốn bị súng bắn chết, nhanh đi làm việc đi!"

Anh em nhà họ Tôn nổi tiếng trong đường dây, dựa vào bản lĩnh thực sự trong tay, thông qua kết cấu lớp đất của xẻng này, trong đầu họ có lẽ có thể hình dung ra tình huống của hố lớn bên dưới.

Bởi vì niên đại đã quá xa, trong mộ loại này thông thường đều có hiện tượng sụt lún, nếu nhắm mắt đào mộ chính theo một đường thẳng thì về cơ bản là chuyện không thể, làm không xong sẽ càng đào càng lệch, cuối cùng phải từ bỏ đồ vật chôn theo.

Vì vậy, cách an toàn nhất là đào dọc theo đỉnh của mộ đạo, sau đó chọn đi vào phòng tai hay phòng chính.

Lão nhị lão tam cùng nhau ra trận, dùng xẻng lốc đào xới. Lúc này đến lượt tôi phải ra sân làm việc.

Công việc của tôi là rải đất, nhưng không phải đất nào cũng rải, nếu không đạo động sâu mười mấy mét, nhiều đất như vậy tôi nào có thể mang hết.

Đất cùng màu với đất xung quanh về cơ bản là tản ra tại chỗ, trên cơ bản cũng không nhìn thấy. Tôi phụ trách rải phần đất được đào lên từ lớp đất nện, tức là đất trắng và đất xanh.

Bởi vì bùn thạch cao xanh và bùn thạch cao trắng trộn lẫn với đất, màu sắc khác biệt quá rõ ràng, nên tôi cần rải phần đất này ra xung quanh, không được để lại dấu vết.

Trên núi này khắp nơi đều có người làm ruộng, đất xanh đất trắng do xẻng lốc đưa lên không dám vứt bừa, chỉ có thể đẩy sang một bên, đợi trời sáng lại xử trí.

====

Góc vui đọc truyện, thêm kiến thức

*Tứ Dương Phương Tôn là chén uống rượu được làm bằng đồng cuối đời nhà Thương. Xung quanh thân chén có hình 4 con dê, là biểu tượng của sự giàu có và địa vị cao sang trong xã hội Trung Quốc.

*Thanh Đồng Huyết Phương Lôi là một chiếc bình bằng đồng của cuối triều đại nhà Thương.

Bạn đang đọc [Dịch] Bắc Phái Đạo Mộ Bút Ký của Vân Phong

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    9mth ago

  • Lượt đọc

    0

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!