Chương 113: [Dịch] Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Rắn Độc

Phiên bản dịch 5051 chữ

Nghĩ như vậy, khí tức trên người Chung Đào không khỏi âm trầm xuống.

Được rồi, ba ngày sau thử vai, đây nhất định sẽ là một trận chiến ác liệt nhất…

Bản thân cũng cần chuẩn bị các ưu thế của chính mình.

Đối với nhân vật Hạ Tuyết Nghi, ưu thế của mình nằm ở đâu?

Đúng rồi, mình rất giỏi ôm các vai “Phản diện”.

Giữ cái suy nghĩ này trong đầu, khiến cho Nhâm Bằng Phi đang luyện công ở bên cạnh cũng không khỏi run cầm cập.

Hắn thu đao vào vỏ, nghi hoặc mà đánh giá Chung Đào ở bên cạnh.

Đào ca làm sao đó?

Tại sao mình lại cảm thấy một cổ sát khí như vậy??

……

Buổi tối hôm đó, sau khi kết thúc một ngày huấn luyện, Hứa Trăn đến một quầy sách nhỏ ở phía đông khu nghỉ mát, mượn một bộ "Máu Đào kiếm" như thường lệ, rồi tìm một chỗ ngồi yên lặng đọc.

Nhân vật “Kim xà lang quân” Hạ Tuyết Nghi này, đối với hắn hiện tại, chính là một thử thách rất lớn.

Vấn đề không phải là tuổi tác.

Dù sao hắn cũng không có một gương mặt trẻ con, đặc điểm tuổi tác trên người hắn khá mơ hồ, có thể dễ dàng điều chỉnh thông qua trang điểm.

Vấn đề chính nằm ở sự sắp đặt của các nhân vật.

Dù có giảo biện hay tranh luận đến đâu thì cũng phải thừa nhận một điều: Hạ Tuyết Nghi chính là “Ác nhân”.

Nói không chừng hắn bị méo mó tâm lý vì thảm án diệt môn lúc nhỏ, hoặc là bị hận thù làm cho mù quáng không thể quay đầu lại, Hạ Tuyết Nghi quả thật là một ác nhân đáng đánh.

Người này có những nguyên tắc, xử sự riêng của mình, nhưng hắn ta lại không có điểm mấu chốt về đạo đức.

Điều này là một chút khó khăn.

Hứa Trăn có thể tự đắp mặt nạ độc ác cho mình bằng cách xem video và đọc tư liệu của các tiền bối. Tuy nhiên, hắn lại không thể bắt được linh hồn của người này.

Chưa chứng kiến nổi đau của người khác thì đừng bao giờ khuyên họ làm người thiện.

Là một khán giả, Hứa Trăn rất thích Hạ Tuyết Nghi, nhưng hắn lại không hiểu con người của Hạ Tuyết Nghi.

“Ái chà, rảnh rỗi như vậy, trốn đến đây xem tiểu thuyết?”

Lúc hắn đang rối rắm thì bỗng nhiên nghe được có người đến nói chuyện với mình, vừa quay đầu lại thì nhìn thấy, là tiền bối Du Mi.

Du Mi ôm trong tay mấy quyển tạp chí, ngồi xuống phía đối diện hắn, hỏi: “Xem cái gì đó?”

Hứa Trăn đưa cuốn tiểu thuyết trong tay ra, chỉ vào bìa truyện, nói: “Máu Đào Kiếm.”

“Ồ…” Du Mi rất có hứng thú mà nhếch khóe miệng.

“Kim xà lang quân Hạ Tuyết Nghi, cậu tính đi thử vai thật à…” Cô cầm lấy cuốn tiểu thuyết từ phía Hứa Trăn, cười nói, “Chị nói một câu, cậu không thích thì vẫn cứ nghe, nhân vật này, cậu không lấy được.

“Cạnh tranh với Trần Chính Hào và Chung Đào, thì cậu vẫn còn quá non.”

Hứa Trăn: “…”

Đúng là đau lòng!

Di Mi nhìn biểu tình “Tổn thương” của hắn, liền che miệng nở một nụ cười, sau đó nói tiếp: “Ai, không có việc gì, không lấy được thì không lấy được, cứ cố gắng hết mình thử vai, biết đâu lại thuận buồm xuôi gió?”

“Cậu phải dùng hết sức lực, cho dù không lấy được vai diễn, nhưng đến lúc đó cũng sẽ để lại ấn tượng tốt với người ta?”

Hứa Trăn: “……”

Hắn ngượng ngùng cười nói: “Mi tỷ, tôi có thể xin chỉ dẫn phương hướng nổ lực từ chị được không?”

Du Mi nghĩ nghĩ, nói: “Bình thường mà nói, cậu nên dành ít nhất nửa tháng để nghiên cứu tiểu sử của nhân vật này đi, tự mình lý giải và trải nghiệm tâm lý của nhân vật.

“Nhưng, thời gian mấy ngày sợ sẽ không kịp, cho nên tôi kiến nghị…”

Du Mi vuốt cằm, cười nói: “Chị sẽ chỉ cho cậu một mánh.

“Kim xà lang quân, hắn chính là một con “Rắn độc”.

“Mấy ngày này, cậu đừng quan tâm gì hết, cứ tập trung tự hỏi bản thân nên diễn con con “Rắn độc” như thế nào.”

Nói xong, Du Mi cười nói: “Có một việc, tân nhân khả năng không hiểu lắm.”

"Khi chúng tôi đánh giá kỹ năng diễn xuất của một người, chúng tôi không đánh giá điểm trung bình của người đó, mà là giá trị cao nhất.

"Một số người, trình độ chỉ ở mức trung trung, nhưng sẽ có một hoặc hai khoảnh khắc họ đánh trúng điểm của khán giả và một số người sẽ coi đây là bằng chứng rằng hắn là người theo trường phái diễn xuất.

"Điều duy nhất cậu có thể làm ngay bây giờ chính là nắm bắt một khoảnh khắc như vậy."

Hứa Trăn nghe xong thì hơi giật mình, giống như đang suy tư cái gì đó.

………

Ba ngày sau.

Hứa Trăn đã tạm xin đoàn làm phim "Thiên Hạ Đệ Nhất Đao" để nghỉ một ngày và bắt đầu hành trình đi thử vai Kim xà lang quân Hạ Tuyết Nghi.

Chu Hiểu Mạn lén lén nhìn hắn, dạo này cô luôn cảm thấy Hứa Trăn giống như người thất thần, hắn thường xuyên ngồi mình ngơ ngác trước cửa sổ, mắt nhìn chằm chằm ra cảnh sắc bên ngoài cửa sổ.

“Linh linh linh…”

Trên đường đi Hoành Châu, Kiều Phong đã gọi một cuộc video cho Hứa Trăn.

“Chuẩn bị như thế nào rồi?” Kiều Phong nhìn màn hình nói, “Sao anh thấy cậu có vẻ ỉu xìu vậy?”

Ánh mắt của Hứa Trăn hơi mông lung, một hồi sau, hắn mới nói: “Kiều ca, em cũng không biết chuẩn bị như thế nào, hay là anh giúp em xem một chút đi?”

Kiều Phong hỏi: “Xem cái gì?”

Hứa Trăn nói: “Xem em diễn Hạ Tuyết Nghi.”

Dứt lời, hắn hơi hơi nhắm hai mắt lại.

Hít sâu mấy cái, rồi bổng dưng mở mắt ra.

“Lạch cạch!”

Một âm thanh giòn vang, video điện thoại đột ngột gián đoạn.

Hứa Trăn: “……”

Gì vậy??

Mình còn chưa bắt đầu diễn mà.

Bạn đang đọc [Dịch] Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế của Đào An Dật

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    49

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!