Tuy không phải là một tên tuổi lớn nhưng Tô Văn Bân đã từng hợp tác với tiểu Hứa nhà mình.
Hơn nữa, lúc trước khi Đinh Tuyết Tùng gây chuyện với Hứa Chân, chính Tô Văn Bân đã tăng ca thêm giờ, kêu đội chế tác biên tập một video trailer của riêng nhân vật Tuyết Trúc.
Về tình về lý, hẳn là nêu mang tiểu hài tử nhà mình qua kính người ta một chén rượu.
Tô Văn Bân lúc này không có tinh thần phấn chấn, nhưng hắn vẫn giữ tinh thần vui vẻ, rót đầy ly rượu rồi cười nói: "Thái tổng quá khách khí rồi.
“Nếu sớm biết ngài ở đây thì tôi phải là người qua đó kính rượu ngài.”
Trong khi nói chuyện, Hứa Trăn người đứng sau Thái Thực Tiễn cũng đi theo vào phòng riêng.
“Ai, vị này không phải là “Hoa Vô Khuyết” sao?”
Ai ngờ hắn mới vừa vào cửa, mấy người trong phòng riêng đã nhận ra ngay lập tức.
Hứa Trăn quay đầu lại nhưng không nhận ra những người này, hắn lễ phép gật đầu với bọn họ rồi nói: “Đúng vậy, là tôi."
Sau khi nói xong, hắn nhìn Tô Văn Bân và muốn chờ lời giới thiệu của đối phương.
Tuy nhiên, Tô Văn Bân còn chưa kịp nói thì một trong số họ đã bất ngờ lên tiếng: "Này, Nhất Trác, không phải anh vừa nói muốn tìm một diễn viên mặc trang phục cổ trang để quay MV sao?
“Này, không phải ở ngay trước mặt đây sao?
“Vị này chính là mỹ nam cổ trang nổi tiếng nhất trên mạng trong thời gian gần đây nha!”
Tô Văn Bân: “…… “
Ngọa tào các người đang chơi tôi đúng không!
Rõ ràng cũng biết người ta đã nổi tiếng rần rần trên mạng?
Ngay cả Quách Uy cũng không đồng ý vậy mà kêu tôi đi tìm Hứa Chân?
Đây là chê cái tát vả mặt vừa rồi của tôi nhẹ quá sao?
Tô Văn Bân sắc mặt tái xanh tại chỗ, đang định biện hộ thì Chu Nhất Trác ở một bên nói: "Hahaha, lão Mạnh, đừng trêu chọc hài tử của người ta.
“Chỉ một cái MV mà còn cần Hoa Vô Khuyết ra trận sao?
“Này không phải giết gà dùng dao mổ trâu à?”
Tô Văn Bân tức khắc nhẹ nhàng thở ra.
Hắn không khỏi dùng ánh mặt cảm kích nhìn về phía Chu Nhất Trác.
Quả nhiên, tìm huynh đệ vẫn nên tìm người như lão Chu đây này!
“Tô đạo, vị này là bạn của ngài sao?” Một bên, Hứa Trăn nhìn về phía Chu Nhất Trác để hỏi thăm.
Trong giới âm nhạc, Chu Nhất Trác rất có tiếng, nhưng ngày thường lại rất ít lộ mặt trước công chúng, cho nên Hứa Trăn cũng không nhận ra được.
Tô Văn Bân vui mừng nói: “Đúng vậy, đây là anh em thân thiệt của tôi.”
“Vậy MV kia, tôi sẽ quay.” Hứa Trăn nói.
Tô Văn Bân: “……”
Hắn sửng sốt một lúc lâu, sau đó nhịn không được hỏi: “Quay cái gì?”
Hứa Trăn nói: “Quay MV.”
Tô Văn Bân ngây người hồi lâu, một hồi vẫn mở miệng giải thích: “Không phải…MV này, cậu cũng biết, thù lao không được cao lắm…”
Hứa Trăn nói: “Không có việc gì, vị này không phải bạn của ngài sao.”
Tô Văn Bân: “……”
Giờ khắc này, hắn mới chân chính cảm nhận được, bản thân đã uống quá nhiều rượu. Cho nên đầu có chút choáng, hai mặt cũng hơi hơi mờ, nhìn không được rõ lắm…
……………
Cuối tháng 7, cái nóng ở thành phố Điện ảnh và Truyền hình Hoành Châu gần như có thể nhìn thấy bằng mắt thường.
Ánh sáng bị biến dạng nhẹ do nhiệt độ cao, mặt đường có mùi nhựa đường, mà những người đi đế dày mỏng thậm chí có thể cảm thấy bàn chân của mình bị bỏng nếu đi chậm trên đường.
"A ... trời là vung, đất là lò, ta là bánh bao nhỏ..."
Dưới một gian nhà rợp bóng ở thành phố điện ảnh và truyền hình, Chu Hiểu Mạn cầm một chiếc quạt nhỏ màu hồng thổi "woo woo woo" vào mặt, cả người nóng như khoai lang nướng.
Trên phim
Đúng vậy, Hứa Trăn cuối cùng vẫn tham gia MV “Nổi Buồn Ly Biệt”.
Mặc dù MV này không giúp ích gì nhiều cho hắn trong sự nghiệp diễn xuất nhưng ít nhất nó cũng không gây tổn hại gì. Xét cho cùng, đây chỉ là một đoạn phim ngắn chưa đầy 4 phút, có thể hoàn thành trong vòng chưa đầy một tuần.
“Ai……”
Bên trong mái hiên, Kiều Phong thở dài, tiếp tục lấy khăn giấy lau mồ hôi trên trán, đồng thời lén lút điểu chỉnh góc độ để ké chút gió quạt của Chu Hiểu Mạn.
Hắn cũng không có ý kiến gì với việc Hứa Trăn tham gia đóng MV này.
Tô Văn Bân là một đạo diễn rất có năng lực và nhạy bén. Cơ hội vừa lúc thích hợp, lại không có hại gì khi thể hiện thiện chí đối với người ta.
Nhưng vấn đề là……
"A Trăn, cậu thật không định suy nghĩ thêm về “Tam Thiếu Gia Kiếm” sao?”
Trong lúc tạm nghỉ ngơi, Kiều Phong tận tình khuyên bảo lại cầm theo tập kịch bản đã chuẩn bị sẵn rồi nói, "Đoàn phim nói rằng họ có thể điều chỉnh kế hoạch quay cho cậu, rút ngắn chu kỳ xuống dưới hai tháng.”
Hứa Trăn cầm bình nước trong bóng râm, uống hai ngụm, lắc đầu nói: "Kiều ca, em thật sự không thể tiếp nổi nữa, sáu tháng cuối năm nào là “Sở Lưu Hương” lại thêm “Máu Kiếm Đào”, đây đã là cực hạn của em rồi.
"Hơn nữa, kịch bản này đã thay đổi quá nhiều so với nguyên tác, từ một bộ phim võ thuật chuyển sang câu chuyện của một nhóm nữ nhân đi tranh sủng khắp nơi.
“Loại kịch bản sửa đổi nguyên tác này, em không thích.”
Kiều Phong thở dài, rốt cuộc nhận mệnh mà từ bỏ giãy giụa.
Được rồi, mặc dù đầu tư cho bộ phim này rất cao và đội ngũ cũng rất tốt, nhưng nghệ sĩ nhà tôi không thích đâu.
Bạn học tiểu Hứa vốn là một chiến sĩ thi đưa, cho nên cuộc "ép giá" năm nay sẽ kết thúc tại đây.